Phần 17
Sáng hôm sau đi thể dục về, tao cùng với nàng ra bãi để xe ô tô của ông già tao để lấy thỏi son. Thấy trời lạnh quá, tao tống cm con xe SH của nàng vào bãi rồi lấy ô tô đưa nàng lên bank xong rồi tao mới quay lại tập đoàn làm việc.
Nàng của tao, vốn đẹp nổi tiếng khắp cả cái phố mà được mệnh danh như là Phố Wall này rồi, có điều trước giờ tuyệt nhiên chưa ai từng thấy nàng có kẻ đón người đưa. Từ ngày vào bank, cũng ngót hơn 2 năm trời mà nàng thì vẫn lọ mọ một mình chắc là cũng có nhiều người thắc mắc. Có lần tao cũng hỏi nàng “Ở bank có ai yêu thầm em không?”. Nàng bảo cũng có nhiều anh quan tâm này nọ, tình nguyện đón đưa nhưng nàng khi đó đã có người yêu nên nàng cancel tất cả. Nàng nói em đi một mình quen rồi và cười hihi cho họ đỡ buồn. Hôm nay thấy nàng bước xuống từ con Lexus Rx… chắc có nhiều người sẽ phải trầm trồ “Thì ra cô này có người yêu rồi, lại còn đẹp trai. Đẹp vãi cả lồn”. Tự sướng tí…
Sau buổi hôm đó, tao quyết định từ nay tao sẽ đi làm và đưa đón nàng bằng xe ô tô. Và chính việc này vô tình biến tao thành người bắn phát “súng lệnh” đầu tiên, kích hoạt cuộc đua giữa các vệ tinh vây xung quanh nàng.
Hôm đầu tiên đi làm về nàng khoe với tao “Nay bạn em hỏi anh nào đưa đón mà đẹp trai thế. Hiiii”. Chuyện này thì quá bình thường nên tao cũng không quan tâm cho lắm. Ngày 2, ngày 3, ngày… vẫn thế, hôm thì “Cái cô bán nước, trước đó thì anh đánh giày, ngày thì cái chú giữ xe khen anh đẹp trai hết cỡ…”. Với tao chuyện đó bình thường lắm, không có gì cả. Cho tới ngày N. Buổi chiều Noel 24/12. Nàng nhắn cho tao.
– Anh ơi, anh về trước nhé. Nay anh giám đốc chi nhánh mời tất mọi người phòng em đi ăn.
– Okie.
Chuyện này với tao nó cũng bình thường. Cơ quan nào chẳng liên hoan đập phá nhận dịp lọ chai, nên tao “Okie” không chút lăn tăn.
Mặc dù nàng đi với bank, nhưng nàng tường thuật khá là chi tiết qua các tin nhắn gửi về cho tao. Nàng ăn xong rồi đi hát. Khoảng tầm 9 rưỡi nàng nhắn “Anh ui, khoảng 1 tiếng nữa anh tới Xmen đón em được hông?”. “Okie, tiếng nữa anh có mặt nhé”. “Iu anh, hiii” nàng nhắn lại.
Tầm 45 phút tao lấy xe ra rồi tới địa điểm đã hẹn đón nàng. Từ trong quán hát đi ra khoảng hơn chục người. Mọi người lấy xe về hết thì nàng nhìn quanh các bãi để xe (chắc để tìm tao). Tao vừa nháy pha cho nàng nhìn thấy thì thấy một ông cầm bó hoa to đi về phía nàng. Tao lẩm bẩm “Chẳng nhẽ thằng ml kia ôm hoa ra tặng con vợ của mình? Vl”. Chuẩn luôn. Nàng nhận rồi nói gì đó và chỉ ra phía xe tao đang chờ. Ông kia đưa mắt nhìn theo rồi quay về bãi đỗ xe lên xe đi về.
Lên xe nàng hỏi:
– Anh chờ em lâu hông?
– Anh mới đến thôi.
– Vâng. Hiii.
– Hoa đẹp.
– Cái ổng giám đốc chi nhánh Hưng Yên ổng tặng em đọ. Mọi người về hết, em ngại mún chết lun. Em tính hông nhận mà ngại ổng quê. Hiii.
– Vậy em nói sao?
– Em kiu, thay mặt mọi người trong phòng, em nhận và cảm ơn ổng. Ngày mai đi làm, em sẽ mang bó hoa này vô phòng cắm vô lọ cho mọi người cùng ngắm.
– Rồi ông đấy nói gì nữa không?
– Ổng kiu ông tặng riêng em. Và kiu em lên xe ổng đưa về.
Dcm, nàng trả lời như vậy cũng là thông minh và giữ thể diện cho ông kia. Nhưng mà có vẻ ông kia đang có ý muốn đi xa hơn nữa với nàng. Tao nghĩ thế nên hỏi nàng.
– Liệu ông đó có ý đồ gì với em không đấy?
Nàng bèn kể qua về hắn với tao.
– Lúc ổng kiu tặng hoa riêng em và nói ổng đưa em về á. Em nói lun người iu em đang đợi em kia rồi anh. Vầy là ông nói chúc em ngủ ngon rồi đi về lun. Ổng có ý đồ gì thì giờ cũng bít em có anh rồi. Chắc hông làm vầy nữa đâu. Hiii. Em nói vầy có được hông?
– Ừ. Anh hỏi vậy thôi. Chứ đàn ông thấy gái đẹp ai mà chả thích. Trừ anh. He he.
– Trừ thiệt hông đó.
– Thật. À mà ông đó là như nào? Chi nhánh Hưng Yên sao lại ở đây cả đêm thế này?
– Ui, ổng đó thì nổi tiếng toàn hệ thống rồi. Ổng mới bỏ vợ. Trước đó ổng cặp với một con bé cùng phòng với em. Xong vợ ổng bít nên vợ ổng đòi ly hôn. Ổng có cái nhà ở khu Hà Đông, cuối tuần ổng lại về đó.
– Thế giờ còn cặp với bé kia không?
– Hông bit còn hông, nhưng mừ dạo gần đây chồng con bé đó nó cũng phát hiện hay sao rồi á, nên nó kiểm soát bé đó ghê lắm.
Vãi lồn, vậy là thằng cha này chắc giờ đang bị thiếu lồn nên tính quay sang nàng của mình chăng. Tao mới hỏi nàng.
– Con bé kia, có chồng rồi sao còn…
– Em nghĩ là bé đó cũng hám ổng giàu. Vợ chồng nó lấy nhau đâu đã có cái gì đâu. Còn đi thuê nhà. Ổng kia thì có tiền, có quan hệ, em nghe mấy bả rỉ tai hình như ổng tính đưa con bé đó về dưới Hưng Yên phụ trách một phòng giao dịch nào đó.
Thì ra là thế. Dcm, xã hội này hoàn toàn là lọc lừa dối trá và đổi trác cả thôi nhé chúng mày. Nhớ lấy. Con bé kia, chắc cũng tính đổi tình lấy tiền. Lồn thì đằng nào chồng cũng chịch rồi. Mỗi trưa cuối tuần, hoặc là giữa tuần thằng kia hứng lên thì ngửa lồn ra cho nó chịch thêm một cái cũng có sao đâu. Caravat có dài ra thêm một tí hoặc sẫm màu đi một tẹo thì giữa đêm tối hì hục thằng chồng chắc gì nhận ra. Có khi vừa mới buổi trưa lồn con vợ nó đầy ắp tinh trùng, buổi tối nó về tắm rửa sạch sẽ, dạ hương đẫm vào lại thơm như mới. Đi buồi đâu mà biết. Kinh tế gia đình đi lên, thì còn nghi ngờ để ý dái gì. Dcm, đúng là… CHÁN.
Tao hỏ nàng.
– Nếu thằng đó nó thích em. Em tính sao?
– Anh này, hỏi gì kỳ. Em đâu có thiếu tiền đâu. Mà anh nhìn ổng, liệu em có mê được hông?
– Ừ, thì anh cứ hỏi vậy thôi. Em phải đề phòng đấy nhé.
– Rồi. Suy nghĩ linh tinh hông à.
Nàng nhéo má tao rồi lại nói khẽ “Có anh là đủ lắm rồi. Hiiii”.