Phần 8
Theo đúng Kế hoạch được anh Trưởng phòng KCS dày công soạn thảo và ban hành, chúng tôi rất háo hức chuẩn bị cho một chuyến đi du xuân hứa hẹn nhiều niềm vui. Ơn giời, gần đến ngày đi thì trời chuyển nắng khá to.
KCS dĩ nhiên trong thành phần tham gia do tôi đã định hướng ông Trưởng phòng KCS ngay từ trước thời điểm lập kế hoạch.
KCS không biết điều này, em cũng nhắn tin cho tôi hỏi thăm về cụ thể chuyến đi, em nói em cũng rất háo hức, em nói em chưa bao giờ được đi Sapa cả. Em rủ tôi đi mua quần áo mới để chuẩn bị cho chuyến đi.
Tôi đồng ý và chúng tôi lại có một buổi đi lượn lờ thành phố ngày cuối tuần. Tôi mua tặng em một chiếc váy trắng trông rất nữ tính, em thích lắm. KCS luôn lựa chọn những chiếc váy không xẻ sâu phần ngực bởi vì em muốn che đi khuyết điểm của mình. KCS chọn mua cho tôi một chiếc áo phông khá thời trang và em nhất quyết trả tiền cho chiếc áo này.
Tôi thấy KCS thực sự là một cô bé có tính cách hay.
Thực sự trong khoảng thời gian này, tình cảm của tôi và KCS lớn dần lên, đã có nhiều lúc tôi cảm thấy tội lỗi với KCS khi cứ lén lút nhắn tin qua lại với Vy. Nhưng nói thế nào nhỉ, Vy là một cô gái trẻ, như một viên đá lạnh thả vào cốc nước đang đun sôi vậy, nó là một cảm giác rất lạ đến với tôi mỗi khi nói chuyện với Vy, mặc dù chúng tôi chưa hề gặp lại nhau sau lần ở nhà Thanh tra.
Thôi, quay lại với KCS.
Cuối cùng thì ngày đi chơi cũng đến. Đoàn chúng tôi đi ít hơn dự kiến, gồm khoảng 20 người.
Theo lịch, chúng tôi sẽ xuất phát từ tối và đi cả đêm, đến sáng thì may ra đến được với mảnh đất Sapa. Tôi đã nháy với KCS từ đầu rằng em tìm chỗ nào cho cả anh nữa nhé, và thế là KCS rất chủ động chọn một ghế phía gần cuối xe. KCS rất chu đáo em chuẩn bị sẵn hai chiếc gối ôm cổ, một cái cho em và một cái cho tôi, em giấu cái gối cho tôi trong balo của em hình như tránh để mọi người trên xe trông thấy.
Chị Phó phòng KCS ngồi ghế đầu, bật loa và nói dõng dạc giới thiệu về chuyến đi, về kinh phí các nhà tài trợ, nơi đến, điểm đến và các hoạt động theo kế hoạch của đoàn. Chúng tôi sẽ ở Sapa trong 2 ngày, 2 đêm (không tính thời gian đi xe). Sau vài bài karaoke cây nhà lá vườn của các thành viên trên xe, lúc này trời đã về khuya, cả đoàn yêu cầu dừng nhạc, tắt đèn để cả xe đi ngủ.
KCS ban đầu sử dụng gối ôm cổ, nhưng sau thì em bỏ gối xuống để ôm và dựa đầu vào vai tôi. Em ghé sát vào tai tôi nói nhỏ:
– Cho em dựa nhờ tí nhé.
– Em dựa vào anh cả đời cũng được – Tôi nói.
– Phét – Em khẽ nói.
Tôi mạnh dạn nắm lấy tay em. Giữa không gian tối om trong xe, thi thoảng có một vài vạt sáng từ đèn đường nhà dân phản chiếu vào trong xe, ánh sáng không đáng kể và vụt qua rất nhanh, cả xe đều đã lim dim ngủ không một ai để ý đến ai.
KCS lúc này không phản ứng gì, em để im cho tôi nắm tay em, tôi cảm nhận được hơi thở của em dồn dập hơn. Tôi liếc nhìn sang hàng ghế bên cạnh, tay Kỹ thuật viên đang ngáy khò khò bên cạnh là một đống vali xếp chồng lên nhau.
Một lúc khá lâu, tôi cúi xuống nói nhẹ nhàng:
– Em có đồng ý dựa vào vai anh cả đời không?
KCS không trả lời, em khẽ gật đầu. Tôi lại liếc nhìn hàng ghế bên cạnh một lần nữa, tay Kỹ thuật viên đang quay mặt ra cửa kính xe ngáy đều đặn. Hàng ghế sau cũng toàn là vali của cả đoàn, như vậy không có ai nhìn thấy chúng tôi lúc này cả.
Tôi bất chợt cúi xuống, nâng cằm em và đặt đôi môi tôi vào môi em. KCS bất ngờ nhưng cũng nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn ấy. Tôi hôn em từ tốn, rồi dùng lưỡi lùa vào môi em, cuốn lấy lưỡi của em, hai chiếc lưỡi cuốn lấy nhau dường như đã chờ đợi điều này rất lâu rồi. Khoảng một lúc sau, tôi dừng lại. KCS lúc này mở mắt ra, em lườm tôi một cái thật đáng yêu.
– Anh liều nhỉ – KCS nói.
– Suỵt – Tôi làm dấu hiệu im lặng.
Sau đó bất ngờ tôi hôn KCS tiếp một lần nữa. Sau nụ hôn ấy, em dựa vào vai tôi và ngủ ngon lành. Thực ra giữa tôi và KCS, việc tôi đến với KCS vào thời điểm nào có lẽ chỉ là vấn đề thời gian, vì thực ra KCS đã rất thích tôi, thậm chí là có tình cảm với tôi từ lâu rồi.
Gần sáng, chúng tôi được chị Phó phòng KCS gọi dậy, đã đến điểm ăn sáng.
Sau khi ăn sáng xong thì cả đoàn bắt đầu lên đèo Sapa, chiếc xe lắc lư theo từng nhịp uốn lượn của con đường đèo, ban đầu cả xe kêu oai oái vì khó chịu khi nhiều người lần đầu trải nghiệm cảm giác leo đèo, nhưng nhìn qua cánh cửa xe, khung cảnh núi non hiện lên thật hùng vĩ.
Chiếc xe đưa chúng tôi đến một Homestay trông khá ổn, có cả bể bơi nhưng tôi trộm nghĩ thời tiết lạnh như thế này, có ma nào dám xuống bể bơi. Chúng tôi được chia phòng nghỉ, tôi và Trưởng phòng KCS được bố trí mỗi người một phòng riêng, còn lại anh em nam thì 2 người một phòng, chị em nữ thì 4 người một phòng. Chuyến đi này của chúng tôi, có cả bé Thủ kho cũng tham dự, vì con bé đi làm hành chính, nên việc Thủ kho sắp xếp để đi dễ dàng hơn một số chị em đi làm theo ca.
Theo chương trình của đoàn, buổi sáng và buổi chiều chúng tôi được tự do đi thăm thú Bản Cát cát và khu du lịch Hàm rồng, Thác tình yêu gì đấy, buổi chiều cả đoàn sẽ tập trung để tổ chức Gala, đốt lửa trại ở Homestay. Ngày hôm sau cả đoàn tự do đi thăm thú mua đồ, sau đó xe di chuyển cả đoàn về Thành phố Lào Cai, đi chơi cửa khẩu và chợ Cốc Lếu và nghỉ đêm tại Thành phố, sáng hôm sau nữa thì khởi hành về.
Lúc đầu đi thăm thú khu du lịch Hàm rồng và bản Cát cát thì tôi khá là tò mò, tuy nhiên về sau thì do đi bộ nhiều quá, mỏi chân nên tôi toàn tìm quán nước để ngồi. KCS thì say mê chụp ảnh với các chị em để post Facebook. Thi thoảng, KCS lại nháy tôi ra một khung hình đẹp để cả hai đứa chụp riêng.
Tôi vẫn nhớ như in, tôi à KCS chụp chung với nhau trên một cái xích đu, phía sau là một vòng quay nước rất đẹp và đậm chất dân tộc. Thằng chụp ảnh bảo là anh chị yêu nhau thì đừng có chụp trên cái xích đu này, phần lớn các đôi yêu nhau đứng chụp chung ở đây thì về là đều chia tay đấy.
KCS nghe thế thì định không chụp nữa, nhưng tôi bảo:
– Thế mà em cũng tin, sau này anh cưới em, anh quay lại đấm vỡ mồm thằng chụp ảnh – Tôi nói nhỏ với KCS như vậy.
Và rồi hai đứa thống nhất vẫn chụp ảnh chung ở đấy để lấy trọn khung hình vòng quay nước phía sau. Tôi không ngờ rằng, sau này, tôi mới nghiệm ra được, tay chụp ảnh ấy cảnh báo chúng tôi, không phải là không có lý do của nó.
Trở lại homestay sau một ngày đi bộ rã rời chân tay, việc đầu tiên khi về là tôi leo lên giường đánh một giấc thật đẹp. Đến quá giờ chiều, tôi tỉnh giấc bởi một tiếng gõ cửa. Tôi đứng dậy ra mở cửa thì thấy Thủ kho:
– Anh, mọi người bảo em vào gọi anh ra chỉ đạo công tác chuẩn bị tiệc Galadiner.
– Ôi dm, đang ngủ ngon. Tao chỉ đạo chúng mày ở Nhà máy chúng mày chưa chán à mà lên tận đây nghỉ ngơi rồi chúng mày còn bắt tao ra chỉ đạo – Tôi nghĩ vậy.
– Ừ, chờ anh tí – Tôi trả lời Thủ kho.
Tôi ra đến nơi thì thấy anh em đã chuẩn bị gần xong, đâu ra đấy tất cả mọi thứ, một maket đẹp long lanh với dòng chữ “Liên quân Nhà máy… + Phòng KCS… Đoàn kết là sức mạnh”, giữa sân khấu là một đống củi to được buộc ngay ngắn. Phía xa là 4 mâm tiệc khá đẹp, đang bắt đầu được bày biện, trang trí. Theo như Trưởng phòng KCS nói thì có thêm cả gia đình bạn ông Trưởng phòng là chủ Homestay giao lưu cùng, họ còn tài trợ một con dê nướng. Phải công nhận, anh em Lào Cai chơi khá quyết liệt đấy.
Tôi lượn lờ chỉ chỗ này, chỉ chỗ kia mỗi thứ một chút rồi quay vào phòng để tắm rửa chuẩn bị khai tiệc. Tôi thấy KCS đang lúi húi thổi bóng bay trang trí cùng hội chị em, KCS nhìn thấy tôi lượn lờ thì nháy mắt với tôi một cái rồi quay đi luôn.
Tắm rửa xong xuôi, tôi mặc quần jean và chiếc áo phông sành điệu mà KCS mua tặng tôi, đeo giày thể thao, chải chuốt một chút và bước ra khỏi phòng. Chao ôi, lúc này trời đã sẩm tối, nhà chủ cho bật bóng đèn điện khắp Homestay làm sáng rực cả khu vực tổ chức Gala. Nhưng đẹp hơn nữa là hội chị em.
Hàng ngày, tôi chỉ thấy chị em mặc trang phục bảo hộ lao động, bộ quần áo nó khiến chị em trông không được sáng sủa và bắt mắt, tuy nhiên hiện giờ khi chị em lên đồ thì trời ơi, một sự khác biệt không hề nhẹ, tôi nhìn thấy cơ man nào là ngực vú với những chiếc váy khoét sâu cổ, những cặp chân trắng muốt được khoe ra nhờ những chiếc chân váy ngắn, kể cả những chị em thấp 1m50, 55 thì vẫn tự tin khoe cặp giò lụa của bản thân. KCS có lẽ chiếm trọn spotlight của buổi tiệc, em mặc chiếc váy trắng tôi mua tặng em, thả tóc dài và đeo một chiếc bờm nhỏ.
Nếu để liên tưởng đến hình ảnh em lúc ấy, tôi xin phép mượn tạm hình ảnh của diễn viên Ngọc Huyền – VTV, Ngọc Huyền có khuôn dung và dáng người cũng như cách ăn mặc ở ảnh này thì KCS của tôi phải giống đến 90%.
Tôi cũng như những thằng đàn ông khác có mặt tại buổi tiệc, thường xuyên liếc nhìn KCS với một ánh mắt đầy thèm muốn và ước ao. Tuy nhiên, không một ai hay biết chuyện tình cảm giữa tôi và KCS (hoặc có thể họ nghi ngờ rồi mà không nói ra chăng).
Chương trình khai tiệc bắt đầu, chúng tôi vừa trò chuyện, vừa uống, vừa chúc tụng nhau, thay vì hai ba zô, hai ba zô như mọi lần thì chúng tôi chuẩn thành hai bốn zô (24 là biển số Lào Cai). Cuộc vui nào thì cũng có lúc bắt đầu, khi can rượu dần dần cạn hết, cũng là lúc lửa trại bắt đầu nổi lên…
Chúng tôi hò reo, nắm tay nhau xung quanh đống lửa cùng nhau nhảy nhót hòa theo điệu nhạc. Tiếp tục sau đó là tiết mục văn nghệ, các cặp đôi thi nhau lên song ca, tôi và KCS cũng đóng góp một bài, Thủ kho cũng đòi song ca với tôi một bài và bà chị vợ tay chủ quán cũng chọn bài song ca cùng tôi.
Chương trình diễn đến đêm muộn mới kết thúc, chúng tôi ai cũng say hết cả, ông anh Trưởng phòng KCS tôi để ý thấy đi nôn mấy lần. Tôi thì cũng không kém, tôi đi ra ngoài móc họng trong nhà vệ sinh, nếu không như vậy có lẽ tôi đã chết từ lâu rồi. Vậy mà đến lúc này, tôi vẫn say chóng hết cả mặt, mấy em nữ dìu tôi về phòng, nhưng tôi cố gắng tự đi.
Mở cửa phòng, tôi đặt lưng luôn xuống giường mà quên không khóa cửa.
– Anh Việt, anh Việt ơi… – Tôi nghe thấy tiếng gọi quen thuộc từ ngoài cửa.
Tôi cố mở mắt ngồi dậy, nhưng không thể ra mở cửa nổi.
– Vào đi – Tôi nằm trên giường và nói vọng ra.
Cách cửa bật mở, thật bất ngờ, đó là em.
Trên tay KCS là một cốc nước chanh, em bưng nước lại gần tôi và nói:
– Anh có say không anh, anh uống cốc nước nhé.
Nói rồi KCS cầm cốc nước tiến lại giường của tôi. Tôi đỡ lấy cốc nước và uống cạn, uống rượu say khát nước thật sự. Sau đó tôi bò dậy vào phòng vệ sinh rửa mặt. Khi tôi trở ra thì KCS chuẩn bị mở cửa ra về.
Tôi nhanh như cắt lao đến, nắm thấy tay em đang đặt trên chốt cửa, tôi vòng tay qua ôm lấy KCS và dựa lưng vào cảnh cửa để đóng nó lại. KCS không kịp phản ứng, ôm ghì chặt lấy tôi.
Không để KCS kịp nói gì, tôi hôn em. Tôi đưa lưỡi của tôi vào miệng em để tìm kiếm lưỡi em, em đáp trả lại nụ hôn một cách nhiệt tình và cảm xúc. Tôi tranh thủ vòng tay qua khóa chốt cửa lại. Tôi tiếp tục hôn em một cách nồng say, tay tôi bắt đầu di chuyển khắp thân thể em, xoa mông em, xoa lưng em và cuối cùng đưa tay xoa ngực em. KCS vẫn nhắm mắt tập trung vào nụ hôn của tôi, để mặc cho tôi thỏa sức khám phá cơ thể em.
Tôi nãy giờ vẫn chỉ vuốt ve ngoài lớp áo váy của em mà thôi. Sau khi cảm nhận được cơ thể em đã sẵn sàng, tôi kéo nhẹ khóa chiếc váy khiến nó mở bung ra. Tôi luồn tay qua ngực áo vào trong ngực em. Ngực em lúc này nóng ran, có lẽ do hơi rượu làm cơ thể của cả tôi và em đều nóng, tôi xoa nhẹ bầu ngực tròn và nhỏ nhắn của em, nói thế nào nhỉ, có lẽ nó vừa đủ để tôi úp lòng bàn tay. Núm vú em nhỏ nhắn, hồng hào khiến bàn tay tôi mỗi lần đưa qua đều cảm thấy ngứa ngáy, tức quá đi, tôi vê đầu ngón tay lên núm vú em, tôi cúi xuống hôn cổ em và đưa miệng tiến dần xuống hôn lên ngực em. KCS run người lên vì sung sướng, tôi hôn ngực em, nó nhỏ nhắn và đáng yêu quá, tôi dùng lưỡi liếm đi liếm lại núm vú của em.
Rồi khi đã thỏa mãn cơn thèm, tôi dừng lại và bế thốc em lên, đêm nay, em sẽ là của tôi.
KCS dường như biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, cơ thể em dường như đã sẵn sàng cho chuyện này, em phối hợp với tôi để cả hai dễ dàng cởi quần áo cho nhau cho đến khi trên cơ thể hai đứa đã không còn một mảnh vải.
Đến lúc này thì tôi đã được chiêm ngưỡng trọn vẹn cơ thể em, nếu như em có một bộ ngực quyến rũ hơn thì cơ thể em là hoàn mỹ, tôi hận ông trời đã không cho em được trọn vẹn. Tôi hôn, tôi liếm láp khắp nơi trên cơ thể em, tôi tiến đến âm đạo và hôn lên nó, KCS rùng mình và bất ngờ khi tôi làm như vậy.
– Anh… kìa anh… – KCS rên lên khe khẽ.
Tôi vẫn tiếp tục liếm cô bé của em, thực sự cô bé của em vẫn còn nguyên vẹn và rất thơm tho (tôi không nói là KCS còn trinh, ý tôi là KCS là gái chưa chồng, chưa đẻ nên âm đạo vẫn còn rất đẹp). Điều đó càng kích thích tôi nhiều hơn, tôi mặc sức mà liếm láp nó, đưa lưỡi vào bên trong và thực hiện động tác gẩy lưỡi một cách điêu luyện.
Sau khi cảm thấy em đã đủ đê mê, tôi trườn lên người em, đưa dương vật của tôi lúc này đã cứng ngắc vào mép cô bé của em.
– Anh vào nhé – Tôi khẽ nói.
– Anh không dùng bảo vệ à, nhỡ có thai thì sao – KCS nói với tôi.
– Có thai thì anh sẽ cưới em. Anh yêu em mà.
Tôi nói vậy, KCS không đáp lại, tôi nhẹ nhàng đẩy dương vật vào bên trong em, của em thật là khít, tôi cảm giác như âm đạo em nhỏ và bám rất chặt lấy dương vật tôi. Hèm, như thế này thì nhanh ra lắm đây – Tôi nghĩ.
Tôi đẩy ra đẩy vào nhẹ nhàng trong em. KCS lúc này nhìn tôi bằng một ánh mắt rất lạ, trong khi tôi vẫn ra vào nơi âm đạo em thì tôi thấy hình như em khóc. Tôi hỏi:
– Sao em lại khóc.
KCS đáp:
– Em xin lỗi anh, em không còn trong trắng, em thực sự muốn dành điều đó cho anh, nhưng…
Thực ra tôi không quan trọng điều đó, ngay từ khi quen KCS, tôi đã nghĩ rằng với một cô gái như em, ở độ tuổi này mà đòi hỏi em còn trinh trắng thì là quá khó, và với tôi, tôi cũng không quan trọng việc đó. Nhưng KCS thể hiện cảm xúc như thế, là đàn ông, nói thật ai cũng mủi lòng.
Tôi hôn lên môi em và nói:
– Em hâm à, anh đâu có quan trọng việc đó, giờ em yêu anh là đủ rồi.
– Em yêu anh – KCS nói và vòng tay ôm lấy tôi.
Tôi nhấp mạnh hơn, nhanh hơn. Tôi đổi tư thế ngồi lên và ôm lấy em, vừa hôn hít vừa làm tình. Sau đó lại trở lại tư thế truyền thống.
Tôi đoán chắc khoảng hơn 10 phút thì tôi xuất tinh. Có lẽ say rượu làm tôi phấn khích nên nhanh xuất hơn mọi lần. Tôi xuất hết tinh trùng vào trong âm đạo của KCS, ngay từ đầu tôi không có ý định cho ra ngoài, phần vì tôi yêu KCS, phần vì có men rượu làm cảm xúc của tôi tương đối thăng hoa và không kiểm soát nổi.
Sau khi xuất tinh, tôi nằm ôm KCS, em cũng ôm tôi và tâm sự với tôi và tình cảm của em dành cho tôi bấy lâu nay. Em nói rằng em rất hạnh phúc khi được tôi quan tâm, hỏi han và bây giờ được trở thành người yêu của tôi.
– Em ơi, em đâu biết rằng, em cũng rất tốt với anh, em là một cô gái tuyệt vời, bao nhiêu người thèm muốn có được em, nhưng anh lại là người may mắn ấy – Tôi nói.
Và quả thật, đó là những lời nói xuất phát từ trái tim tôi.