Phần 10
Xin chào các anh chị em, như đã hứa hôm qua, giờ được rảnh, tôi sẽ kể tiếp cho mọi người nghe tiếp một câu chuyện nhỏ. Câu chuyện này tôi trong cuộc và được nhìn thấy tận mắt, anh em tôi không biết đã nhìn thấy cái, bắt được thứ gì đêm đó. Kiến thức là vô hạn, mà sự hiểu biết là hữu hạn… nên có ai biết những thứ gì tương tự như tôi thấy xin giải thích thêm cho tôi ạ.
Năm 92 chúng tôi 9 anh em ở Pailin, Baat Dambang nơi tôi vừa dời đi hôm qua, chỗ này gần biên giới TL, sát tỉnh Chalthaburi, khi đó đang mùa mưa, mưa rất nhiều… có khi cả ngày lẫn đêm, rừng già, đường không có và lũ nhỏ liên tục xảy ra. Chúng tôi vào một khu nhà cũ lợp băng tôn khá kiên cố, tuy đã đổ nát hoang tàn rồi, nơi này khi trước Ponpot rút chạy đã lùa dân đi theo để dựng lên tập trung người dân ở đó. Có khá nhiều những căn cứ như này dọc từ hướng núi Cao me lai qua tới đây, trong những khu rừng già… giờ gần như đều bỏ hoang và đổ nát hoặc bị pháo dập tan tành hết.
Chúng tôi ở tạm nơi này để tránh mưa gió, thú rừng, và lũ vì vị trí của nơi này khá đắc địa, đó là khoảng rừng thưa, bằng phẳng, đủ độ cao để quan sát nhiều hướng phía dưới, ngay cạnh đó có một khe có một suối nước, mùa mưa nên nước rất nhiều tuy hơi đục…
Khu nhà này xưa là căn cứ cũ của pốt nên có hầm hào phòng ngự xung quanh rất cẩn thận… bỏ hoang lâu nên sạt lở và cây dại mọc um tùm, mìn cài dày đặc phía triền bên dưới…
Giữa những căn nhà có môt sân khá rộng, có bệ và cột như để treo cờ của chúng. Ngay lúc mới vào sau khi lục soát khắp nơi không thấy gì, dù vào chưa hết từng căn nhà vì quá nhiều… chúng tôi tập trung tại căn nhà ngay trước cây cột cờ giữa sân, chắc là nhà của những kẻ chỉ huy Ăngka vì được làm kiên cố hơn, có cả bàn ghế đóng bằng cây, và chỗ ngủ hẳn hoi, vương vãi trên nền vẫn còn những quần áo màu đen rách rưới bẩn thỉu dưới đất, hai tấm ảnh Pp và Mao treo bên trên đã nghiêng ngả nhưng chưa rơi xuống, những bức tường xung quanh bằng gỗ đã mục hết chân, cỏ và cây dại mọc cả vào trong nhà, có khá nhiều rắn ở đây, chúng tôi bắt được cả chục con có con dài tới 4m, anh em dỡ những vách gỗ của mấy căn nhà xung quanh đốt một đống lửa để nướng những con rắn ăn, ngồi hơ quần áo bị ướt mấy ngày… đang ngồi túm tụm thì hai thằng em xuống khe lấy nước chạy về thông báo, hình như có pốt anh ơi, bọn tôi nhanh chóng tản ra chia 3 mũi áp vào khe phía hai thằng em vừa về báo… kiểm tra khắp nơi, không thấy gì ca… tôi hỏi thằng em, nãy mày thấy gì em? Nó nói: Thằng S đi trước mang túi nước, em đi sau tìm xem có còn ít rau nào không, định hái về ăn, thì thấy xoạt cái rồi cả tiếng chó rừng chút chút nữa…(pot hay dùng ám hiệu như chó rừng kêu chút chút) hai thằng rõ ràng cùng thấy ba bốn bóng đen lủi ngay sườn khe chỗ bụi đóp gai kia anh… theo tay hai thằng chỉ, tôi nhảy qua khe nước bò sang đó, thận trọng ra hiệu anh em chú ý trên và dưới tôi, một thằng em tên G nữa bò theo tôi… Nhưng không có gì ở bên sườn đó cả, kiểm tra dấu vết cũng không có, cả sườn chắc trước kia bọn chúng phạt sạch rải mìn chống bộ binh nên giờ chỉ có cỏ tranh và lác chứ không có cây lớn, phía dưới là rừng khộp thưa và trống trải anh em tôi vừa quan sát vừa di chuyển xuống, thằng G nói nhỏ, dịch qua trái anh ơi, bên phải là baĩ mìn… vì bên trái là bờ khe nước, tôi vừa phải nhìn dưới chân sợ mìn vừa phải dòm xung quanh như thằng ăn trộm gà, tới hai hòn đá khá to, tôi nghi ngờ phía sau hòn đá, nên ra hiệu cho G vòng qua hai anh em hai bên… tuy nhiên, chả có gì phía sau hòn đá cả, nhìn dấu vết thì hoàn toàn không có người, quá kinh nghiệm về lần dấu vết rồi nên tôi băn khoăn nghĩ mơ hồ… hay… Chợt thằng G kêu khẽ, Ui… đm… anh ơi… tôi quay qua nó, nó chỉ xuống khúc dưới của khe… cơ man là xương, xương sườn còn nguyên hộp, xương ống, xương sống… tùm lum, cái đen cái trắng, cái vàng… đầu lâu, lớn nhỏ đủ cả, cả tóc nữa những túm tóc màu đen lẫn trong đất, cách chúng tôi chừng hơn mét… hai anh em nhìn một lúc rồi quay lên. Về lại bên này bờ đất, giơ tay báo yên… cả lũ tụm lại hỏi… Thấy gì không anh? Tôi nó Có, nhưng chết hết lâu rồi, chắc toàn là dân…
Cả bọn lục tục kéo về, tôi đi đầu tiên khi gần tới dãy nhà gần khe, thoáng thấy một bóng như thập thò ngay đầu căn nhà gỗ, thằng L phía sau tôi cũng nói, A ơi nó trên dãy nhà… tôi hô anh em, Vây… rồi cùng L rút dao găm phóng lên phia cửa trước dãy nhà, chúng tôi úp vòng quanh… nhưng ngẩn ra với nhau, vì chả thấy gì cả, tôi lờ mờ thấy gì đó “khai khai” (anh em tôi thường nói vui với nhau khi thấy hiện tượng tâm linh là thấy mùi khai khai, còn gặp kích thì thấy mùi khét khét) nên bảo anh em, Thôi, kệ mẹ nó đi… vào nướng rắn ăn rồi nghỉ, tối cắt gác…
Tất cả kéo vào nhà ngồi quanh đống lửa… cả bọn vừa ăn vừa quan sát xung quanh và căng mũi ngửi hít gió…
Tầm 4 giờ tôi đứng lên rủ thằng T đi một vòng xung quanh để nắm được vị trí cho rõ, không lát trời tối khó nhìn, ở rừng 5 giờ là tối rồi… T đi sau tôi, thỉnh thoảng dừng lại nghiêng ngó vào những căn nhà bỏ không, rồi lẩm bẩm bảo tôi… Đây khai phết đấy anh ạ. Tôi bảo nó, Ừ anh cũng thấy vậy, nãy tao nghi nghi lúc ở khe lên rồi, mà kệ mẹ nó… tối ngủ anh em thay nhau gác.
Lúc quay lại thì mấy thằng tản đi những căn nhà xung quanh vác về mấy tấm ván để kê nằm, thằng N hớn hở bảo tôi, anh ơi em thấy nhà bếp của tụi nó rồi a e mình xuống khu đó nằm ổn hơn, còn lành lắm, lò bếp còn nguyên… bọn tôi cùng xuống xem, đúng là hai căn bếp ăn này còn khá tốt, bọn tôi vác ván về quây lại và ghép làm chỗ nằm… thằng nào không nằm thì căng võng, rồi sắp chỗ ngủ cắt gác từ phía trong ra nhé, tôi giao hẹn. Trời đêm đó rả rích mưa suốt đêm, mệt nhưng tôi ngủ luôn thấp thỏm không ngon giấc, có cảm giác bất an kỳ lạ…
Hôm sau nắng hửng, cả lũ thằng thì nằm ngủ thằng thì chui vào những dãy nhà mò mẫm xem xét những thứ còn vứt lại trên nền, toàn bọn cứng cựa nên chúng không ngại và mò mè bất cứ chỗ nào, chứ nếu người thường nhất là các bạn hay đi phượt hay khám phá những nơi như này ở Cam thì không nên vào những nơi kiểu này vì rất dễ dính mìn đó.
Tôi nằm trên chiếc võng căng trong góc, nơi đó quan sát được cửa ra vào và cả phía ngoài nơi những gò đất công sự đắp cao, lấy quyển sổ nhỏ ra ghi chép… chợt có cảm giác gì đó rất lạ, nếu ai qua lính biết cảm giác bị người khác ngắm bắn như nào, giống mọi người thường nói “như có ai đang nhìn mình” vậy, tôi vẫn nằm im chỉ khẽ liếc mắt lên “soi” xung quanh… gian bếp rộng không có ai, nhưng phía bờ công sự bên ngoài, tôi điếng người… một bộ mặt ngay trên bờ hào nhìn tôi chằm chằm thật, xin thề… đó là một gương mặt đàn bà rõ ràng, tóc ngắn tới cằm, bù xù, ánh mắt vô cảm và đen sẫm gương mặt bẩn thỉu như bôi một lớp than nhem nhuốc… cai đầu cứ lắc lư lắc lư nhè nhẹ, và miệng hơi nhệch nhệch kỳ lạ… phía dưới người thì mờ mờ đen xỉn… đoán là “thứ gì đó” nên tôi nheo mắt lại vờ không thấy để kín đáo nhìn cho kỹ, vì theo lời nhiều người dạy, muốn nhìn “họ” thì đừng nhìn chằm chằm mà nên nheo mắt lại giảm bớt ánh sáng, vì mắt con người tất sáng và có tinh… như khi bạn đi săn, bạn có nấp kín và chỉ nằm im quan sát bằng mắt thôi, chim thú thấy ánh mắt bạn là bung chạy ngay chứ chưa cần thấy rõ cả người…
Cái đầu đó cứ thụt thò thụt thò ngay bờ đất… vài phút sau nó thụt hẳn xuống, tôi bật khỏi võng quăng sổ lao ra chỉ chưa tới chục bước chân… nhưng sau bờ hào đó không có gì cả cách tầm hai mét là lòng hào, nhưng không hề có dấu vết đột nhập… hoang mang. Đây không phải lần đầu tôi thấy những hình ảnh đó, những hình ảnh lạ lùng, có khi nhìn qua ống nhòm từ rất xa, có khi thấp thoáng cách chừng chục bước chân, có lần gần nhất là đối diện bên bàn ngồi uông nước…
Tôi tìm thằng T, một thằng em rất biết về những chuyện như này, nó nói, đầy đây anh ạ.
Anh em tôi ăn uống xong vác thêm cây cho vào đống lửa ngồi tán dóc một lúc rồi tùy nghi, tùy ngủ thức… chỉ còn bốn anh em tôi ngồi chia nhau thuốc lá hút, mưa tạnh từ sáng, ngoài trời trăng mờ mờ, đột nhiên thằng G lấy ngón chân bấm vào chân tôi, liếc nhìn nó, theo ánh mắt nó đá ra hai dãy bếp lò cũ… tôi thấy một hai bóng đen đen bò bò… thập thò, rồi lúc sau chợt mất hút…
Tất cả bốn anh em cùng thấy nhưng bọn tôi đều im lặng giả đò như không thấy gì… ngồi thêm lúc nữa, mấy anh em đi ngủ…
Tôi ít ngủ nên gác đầu tới 2/3 giờ sáng tôi mệt thì mới gọi anh em dậy còn không mệt tôi có thể thức suốt đêm gác hộ anh em khác, nằm trên võng lần này tôi mắc võng chéo lại vị trí buổi sáng, chỗ này nhìn ra phía dãy bếp lò, tôi nằm im quan sát, nhưng không thấy gì, cứ suy nghĩ lan man rồi không để ý tới cái bếp… tầm hai giờ hơn tôi chợt giật nảy người suýt lộn xuống võng, vì ngay trước mặt tôi lố nhố một đám họ đứng ngay bên cạnh đống lửa đã tàn chỉ còn than đỏ của bọn tôi… đen thui, gầy guộc, tóc tai bù xù… người tôi lạnh toát, gai ốc, tóc lông dựng ngược hết, bàng hoàng mất cả gần phút đồng hồ… cứng người, chợt nghe hai ba tiếng tắc tắc như thạch sùng, (đó là ám hiệu của anh em gọi nhau khi nguy hiểm xem ai còn thức không) tôi tắc tắc lại, hóa ra bốn năm thằng còn thức, tôi hét… Vồ, lập tức gần như cả lũ bung dậy… đám người đó tóe ra uốn éo kỳ lạ… ba thằng lao ra cửa tôi lao theo, thì đã thấy thăng T đứng ngay cửa bếp lò cũ nó kêu… đây rồi đây rồi… bọn tôi cùng nhào tới soi đèn vào trong thì không thấy gì… lại thấy trong chỗ ngủ thấy tiếng thằng G kêu, đm mày chạy lên mây… nằm im… tất cả lại chạy vào soi đèn… trong một góc thằng G đang nằm lăn lộn ôm một mớ gì đen thui, bọn tôi xô cả vào… tôi chưa biết đó là thứ gì nên hét anh em, chốt cửa ngoài có hai thằng chặn phia cửa lập tức, mấy anh em vào chỗ G, thằng T nhảy vào đè xuống cùng G luôn miệng hỏi tôi… bắt không anh, bắt không anh?? Tôi soi đèn vào nhưng xin thề với mọi người là đó chi là cái gì như cái chăn rách màu đen bẩn thỉu… chứ không phaỉ là người hay “thứ gì đó” mà tôi nghĩ… tôi bảo chúng nó thôi bỏ ra đi có cái đ gì đâu, rồi lôi thằng G dậy nó thở hồng hộc, người thối um bẩn bê bết… mắt long sòng sọc bảo em rình từ tối nên vồ trúng ngay… tôi hét thằng T thôi Thắng ơi bỏ ra đi… nó đứng dậy quay lại cười nhăn nhở hỏi tôi… thôi hả a… bọn tôi xúm vào soi đèn, kỳ lạ nó chi là một cái chăn cũ rách màu đen vừa ướt vừa thối chứ không phải thứ gì khác… thằng nọ hỏi thằng kia của nợ này ở đâu ra, ai tha vào đây… tất cả nhìn nhau… có ai mang vào đâu??? Thằng G thì cứ khăng khăng em vồ được mà anh nó còn giãy mạnh lắm… rồi xông vào soi đèn và lẩm bẩm… ơ… đm thế cái này là cái gì nhỉ. T chỉ cười cười không nói gì, tôi bảo thôi ra khe tắm đi, chuyển ổ lên chỗ cũ… lúc đó cả bọn mới để ý thằng G người thối um đen thui như chui trong cống ra…
Mấy hôm sau chỉ có tôi và G với T tôi hỏi thằng G, mày vồ trúng nó thật á, G bảo, thật mà anh… a T vào sau giữ cùng em a T biết đấy nó thở khè khè thối um nhỉ, thằng T chi cười cười không nói gì…
Chuyện qua lâu rồi, nhưng anh em tôi thỉnh thoảng vẫn nhắc lại với nhau.
Tôi tin là em tôi thấy “gì đó” vì chúng tôi gắn bó hơn ruột thịt và không đùa giỡn tầm bậy khi ở trong rừng đêm bao giờ.
Tôi không biết đó là thứ gì, vì lúc t nhìn và soi đèn vào nó chỉ như một tấm chăn rách và rất hôi thối thôi.
Cảm ơn mọi người đã đọc tới đây.