Phần 7
Xe chạy vừa mới tới đầu huyện Cần Giuộc, chị đã reo lên như đứa trẻ:
– Đẹp quá Ty ơi… hoa súng kìa…
– Chị thích không? Ty xuống hái cho chị (tui cười) quê chị cũng như này à…
– Không… quê chị đồi núi… Ui đẹp thế…
Xe chạy thêm một đoạn nữa thì chị reo lên:
– Ui… Nè Ty, đẹp quá… đoạn này giống quê chị nè, ruộng lúa thơm quá, Ty dừng xe cho chị seo – phì một vài kiểu ảnh được không?
– Được chứ… chị xuống đi rồi em làm thợ ảnh cho…
– Ừ nhá…
Chị thật trẻ trung, vừa xuống xe chị chạy ngay xuống ruộng, rồi lại hấp tấp lên cởi giày chạy lon ton xuống cười reo như một đứa trẻ, chị nhìn ra phía đàn trâu đang gặm cỏ, dịch tới dịch lui… Tui cầm điện thoại chị chọn góc có đàn trâu chụp mấy kiểu. Khi chị đi trở lên, tui lấy kính tui đưa cho chị:
– Chị đeo kiếng vào làm mấy kiểu cho nó sành điệu nè…
Đúng thật, đeo kiếng vào nhìn chị xinh hơn, tui không quên rút điện thoại chụp lén vài kiểu làm kỷ niệm. Lên xe chị nói:
– Thích quá, có thời gian đi chơi như này nó thảnh thơi đầu óc… (chị cười tươi)… Nè… khi nãy Ty lấy điện thoại của Ty ra chụp ảnh chị làm chi vậy… (chị trề môi)… ai cho phép?
– Về khoe dzí mẹ… (tui cười)… về nổ dzí mẹ là có bồ hi hi…
– Xí… khoe dzí mẹ là có máy bay bà già hả… bả cào mặt ra khỏi nhà ý… (chị cười)
Xe chạy thêm một đoạn nữa thì có một hồ sen to, là ruộng sen mới đúng. Chị vỗ tay reo lên mừng vui như thằng Bi nhà chị Nga lần đầu được đi chơi sở thú:
– Ty dừng xe chụp cho chị mấy kiểu ảnh nữa nhé, thích quá thích quá…
Chị làm dáng chụp ảnh xinh thật, cũng phải thừa nhận chị rất ăn ảnh nữa, mà cũng đúng thôi, chị mới có 35 – 36, lứa tuổi còn trẻ trung mà… Khi chị mở cửa xe bước lên, tui nhìn chị và nói:
– Nè chị… Chị đẹp lắm… (tui cười)
– Chị đẹp á… (chị cười)… đẹp cỡ nào?
– Đep cỡ… đẹp cỡ… ai nhỉ? Đẹp cỡ… (tui cười) hơn Ngọc Trinh… cho chọn Ngọc Trinh với chị dĩ nhiên là Ty chọn chị… (cười)
– Ai cho chọn mà chọn… (chị cười)… lẻo mép hơn thằng Tiến…
Xe sắp vào Thị Trấn Cần Giuộc, nhà cửa san sát thì chị bảo:
– Đây chả khác gì nhà bè… có chỗ nào đẹp hơn không?
– Chị em mình tìm chỗ ăn cơm đã… ăn cơm xong đi tiếp…
– Đi gần thôi, đi xa chiều về không kịp á… (chị cười)… mà cơm xong mắt díp lại có mà đi… À quên, để chị gọi điện cho thằng cu kêu nó ăn cơm bụi cho rồi.
– Con chị lớn chưa… (tui hỏi)
– Hơn 20 rồi… (chị cười)
– Ui cha… con chị lớn thế rồi á… (tui giả bộ ngạc nhiên)… Thế chị sinh con khi đang học Tiểu học à… (tui cười)
– Tầm bậy… biết chị nhiêu tuổi rồi không? Nói ra Ty phải gọi bằng cô ấy. Xem nè…
Thay vì nói tuổi, chị dút giấy cmnd ra chìa cho tui coi. Thì ra chị sinh năm 1986, hơn tui cả hơn con giáp. Tui hỏi:
– Chị sinh con lúc 16 tuổi à? Vậy lúc đó chị đang học đầu cấp 3?
– Chị học hết cấp 2 thì ở nhà lấy chồng luôn… (chị cười)
– Máu sớm thế… (tui cười)… chưa mở mắt…
– Xí… quê chị thế mà…
Đang nói chuyện vui thì chị có điện thoại, là thằng Hợp gọi. Chị bảo: “Ra ăn cơm bụi đi, mẹ đi công chuyện chiều mới về… đi đâu kệ tôi”
– Đúng rồi… (tui cười)… chừng đó tuổi rồi thì chị cứ để nó tự lo lấy… em học cấp 3 phải nấu cơm rửa bát rồi nè… (tui cười)
– Giỏi quá ta… (chị cười)… đằng này ông tướng nhà này nấu xong cho rồi còn không biết xới cơm mà ăn nữa cơ…
Hai chị em ghé vào quán cơm niêu, ăn xong chị cứ giành trả tiền, đến mức mọi người xung quanh phải tò mò nhìn. Ra khỏi quán cơm, khi xe bắt đầu chạy, tui quay lại nói với chị:
– Nè chị… chị đẹp lắm…
– Biết rồi… nói hoài… (chị cười)… đẹp tới mức độ nào mà khen hoài vậy…
– Đẹp tới mức Ty muốn bế chị lên giường ngay luôn á… (tui cười)…
– Dám hông… (chị nhọn mỏ phùng má)
– Dám chứ mắc gì không… (tui cười)
Nói là làm, tui đảo mắt một vòng rồi đánh lái rúc xe vào Nhà Nghỉ… Chị tríu lấy tay tui giật giật…
– Ty à… làm thiệt hả…
– Thiệt chứ đùa à… nói đùa chị lại bảo là “mõm” chị lại cười cho… (tui cười)
– Thiệt hả trời… (chị há hốc mồm)… Sao mà bạo gan vậy hả trời…
– Chị thách Ty còn gì… (tui cười)… Mà cũng buồn ngủ díp mắt lại rồi… Chị dzô đây Ty đấm lưng cho mà ngủ…
– Chắc không… (chị cười)… vào đây mà linh tinh là chị đánh cho đó nha… (chị cười)