Phần 15
Những ngày sau đó nàng lại tiếp tục lạnh lùng và tránh mặt tao. Tao từ hối lỗi chuyển sang tự ái, lao đầu vào các cuộc chơi. Các Night Club, các quán nhậu đêm và cả bé mèo. Kiếm được bao nhiêu tiền tao tiêu bằng sạch.
Thêm hai tuần nữa nàng giữ khuôn mặt lạnh lùng và đầy thù hận với tao, và cũng là tròn một tháng ngày tao đi làm. Tháng lương đầu tiên tao mua biếu bà già tao 2 cái áo. Tao mua 2 thỏi son môi để tặng cho nàng nhưng cất trong xe, không biết có nên tặng nàng hay không. Vì giờ tao nghĩ chắc tao và nàng sẽ chia tay thật. Số tiền còn lại tao rủ cả phòng đi ăn hải sản. Nàng giờ đã quá xa vời với tao mất rồi nên tao không rủ nàng đi. Tao nghĩ thế.
Đang ngồi uống rượu thì nàng nhắn tin “Anh đang ở đâu?”.
Tao mừng, tao vui, rồi tao buồn. Hơn 3 tuần rồi tao mới lại nhận được tin nhắn của nàng. Nhưng giờ còn gì nữa đâu mà khóc với sầu. Tao nhắn lại “Anh đang tiếp khách”.
Nàng nhắn lại “Anh về em muốn nói chuyện với anh”.
Tao vẫn tự ái “Có chuyện gì em nói luôn đi, hoặc gọi cho anh, anh vẫn nghe được”. Nàng gọi cho tao:
– Alo.
– Anh bận chuyện gì? Em đã chậm kinh gần 2 tuần rồi anh có biết không?
What the fuck???
…
– Em chậm kinh. Nghĩa là sao?
Nàng ấp úng:
– Em sợ… em sợ em… em đã có bầu… với anh.
Tao im lặng.
– Anh có về hông?
Nàng có bầu, bầu với tao. Tắt máy, tao lốc nốt cốc rượu rồi móc ví lấy tiền đưa cho bé mèo:
– Lát mọi người ăn uống xong, em thanh toán giúp anh. Nhé. Anh có việc phải về gấp rồi.
– Dạ. Nhưng có chuyện gì vậy anh?
– Anh nói chuyện sau.
Bé mèo ghé sát miệng với tai tao để không bị những âm thanh hỗn độn từ trong quán nhậu chen vào.
– Nhưng… anh uống nhiều rồi, lái xe liệu có ổn không? Hay để em đưa anh về.
Nói xong bé mèo nhìn tao ái ngại. Vẫn âm lượng ấy. Nhỏ nhẹ, ân cần, ấm áp và rất riêng. Tao ghé vào tai mèo:
– Anh về được. Cảm ơn em.
Tao chào mọi người rồi đề máy xe đi về. Bé mèo nhìn tao lo lắng. Vậy đó chúng này. Trong mắt mọi người trên cơ quan tao, thì bé mèo mới chính là người yêu tao. Còn nàng, nàng là bí mật của riêng mình tao mà không ai biết. Khó nghĩ!!!
Hơi men chuếnh choáng trong người, tao lái xe trên đường về với cả một tá suy nghĩ trong đầu. Miên man và hỗn độn. Tao nghĩ đến nàng, nghĩ đến cái thai ở trong bụng nàng. Rồi tao lại nghĩ tới cả bé mèo. Một sớm mai, khi em nhận được thiệp cưới của tao với nàng… sẽ thế nào???
Chẳng còn lại chút hồn nhiên.
Ánh mắt của nàng chất chứa muộn phiền.
Cuộc tình đi qua trong em, mang bao tiếc nuối, trái tim vỡ tan.
Hẹn nhau nơi cuối cuộc đời.
Sẽ có với nhau giây phút tuyệt vời.
Vì đời đâu như trong mơ, để lại bơ vơ nỗi đau mình em.
Khi em như hoa nhạt màu.
Anh quên khi ta có nhau.
Những phút ân ái lần đầu.
Cho tim càng thêm nhói đau.
Cánh hoa tàn…
Dưới chân nàng…
Là cả tuổi xuân rơi theo mối tình.
Sương rơi trên cánh lụa hồng.
Hay nước mắt em ngóng trông.
Mong tình sẽ đến một lần.
Bên em để thôi nhớ mong.
Cánh hoa tàn.
Dưới chân nàng.
Là cả tuổi xuân rơi theo mối tình nàng khóc cho mình.
Chuyện với bé mèo, tao nghĩ trong đầu “chắc mình sẽ phải dừng lại tại đây, để không làm gì khổ cho em nữa. Dừng lại khi mà mọi chuyện vẫn chưa có gì!!!”.
Về nhà, tao mang vào bếp tặng bà già tao hai chiếc áo mới đã mua chiều nay, rồi leo lên phòng tắm rửa cẩn thận cho bay hết mùi thuốc lá để khỏi ảnh hưởng tới cái “thai nhi” ở trong bụng nàng. Rồi xuống gõ cửa nhà nàng.
“Nhặt lại từng cánh rụng rơi…”
Gặp nàng tao hơi ngạc nhiên. Mới hơn 2 tuần mà nàng có vẻ héo hon đi nhiều. Nàng hỏi:
– Nhìn gì? Hông vô nhà đi.
– Sao gầy vậy?
– Kệ người ta. Quan tâm chi. Mà nay hông đi “một lối đi riêng” nựa sao?
– Khồng. Càng đi càng thấy thất bại. Đi làm gì nữa?
Nàng cấu tay tao khi tao đưa tay xoa lên bụng nàng. Vẫn phẳng lì:
– Đi lên phòng đã. Bố mẹ nhìn thấy thì sao?
– Bố mẹ em ra à?
– Hông, bố mẹ anh đọ.
– Coi bố mẹ anh là bố mẹ em từ bao giờ thế?
– Xì, lên phòng đi.
Tao lên phòng nàng, khoảng 5 phút sau thì nàng bước vào. Nhìn nàng giờ tao thấy ghét, không, tức thì đúng hơn. Tức vì nàng đã để cho tao bơ vơ gần một tháng trời. Nhưng cục tức đó nhanh chóng qua đi khi nàng ngồi xuống cạnh tao. Tao vẫn yêu nàng.
– Lúc em gọi, anh đang đâu đọ mà ồn ã vầy?
– Đang ở sân bay.
– Ra đó tiễn ai.
– Làm gì có ai mà tiễn.
– Vầy ra đó chi? Rảnh quá hông bít làm gì hả?
– Ra đấy làm quen với cảnh tiễn biệt chia ly, để mai kia tiễn anh Long sang Úc cho nó đỡ sốc.
Biết tao móc máy, nàng cấu tay tao một phát rồi kêu “Khùng vừa”. Tao tiếp.
– Con mình mai kia quốc tịch Úc rồi không biết nó còn nhớ tới thằng bố nó không. Haizzzz.
Nàng cười khúc khích. Dcm, cười rồi. Lại nhe cái răng ra, nhìn muốn ngậm.
– Đẻ con cho anh xong rồi em mới đi đọ.
– Ừ, đi đi để anh sống cảnh gà trống nuôi con.
– Xì, có mừ nuôi được.
– Đẻ xong đi đi.
– Uhm. Nuôi được thiệt hả?
– Ừ.
– Anh.
– Sao?
– Nếu em có bầu, anh có cưới em lun hông?
– Chia tay rồi. Cưới xin cái gì. Đẻ thì cứ đẻ thôi chứ, cưới xin gì. Vớ vẩn.
Nàng lườm tao rồi cấu rồi lè lưỡi “lêu lêu”. Dcm, nhìn nàng tao lại thấy yêu dã man.
– Hông cưới thì thui. Hông cần.
Nàng ngồi tựa vào thành giường nhìn tao giận dỗi. Tao vén áo nàng nên vừa xoa lên trên bụng nàng rồi vừa “độc thoại”:
– Con yêu, mẹ con giận bố gần một tháng nay. Nhiều hôm bố muốn vào trong thăm con mà mẹ của con ngăn cản.
Nàng cười khúc khích. Nắm nhẹ tay tao xoa tiếp. Tao dí miệng thơm lên lỗ rốn của nàng rồi lại tiếp tục độc thoại.
– Con yêu, bây giờ bố muốn bắt tay con yêu một cái thì có được không? Con không nói gì là con đồng ý rồi có phải không. Bố cho ngón tay vào nhé. Hai bố con mình bắt tay nhau cái nhá con.
Nàng nhìn tao, cố bặm môi lại để không bị phá lên cười rồi cấu tay tao mấy cái. Tao hỏi:
– Cười gì. Để im cho bố con tôi nói chuyện và bắt tay nhau. DẠNG HÁNG RA…
– Hiiii. Thui. Ngồi lên em nói chuyện nè.
– Uhm. Em nói đi.
– Giờ sao anh?
– Em có thấy dấu hiệu gì không?
– Hông. Em chỉ chậm thui. Hơn một tuần rồi.
Tao nhìn đồng hồ (hơn 9h). Rồi tao nói với nàng.
– Để anh ra mua que thử. Nếu em có bầu, anh về xin phép bố mẹ cưới luôn.
– Hông có bầu thì sao?
– Thì thôi. Anh lại… đi ra sân bay ngồi tiếp.
– Hiiiii. Thui anh đi mua que thử cho em đi.
Nàng nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
– Anh mua 2 que lun nhe. Thử 2 lần luôn cho chắc.
– Okie.
Tao ra quầy thuốc đầu ngõ mua hẳn 5 que. Cẩn thận không thừa. Chắc cốp.
Nàng tè vào cái cốc nhựa rồi mang vào phòng bóc từng cái que ra lần lượt thử. Tao và nàng chụm đầu vào nhau ngồi nhìn cái cốc y như nhìn bể cá cảnh. Hồi hộp, ))
Que 1, que 2 lại que 3… vẫn 1 vạch. Cả tao và nàng tuy không nói ra nhưng đều cảm thấy nhẹ hết cả người.
Thật sự các tml ạ. Tao biết có bầu thì vui. Tao vui nàng cũng vui, bố mẹ tao cũng vui. Vì tao mà lấy được người như nàng làm vợ thì nó là điều tuyệt vời nhất mà tao làm được cho bố mẹ tao từ trước tới giờ. Nhưng chưa có bầu lúc này thì nó còn vui hơn nhiều. Vì tao và nàng cả hai vẫn còn quá trẻ. Tao mới 23, nàng mới 25, phải “địt nhau liên tục” thêm vài năm nữa mới vui.
Tao nhìn đồng hồ. 9h20p. Tao nói với nàng.
– Giờ vẫn còn sớm, hay là anh lấy ô tô đưa em đi ra phòng khám siêu âm.
– Giờ liệu người ta có còn làm việc không anh.
– Chắc có.
– Vầy cũng được.
Tao về lấy chìa khóa xe ông già rồi đưa nàng đi siêu âm. Kết quả vẫn không có gì ngoài cái tử cung. Ra xe tao và nàng nhìn nhau rồi cười khúc khích. Nàng cũng hết giận tao luôn. Về đến bãi đậu xe, trước khi xuống xe đi bộ về nhà, nàng nhìn tao cười rồi nói:
– Thui anh về đi ngủ đi nhe.
– Ừ. Ai về nhà ấy.
– Ừa. Cấm gọi mở cửa trên trần đó nhe.
– Ừ. Anh không thèm gọi.
– Ừa. Anh nhớ đó nhe.
– Ừ. Anh nhớ. Anh gọi cấm lên mở cửa đấy nhá.
– Ừa, em nhớ. Cấm gọi đó nhe. Anh gọi là em lên mở cửa đó. Ớ nhầm, anh gọi là em hông có mở cửa đâu đó. Hiiii.
– He he.
Tao kéo đầu nàng vào hôn. Hôn xong tao thì thầm.
– Giờ về nhà em anh lên trên trần mở sẵn cửa nhé, tí đỡ phải gọi. Được không?
Nàng cấu tay tao “Chỉ thế là tài, hiiii”.
Khung cửa sổ hai nhà cuối phố chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ…
Đêm đó, sang bên nhà nàng tao lại mở sex ra xem, nàng lại tò mò với cảnh BJ trên phim, và rồi con cặc của tao có lần đầu tiên được cái khuôn miệng xinh xắn của nàng ngậm vào liếm láp, mút mát và phê khủng khiếp.
Tiếp tục là những tiếng rên rỉ nhuốm màu nhục dục và đầy khoái cảm của nàng. Những cú nhấp, cú dập lút cán con cặc của tao vào trong lồn nàng, bù đắp lại cho chuỗi ngày mà nàng giận tao vì ghen với cả bé mèo.
Lồn nàng toe toét sau những đêm làm tình với tao, không còn có một tư thế nào mà tao và nàng chưa từng trải qua với nhau. Nàng tuyệt vô cùng. Vẻ đẹp ấy làm tao say đắm, si mê tới tận bây giờ!!!
…
Đi sâu vào trong thế giới của nàng, tao mới hiểu rằng tao có được nàng, chiếm được trái tim thân xác của nàng là tao đã đang được hưởng cả một đặc ân mà cuộc đời này ban tặng cho tao (Chỉ dành cho tao, người luôn có một tâm hồn đẹp… nhất), ))
Hoa thơm thì nhiều người thích, gái đẹp thì nhiều người mê. Quanh nàng luôn luôn là các vệ tinh chầu trực để được sánh đôi xoay quanh cuộc sống của nàng. Tao tưởng như tao đã là đỉnh cao, khi tao còn trẻ mà tao đã có đầy đủ hết rồi. Không phải!!! Núi cao thì ắt có núi cao hơn. Thậm chí cao hơn rất nhiều.
Anh giám đốc chi nhánh bỏ vợ!!!
Yêu tao, sau mỗi đêm “hư bỏng” trên giường nàng lại đến bank với một thần thái sang chảnh cùng một khí chất ngút trời. Nhưng nàng chưa bao giờ hư nơi công sở. Nhìn nàng khó ai có thể hình dung ra việc đêm qua nàng vừa làm tình cả đêm. Đêm qua nàng vừa bú cặc cả đêm, và đêm qua nàng vừa dạng háng cho tao liếm nàng cả đêm.