Phần 6
Tuyền ra ngồi một góc sau nhà, úp mắt lên đầu gối, hai tay ôm lấy đầu khóc nức nở, người mẹ thân yêu của cô dường như đã biến mất, để lại cô bơ vơ giữa căn nhà to lớn nhưng đầy lạnh lẽo của tình thân này.
Không biết Thanh Tuyền khóc bao lâu, bỗng một tiếng sủa “Gâu Gâu” vang lên bên tai khiến Thanh Tuyền ngừng khóc, Tuyền ngẩng mặt lên thì thấy con chó đáng đứng trước mặt nhìn mình.
Con chó nhà Thanh Tuyền là loại chó sang, giống Pitbull cơ bắp cuồn cuộn cực kỳ uy mãnh, những điều đặc biệt nhất ở giống chó này là nó cực kỳ trung thành với chủ và biết bảo vệ chủ. Nó được Tuyền mua về và chăm sóc nó từ nhỏ đến lớn nên nó xem Tuyền như chủ nhân của mình.
Nhìn thấy Thanh Tuyền khóc nức nở, con Pitbull mặc dù không biết suy nghĩ như con người nhưng trong ý thức của nó biết rằng Thanh Tuyền hiện tại đang rất buồn, nó sủa rồi ngước ánh mắt lên nhìn Thanh Tuyền như đồng cảm với nỗi buồn của cô.
Thấy ánh mắt con Pitbull đang nhìn mình đồng cảm, nghĩ đến giờ cũng chỉ còn nó là chỗ dựa thân thích nhất còn lại của mình, Thanh Tuyền ôm chặt nó vào trong lòng, òa lên nhưng tiếng khóc đau thương như xả hết những nỗi buồn chất chứa trong lòng.
Con Pitbull được Thanh Tuyền ôm vào lòng “Ứ Ứ” lên vài tiếng, nó mở miệng liếm lên mặt Thanh Tuyền, những giọt nước mắt Thanh Tuyền rơi ra được nó liếm sạch.
Không biết Thanh Tuyền khóc được bao lâu, Tuyền thả con Pitbull ra, khuôn mặt đỏ hồng như ráng chiều dính đầy nước dãi của nó, Tuyền không quan tâm mà mỉm cười hạnh phúc, tâm trạng buồn bã như được xua tan đi hết.
“Em có biết không Bun, mẹ chị giờ đây đã khác rồi, bà ấy đã biến thành một người khác rồi, giờ đây chỉ còn em bên chị mà thôi” Hiển nhiên Bun là tên của con chó Pitbull, Tuyền nhẹ nhàng vuốt ve đầu Bun mỉm cười nói.
“Gâu Gâu” Như hiểu được lời nói Tuyền, con Bun sủa lên hai tiếng rồi dụi đầu vào ngực Tuyền an ủi tâm trạng Tuyền.
Tuyền ôm đầu Bun lại, tâm trạng dần vui lên khi được Bun an ủi, cứ thế Tuyền ôm lấy Bun, nói ra những câu chuyện buồn trong lòng mà mình giấu kín từ trước đến nay.
Không bao lâu, con Bun nằm trong lòng Thanh Tuyền ngửi thấy mùi dâm dịch mà Tuyền tiết ra khi xem ba mẹ địt nhau khiến nó bị kích thích dục tính, con cặc nó bắt đầu trào lên.
Trong tâm trạng vui vẻ nói, một vật gì đó nhớt nhát chạm vào tay của Thanh Tuyền khiến cô giật mình, nhìn sang thì Thanh Tuyền khiếp đảm buông Bun ra:
“Bun… em cái kia, sao em có thể đối xử như vậy với chị chứ?” Nói rồi nước mắt lại tuôn rơi trên hai gò má Thanh Tuyền.
Chỉ thấy trước mặt đối diện Tuyền là con cu đỏ hòm dài gân guốc của con Bun, nó lắc lư qua lại trông vô cùng uy mãnh, độ lớn của nó còn nhỉnh hơn so với con cặc giả màu đen mà ba tra tấn mẹ kia, trên mồm con Bun nước dái thòng lòng chảy xuống.
Thấy Thanh Tuyền khóc, nó ứ ứ lên vài tiếng rồi chạy đến bên cạnh Tuyền vẫy đuôi, nó thè lưỡi ra liếm khắp khuôn mặt cô.
Tuyền sau một hồi bình tĩnh lại, quay lại thấy con Bun đang nhìn mình âu yếm tựa như an ủi, chiếc đuôi nó vẫy vẫy thân mật, lòng ngập tràn cảm giác được quan tâm, Tuyền hối hận nói:
“Chị, chị xin lỗi em Bun à, chị quá đáng lắm rồi” Nói rồi Tuyền lấy tay vỗ về thân nó an ủi.
Con Bun như buồn vì việc Tuyền đẩy ra, nó ứ ứ lên vài tiếng trông vô cùng đáng thương và ủy khuất.
Như cảm nhận được sự ủy khuất và sai lầm của mình, Thanh Tuyền ôm lấy nó, miệng hôn lên đầu nó liên hồi. Vì ôm nhau quá sát nên con cặc lớn của con Bun lại đụng chạm vào tay Tuyền.
Tuyền quay lại nhìn vào con cặc lớn đỏ hỏn của nó, sự to lớn của nó làm nàng bất ngờ, nhưng không biết vì sao Tuyền lại không thấy kinh tởm con cặc của Bun, có lẽ là vì quá yêu Bun nên Tuyền cảm thấy nó thật dễ thương và dễ chấp nhận.
“Nó thật là đẹp, đã vậy còn to hơn cái dương vật giả màu đen mà ba cầm nữa chứ” Tuyền nhỏ giọng nói, bàn tay vô thức hướng tới nắm chặt con cặc của Bun mà không một chút sợ hãi.
“Gâu gâu” con Bun sủa lên hai tiếng, nước dãi từ miệng chảy dài ra bên ngoài, ánh mắt nhìn Tuyền như muốn Tuyền làm tiếp.
Tuyền vì đã học qua kiến thức tình dục nên biết Bun hiện tại đang rất động dục và cần được thỏa mãn, nhưng khổ nỗi nhà Tuyền không có con chó cái nào, trong lòng Tuyền hiện lên vẻ yêu thương không muốn Bun bị bất cứ đau đớn hay khó chịu nào.
Tuyền nhìn Bun đau đớn mà trong lòng khó chịu, dịu dàng nói:
“Em khó chịu lắm sao, để chị giúp em” Tuyền dùng tay sóc lên xuống con cặc Bun theo cách thủ dâm của con trai.
“Gâu gâu” Bun sủa lên hai tiếng, hai chân khẽ cào đất một vài cái tỏ vẻ khó chịu.
Nhìn thấy Bun khó chịu Tuyền dừng động tác lại vì biết rằng ma sát lên xuống trên thân cặc Bun khiến nó khó chịu. Trong lòng Tuyền yêu Bun nên không muốn nó chịu tổn thương, nhưng con cặc Bun khác với con trai bình thường, Tuyền nhất thời bối rối không biết phải làm sao.
“Chị phải làm sao cho em thoải mái đây Bun? Chị… chị thực không biết cách làm thế nào” Thanh Tuyền cúi đầu xuống, ngại ngùng ngập ngừng nói.
Con Bun như hiểu được lời nói của Thanh Tuyền, nó nhanh nhẹn đưa mũi vào quần váy của Tuyền mà hít ngửi, chiếc lưỡi thè ra liếm liên hồi lên chiếc đùi trắng của Tuyền, nước bọt nó bắn đi thấm ướt một mảng quần lót.
Bị con Bun liếm, Tuyền cảm thấy một trận nhột nới đùi, nhưng sâu trong đó là một cảm giác gì đó rất khác lạ, nhẹ đẩy con Bun ra cười nhột nói:
“Không được, chị nhột quá Bun ơi, đừng liếm chỗ đó”
Con Bun bị đẩy ra không dám phản kháng lại lời nói của Tuyền, nó nhất thời đứng đó, nước dãi chảy dài trên hai bên mồm nó, hơi thở nó gấp gáp, ánh mắt nó gắt gao nhìn về phía bên trong váy Tuyền.
Tuyền nhìn ánh mắt nó đoán ra ý đồ nó, trong lòng nhất thời hoang mang tột độ. Tuyền là một học sinh giỏi nhất trường nên Tuyền thừa hiểu rằng xã hội sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện con người giao hợp với một con chó, họ sẽ lên án và phỉ báng bọn họ vì đã hủy hoại nghiêm trọng nền truyền thống của con người Việt Nam.
“Không được, không được đâu Bun ơi, làm ơn, chị xin em đó, chúng ta không được làm như vậy đâu” Mặc dù Tuyền yêu Bun vô bờ bến nhưng nghĩ đến tương lai Tuyền nhất thời sợ hãi, nhìn Bun run rẩy nói.
Bun nghe vậy cúi đầu xuống, đứng đó không di chuyển, hơi thở kích vẫn kích động như cố kiềm chế con mãnh thú trong lòng, đơn giản vì Tuyền là chủ nhân của nó, là người đã nuôi nó lớn lên cho nên nó không muốn làm phật ý Tuyền và làm cô buồn.
Nhìn sự buồn bã và cô đơn hiện hữu nơi Bun là Tuyền nhất thời trầm mặc, và rồi hình ảnh ba ngoại tình dắt tay bồ nhí vào khách sạn, ánh mắt bọn con trai trong trường nhìn cô như muốn lột sạch quần áo cô ra, hình ảnh người mẹ dâm đãng rên la như một con đĩ… dần dần xoay quanh tâm trí cô.
Không biết qua bao lâu, 1p 2p 3p… một bóng hình cô đơn buồn bã của Bun xuất hiện trong tâm trí của Tuyền. Tuyền nhìn vào hình ảnh đó, nhớ đến những ngày tháng hạnh phúc ở bên Bun, chơi đùa với Bun như những con dao cắt vào trái tim Tuyền.
Thời gian lại lặng lẽ trôi qua… 1 phút… 2 phút… 3 phút…
“Chị đồng ý với em”