Phần 20
9 giờ sáng. Nàng nhắn cho tao “Anh có busy hông, sang đưa em đi mua đồ chút xíu được hông”. Dcm, mẹ tao nhờ gì tao còn cù nhầy, chứ nàng gọi phát tao phi như điên lên trần leo sang nhà nàng gấp – luôn và ngay.
– Đi đâu?
– Đưa em ra Phố Trần Xuân Soạn em xem có bộ áo dài nào đẹp, em mua mặc tết này nhe. Được hông.
– Đưa đi mua rồi về có mặc cho anh… không?
– Trời. Gì cũng đòi công hết trơn.
– Có cho không? Không thì thôi.
– Hông.
– Không thì đi về.
– Thui ở lại đi. Đi mừ. Hiiii. Biết người ta có bao giờ từ chối gì đâu. Hiii.
…
Hết tết, tao và nàng đi làm trở lại. Khi tao đang cùng trưởng bản chúc tết các sếp tập đoàn thì nàng nhắn tin cho tao:
“Anh, chuyện hôm phòng em đi hát trước tết là sao vầy anh? Mọi người hỏi em quá trời mà em hông có bit chuyện gì hết trơn? Mấy người nói lão… nghỉ việc vì em, là sao vầy anh?”
Thôi xong. Vậy là hôm nay đến bank mọi người đã hỏi chuyện nàng. Dcm. Dở hơi thật sự. Làm tao đọc tin nhắn xong, phải ngồi suy nghĩ một lúc để xem vụ này xử lý làm sao cho nó gọn gàng. Tưởng là đã qua mẹ rồi. Không muốn nhắc lại.
Thật lòng, một nửa tao rất muốn hỏi nàng rằng “Em có nhớ hôm đó tml kia nó đã làm gì em không?”, Tao muốn biết thật sự, vì tao yêu nàng và tao cũng như một người bình thường, yêu nhau ít nhiều ai chẳng có tí máu ghen và tính tò mò. Nhưng một nửa tao lại muốn giấu nhẹm luôn cái chuyện đó đi như tao đã từng bàn bạc với cả Long ca. Bởi vì tao sợ nàng sẽ tổn thương nếu như nàng biết chuyện đó. Tao tính: “Thôi, cái gì đã qua thì cho nó qua”. Vì tính tao rất rõ ràng, nếu như nàng biết mà nàng giấu tao thì sẽ to tội, còn nếu nàng mà không biết, thì thôi, coi như nàng chẳng có tội tình gì.
Mà cái dcm, đang yên đang lành, mấy người làm cùng với nàng cũng thật duyên dáng lắm cơ. Chuyện bị hấp diêm hay ho lắm sao mà mới gặp nhau đầu năm đã nhao nhao lên hỏi han nàng.
Tao nhắn lại trấn an nàng:
“Chuyện hôm đó cũng chẳng có gì. Nếu mọi người hỏi, em cứ nói: ‘Từ quán hát ra em về nhà luôn, nhưng do điện thoại tắt chuông nên em không biết người yêu em gọi’. Em chỉ cần nói vậy thôi nhé”.
“Trời, hông có gì là hông có gì như nào? Hum đó anh đón em mừ. Sao giờ lại nói anh hông gọi được cho em? Huhuhu”.
“Em cứ nói như anh dặn. Chiều anh sẽ lên đón em sớm, đứng chờ em ở dưới sảnh, rồi mọi người sẽ không hỏi em chuyện này nữa đâu”.
“Anh nói em nghe qua loa chuyện ngày hum đó là như nào có được hông? Còn chuyện anh… giám đốc chi nhánh Hưng Yên nghỉ việc nữa á, là sao anh? Sao lại liên quan tới em? Em hông hỉu gì hết trơn thiệt lun á”.
“Thôi, để tối về nhà. Việc ông kia, ai hỏi em cứ nói ’em không rõ’. Vậy thôi. Tối về anh sẽ nói cho em nghe. Yên tâm, không có gì cả. Cứ làm như lời anh nói. Nhé. Anh đang bận”.
“Dạ. Huuu”.
…
Buổi trưa, tao đang chuẩn bị dẫn mấy con mái cùng phòng đi ăn thì nàng gọi tao.
– Anh. Anh được nghỉ chưa? Lát ăn trưa xong, phòng em đi lễ đầu năm nhưng em hông đi. Giờ anh lên đón em về được hông?
Tao đoán chắc nàng sốt ruột vì chuyện trước tết của nàng nên nàng từ chối đi lễ cùng với mọi người để về gặp tao sớm hơn nghe chuyện. Khổ thân. Tao trả lời nàng:
– Anh định đi ăn, nhưng em nghỉ chiều thì thôi, để anh lên đón em luôn xong anh với em đi ăn cái gì rồi về.
– Vâng. Em chờ anh dưới sảnh nhe.
– Okie.
Tắt máy, tao đánh xe ra khỏi cơ quan và lên thẳng bank đón nàng, để lại sau lưng bao tiếng sụt sịt xen lẫn những câu chửi thề của bọn con gái cùng phòng, )).
Bank ngày đầu năm không những tấp nập mà còn ngập tràn không khí mùa xuân. Gái bank đã ngon, đã thế nay còn mặc đồ không cần phong cách (free style), vào bank lúc này mà giống như đi lạc vào sàn diễn thời trang ở Milano. Em nào nhìn cũng mướt mắt vô cùng, mông đánh tanh tách, vú nẩy tưng tưng, lưng đi ưỡn ẹo, trẹo mẹ nó mắt mấy thằng mê gái như tao. Dcm. Tao thì đéo biết tâm hồn các em đẹp xấu ra sao, nhưng cứ thấy xinh là tao thích trước cái đã.
Và nàng của tao hôm nay cũng không ngoại lệ. Nàng mặc váy trắng, ngắn hơn thường ngày, chân mang đôi giày gót cao phải hơn chục xen ti mét, nhìn đôi chân ấy làm tao lại thấy thổn thức trong lòng. Sáng nay lúc nàng xuống xe, nhìn nàng đi vào trong bank, hai chân thoăn thoắt, như đi catwalk trên sàn, tao đã nghĩ “nàng mặc thế kia, chẳng may thằng nào cúi xuống buộc cái dây giầy khéo nó nhìn thấy cả quần silip của nàng, ôi cái quần trắng mình hít bao ngày…”. Xót!!!
Tao đến, thấy cơ quan nàng đang đứng dàn thành hàng ngang chụp ảnh cùng nhau. Sau kiểu tập thể, các nhóm rủ nhau tách ra chụp lẻ. Thấy nàng đang mải tạo dáng cùng với mọi người nên tao không gọi. Nhìn nàng nổi thật. Bảo sao đàn ông thấy cứ sán vào. Vừa quan sát nàng tao vừa nghĩ đểu… Dm, đi làm nhí nha nhí nhảnh như con… cá cảnh, thế mà đêm về cưỡi ngựa lắc hông, chổng mông kiểu chó, phê không chịu được. Còn cái miệng kia, nàng cười xinh hệt như hoa thế mà lên giường ngậm cu mình mút không rơi rớt một giọt nào. Tội lỗi quá đi nàng hỡi…
Nàng đang bắn tim tạo dáng thì liếc thấy tao. Nàng vẫy vẫy tay nhưng tao xua đi ra hiệu “cứ chụp tiếp đi” rồi lại kéo kính xe lên và ngồi quan sát. Bỗng nhiên từ đâu lòi ra 2 tml tới gần chỗ nàng rồi kéo nàng vào chụp chung. Hai thằng hai bên, thằng thì đứng tấn, thằng thì ưỡn ngực giơ Like, để nàng đứng giữa. Dcm, tao tính nhảy ra khỏi xe, phi vào đứng bên cạnh nàng giơ ngón tay thối. Kiêng chụp 3 đấy 2 tml, để tao đứng vào cho nó phong thủy. Nhưng thôi. Dcm, chắc thấy gái xinh nên xin chụp cùng mấy cái để tối nay về thủ dâm, à nhầm up face lòe bạn lòe bè. Tao ngồi trong xe lầm bầm: “Sống ảo vl, dcm 2 thằng chúng mày, tối mà up face nhớ tag cả bố mày vào”.
Chụp xong nàng ra chỗ tao đang đợi, mở cửa chui tọt lên xe, để lại mấy anh đồng nghiệp ngơ ngác đứng nhìn. Làm tao hãnh diện vãi cặc. Không lẽ trời lạnh tao lại hạ mẹ nó hết cả 4 kính xuống kéo đầu nàng vào hôn nàng một phát cho chúng nó vỡ mộng đầu xuân. Tao trêu nàng.
– Nhiều fan hâm hộ nhỉ.
– Hiiiii. Sao nhiều bằng anh. Hiiii. Giờ ăn gì anh?
– Em thích ăn gì.
– Tùy anh đó. Anh ăn cái gì em ăn cái đó. À mà anh. Chuyện hôm trước tết là như nào vầy?
– Chuyện đó để về anh nói.
– Chiều anh có đến cơ quan nữa hông?
– Thôi, chiều anh nghỉ ở nhà cùng với em luôn.
– Thích nhỉ. Hiiii.
Ăn xong tao đưa nàng về rồi lên phòng nàng tính ngủ một giấc. Mấy ngày nghỉ tết ngủ trưa quen mẹ nó rồi, nên giờ cơm xong díp hết cả mắt. Nàng thì sạch sẽ, bữa nào ăn xong cũng phải đánh răng, rửa mặt, rửa đít, rửa lồn, nên tao đang lơ mơ ngủ thì nàng mới leo lên giường. Chui vào trong chăn nàng đánh thức tao:
– Anh.
– Ơi.
– Ngủ hả?
– Ừ.
– Trời, kỳ vầy. Dậy nói em nghe.
– Chuyện gì.
– Chuyện trước tết đó.
– Chuyện đấy cò gì đâu, lúc nào nói chả được.
– Hông, em thấy có cái gì đó sai sai. Anh dậy nói em nghe đi.
Giờ nói gì. Tao nằm nghĩ rồi lại quay sang ôm nàng.
– Thôi em ngủ đi. Ngủ dậy nói. Anh buồn ngủ quá.
– Anh mừ hông nói em ngủ làm sao. Anh. Dậy đi. Dậy nói em nghe.
Tao hỏi nàng:
– Hôm đó ai đưa em về, em có biết không?
– Thì mấy người đưa em xuống rồi anh đón em mừ.
– Không phải, hôm đó anh đi chúc tết chú X phó tổng và anh trưởng bản xong rồi anh qua phòng hát để đón em luôn.
– Rồi sao nữa anh?
– Nhưng khi anh tới chờ mãi không thấy em đâu, nên anh mới hỏi cái chị cùng phòng với em.
– Vầy ai đã đưa em về?
– Ông… CN HY.
– Trời đất. Vầy sao lúc anh tới đó anh hông điện thoại cho em.
– Anh qua hơi sớm nên anh ngồi dưới đợi em. Đến quá giờ hẹn không thấy em xuống anh mới gọi em. Nhưng không thấy em nghe máy.
– Vậy rồi sao nữa. Huuuu. Mấy giờ em về tới nhà anh có bít hông?
Tao nghĩ ngợi, không biết có nên nói hết mọi chuyện ra không. Nếu không thì giờ phải nói dối nàng thế nào cho nó hợp lý.
– Anh về thì thấy em trên phòng rồi.
– Vầy là ông… đã đưa em về nhà sao?
– Uhm.
– Vầy mừ em vẫn cứ nghĩ mình đã lên xe của anh.
Vậy là nàng không biết gì từ lúc rời khỏi phòng hát luôn rồi. Coi như mọi chuyện đúng như tao nói với nàng. Tao hỏi tiếp:
– Lúc ở nhà hàng em uống nhiều không?
– Anh nói lúc đi ăn đó hả?
– Ừ.
– Em uống ít mừ. Để em nhớ lại xem nào. 1… 2… hai cốc bia tươi, rồi, em chỉ uống có đúng hai cốc bia thui á. Xong rồi em ngồi ăn đồ mà hông uống thêm cốc nào nữa lun.
Dcm, hai cốc với nàng thì làm gì say. Nàng theo chân tao đu đưa đã quá nhiều rồi nên tao nắm rõ. Nhiều thì đúng nàng không uống được, nhưng tầm hai cốc thì nàng vẫn tỉnh bình thường. Thậm chí tao còn thấy nàng hưng phấn và tỉnh táo hơn. Vậy là đoạn này vẫn chưa có vấn đề gì. Tao hỏi thêm:
– Thế ai rót bia?
– Quán có phục vụ mà anh.
– Ai cầm bia chia cho mọi người.
– Em cũng hông nhớ. Nhưng cốc bia đầu và cốc thứ 2 thì ai cũng có hết trơn. Chỉ từ cốc bia thứ 3 trở đi thì mới người có người hông thui á.
– Có ai tới mời bia riêng em không?
– Dạ hông.
– Uhm.
– Nhưng sao vầy anh?
Tao nói dối nàng.
– Vì lúc anh về đến nhà anh thấy em đang rất say.
– À, tại lên quán hát em có uống nữa.
– Nhiều không?
– Để em nhớ lại đã nhe.
Nàng nằm ngửa mặt lên trời, nhìn lên trần nhà nhẩm nhẩm một mình trong miệng rồi quay sang trả lời tao.
– Vô phòng ngồi hát em uống 1 chai nước suối. Xong rồi em ngồi ăn hoa quả và nghe mọi người hát thui.
Dcm, chẳng nhẽ nó bơm thuốc vào hoa quả rồi đưa cho nàng??? Làm thế cũng khó đâu phải dễ gì.
– À, em nhớ ra rồi. Hình như là… hình như là tới bài em hát, mọi người vỗ tay. Lúc em hát xong mọi người cùng uống hết cốc nhưng em chỉ uống có một phần hai ly bia thôi á.
– Xong rồi em thấy mệt luôn phải không?
– Hông anh. Để em nhớ lại.
– Uhm.
Nàng lại ngửa mặt lên trần lẩm nhẩm. “Hát xong… hát xong”.
– Anh.
– Uhm, sao?
– Sau đó lão… giám đốc CN H/Y tới chỗ em ngồi rồi nói “ai hát xong cũng đều phải uống hết cốc Lin nha”.
– Thế em có uống hết không?
– Em thấy mọi người cũng vầy nên em đồng ý uống hết cốc đó. Nhưng do cốc em hông đầy nên lão rót thêm vô cốc của em rồi nói tất cả cổ vũ để cho em uống.
Rồi. Done. Chỗ bia bonus mà tml kia nó đã rót thêm cho nàng chắc chắn là có vấn đề. Chó chết. Nó đã hại nàng.
– Sau cốc đó em có uống thêm cốc nào nữa không?
– Sau cốc đó em phê, em ráng ngồi thêm chút nữa nhưng mừ mệt hông chịu nổi nên em nói mọi người em đi về trước.
– Thế ai đưa em từ trên phòng hát xuống dưới tầng 1?
– Mấy bé phòng em.
– Là những ai, em nhớ không?
– Em mệt, nên hông nhớ nổi ai lun. Chỉ nhớ xuống tới tầng 1 thì em lên xe anh chở về lun.
Dcm, nghe nàng tường thuật mà máu trong cơ thể tao nó lại sục sôi. Điên đéo tả nổi. Vậy là nàng leo lên xe tml kia mà vẫn cứ tưởng là lên xe tao. Tao hỏi nàng tiếp.
– Thế lúc em về tới nhà, em có nhớ em lên trên phòng bằng cách nào không?
– Em hông bít gì, chỉ thấy mơ màng ai đó dìu em vô phòng, rồi đóng cửa lại và tắt bóng đèn giùm em.
Dcm, tao đéo làm thế. Điên rồi. Chắc chắn những thứ nàng đang nhớ lại là đã xảy ra ở nhà tml kia. Nói xong nàng lại hỏi tao:
– Vầy khi anh về, anh có lên phòng em hông?
– Anh có.
– Vầy là em vẫn còn nhớ mang máng, hiii.
– Đố em nhớ nổi hôm đấy anh đã làm gì cho em.
– Anh cởi quần áo cho em? Đúng hông?
Đau lòng. Tao cởi đồ nàng, tml kia chắc chắn nó cũng đã cởi đồ của nàng. Nhưng cũng có thể những việc xảy ra hôm đó nó đang hiện về trong nàng không theo tuần tự. Vậy, còn có chuyện gì xảy ra với nàng hôm đó nữa không?
– Đúng, anh cởi đồ lau người cho em.
– Anh còn làm gì nữa hông khai mau!!!
– Anh không.
– Nè nè, em hông tỉnh táo nhưng mừ mơ màng em vẫn mang máng đó nhe. Anh còn… hun ngực em nữa đúng hông?
Dcm, toi rồi. Tao chỉ ngửi hai núm vú của nàng khi tao phát hiện thấy mùi thuốc lá. Chứ hôn ngực nàng thì hôm đó… tao không. Dcm chó chết. Có điều nàng vẫn vô tư không nghĩ tml kia nó dám làm thế với nàng. Vẫn biết nàng chẳng có tội tình gì trong việc tối ngày hôm đó nhưng sao tao vẫn thấy buồn. Nỗi buồn khủng khiếp. Tao không trả lời. Nàng nhéo hông tao:
– Đúng hông?
– Hôn có tí. Nhưng còn việc nữa. Đố em nhớ nổi.
Tao muốn biết thêm tml kia nó còn làm gì nữa không nên phủ đầu vậy. Nàng đấm ngực tao.
– Thui hông nói nữa. Mắc cỡ lắm lun. Hiii. Thấy người ta say hông thương thì thui, còn lỡ dở trò dê già người ta. Hiiii.
– Thì tại thấy em đang say mà vẫn còn xinh quá mà. He he.
Dcm, cười trong nước mắt.
– Mà nè. Hum đó anh hun có thấy cái mùi gì gì hông đó.
– Cái mùi gì gì là cái mùi gì? Em muốn hỏi anh mùi gì? Mùi ở chỗ nào?
– Chỗ đó đó. Hiii.
Hôm đó, tao cũng có liếm lồn nàng một lúc thì phải. Đúng. Tao có liếm.
– Thơm, của em lúc nào cũng thơm.
– Trời đất, khó chịu. Người ta đã bảo thui mừ, em mợt. Để hum khác đi mà cứ cố tình dí miệng vô đó. Vừa mợt vừa sợ lúc đó nó hông có thơm. Hiii.
Ôi dcm, lúc tao liếm nàng, nàng có phản ứng con cặc gì đâu. Chẳng lẽ nàng nhầm? Hay là nàng phản ứng khi cái thằng kia đưa lưỡi liếm nàng??? Mọi chuyện dường như tệ hơn tao nghĩ. Dcmn.
– Nói rồi. Nhìn em đẹp quá, lại còn thơm nữa nên anh mới liếm. Mà anh chỉ liếm thôi mà.
– Chỉ liếm thôi mà. Điêu tàn hông á. Thế anh còn chọt ngón tay vô trỏng làm chi? Hiii. Mà còn đúng lúc người ta đang nằm úp nữa. Vô duyn. Đồ vô duyn. Dám nhìn lỗ… đít người ta. Hiii.
Thôi xong. Vậy là tml kia nó còn cho cả ngón tay vào trong lồn nàng. Cái lồn xinh đẹp thơm phức của nàng tưởng rằng mãi mãi, vĩnh viễn chỉ thuộc về tao vậy mà tại sao… Còn cái lỗ nhị, từ khi yêu nàng tao chưa một lần được nhìn ngắm kỹ vậy mà… Dcm. Thằng chó bỉ ổi hơn người.
Tao nằm cạnh nàng mà buồn khủng khiếp, chẳng muốn và cũng không dám hỏi nàng thêm chuyện gì nữa. Buồn thấu tim. Thương nàng, nhưng cũng buồn cho chính mình!!!
Tao nằm tự kỷ một lúc thì mới nhớ ra đang nằm cạnh nàng. Đưa mắt nhìn xuống thấy nàng rúc vào ngực tao ngủ mẹ nó từ bao giờ. Hơi thở nàng vẫn đều đêu. Nhìn nàng yêu chết luôn được. Vẻ đẹp khó cưỡng của một hotgirl.
Nằm hơn một tiếng mà tao đéo ngủ nổi luôn. Đang nằm suy nghĩ miên man thì anh trưởng bản alo làm nàng thức giấc:
– Anh.
– Chú về rồi à?
– Vâng. Em mệt quá nên về nhà ngủ.
– Ờ, chuẩn bị tinh thần, 6h30p tối anh em hẹn nhau ở bên Long Biên chú nhé.
– Vụ gì thế anh?
– Vợ chồng chị đẹp và cả “bé mèo của chú” vừa mới lên thăm. Mời cả ban mình tối nay mở tiệc khai xuân. Đi chứ.
Tao đang chán nản đến vcl. Giờ đi ăn uống khác gì nhai ngói. Nãy giờ nàng nằm hóng hớt chắc là nghe thấy câu được câu không, chắc cũng sốt lên sình sịch khi nghe thấy tên bé mèo.
– Vâng anh. Tối em có mặt.
– Thế chú qua đón bé mèo luôn nhé.
– Có gì em nhắn anh sau.
Chờ tao tắt máy nàng hỏi:
– Anh lại đi à.
– Không, tối cơ.
– Mấy giờ anh đi.
– Khoảng 6 giờ kém.
Nàng nhìn đồng hồ. Mới có 4 giờ. Nàng đưa tay xuống nắm lấy chim tao rồi xóc nhè nhẹ. Tao hỏi nàng:
– Em làm gì thế. Ơ…
– Hiiii. Em thèm.
– Thôi, em ngủ tiếp đi. Anh đi ăn về thì chúng mình ấy.
Tao giờ đang buồn, nên cũng không hứng thú lắm. Nàng thì tao đoán chắc cũng chẳng “vật” đến mức đó đâu, nhưng nàng đang muốn vắt kiệt cu tao trước khi thả cho tao đi gặp gỡ bé mèo thì phải, ))
– Em mún luôn.
Tao nâng cằm nàng lên hôn và nghĩ trong đầu anh yêu em còn nhiều hơn em yêu anh đấy nhé. Và tao quyết định.
– Để tối, giờ nằm lúc nữa chúng mình tắm rửa rồi em đi cùng anh luôn.
– Nhưng có tiện không?
– Đại tiện luôn. Hehe.
– Okie. Hiii.
– Ơ sao bảo thèm, muốn luôn. Hết thèm rồi à.
– Hiiii. Tối mới thèm.
6h45p tối tao dẫn nàng bước lên lầu. Hôm nay nàng mặc cực đẹp. Với chân váy trắng ôm trọn mông nàng và bo xuống tận khuỷu chân. Bên trong áo vest cùng màu là áo trễ ngực màu ghi, ngực nàng lấp ló sexy khủng khiếp. Khi nhân viên quán mở cửa thì tao dắt tay nàng vào, người thì nhìn tao xít xoa ngưỡng mộ, người thì đưa tao ánh mặt lạnh ngắt giận hờn. Đặc biệt “Chồng yêu” chị đẹp đang ngồi kẹp giữa phó tổng và anh trưởng bản dâm tà.
Tao nhìn trưởng bản cười tủm và nghĩ trong đầu. Đêm nay trưởng bản mà dụ được chị đẹp cho liếm lồn thì em phục ngài sát đất.