Phần 22
Hải về đến cửa cũng là lúc nó đụng phải Dũng. Hai thằng đâm sầm vào nhau, tối tăm mặt mũi, sao bắc đẩu, sao hôm sao mai bay vèo vèo trên đầu. Dũng là thằng lên tiếng trước.
– Cậu làm gì mà chạy như ma đuổi thế?
– Tớ…tớ về nhà. – Hải nói lấp lửng rồi hỏi lại – Cậu đến tìm tớ à?
– Tớ đến để xin lỗi cậu chuyện hồi sáng. Tớ xin lỗi, tớ biết cậu muốn địt mẹ tớ nhưng tớ lúc đấy cũng đang nứng. Trước lúc cậu đến, thằng Cường cũng sang. Mẹ tớ kéo nó lên lầu rồi cho nó địt, thằng chó chết, nó được chơi mẹ tớ không mất tiền nên hôm nào cũng mò sang… Dũng làu bàu.
– Thế thì sao? – Sự bực tức vì chuyện lúc sáng lại dâng lên khiến Hải hỏi lại thằng bạn với giọng điệu dửng dưng.
– Thằng chó đó địt mẹ tớ như điên, làm mẹ tớ rên la bể nhà, chửi tớ làm sao không địt bà mà để bạn địt làm bà…sướng. Tớ cú quá nhưng không làm gì được thằng Cường, đành chờ nó chơii xong…
– Cường nó về, nhưng cậu không chịu được cảnh thằng bạn địt mẹ mình, nứng quá nên bắt mẹ cậu xuống nhà cho cậu cho làm thịt tiếp chớ gì. Làm tình thế nào, đó là việc của mẹ con cậu, liên quan gì đến tớ mà xin lỗi.
– Tớ xin lỗi mà, lúc đó tớ nứng quá nên sinh ích kỉ, tớ lúc đó chỉ muốn địt mẹ tớ một mình nên cố tình đuổi cậu về…Tớ xin lỗi…tớ đền cậu. Tớ cho cậu chơi mẹ tớ không mất tiền cho đến hết tuần này, hôm nay mới thứ 4…
– Thôi, cám ơn cậu, khỏi cần đâu. – Giọng Hải vừa cao ngạo, vừa đắc thắng khi nghi về “ánh sáng cuối đường hầm” của nó.
– Thế thì thôi, tớ về đây. Hải chưa kịp thôi ngỡ ngàng vì cái sự xuống nước của thằng bạn thì đã lại rơi vào sự ngỡ ngàng khác. Thằng bạn nó chẳng thèm nhìn nó, buôn một câu lạnh tanh rồi sải bước đi khuất dạng.
Chú ý đến nó làm gì cho mệt, Hải thầm nghĩ. Chắc nó lại đang cần gì mình đây mà. Cái đồ…cái đồ lợi dụng vú lồn của mẹ mình mà đục nước béo cò, ta đây không chấp… Nụ cười đắc thắng đậu trên khóe môi.
Cha mẹ nó đang ngồi ăn cơm. Thì ra từ lúc ở nhà thằng Dũng đến giờ, nó đã đi gần cả buổi sáng. Hải lí nhí bịa ra một lý do chính đáng rồi ra rửa tay. Khi nó ngồi vào bàn thì chuông đồng hồ đã điểm 13 tiếng. Cha nó đã húp vội bát nước rau rồi buông đũa, chắc cha mẹ nó đã đợi nó rất lâu, nhưng do phải đi làm buổi chiều nên hai ông bà phải ăn trước. Chẳng mấy chốc cha nó đã ngáy khò khò trên đi văng. Ông phải ngủ lấy sức cho giờ làm việc buổi chiều. Mẹ nó tranh thủ rửa chồng bát đĩa vừa ăn xong.
– Mẹ ơi, chiều nay 2 giờ mẹ cho con sang nhà bạn Phú nghe mẹ – Với cả niềm hi vọng và ngoan ngoãn, Hải dè dặt hỏi mẹ – Con sẽ về sớm thôi, mẹ nhé.
Bà Hương nhìn con trìu mến, không nói gì, bà đặt chiếc đĩa cuối cùng lên kệ, lau tay rồi xoa đàu con.
– Con yêu, con sang nhà bạn làm gì, sao không để chiều mát hẵng đi?
– Con sang đó học với Phú, sắp thi Sinh học rồi mẹ.
– Môn của cô Nga hả?
Bà Hương không ngờ câu hỏi bâng quơ, chợt hiện ra trong đầu bà đó đã như chọc vào cái bọc nói dối của Hải. Nó lắp bắp không ra tiếng.
– Không…à vâng…nhưng không…có, là cô Nga mẹ a.
Bà Hương lại vừa cười vừa xoa đầu con. – Con với Phú phải cố gắng học nhé, con học với Phú, mẹ tin tưởng lắm. Mẹ cho con đi đến 6h, giờ đó cha cũng về, nhà mình ăn cơm.
Hải nhìn mẹ đi lên phòng. Nó còn lại một mình, thường thì nó ghét cay ghét đắng cảm giác này nhưng hôm nay cảm giác cô độc lại như là đồng minh với nó. Nó thầm cám ơn mẹ nó vì bà không hỏi gì nó thêm. Nếu bà hỏi gì thêm, chắc nó phát sốt lên vì sợ mất. 2 giờ, đến giờ hành động rồi – Nó nghĩ thầm.
2 giờ. Sau quầy hoa quả vẫn là Phú, mấy ngày nay mẹ Phú theo bạn buôn đi lấy hàng dưới Tây Ninh, còn mình nó ở nhà với đống hoa quả trên quầy và chất đống khắp các góc nhà. Hoa quả ở phòng khách, phòng ngủ, dưới gầm giường, trên bậu cửa sổ. Có một lần, từ đây, Cường có một liên tưởng làm cả bọn phá lên cười: Nó liên tưởng đám hoa quả đủ loại trong nhà Phú với dụng cụ sex, văn hóa phẩm đồi trụy vứt vung vãi khắp cái ổ nhền nhện là nhà thằng Dũng, ở nhà Phú vớ đâu cũng thấy cam quýt mít dừa thì ở nhà Dũng quờ tay lên giá là bắt gặp băng hình kích dâm, bên cạnh cốc chén trên bàn nước là cái dương vật giả to lù, nhặt một cuốn sách ở đi văng là đã nhặt lên cuốn “Truyện tình ngang trái” hoặc “Thú đội lốt người” gì đó và nếu có nghe thấy những âm thanh tạp nham khó chịu, tiếng chửi nhau ầm ĩ thì cũng đừng ngạc nhiên vì ở góc nhà, hai mẹ con thằng Dũng đang địt nhau rung cửa rung nhà, đủ các bộ phận sinh dục của cả đàn ông đàn bà được phun ra từ miệng của hai mẹ con. Đó là ở nhà Dũng, còn ở nhà Phú bây giờ chỉ toàn sầu riêng, với măng cụt, thằng bé vẫn tần ngần ngồi ngó ra đầu đường, tay cầm cuốn Sinh học mà chẳng có tâm tưởng của một học sinh. Nó đang ngóng một người…
2 giờ 10 phút, dưới cái năng gay gắt, phóng tầm mắt qua chồng hoa quả cao ngất, Phú bắt gặp thằng bạn đang lò dò đi nấp dưới các mái hiên đua ra để tránh nắng, những bước đi ngoằn ngoèo nhưng đầy nhanh nhẹn. Phú biết tại sao đứa bạn mình hôm nay lại nhanh nhẹn đến vậy.
– Cậu đến sớm thế, nắng thế này, có ma nào ra đường như cậu đâu!
– Sớm gì nữa, hai giờ chiều rồi, hì hì, cô đến chưa cậu?
– Chưa, cậu yên tâm, tớ không giấu cô để chơi một mình đâu mà cậu lo.
– Cậu này! Tớ có nói gì đâu cơ chứ. Tớ xin quả lê nhé
Nói rồi chẳng cần Phú đáp lời, Hải vặt ngay một quả, đưa lên miệng. Nhà bán hoa quả nên Phú cũng không tiếc thằng bạn. Đôi bạn cùng ngồi sau quầy hàng nhà Phú, câu chuyện của những cậu bé dường như chẳng bao giờ kết thúc.
Quả thật, câu chuyện của hai cậu bé có lẽ sẽ chẳng bao giờ có hồi kết nếu ở đầu ngõ không xuất hiện một bóng dáng quen thuộc…Tất nhiên, đó là cô giáo Nga.
Dưới trời nắng gắt, bà giáo dạy Sinh học hiện ra ở đầu ngõ, ngồi sau xe một người đàn ông. Hai bàn tay cô đặt lên trên hai đùi, ngực ép sát vào lưng ông ta, cười nhẹ nhàng. Người đàn ông có vẻ không được thoải mái như vậy, mồ hôi đang túa ra trên khuôn mặt gầy gò già nua khắc khổ, cái lưng oằn xuống như khi vẫn hàng đêm ông theo đám thợ thuyền khuân hàng bao gạo lên thuyền đi xuất khẩu.
– Đến rồi, đến rồi anhh! Cơ thể như đang xuống tấn của ông lão xe ôm bỗng gồng cứng lại, những ngón tay bóp chặt tay phanh, chiếc xe như con ngựa khựng dựng ngược lại.
– Ấy cái anh này, làm người ta giật hết cả mình! – Cô giáo ngã chúi vì phía trước, dựa hẳn vào lưng ông lão xe ôm thốt lên. Chậm chạp sửa lại tư thế, Nga phẩy nhẹ bàn tay trắng tay mịn màng mắng:
– Cái anh này, làm em đau chết đi được, người gì mà chẳng nhẹ nhàng gì cả.
– Dạ! Dạ! Em xin lỗi chị, em xin lỗi chị, do chị giục quá nên em không kịp xử lý…
– Anh này chỉ khéo nói thôi, tiền này, lần sau em lại nhờ anh nhé. Anh nhớ phải phục vụ em cho tốt.
Phú và Hải không nói lời nào, chăm chú dõi theo cô giáo. Bà giáo của chúng nó ngúng ngẩy trả tiên cho người đàn ông bất hạnh đang run rẩy. Bây giờ, hai cậu học trò mới nhìn rõ cô giáo mình trong bộ đồ công sở. Đã bước sang tuổi 35 mà cô giáo chúng không hề xuống sắc, ngược lại trong cô càng đẹp mặn mà hơn. Dạo từng bước đều đăn trên đôi giày cao chót vót, đôi giày làm tôn lên chiếc quần ống côn đang bó sát lấy đôi chân dài, bó sát lấy bờ mông nở nang sau một lần sinh nỏ. Theo từng nhịp bước của cô, những đường cong từ cặp đùi khiêu gợi cứ như đôi rắn đang cuộn xoắn vào nhau, từng nhịp bước đi đó đang giết chết tất cả bọn đàn ông không may mắn vô tình nhìn thấy. Làn da trắng hồng lên dưới nắng, làn da của những quý bà đài các thiếu thốn lao động chân tay nhưng thừa mứa sự giàu sang và nhục dục, làn da mịn màng mỏng manh nhưng lại căng láng đầy nhựa sống. Làn da đó làm tôn lên nét trái xoan đầy đặn, đôi môi mọng tình, tôn lên đôi mắt huyền, cặp lông mày ướt át đằng sau cặp kính đen, chân phương của một nhà sư phạm. Làn da ấy làm tôn lên một khuôn ngực nở nang hào phóng vươn ra phía trước, nửa kín nửa hở trong chiếc áo được may kiểu cách, khiêu khích cả thế giới này với cái cổ trễ sâu hun hút, cứ làm con người ta cứ phải nhìn xuống, nhìn xuống mãi, nhìn xuống mãi. Để rồi khi ngước lên người ta sẽ bắt gặp nét trái xoan đầy đặn, đôi môi mọng tình, đôi mắt huyền, cặp lông mày ướt át đằng sau cặp kính đen, chân phương của một nhà sư phạm. Hơn hết, tất cả bọn đàn ông trên thế giới này sẽ gặp trên dung nhan đó một nụ cười bí ẩn. Nụ cười thể xác.
– Kìa, Phú, cả Hải nữa, sao giờ còn ngồi đây, chưa học bài đi, mai thi rồi đấy. Cô Nga nhìn quanh một hồi rồi nói với hai cậu học trò.
– Không mời cô vào nhà à, hay Phú thích cô trò mình học ở ngoài này.
– Dạ, thưa cô, chúng em học ở đây được ạ.
– Hi hi, đúng là học trò ngoan của cô, nào, thế em giở sách ra đi – Chữ “sách” mà Nga nói cũng dài và đầy đặn như cặp giò của nàng vậy.
Phú lục tục kiếm dưới chồng càm sành – giống nhập từ Bắc vào – cuốn sách Sinh học, mở ra định đưa cho cô giáo.
– Hi hi, Phú ngoan quá. Hi hi. Nói đoạn, cô giáo Nga bước lên thềm, lướt qua Phú và Hải, đi vào phòng. Một mùi hương thoang thoảng in theo từng bước chân cô, mơn man hai chú học trò nhỏ của Nga, làm tâm hồn chúng không khỏi bị cuốn đi theo làn hương đó. Phú và Hải dõi theo cô giáo mình, cái cổ cao trắng ngần, một vòng eo thon thả, vừa vặn thật hợp với vòng ba tròn lẳn, hằn lên sau nền vải cotton mềm mại đang bó khít vào chúng.
Nga quay lại cười:
– Sao, chưa giở sách ra mà còn đứng đấy! Không phải cuốn em đang cầm đâu, cô sang đây đẻ dạy Phú học mà, Phú nhớ chưa.
Phải sao nhiều giây lấy lại thăng bằng, Phú và Hải lập cập bước theo gót cô giáo.
– Từ từ, đóng cửa vào đã chứ, muốn ngoài kia người ta rửa mắt hay sao?
Rõ là hai con gà sa vào lưới tình, Phú và Hải cuống cuồng lao ra đóng cửa. Đứa dọn hàng, đứa kéo cửa, chẳng mấy chốc, không khí nóng bức, oi nồng của buổi trưa mùa hạ đã bị xua đi, thay vào đó là không gian yên tĩnh, mát mẻ của căn nhà 4 tầng, Khóa xong cửa, đám Phú Hải hối hả trở vào trong tìm cô giáo mình. Bọn chúng chẳng phải tìm đâu xa, cô giáo bọn chúng đang đứng cởi cúc áo ngay giữa cửa phòng khách, chiếc quần ống côn tụt ngang đầu gối, cái xilíp cũng đang dính vào đó, hai bờ mông trắng phốp, tròn căng. Vừa cởi cúc áo, Nga vừa quay ra, để lộ đám lông đen mướt được cắt tỉa thành hình mũi tên, chỉ ngay xuống âm đạo:
– Cứ làm như chưa nhìn thấy lồn cô bao giờ ấy. Khiếp, nhìn cái mặt dâm kìa.
Chẳng khó khăn gì, cô Nga đã cởi tiếp được cái áo trước mặt hai cậu học sinh của mình. Cái áo theo tay Nga bay vút và đậu nhẹ nhàng trên salông. Những động tác của cô thuần thục và tự nhiên tựa như những kẻ bán vốn tự có đã có nhiều năm chinh chiến.
– Phú ngồi lên salông đi em, rồi cởi quần ra, chẳng phải cởi ao ra đâu, mất thời gian.
– Thưa cô! Em… Hải khe khẽ lên tiếng. Rõ ràng là dù gì, nó cũng là kẻ không mời trong căn phòng này. Phú đỡ lời bạn ngay.
– Thưa cô…cô cho bạn Hải chơi cô được không ạ, bạn ấy cũng muốn chơi cô nhưng không có tiền.
– Cả Hải nữa, sáng nay em bỏ quá cho bạn Dũng nhé. Tối hôm qua, lúc cô chuẩn bị cho Dũng địt thì Cường đến, Dũng phải nhường cô cho Cường nên sáng nay hơi tham.
– Bạn ấy bảo là Cường chơi cô nhiều quá nên bạn ấy không thích ạ!
– Em đừng chú ý làm gì, cô là mẹ Dũng, cô với Dũng địt nhau suốt ngày thì nhường cô cho Cường cô một buổi có sao. Với lại dạo này Dũng với cô không làm tình nhiều như trước nữa. Thôi nào, các em! Lại đây, lại đây!
Ngắm nhìn hai cậu học trò nhỏ của mình ngồi ngay ngắn trên salông, Nga mỉm cười, nàng không thiếu thốn tình dục. Tình dục đối với một người đàn bà tài sắc như nàng chẳng khó kiếm tìm. Nàng có Cường, một thằng bé khỏe mạnh luôn thừa sức lực để phát tiết, nàng có thể đưa mắt với bất cứ gã đàn ông nào ưa nhìn mà nàng gặp trên đường rồi vạch âm hộ ra cho gã đẹp mã đó chơi ở bất cứ một nhà vệ sinh hay góc phố nào có vẻ kín đáo một chút và trên hết, nàng có Dũng, mẹ con nàng luôn có những cảm hứng mãnh liệt mỗi khi xoắn lấy nhau. Nàng ở đây vì nàng thích cảm giác ban phát lạc thú cho những cậu học trò của mình, thích cảm giác tội lỗi đầy thỏa mãn mà nàng không có được khi hoan lạc với người duy nhất được phép là chồng nàng.
– Các em thích bóp vú cô không? Nga hỏi hai học trò trong khi chân đạp tất cả quần mình xuống đất, dang chân vỗ phạch phạch vào âm đạo, bước tiến lại sôpha.
– Dạ, thưa cô có ạ!
– Móc buồi ra đi các em.
Phú Hải răm rắp nghe lời cô giáo, dương vật hai đứa thò ra cũng là lúc chúng bị tóm lấy. Nga cười duyên dáng.
– Mai thi, hôm nay các em địt với cô 2 tiếng thôi nhé. Không nên vì địt cô mà làm bài điểm kém, lớp mất điểm thi đua.
Phú Hải chưa kịp trả lời thì đầu cô giáo chúng đã gục đầu xuống hai con cặc đang chổng lên. Một tay cô xục cặc Hải, miệng mút chặt cặc Phú. Hai đưa không thấy cô, chỉ thấy cái gáy trắng ngần được tôn lên bởi mái tóc búi cao sang trọng và tấm lưng trần hồng như trái đào tiên. Phú Hải mắt nhắm nghiền như lên cơn nghiện thì cô giáo bỗng dừng lại, miệng cô rời cặc Phú, buông hai dây đeo xuchiêng rơi hững hờ xuống sàn nhà.
– Bóp vú cô đi các em.
Hải và Phú vươn người sờ nắn cặp vú nảy nở, tràn đầy sức sống của cô giáo chúng trong khi Nga tiếp tục gập người làm tiếp nhiệm vụ của mình. Cái miệng xinh xắn ướt át chuyển liên tục từ cục thịt này sang cục thịt kia mà bú mút. Cái lưỡi thò ra liếm láp, luồn lách như xoắn lấy buồi hai gã trai tơ. Người đàn bà dồn tất cả tâm tình vào công việc, bà yêu nghề? Đúng, bà yêu nghề, bà yêu nghề giáo của mình, yêu những đứa trẻ và không bao giờ để chúng buồn. Bà không bao giờ để chúng thật vọng về mình. Bà yêu học trò mình, tình yêu của cô với trò, tình yêu của con cái thèm con đực. Và bây giờ, bà cuồng si với cái công việc mình đang làm, đó không phải là dạy dỗ những cậu học trò nhỏ thông minh hiếu động của mình thành người, bà cuồng si với công việc, là bú buồi chúng.
Lần lượt, hết Phú rồi Hải rên lên:
– Em ra cô ơi, em không chịu nổi nữa cô ơi! Tay chúng rời vú cô giáo lần lên đầu, những ngón tay bấu chặt vào mái tóc chải công phu, ấn xuống, xuống nữa, xuống nữa… Cô Nga không vì thế mà lơi là công việc, cái miệng tròn xoe và những ngón tay điệu nghệ vẫn cuồng nhiệt, miệt mài tăng ca, tăng kíp để làm cho ra sản phẩm.