Phần 7
Với vợ Chồng Chị Gái, thì gia đình chị hạnh phúc. Từ lúc định cư ở Mỹ anh đi làm hãng sắt chị đi làm tính tiền trong super market nên gia đình sống bình yên dùng đủ. Chị Gái tuy ngoài ba mươi, gái một con nhưng nhìn thân thể mướt lắm. Sống ở Miền Đông Bắc ngoại ô tiểu bang New york, xứ bốn mùa nên cơ thể chị Gái ngày một đẫy đà săng gọn nhờ thích tập thể dục và ưa chạy bộ.
Cái lối chạy bộ kiểu Mỹ tuy có vẻ làm dáng kiểu cách, nhưng thật ra một môn tập thể dục hữu hiệu và ít tiền nhất. Bọn con trai hàng xóm đen trắng có, nhiều khi cũng hít hà hú hí khen cái body của chị. Anh Mười chồng chị gái lại là người ghen dữ dội, nhưng sợ vợ, cứ ó é về chuyện chị mặc đồ chạy chật quá, bó quá, khoe của quá, mà chạy nhông nhông trước mắt thiên hạ.
Chị Gái biết chồng ghen nhưng cứ lờ đi. Thường chị trả lời: “Tui già rồi ai mà nhìn!”Nhưng thật ra tuổi của chị mới là hết sẩy về đường tình dục. Không còn trẻ mà chưa đến lúc già. Cái tuổi như miếng nem vừa đủ chua, chỉ chờ bóc lá. Vú móm thì vừa không lớn, cái bụng nhỏ, đôi mông to săng cứng trên đôi chân dài mạnh khỏe. Chị không đẹp nhưng có duyên ngầm, tóc đen nhánh dài ngang vai. Chị cao lớn hơn phần đông những đàn bà Á Châu nhỏ con. Với con người kiểu mẫu đó chị cũng rất tự chủ khoe thân hình hực lửa trên những bãi biển đông người vào mùa hè.
Anh Mười làm ca nhì nên vợ chồng cũng ít gặp nhau. Bửa hôm thằng Tomy gọi phone cho chị Gái báo tin anh Mười bị sắt đè gãy chân vào nhà thương khẩn cấp. Chị vào nhà thương thì tình trạng không đến nỗi bi quan. Tuy gãy chân nhưng bác sĩ nói chỉ băng bột vài tháng thì sẽ khỏi. Anh Mười được hãng cho nghĩ ăn lương, nên vài tuần sau anh tính về Việt Nam thăm bố mẹ.
Vì gãy chân nên anh Mười chẳng làm ăn được gì với vợ. Ngày anh ra phi trường chị Gái đưa chồng và lo cho anh Mười chu đáo, nhưng anh vẫn cứ nơm nớp lo lắng trong lòng không biết mình đi cả tháng chị Gái có ăn vụng ai không. Cơn ghen bùng lên làm anh nóng mặt, anh chỉ nghĩ: Chị liếc mắt đưa tình ai? Là người anh sôi sùng sục dù rằng biết đó là tưởng tượng. Với thân hình nóng bỏng mời mọc thế kia, bố khỉ! Thằng nào thấy mà chả ham. Anh bước lên phi cơ mà lòng rối rắm tơ vò…
Đang tính tiền thì bỗng có bàn tay đen thui nắm tay mình, chị Gái hốt hoảng, nhưng ngẫn mặt lên thì thấy Tomy nhìn mình cười cười. Tưởng ai Tomy là thằng Mỹ đen làm cùng sở với anh Mười. Những ngày đầu hắn đã tận tình giúp anh Mười rồi trở thành quen thân. Hắn có vợ, những buổi làm picnic ngoài sân nhà chị Gái thường mời vợ chồng hắn tới chơi. Tomy to lớn cường tráng mạnh khỏe, tuy da đen nhưng đẹp trai, vợ hắn cũng đẹp gái và hấp dẫn.
“Tomy làm tui hết hồn, tưởng ai?!”
Tomy cười trả lời:
“Ừa! Tui cũng tưởng là bà Á Châu nào!”
Chị Gái nguýt nó nói:
“Xạo! Cuối tuần Tomy lại con Nancy dẫn con đi về nhà hả?!”
“Tuần này không, Tụi nhỏ có party nên con Nancy giữ con lại!”
Chị Gái nhìn nó giọng diu xuống:
“Vợ chồng Tomy vậy mà ly dị!”
Thằng Tomy cười bước đi gửi giọng nói trở lại:
“Kiểu Mỹ mà, thôi bye nha, gặp lại, Mười không có nhà, có chuyện gì kêu tui nha!”
Chị Gái nhìn theo thân hình to tướng của nó khuất ngoài cửa super market. Từ khi vợ chồng Tomy ly dị, hắn thân thiện với vợ chồng nàng hơn.
Từ Việt Nam không có ngày nào anh Mười không gọi phone cho chị Gái. Anh hỏi đủ chuyện như điều tra làm chị Gái la lối. Anh ghen và tưởng tượng làm anh ăn ở không yên. Nhưng một tuần trước khi trở về Mỹ thì căn bệnh quái ác lạ lẫm chiếm lấy anh. Đó là loại cúm gia cầm, gọi gần là Cúm Gà. Báo chí đăng tải anh là người Việt Kiều đầu tiên vướng phải.
Căn bệnh càng ngày mãnh liệt, người ta phải ly khai anh trong phòng đặt biệt. Chị Gái phải bỏ hết để về Việt Nam, nhưng anh Mười qua đời. Chị kiệt sức khi cùng thằng con nhỏ về lại Mỹ vì lo lắng và săn sóc chồng, dù không được ở gần. Tomy là người rước chị tại phi trường. Hắn rất buồn bã nhưng im lặng, đưa mẹ con chị Gái về và săn sóc như một người thân.
Tomy là người giúp đỡ chị Gái nhiều nhất. Mọi thủ tục hắn đứng ra lo liệu. Nhưng lúc nào hắn cũng giữ một khoảng cách đứng đắn. Một năm lặng lẽ trôi qua. Từ ngày căn nhà vắng bóng anh Mười trở nên sầu vắng.
Đang làm việc chị Gái cảm thấy khó chịu trong người nên xin phép về. Ngôi chợ super market của chị cũng rất dễ chịu. Trong lúc lái xe chị gọi Tomy, hắn ngạc nhiên hỏi:
“Ủa! Sao về, đau hả?”
“Ừa! Tui thấy khó chịu!”
Tomy ngập ngừng:
“Tui đang làm! Nhưng… Thôi tui về nhà tắm xong trở lại mày”
Chị Gái nghe một chút xao động. Xe lướt trên đường, và chị cũng không hiểu tại sao mình gọi thằng Tomy.
Tomy đẩy cửa bước vào nhà. Chị Gái cũng vừa tắm xong đi xuống lầu. Trong chiếc váy ngắn mát mặc ở nhà. Trông chị tươi tắn hẳn. Hắn hỏi:
“Cần đi bác sĩ không?”
“Không sao, tui thấy đỡ nhiều!”
Tomy mỉm cười nhìn nàng nói:
“Chắc cô mệt, cô cần tui xoa bóp không?”
Chị Gái liếc thật nhanh qua hắn nói:
“Bộ biết xoa bóp hả?”
“Ừa! Hồi xưa có học khóa mát xa Yoga dưỡng sinh”
Hắn trả lời bình thản nhìn và Chị Gái đi lại sofa ngồi xuống. Hắn xuống bếp mở tủ lạnh tìm chai bia, thói quen ngày xưa hắn tới chơi với anh Mười. Bia vẫn còn đầy trong tủ lạnh. Hắn ngồi xuống tìm cuốn tape phim tình cảm bỏ vào máy. Cái phim “Núi Lạnh” thật hay qua sự diễn tả của Nicole Kitman. Hắn bỗng tắt máy nhìn chị Gái nói:
“Thôi! Lên giường nằm tui xoa bóp cho”
Chị Gái khựng lại một vài giây của câu hỏi, rồi nàng đứng dậy lên lầu.
Vẫn để nguyên đồ chị Gái nằm sấp xuống giường, úp mặt xuống gối. Bàn tay hộ pháp đen đúa của Tomy bắt đầu nén từng thớ thịt, mặc dù phía ngoài áo, da thịt lưng của chị Gái bắt đầu thức dậy, từng tế bào nhảy múa gợi lên sống động. Cảm giác dễ chịu nóng dần khi Tomy nhẹ nhàng kéo cái váy lên cao để lộ chiếc lưng trần trắng ngần. Hắn cởi bỏ nịt vú.
Chị Gái nằm yên bất động. Phía dưới chiếc quần lót nhỏ ôm đôi mông nhô cao tròn trĩnh. Tomy cẩn thận xoa nén những đốt xương chạy dần tới mông đít. Chai dầu Mát Xa hạng xịn hắn đêm theo có chủ ý loang óng ánh trên tấm lưng trắng nuột. Tay hắn lần xuống bắp vế, bắp chân, bàn chân và ngón chân. Hắn không bỏ sót nơi nào trừ nhưng nới kín đáo che đậy. Những ngón tay đen như trái chuối dài tương phản với làn da trắng của chị Gái, như nhảy múa từng phần cơ thể đang lên cơn sốt reo gọi bỗng từ từ dừng lại. Tomy lùi ra đi về cánh cửa. Hắn tính bỏ đi? Chị Gái chợt ngước đầu lên giọng rủ xuống nồng nàn:
“Tomy, chưa xong mà!”
Chị Gái gục đầu xuống gối như mắc cỡ.
Gõ cửa thì sẽ mở – Lời Chúa.
Tomy dừng, hắn quây lại thành giường. Nhìn thân hình nằm sấp của nàng. Như được phép hắn lần tay kéo từ từ chiếc quần lót tuột xuống. Đôi mông nhô lên, từ cái khe hở hắn nhìn lần xuống đán lông đen nhuyễn quanh âm hộ của nàng sũng nước vì chất dâm thủy tươm ra. Tự trút bỏ quần áo mình. Hắn lên giường. Ngón tay hộ pháp đen đủi rẻ khe theo mông đít xuống dần và chui sâu vào cửa âm đạo hé ra ướt át. Tiếng rên bật ra miệng của nàng…
Chị Gái nấc lên, giật người, sảng khoái, sướng ngất, rên rỉ, ghì bấu vào thành giường, vào tấm ra, ưỡn mu khi Tomy bú lồn nàng. Cái điều khi còn sống anh Mười chưa bao giờ làm và cũng lần đầu tiên nàng nhìn thấy một dương vật đen đủa, gân guốt, cứng ngắc, vĩ đại, to lớn gấp bốn năn lần anh Mười. Cái dương vật ấy đưa vào miệng mút như kem và sắp sửa đút vào âm hộ nàng.
Chị Gái chưa bao giờ sướng như vậy. Cái dịu dàng, êm dịu của mát xa bao nhiêu, thì cái hùng hổ của hai bộ phận sinh dục giao hoan mạnh bạo bấy nhiêu. Nàng tưởng là đau đớn lắm khi cái quái quỷ ấy cắm sâu vào người nàng, nhưng dè đâu ngược lại, nó cọ xát, nong ra, trơn trụt, nóng bỏng, làm nàng sướng tê người. Những cái nắc nhấp của Tomy rất mạnh, sâu, rồi dừng lại sàng thành như cối xây, rút ra dập vào, xây gạo. Nàng bay lên tới thiên đình. Rên rỉ như người mất trí.