Phần 5
Đang ngủ thì Tiến gọi điện:
– A lô… phen đang đâu đấy…
– Tui đang ngủ… mấy giờ rồi…
– Sắp trưa rồi cha… dậy thôi… (Tiến cười)… phen sáng nay không bận gì phải không?
– Đang tính qua Long An tý mà không có xe nè, xe tui thằng bạn mượn hôm qua chưa trả.
– Dzậy thì qua đây, bắt taxi qua đây, tui đưa chìa khóa với cà – vẹt cho rồi lấy xe tui mà đi… (Tiến cười)
– Thôi… chạy xe phen lỡ quẹt vào đâu thì lấy gì mà đền… (tui cười)
– Anh em phải tính với nhau kỹ vậy sao… qua đây đi… (Tiến cười)…
– Phen đang ở đâu…
– Đang nhà chứ đâu… (Tiến cười)
– Hôm qua vui vẻ chứ… (tui cười)
– Quắc cần câu luôn, làm ăn được mẹ gì đâu… (Tiến cười)… đù má… say quá… bỏ xe bên Nhà Bè bắt taxi về…
– Vậy lại hỏng à… không làm ăn gì được à… (tui cười)
– Qua đó vừa hát vừa uống, có mình tui dzí bả mà làm hết hơn nửa thùng. Bả uống ghê quá, tui ngoắc luôn hi hi… Hay phen ở nhà đó đi, tui kêu taxi qua nhà phen rồi 2 thằng cùng đi. Ăn sáng xong muốn đi đâu thì đi…
– Ờ… dzậy ha…
Tui vừa dập máy thì có số điện thoại lạ gọi tới:
– A lo… ai đó ạ…
– Chị Oanh đây…
– Úi… em chào chị đẹp…
– Ty sáng nay đi trực thay à… (chị Oanh cười)… trực ở đâu thế?
– Dạ không… em xỉn quá ngủ mới dậy nè… (tui cười)… chắc ông anh ổng chửi dữ lắm hi hi…
– Thế… (chị Oanh có vẻ ấp úng)… chị mời Ty đi uống cafe hỏi xíu việc được không?
– Vâng… nhưng giờ mấy giờ rồi chị…
– Hơn 8 giờ rồi… chị gặp Ty ở đâu đây?
– Lát nữa… khoảng 9 rưỡi hoặc 10 giờ em đi Long An, tiện đường em ghé qua khu vực chị rồi em gọi…
– Biết chị ở đâu mà em tới… (chị cười)… hay em bận đi công chuyện thì cứ đi đi… khi nào về thì gọi chị cũng được, phiền em quá…
– Phiền gì đâu, chị có chuyện gì mà có vẻ nghiêm trọng thế…
– À không… chị thấy khang khác trong người, hỏi em tý thôi mà… (cười)
– Tưởng gì… Chắc chị ở bên Nhà Bè chứ gì nữa… phải vậy không?
– Ừ… lát qua đây thì gọi chị…
– Vầng… khi nào xuất phát thì em gọi…
Khoảng 30 phút thì Tiến đến bóp còi inh ỏi trước cửa, cũng may tui vừa đánh răng rửa mặt xong, khoác vội bộ quần áo chạy ra, vừa lên xe vừa mặc áo:
– Khiếp… từ nãy giờ mà chưa mặc xong đồ nữa à…
– Bận buôn điện thoại với chị đẹp hà hà… (tui cười)…
– Bả gọi hay phen gọi… (Tiến cười)
– Bả gọi… khi phen vừa gọi xong thì bả gọi… (tui cười)… tui đoán là…
– Đù má… hay dzậy ta… (Tiến cười)… hay bả thích phen rồi…
– Tui nghĩ là chuyện phụ khoa… (tui cười)… lát đi Long An về thử hẹn gặp bả coi sao… (cười)
– À… tui hiểu rồi… (Tiến cười)… phen liên hệ chuyện thằng Hợp nói… rồi phen nói phen học chuyên khoa sản… (Tiến cười)… giờ tui mới nghĩ ra… cao thủ cao thủ… tại hạ bái phục…
– Hà hà… (tui cười)… phen thông minh thật… người thông minh như phen không có nhiều đâu… (tui cười)… À… mà xe nào đây…
– Xe Pa, hôm nay Pa dzí Mum đi Hà Nội, tui lấy xe Pa đi, phen qua đó lấy xe tui mà đi, lấy đi vài bữa cũng được. Lát tui đưa cà – vẹt, bảo hiểm, phiếu xăng cho, tui đi xe Pa một vài bữa cũng được.
– Phiền phen quá không hi hi… mượn xe xịn, còn xin cả xăng nữa… (tui cười)