Phần 56
Đêm thứ hai.
Bách lôi từ trong góc phòng ra một cái đèn ngủ còn nguyên trong hộp, mở ra và lúi húi lắp ráp. Vân vừa tắm xong đi vào, cô vừa đi vừa lau mái tóc ướt, nhìn thấy bèn hỏi:
– Anh mua đấy à… Chịu khó nhỉ.
– Ừ, đi chơi lang thang, tiện thể mua luôn ấy mà… Nằm ngủ mà để cái bóng tuýp kia chói mắt lắm. – Bách trả lời.
– Ngủ thì tắt đèn đi chứ ai để đâu mà chói. – Vân ngồi xuống bên cạnh chăm chú theo dõi Bách lắp ráp.
– Trước khi ngủ ấy chứ… – Bách quay sang nhìn cô mỉm cười.
– Hì… Lúc ấy thì em chói chứ anh có chói đâu… Anh nằm sấp mà. – Vân cười mũm mĩm.
– Em đúng là… – Bách huých cô một cái rồi cười.
Lắp xong rồi. Bách mang vào trong phòng ngủ, đặt trên cái táp đầu giường và cắm điện. Vân đứng ở cửa với tay tắt công tắc đèn tuýp đi, căn phòng chìm trong thứ ánh sáng vàng nhạt dịu mát. Vân trầm trồ:
– Được đấy anh ạ… Rất lãng mạn.
– Tất nhiên… Nào, bây giờ thì đi ngủ được rồi. – Bách chìa tay ra mời gọi.
– Cơ mà tóc em đang ướt, để em hong khô đã. – Vân nói.
– Thì lại đây anh hong cho.
Vân mỉm cười đi lại, Bách tót lên giường và đỡ cô ngồi xuống. Nó lấy chiếc khăn từ tay cô và trùm lên đầu cô lau vò kỹ lưỡng. Vân ngồi ở mép giường xoay lưng lại phía nó, hai chân thả xuống đất. Cô hỏi:
– Chừng nào thì anh đi.
– Trưa mai anh phải đi rồi. – Bách trả lời.
– Ôi, sao gấp thế! – Vân sửng sốt ngoái lại nhìn Bách.
– Ừ, vé khứ hồi đặt trước ngày giờ mà… Anh cũng chưa muốn đi nhưng biết làm sao được.
Vân nhìn Bách, giọng cô ngỡ ngàng đầy luyến tiếc:
– Vậy là chỉ còn đêm nay thôi ư?
– Rồi anh sẽ lại vào mà. – Bách buông cái khăn ra, ánh mắt nhìn cô âu yếm.
– Ôi… Em đến chết vì nhớ anh mất thôi.
Vân xoay hẳn người lại, ôm choàng lấy Bách, gắn lên môi nó một nụ hôn vội vã. Cô hơi bất ngờ, cứ ngỡ anh sẽ ở với cô vài đêm, ngay lúc này đây cô đã cảm nhận thấy sự bồi hồi xao xuyến của phút chia tay. Cô rời môi hôn, giọng nghẹn ngào:
– Anh hứa sẽ trở lại chứ.
– Anh hứa… Anh thề… Anh đảm bảo… – Bách chỉ tay lên trời rối rít nói.
– Thôi được rồi, em tin… nhưng đừng lâu quá… Cuối tuần sau có vào được không anh?
– Được. – Bách gật đầu chắc như đinh đóng cột.
Vân mỉm cười, cô thấy hơi yên tâm rồi. Đẩy Bách nằm ngửa ra giường, cô trườn lên trên và bắt đầu bằng một nụ hôn. Bách vòng tay lên ôm lấy thân mình mềm mại của người yêu, chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào của cô.
Vân nhận thấy một vật cứng đang ép lên bụng cô, anh ấy đang cương lên nhanh chóng. Cô trườn lên cao để cái đó tì vào mu lồn cô và hông cô sàng lắc nó xuống chặt hơn. Bách thở gấp, sự day nghiến của Vân làm con cu căng tức. Bách vươn hai tay xuống cặp mông rắn chắc của cô, tốc váy cô lên và xoa nắn trên làn da mát rượi của đôi mông trần, luồn vào dưới quần lót từ hai bên viền mép bóp nghiến đôi mông cô.
Những ngón tay miết dọc khe mông, đi sâu xuống tới cái nơi cong vồng ra, mềm mềm âm ấm, những sợi lông lơ thơ. Đầu ngón tay lách vào cái khe, trong đó thực sự rất nóng và ướt. Vân run rẩy khi bị chạm vào đó, cô nhận thấy mình vừa ứa ra một đợt, nước lồn chảy ra ướt hai bên mép. Bách cũng nhận ra sự tăng tiết đó, bèn đút ngón tay vào cái lỗ nhỏ dâm dấp nước của cô, thọc sâu vào trong. Vân giật mình nhoi lên, thò tay ra sau nắm lấy tay Bách kéo ra.
– Anh… đừng cho tay vào.
– Em không thích à?
– Có, nhưng em thích cái kia cơ, ngón tay cứng lắm.
Vân cười và trườn xuống, tay nắm hai bên mép áo phông của Bách kéo lên cao. Cô ngồi dậy trên đùi Bách, hai tay xoa khắp khuôn ngực nở nang của Bách với vẻ thích thú và cúi xuống hôn lên hai đầu ti nhỏ tí.
Bách rùng mình, cái lưỡi nóng ướt của cô đang lướt trên đầu ti, đôi môi cô chúm lại mút mút. Bách thở ra một hơi dài, ưỡn ngực lên cho cô, hai tay xoa xoa trên đôi vai nhỏ nhắn của cô. Vân tiếp tục với cả hai bên ngực, Bách thấy mình rịn nước ra trong quần, đầu cu ngóc lên giật giật trong quần.
Vân tụt dần xuống bụng, hôn quanh cái rốn và nắm cạp quần Bách kéo xuống. Con cu bật ra lắc lư trước mặt làm Vân phì cười. Cô nắm lấy nó vuốt ve mơn trớn, cái đầu nó căng bóng đỏ lựng, lỗ sáo ứa ra một giọt nước trong veo. Vân di di đầu ngón tay lên giọt nước ấy, bôi nó quanh cái đầu tròn bóng, ngón tay cô gại gại vào cái khấc bạnh ra. Bách rủn người kêu lên một tiếng sung sướng.
Vân mỉm cười, cô hôn lên cái đầu to đỏ lựng như trái mận ấy và ngước lên nhìn Bách thăm dò. Bách thở dài khoan khoái và khẽ gật đầu, Vân há miệng ngậm đến cái khấc, lưỡi cô đánh tròn trong miệng quanh cái chỏm đầu bóng nhẫy đó, có vị mằn mặn lan trên đầu lưỡi cô. Bách ưỡn lên như muốn đẩy con cặc vào sâu trong miệng cô.
Vân thực hiện công việc đó một cách say sưa như một cô bé với cây kem mà mình ưa thích. Con cu thẳng căng, đôi lúc cô để đầu cu ấn sâu vào trong họng mình mà cũng vẫn chưa nuốt trọn được hết. Nó thật to và dài, lại rất cứng. Vân vừa mút vừa mân mê hai hòn bi đang lùng nhùng trong bìu dái ở giữa hai đùi Bách mà tưởng tượng tới lúc cái vật to cứng này sẽ đi vào người cô.
Lúc còn bé cô đã từng nghĩ đến chuyện này và luôn tự hỏi làm sao mà cái ấy có thể đi được vào trong mình nhỉ, nó to như thế cơ mà. Thế rồi đến một ngày, một gã đàn ông đã mắm môi mắm lợi ấn cái đó vào trong cô, tuy có làm cô đau điếng nhưng ngay sau đó đã ngập lút vào trong cô, khi mà cô còn chưa kịp nghĩ đến cái điều băn khoăn thủa nào. Đấy là gã quản lý cũ của cô, cũng may là cái đó của gã nhỏ chứ nó to thế này thì chết ngất.
Vân nhả con cu cứng đơ đã ướt đẫm bởi nước dãi của cô hòa lẫn với nước sướng của Bách và ngồi lên. Cô lột cái váy ngủ qua đầu, lắc lắc mái tóc rối tung và buông chiếc váy xuống dưới giường. Bách dán mắt vào cặp vú tròn rung rinh trước ngực cô, miệng lẩm bẩm gì đó không thành tiếng. Vân mỉm cười âu yếm nhìn Bách.
Cô quỳ thẳng người lên, hai đầu gối ở hai bên hông Bách. Một tay chống lên bụng Bách, tay kia thò xuống dưới háng vạch đáy quần lót gạt sang một bên, cô dựng con cu của Bách lên và hướng nó vào cái chỗ mà đáy quần lót vừa để lộ ra. Khi cái đầu bóng nhẫy đã chạm vào cửa mình, Vân hít một hơi dài và từ từ ngồi xuống.
Bách sướng đờ người khi nhận thấy con cu đang từng chút một lún sâu vào trong cái lỗ thịt êm ái chật khít và vô cùng trơn ướt của cô. Cho đến khi nó bị nuốt trọn vào trong cô và đôi mông mềm mại của cô ngồi xuống trên hai bên đùi mình, Bách thở phào khoan khoái và rên lên thích thú:
– Sướng quá Vân ơi…
Vân cười không nói gì, cô từ từ nhấc mình lên, con cu như bị ai nắm lấy mà tuốt. Vân ép mông hạ xuống, con cu đội lên căng thốn trong mình cô. Vân ưỡn người ngửa cổ lên rên rỉ:
– Shzzz… Chim anh to thế…
Vân chống hai tay trên ngực Bách nhấc mông lên nhún nhảy từng nhịp nhẹ nhàng, mép quần lót cọ xát một bên con cu khiến Bách càng thêm kích thích. Cậu sung sướng ưỡn lên hòa nhịp cùng cô trong sự căng cứng không thể cứng hơn được nữa.
Vân cũng quá đỗi sung sướng, đầu con cu to và cứng cứ thọc cái một lên tận cổ tử cung gây cho cô cảm giác thích thú lạ lùng. Cô liên tục nhún nhảy, hai bầu vú nảy lên tưng tưng trước ngực. Bách luồn tay qua nách cô chộp lấy chúng nhồi bóp nhiệt tình, đầu vú cô cương lên cưng cứng trong lòng bàn tay nó. Bách rời tay bóp, núm lấy hai đầu vú Vân mà ngắt véo khiến Vân rúm người lại đổ ập xuống ngực Bách.
Bách vòng tay siết lấy eo lưng cô ôm ghì vào mình, tì hai gót chân xuống giường và hẩy lên. Con cu đâm thun thút vào giữa hai quả mông cô, nước nhờn tiết ra ngày càng nhiều chảy ướt dọc con cu. Bách sướng quá, hai tay bấu chặt mông cô ghì xuống, háng nẩy lên liên tiếp như bão táp, sự va đập khiến cho nước nôi bắn tung tóe xuống đùi Bách. Vân nhăn mặt bặm môi lại, điếng người vì những cái thục sâu liên tiếp không ngừng nghỉ. Đến lúc không chịu nổi cô phải kêu thét lên:
– Ái… á… Đau quá…
Bách dừng lại, vừa cười vừa thở dốc, cậu nới lỏng vòng tay vuốt ve dọc sống lưng cô. Vân thở hổn hển, thân mình rũ xuống trên người Bách, cô rên rỉ:
– Anh làm gì thế… Đau chết đi được…
– Hì hì… – Bách cười. – Em nằm dưới nhé, để anh làm cho, nhẹ nhàng thôi.
Vân nhấc mình lên khỏi người Bách nằm ềnh qua một bên, cô co chân cởi cái quần lót đã thấm ướt hết đũng và quẳng nó ra xa. Bách trườn lên nằm vào giữa hai chân cô. Con cặc to cứng xẻ đôi hai múi lồn sưng tấy của Vân trượt sâu vào ngập đến tận gốc.
– Ôi anh…
Vân nảy người ưỡn lên rên rỉ. Những cú dấn đều đặn êm ái tiếp sau đó khiến cô dần dần lấy lại cảm giác. Cô ôm lấy cổ Bách kéo xuống, giơ cao hai chân lên cho Bách thoải mái ra vào. Cô nghiêng đầu sang một bên nhắm mắt lại, những tiếng rên khe khẽ thoát ra từ đôi môi xinh xắn. Bách quay sang ghé miệng chụp lấy đôi môi cô mà hôn, một nụ hôn ướt át nhầy nhụa khiến Vân bắt đầu run rẩy.
Cô quặp chặt lấy hông Bách đu người lên hưởng ứng với những nhịp dấn của anh. Cảm giác bùng cháy đã xuất hiện ở nơi anh đang tiếp xúc với cô, nó mạnh dần lên và lan tỏa xâm chiếm khắp người cô. Vân co thắt, cô ghì siết vòng tay ép chặt anh vào ngực cô, trong giây lát đôi môi của cô ngừng lại, cặp đùi kẹp cứng vào hai bên sườn Bách.
Cơn cực khoái làm cô như vỡ vụn, liên tiếp những đợt run rẩy co thắt làm mồ hôi cô vã ra như tắm, trong khi Bách không thể di chuyển con cặc trong lỗ lồn cô được nữa. Nó đang thít chặt lại như thể có một bàn tay đang nắm chặt lấy con cặc Bách mà bóp.
– Sướng quá… lồn em sướng… Bách ơi…
Vân kêu lên, cơn sướng làm cô òa vỡ, run rẩy đến từng đầu ngón chân ngón tay.
– Anh cũng ra đây… ôi ôi Vân ơi, anh bắn vào lồn em đây…
Bách cũng không kìm giữ nổi nữa. Cậu lắp bắp trong lúc con cặc căng lên, phun vào trong đáy lồn Vân từng đợt tinh dịch nóng bỏng. Vân lại ưỡn cong người lên quằn quại. Bách tiếp tục phun, hết đợt này đến đợt khác, cậu sướng đến nỗi cứ há hốc miệng ra đờ đẫn trước những đợt phun trào.
Một lúc lâu sau cả hai mới chịu rời nhau ra, vừa thở vừa cười trong cơn sướng vẫn còn đang âm ỉ. Bách trở dậy, nó mò cái quần jean tìm bao thuốc lá định hút một điếu. Vân nhao dậy giật lấy bao thuốc và nói:
– Thôi đừng hút, nằm với em mà cứ hút thế kinh chết đi được.
– Thì để anh ra ngoài kia hút, xong rồi vào. – Bách cười tìm cách lấy lại bao thuốc.
– Thôi… miệng hôi lắm, hôn mất hết cả vị của anh. – Vân cười giấu bao thuốc đi.
– Ừ thì thôi. – Bách cười, chịu thua cái lý đó.
– Lại đây nằm với em đi. – Vân nũng nịu.
Bách trườn lên giường nằm xuống bên cạnh ôm lấy cô vuốt ve.
– Kể cho em nghe về anh đi. – Vân ngước lên nhìn Bách.
– Cũng không có gì đặc biệt lắm. – Bách trả lời. – Bố mẹ anh sống dưới quê, nhà chỉ có mỗi mình anh thôi. Anh ra Hà nội học, xong rồi ở lại làm việc luôn cho đến giờ.
– Vậy anh là con một hả, chắc được chiều lắm ha… Anh đi làm mấy năm rồi, công ty anh làm cái gì? – Vân hỏi.
– À… cũng mới làm thôi. Công ty anh làm thương mại, xuất nhập khẩu, linh tinh… – Bách trả lời nhát gừng, nó luôn bối rối khi bị Vân hỏi về những vấn đề này.
– Trụ sở chính ngoài đó hay trong này, anh có hay phải đi công tác không?
– Trụ sở chính ở ngoài kia, trong này là chi nhánh thôi.
– Thế mà bà sếp anh lại ở trong này à?
– Ai cơ… Bà Minh Ngọc ấy à… Bà ấy không phải sếp anh, chỉ là trưởng chi nhánh trong này thôi… anh vào đây thì bà ấy tiếp đón thôi.
– Anh cũng có chức vụ đấy nhỉ… hi hi, được trưởng chi nhánh đón tiếp là to lắm đấy chứ. – Vân cười trêu.
– Không, anh chỉ là nhân viên quèn thôi, tiếp đón xã giao thôi chứ có gì đâu… Mà thôi đừng nói chuyện công việc nữa nhé. – Bách muốn lảng tránh ngay cái chủ đề gây cho nó bị động này.
– Em hỏi cho biết thôi, chứ em kể hết chuyện của mình cho anh nghe rồi mà anh chẳng cho em biết gì về anh cả. – Vân có vẻ hờn dỗi.
– Em còn chưa biết về chuyện gì nữa nào? – Bách kéo cô lại.
– Ờ… Ví dụ như… làm sao mà bà sếp lại quyến rũ được anh… hay là anh quyến rũ bà ấy. – Vân mỉm cười nhìn Bách bằng ánh mắt tinh nghịch.
– Ôi trời ơi, em vẫn cứ quanh quẩn mãi chuyện ấy… Chẳng ai quyến rũ ai đâu em, tự dưng thôi, hoàn cảnh xa nhà một nam một nữ như thế chắc em cũng hiểu rồi còn gì.
– Nhưng mà em cứ thắc mắc tại sao người như anh lại ăn nằm với bà ấy được. Em thấy cứ thế nào ấy…
– Thế nào là thế nào? Bà ấy cũng đâu đến nỗi, chỉ hơi nhiều tuổi thôi chứ anh thấy…
– Anh thì lúc nào mà chẳng… Hay tại bà ấy hứa hẹn công việc, hay bà ấy cho anh cái gì… À đây, cái đồng hồ này này. – Vân có vẻ tức tối, cô xăm soi cái đồng hồ Ardemar Piguest.
– Thì chẳng phải chính em đập cái đồng hồ cũ của anh đi còn gì. Bà ấy thấy tội nghiệp mới mua tặng cái này… Mà anh cũng đã năn nỉ để trả lại bà ấy rồi đấy chứ nhưng bà ấy vẫn cứ bắt anh phải nhận… Em không tin thì để anh đập vỡ nó luôn cho em xem nhé. – Bách tức giận định tháo cái đồng hồ ra.
– Thôi thôi… Em xin lỗi, em xin lỗi… Em bức xúc thì nói vậy thôi. – Vân ngăn lại.
Cô ôm lấy cổ Bách gắn một nụ hôn làm lành. Buông Bách ra cô nói nhỏ nhẹ:
– Em yêu anh lắm, anh có biết không. Chuyện ngày xưa thôi không nói nữa nhưng bây giờ thì chỉ mình em thôi, cấm lăng nhăng với ai. Em cũng thế, chỉ có mình anh thôi. Hứa với em không?
– Chắc chắn rồi. Anh hứa. – Bách nói và ôm lấy cô.
– Mai anh đi rồi, một tuần nữa mới gặp, em nhớ lắm. Anh có nhớ em không?
Vân nũng nịu ngả đầu vào ngực Bách.
– Nhớ chứ… Hay là em ra ngoài đó với anh đi. – Bách hào hứng ôm lấy vai cô lắc mạnh.
– Ra làm sao được, em còn công việc… – Vân lắc đầu.
– Ôi dào, công việc đấy thì làm ở đâu chẳng được. Ngoài kia thiếu gì.
– Nhưng… nhưng em quen sống ở đây rồi… ra ngoài đó lạ lẫm biết xoay xở làm sao?
– Có gì mà lạ, còn có anh bên cạnh em cơ mà… Ra đi, em ra ngoài đó thì dễ hơn anh vào trong đây. Được không em?
Vân im lặng, cô suy nghĩ rất lung. Quả thực việc này hơi mạo hiểm, không biết chuyện tình cảm hai đứa đã thực sự gắn bó chưa để có thể đi đến quyết định như thế. Sợ rằng anh ấy bồng bột trong lúc mới yêu thế này thôi, vài tháng nữa chán nhau rồi thì không biết sẽ ra sao. Lúc ấy thì ở lại cũng khó mà quay về cũng dở dang. Hồi lâu sau cô nắm tay Bách và nói:
– Thôi anh ạ… Cứ để em ở trong này, lâu lâu vào với em. Để xem tình cảm hai đứa mình chắc chắn đến mức độ nào đã.
– Em vẫn còn nghi ngờ tình cảm của anh ư?
– Không… Nhưng chúng mình cũng chỉ mới bắt đầu. Em lo là anh vẫn còn chưa hiểu hết em, cả em cũng thế, chưa hiểu hết anh.
– Vậy thì em xin nghỉ vài hôm thôi, ra chơi với anh đã rồi sau đó tính tiếp. Được không?
– Em sợ là hơi khó xin nghỉ. Em mới vào làm. – Vân ngập ngừng.
– Không xin được thì bỏ luôn đi. Rồi anh xin cho em làm chỗ khác, lo gì. – Bách phẩy tay.
– Gớm nhỉ… – Vân cười. – Nhân viên quèn mà cũng lắm quan hệ thế cơ à.
– Tin anh đi, những việc như em đang làm anh lo được mà. – Bách mạnh dạn nói như thật.
– Thế… ngoài đó anh ăn ở thế nào? Em ra vài hôm có tiện không? – Vân ngập ngừng hỏi lại.
– Anh sống một mình thôi… Kín đáo, tiện nghi hơn thế này… Em yên tâm.
– Thế… ra mấy hôm.
– Anh đặt vé mở, em thích về lúc nào cũng được.
– Thế… còn…
– Còn gì nữa. Em cứ ra với anh, anh không lừa bán em đi đâu mà lo. – Bách cười.
Vân cũng cười, không biết nói gì hơn nữa. Cô sà vào lòng Bách im lặng như một sự đồng ý.