Phần 11
Thấm thoát ông Vinh với Diễm Trang cách xa nhau cũng được một tuần rồi, ông ta thì về quê còn cô ấy thì ở lại với đầy nỗi nhớ nhung và phiền muộn trong công việc và kể cả trong cuộc sống thường ngày. Hình như ngày nào cô với ông Vinh cũng thường trò chuyện thăm hỏi nhau qua “Video call” vào buổi nghỉ trưa, cô thấy hình bóng người đàn ông mình yêu thương xuất hiện trên màn hình điện thoại và cô rưng rưng nước mắt với nỗi nhớ thương ông da diết. Ngày đầu thì hai người cô ấy với ông Vinh trò chuyện lâu hơn, rồi những ngày sau thì giảm lại dần do công việc của hai người luôn bận rộn.
Hôm nay, ngày cuối tuần nên Diễm Trang đưa con gái của mình đến nhà bố mẹ đẻ chơi luôn tiện cho con gái của cô được gần gũi ông bà ngoại nhiều hơn, cô đi với con gái chứ hông có đi với Hữu Tuấn chồng cô vì anh ta có công việc riêng với đồng nghiệp trong công ty. Ở nhà thì chỉ có mỗi bố chồng cô ở nhà trông coi, còn vợ chồng cô ai cũng đi vui chơi với công việc riêng của mình, ở nhà ông bố chồng cô chỉ biết xem tivi để giết chết thời gian mà thôi. Bố của Hữu Tuấn ngồi xem tivi và ngủ quên lúc nào không hay đến tận 7 giờ tối mới giật mình thức dậy bởi tiếng nói cười và tiếng xe ngoài cửa ngõ, ông bố của Hữu Tuấn cứ nghỉ hai vợ chồng đều về chung nhưng không phải, vì khi ông bước ra thì chỉ thấy có con trai ông và hai thanh niên cùng lứa tuổi với Hữu Tuấn mà thôi. Ông nghỉ chắc hai đứa kia đi theo con trai ông về chơi cho biết nhà, nhưng ông đâu biết rằng hai tên này là người bày vẽ ra những điều xấu xa cho con trai ông hãm hại Diễm Trang con dâu ông, điều này về sau ông mới biết.
– Bố! Con mới về, vợ với con gái của con về chưa bố?
– Ừm! Vợ với con gái của con qua nhà ông bà sui chưa có về. Mà hai người này là ai?
– Dạ đây là đồng nghiệp của con…
Hai thằng này nó thấy bố của Hữu Tuấn hỏi như dò xét nên cũng chào hỏi đồng loạt cùng lúc:
– Dạ! Cháu chào bác!
– Ừm! Chào cháu! Vậy thì hai đứa vô nhà đi…
– Dạ…
Thế là Hữu Tuấn và hai người đồng nghiệp cùng vào trong phòng khách ngồi nói chuyện qua lại, hai tên đó xin Hữu Tuấn đến đây chơi chủ yếu là gặp được Diễm Trang vợ của Hữu Tuấn mà thôi, vì hai đứa nó biết rằng Diễm Trang rất là đẹp lại nhu mì dễ thương, nên hai gã mới tìm cơ hội đến đây để xem cho biết nhà đồng nghiệp. Họ ngồi nói chuyện không cũng buồn nên có một đứa đề nghị là uống thêm một hai lon bia nữa rồi về, vì ít khi có dịp được vui như hôm nay, còn một tên còn lại thì nhoẻn miệng cười vì hắn biết cái thằng này chủ yếu kéo thời gian để đợi Diễm Trang vợ của Hữu Tuấn về mà thôi. Hữu Tuấn thì thấy nó nài nỉ mãi nên cũng vô tủ lạnh mà đem ra ba lon bia với một con khô mực to và một bịch đậu phộng mà nhâm nhi, trong lúc Hữu Tuấn vô trong chuẩn bị đồ nhâm nhi thì ngoài này hai đứa nó tranh luận, một tên nói trước:
– Này! Mày muốn gặp mặt vợ của Hữu Tuấn lắm sao, mà đòi uống bia để mượn cớ chờ đợi vợ người ta về hả? Lúc trước cũng do mày bày vẽ Hữu Tuấn cho vợ mình uống thuốc an thần và một chút thuốc kích dục nhẹ nữa, chuyện vợ chồng người ta xen vào sâu quá hông có tốt đâu.
– Cái thằng này, mày biết gì chứ? Tại hai vợ chồng nó lấy nhau một năm trời mà cô vợ hông cho đụng vào, nên tao mới bày vẽ cho Hữu Tuấn mà thôi.
– Mày nói cũng đúng, biết đâu vợ Hữu Tuấn đã có thề non hẹn biển với người khác cũng nên… Hây dza…
– Thôi! Thôi mày im đi, hông muốn ở lại thì đi về đừng ở lại đây phá đám tao, mày cũng muốn gặp bỏ xử ra mà bày đặt dạy đời “Cá mè một lứa” không chứ tốt lành gì.
– Thôi tao ở lại nữa, tao cũng muốn xem dung nhan tuyệt mỹ của Hữu Tuấn nữa. HA HA…
Hữu Tuấn đem bia và mồi nhắm ra thì thấy hai thằng này cười nói rôm rả nên buột miệng nói:
– Hai ông tranh luận với nhau vấn đề gì mà cười tươi thế?
– Ơ hông có gì chỉ có chút chuyện vui thôi à! Ha Ha…
Hai đứa nó nghe Hữu Tuấn hỏi thì đồng loạt lên tiếng phân trần, một thằng tên Minh còn thằng đòi uống bia ở lại là tên Lân, hai đứa uống hết một lon bia mà vẫn chưa thấy Diễm Trang về nữa, thằng Lân nó sốt ruột vì bây giờ cũng gần 8 giờ tối rồi, nên thằng Lân xin uống thêm một lon bia nữa, nó nói:
– Hữu Tuấn, hôm nay tôi vui quá nên ông thông cảm cho tôi uống thêm một lon bia nữa nhé!
– Tôi cũng muốn uống thêm nữa.
Thằng Minh thấy thằng Lân nói uống thêm nên nó mới bồi thêm một câu chứ nó hông biết ở lại để làm gì, vì có ít lợi gì đâu, vợ người ta chứ đâu phải vợ mình đâu mà chờ mà đợi. Hai thằng cùng Hữu Tuấn vừa chuẩn bị nâng lon bia lên cụng thì có tiếng xe hơi ngoài cổng, thằng mình bật ngồi dậy ngước nhìn ra cửa ngỏ thì đúng là Diễm Trang. Thằng Lân mừng rỡ vì rốt cuộc là nó cũng sắp được gặp mặt vợ của bạn mình, nó đang loay hoay thì Diễm Trang bước vô nhà và nói:
– Sao giờ này các anh còn uống bia nữa, trời sắp khuya rồi đó.
– Anh uống hết lon này thì bọn anh nghỉ.
Hữu Tuấn nghe vợ mình hỏi có vẻ hông vui nên mới trả lời Diễm Trang, còn hai thằng kia Lân và Minh thì trố mắt ra nhìn như kẻ mất hồn, vì mùi hương thơm tỏa ra từ cơ thể của Diễm Trang thật là quyến rũ mê ly. Thằng Lân nói:
– Anh chào em! Lâu quá mới gặp lại nhưng anh thấy em vẫn trẻ đẹp như xưa. Ka Ka… Hi Hi…
– SUỴT! Nói gì vậy cha nội, vợ người ta chứ đâu phải người yêu cũ của mày đâu mà tán gái thế!
Thằng Minh nghe thằng Lân nói quá trớn nên mới “Suỵt” nói nhỏ cho đủ thằng Lân nghe, để cho nó bớt lời nói bừa lại. Diễm Trang nghe tên Lân nói chuyện với mình kiểu cợt nhã như vậy như cô vẫn bình tĩnh vì giữ sĩ diện cho chồng nên hông nóng giận khó chịu, cô nói với cả ba người:
– Thôi các anh cứ uống vui vẻ đi, em mệt nên không muốn tiếp chuyện được, em lên phòng nằm nghỉ đây! Còn ông xã khi nào uống xong thì cho em hay em sẽ xuống dọn dẹp nhé!
– Ừm! Em lên phòng nghỉ ngơi đi! Chút xong anh sẽ gọi…
Vậy là Diễm Trang lên phòng nằm nghỉ, để cho hai cặp mắt của hai thằng mê gái Lân và Minh tiếc nuối, hai thằng có vẻ buồn mà buồn nhất là thằng Lân này, vì nó đến đây mục đích chính là nó được gặp và được trò chuyện cùng Diễm Trang nhưng ai nào ngờ cho nó “Nói trước bước không qua”…
Cả ba người vui say trong men rượu chút thì cũng tàn cuộc, họ chia tay nhau ai về nhà nấy và nói với nhau lời chúc sức khỏe để sáng mai đi làm. Sau khi tiễn hai thằng đồng nghiệp mình ra cửa thì Hữu Tuấn đi vào trong, anh đến gần các lon bia ngổn ngang ở chiếc bàn sofa nơi phòng khách, anh thu xếp lại bãi chiến trường này luôn chứ hông có lên lầu kêu gọi Diễm Trang vợ mình. Hữu Tuấn cũng rất là thương Diễm Trang, anh biết anh đã sai khi mà nghe tên Lân chuốc thuốc mê và kích dục vợ mình ngay ngày kỷ niệm một năm ngày cưới, cũng do một năm đó Diễm Trang hông cho anh gần gũi nên anh thèm quá mà làm liều. Nhưng Hữu Tuấn có biết được đâu, Diễm Trang đã từ từ nới lỏng với anh nhưng do anh không cảm nhận được mà thôi, vì người con gái sống có thủy có chung thì chuyện tình cảm cũng phải từ từ mà vun đắp như “Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi” vậy. Diễm Trang sắp quên được ông Vinh người đàn ông mối tình đầu của thời con gái để đón nhận lấy Hữu Tuấn, nhưng nào ngờ Hữu Tuấn đã làm cho cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng, bởi có người chồng nào muốn quan hệ mà phải chuốc thuốc mê thuốc kích dục bao giờ cơ chứ! Như vậy thì người đàn ông đó không có đủ bản lĩnh và mạnh mẽ để bảo vệ người vợ người phụ nữ của mình, họ chỉ biết sống cho cá nhân của riêng họ và sự ích kỷ hẹp hồi mà Hữu Tuấn lại rơi vào tình cảnh đó…
Khoảng 30 phút sau thì anh chồng cũng thu xếp xong và cũng tắm rửa thơm tho trở lại hông còn mùi của bia nữa, anh bước đi lên phòng ngủ nơi Diễm Trang vợ mình đang nằm thì anh há hốc mồm vì Diễm Trang nằm ngủ hở hang nên anh nói như cho chính mình nghe:
“Ôi… Diễm Trang sao lại thế này, chắc do cô ấy nhớ thương người tình cũ chứ gì. Đúng là năm đó mình đã cướp Diễm Trang khỏi vòng tay của bác Vinh nên bây giờ thì mình chỉ có được thể xác của cô ấy chứ không có được tâm hồn…”
Hữu Tuấn nhìn vợ mình thấy quyến rũ quá, hái bầu ngực căng đầy, hai núm vú và quầng vú thì hồng hồng rất đẹp, còn cái mu múp míp trắng tinh, cái đường chẻ thật khêu gợi làm sao và cả cái quần lót ẩn hiện lú ra những nhúm lông tơ thật gợi tình. Hữu Tuấn nhìn cảnh tượng này thì anh điên tiết lên vì nứng, anh nhào tới bên vợ hôn ngấu nghiến, tay anh thì vuốt ve cái mu lồn nhô cao của Diễm Trang, bàn tay của anh cũng bóp bóp cái mu múp rụp đó, rồi bàn tay còn lại thì Hữu Tuấn xoa nắn nót cái bầu ngực của vợ mình liên hồi. Động tác của anh mạnh bạo và nhanh quá nên khiến cho Diễm Trang tỉnh ngủ, cố “Ưm Ưm” trong miệng, ánh mắt thì từ từ mở ra nhìn chồng mình rồi nói:
– Anh đang làm gì vậy ông xã? Bạn anh về hết chưa? Hay để em xuống dọn dẹp.
– Anh thèm quá! Anh dọn dẹp xong rồi, bạn đồng nghiệp của anh cũng về hết rồi, bà xã anh đẹp và quyến rũ quá đi…
– A A AAA Ưm… Anh từ từ đã… Á Á AAAA…
Hữu Tuấn vừa trả lời với Diễm Trang xong thì anh nhanh nhẹn cởi quần áo mình ra, rồi anh vội vã đút con cặc nhỏ xíu và ngắn củn của mình vô trong lồn nhỏ nhắn và se khít của mình mà chưa hề có động tác mơn trớn han khởi động. Hành động hấp tấp vồ vập của Hữu Tuấn đã làm cho Diễm Trang “A AAAA Ưm… Á Á AAAA” nhưng khi con cặc nhỏ xíu và ngắn của anh đi hết vô trong thì cô ấy không còn có cảm giác tí xíu nào cả, có chăng thì cô ấy chỉ biết được là con cặc khiêm tốn của chồng mình đang lọt thỏm vào trong lỗ miệng lồn của mình mà thôi. Cô ấy chưa biết gì về cảm xúc do chồng cô mang lại thì Hữu Tuấn gào thét lên rên rỉ:
– HUƠ… Anh ra em ơi! Anh ra… HUƠ…
– ƯM… Anh ơi đừng ra vội… ôi không!!! Rồi… chưa gì mà đã ra luôn rồi… ơ huơ… thật là…