Phần 3
Đang dùng lưỡi liếm vô cái khe bí hiểm đó thì nghe Diễm Trang rên lên làm cho ông Vinh nứng kinh khủng, ông vội vàng ngồi bật dậy quỳ gối trên giường và làm cho Diễm Trang chưng hửng với hành động của ông. Ông Vinh dùng hai bàn tay của ông mở khóa quần tây rồi tuột nhanh xuống gối, ông thèm yêu quá nên cử chỉ ông mất đi sự kiên nhẫn, hơi thở thì hỗn độn dồn dập, mắt ông thì đờ đẫn ra thấy rõ. Diễm Trang thấy ông như vậy thì cười tủm tỉm:
– Hi hi hi… Bác làm gì mà vội vã vậy nè! Cháu đâu có bỏ đi đâu! Hi hi hi…
– Bởi vì nhìn cơ thể của cháu nên bác… Rất muốn… Hơ…
Trả lời câu này cho Diễm Trang, ông Vinh sau khi tuột quần tây xuống dưới ngang với đầu gối, cái khúc thịt to lớn và dài ngoằng tung ra kèm theo hai hòn dái như trứng ngỗng nhìn vô y như một khẩu đại bác đang vươn nòng chuẩn bị khai hỏa. Nước nhờn nhợt từ đầu khấc dương vật to lớn của ông nó nhễu xuống dưới nệm cao su từng giọt, như những hạt mưa rào. Ông Vinh chịu không nổi nữa, ông nằm đè lên người Diễm Trang, ông trao cho cô những nụ hôn nồng nàn, lưỡi thì quấn chặt vào nhau không rời. Ông trượt người xuống dưới một chút, sao cho con cu to lớn như khẩu đại bác đang vươn nòng của ông chĩa thẳng vô cái khe sâu của cô gái trẻ, chúng sẵn sàng khai hỏa chỉ có chờ lệnh chỉ huy mà thôi. Ông Vinh đang chuẩn bị cho dương vật to lớn gân guốc tiến vô trong miệng hang thì tiếng chuông điện thoại reo lên “Reeng! Reeng” làm cho ông giật mình đâm con cu to ấy trượt ra sau mông, làm cho con cu gân guốc của ông với đường rãnh âm hộ của Diễm Trang nằm song song nhau. Diễm Trang thấy nó cứ “Reeng! Reeng” mà ông Vinh thì đang lưỡng lự nên cô nói:
– Bác Vinh ơi! Bác nghe máy đi ạ! Điện thoại của bác đang reo đó, chứ không phải là của cháu đâu! Ưm…
– Ồ! Vậy mà bác cứ ngỡ là của cháu chứ! Ha ha ha…
– Bác này! Ưm… a…
Diễm Trang đang trả lời bác này rồi “Ưm… a…” là do người ông Vinh đè bẹp cơ thể xuống sát cơ thể Diễm Trang, làm cho xương mu bướm múp míp của cô áp sát với mu cu của ông Vinh cực mạnh. Điện thoại của ông thì để ở bên gốc giường ngủ, trong khi đó hai cơ thể Diễm Trang và của ông thì đang nằm giữa chiếc giường, nên khi với tay qua lấy điện thoại thì vô tình làm thân dương vật to lọt vào đường rãnh âm hộ làm ma sát với nhau nhiều hơn. Diễm Trang thấy hai bờ môi âm hộ của mình đang bóp chặt chẽ với con cu to nên cô cũng bẽn lẽn, miệng thì rên “Ưm Ựm” mặt thì cũng đỏ và quyến rũ hơn. Đang cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu thì cô nghe ông Vinh nói với người trong điện thoại:
– Ờ! Nhưng em chừng nào mới tới?
– Dạ! Khoảng 30 phút nữa anh hai.
– Uhm! Anh biết rồi, anh cúp máy đây!
– Dạ! Anh hai…
Nghe điện thoại của đứa em trai út xong rồi ông thở dài “Hơ… hơ… hờ…”, nét mặt lo lắng càu nhàu:
– Sao sớm không đến, muộn không đến mà lại đến ngay lúc này. Thật là… Haizz…
Diễm Trang đang nằm dưới chờ đợi thì nghe ông Vinh nói tự sự với bản thân thì cô cười khúc khích như kiểu đang ghẹo:
– Hi hi hi… Bác Vinh ơi đừng lo lắng quá mà, lần sau cháu sẽ cho… Hi hi hi…
– Thật không đó! Hứa lời phải giữ lấy lời đó nhé! Ha ha ha…
Ông Vinh nói xong thì ngồi dậy chứ để lâu quá thì em út mình đến thấy sẽ không hay, thế là ông Vinh lấy cái khăn giấy lau chùi những giọt nước nhờn nhợt của ông trên cái mu bướm múp míp của Diễm Trang, ông cũng không quên lau chùi bên trong và bên ngoài môi âm hộ của người tình trẻ. Ông Vinh lau một cách tỉ mỉ nhẹ nhàng và chậm rãi, ông cũng có hơi tiếc nuối nên khi lau chùi ông cố gắng để bàn tay của mình trên đỉnh phù vân múp míp mà xoa bóp xung quanh. Tiếc nuối mấy thì cũng phải dừng, ông bèn lấy hai bàn tay nắm giữ chiếc quần lót mỏng và quần jean từ từ kéo lên rồi khóa lại an toàn cho cô, còn lại phía trên đôi gò bồng đào kia thì Diễm Trang tự xử lý. Sau khi cả hai đều hoàn tất việc sửa sang lại cho chỉnh tề thì cô với ông Vinh đi ra cửa chính. Diễm Trang thì đã mặc áo mặc quần vào hoàn toàn nhưng ông Vinh thì vẫn còn cởi trần chứ chưa mặc áo, chắc là ông nghỉ là nhà của mình nên cứ để vậy cho mát. Thời gian này thì trời cũng không còn giông bão nữa mà chỉ còn những hạt mưa lâm râm, ông Vinh thấy quyến luyến với Diễm Trang nên ông nói:
– Diễm Trang ơơi! Bác… Cháu ở lại với bác một chút nữa được không? Diễm Trang…
– Bác ơi! Cháu rất muốn ở bên bác, nhưng trời cũng đã tạnh mưa rồi, với lại nhà bác chút nữa có khách nên cháu phải về lại nhà ạ!
Ông Vinh bịn rịn, hai lòng bàn tay của ông nắm chặt hai lòng bàn tay Diễm Trang mà nói:
– Ở bên cạnh bác 10 phút nữa thôi được không? Diễm Trang…
– Bác… Nhưng mà…
– Vậy thì 5 phút được không cháu?
– Dạ! Nếu 5 phút thì được bác ạ!
Thấy ông Vinh nài nỉ cũng tội nghiệp nên cô trả lời cho ông vui, cô nhìn vào những tia sáng trong mắt ông và Diễm Trang đoán được là ông Vinh rất thích với câu trả lời đó. Bàn tay của cô gái trẻ đẹp bây giờ thì đã khép lại cánh cửa chính, sau đó Diễm Trang chủ động lấy hai cánh tay của mình vòng lên cổ ông Vinh mà kéo xuống dưới ngang tầm với, để nụ hôn của cô trao cho người tình mà mình yêu thương được thuận tiện. Cô hôn say đắm như xua tan đi nỗi nhớ, như ánh nắng vàng xua đuổi những giọt sương mai. Ông Vinh đang bất ngờ khi thấy người phụ nữ mình yêu thương từ bấy lâu nay có thêm hành động lạ, ông ngớ ngẩn ra nhưng không quên thời gian không cho phép suy nghĩ nhiều. Ông cũng vòng tay qua ôm eo Diễm Trang người tình bé nhỏ, ông vừa hôn vừa dìu dắt cô đi đến ghế sofa như thể buổi hẹn hò buổi ban đầu. Ông Vinh đè bẹp Diễm Trang xuống dưới ghế, ông rút hai tay vòng qua eo của cô lại, ông bèn ngồi dậy rồi quỳ gối xuống nền nhà, sau đó ông xoa bóp từng thớ thịt trên cơ thể Diễm Trang. Ông Vinh đang dùng đôi bàn tay của mình xoa bóp một cách vội vã, từng động tác của ông thì mãnh liệt hơn, quyết đoán hơn. Ông nắn nót xung quanh cái mu nhô cao của cô, ông bóp bóp mu bướm múp míp đó như điên như dại, như thể là ông sắp phải chia tay với cơ thể này vậy. Bỗng dưng Ông Vinh dừng lại và nói với Diễm Trang:
– Chúng mình cũng dừng lại thôi Diễm Trang, vì hết thời gian 5 phút rồi.
– Dạ!
Diễm Trang cũng ngỡ ngàng vì Ông Vinh rất giữ được bình tĩnh và lời hứa của mình nên cô mới dạ một tiếng, cô yêu quý ông vô cùng, cô cũng muốn níu kéo nhưng nghĩ lại nên thôi. Ông với Diễm Trang ngồi dậy và đi đến lại cửa chính, ông tiễn cô ra cửa ngỏ để về lại nhà mình nơi chồng cô đang ngống đợi. Khi ông chuẩn bị khép kín cửa ngõ để vô nhà thì có tiếng gọi thất thanh làm cho ông bất ngờ:
– Ô kìa anh hai Vinh, anh hai! Chờ em với.
– Ơ! Sau em nói 30 phút mà sao đến nhanh vậy?
– Vì đường hơi thoáng nên em đến hơi sớm mà!
Ông Vinh nghe em trai út mình nói cũng đúng, nên ông không có ngỡ ngàng nữa. Ông nhìn ráo riết về phía sau lưng người em thì thấy thằng Cu Nhỏ con trai em mình, thằng bé co rút vì dầm mưa gió bão bùng ban nãy, ông nghe hàm răng nó đánh bò cạp liên hồi. Ông nói:
– Ủa! Em chở Cu Nhỏ theo nữa hả?
– Dạ! Vì vợ em nhập viện để mổ ruột thừa, nhà không còn ai mà để nó một mình em không yên tâm.
– Vậy thì em dắt con trai em vô nhà đi, kẻo cảm lạnh.
– Dạ! Nhưng em phải vô lại bệnh viện để chăm sóc vợ em nữa, em để thằng bé ở lại anh chăm nom dùm em nhé.
– Uhm! Thôi em cũng đi nhanh vô bệnh viện đi, kẻo trời tối thím nó mong, để Cu Nhỏ ở đây anh lo cho.
– Dạ! Em đi đây ạ!
– Uhm! Thằng bé ướt hết như chuột lột rồi kìa, nhanh vô nhà thay đồ đi cháu. Thật là…
Sau khi em trai mình về lại bệnh viện, ông dắt thằng Cu Nhỏ vô nhà, ông pha nước ấm cho nó tắm rửa sạch sẽ và dọn cơm nước cho cả hai bác cháu cùng ăn. Ông Vinh thấy cũng không gặp thằng bé 10 năm rồi, nên bây giờ trông nó cũng hơi khác so với hồi đó nhiều. Tuy nó mới có 13 tuổi đang học lớp 8 mà đã dậy thì sớm rồi, ông nhìn Cu Nhỏ rồi nhớ về chuyện cũ năm thằng bé mới lên 3 tuổi sắp vô mẫu giáo. Ông Vinh nói:
– Cu Nhỏ lại đây bác ẵm nào! Ôi, cháu tôi bụ bẫm quá chừng hà!
– Bác hai, bác hai! Hi hi…
Thằng bé rất quý Ông Vinh nên nó gặp ông là cười tươi rói lên, nó biết ông rất thương nó hay thường ẵm bế nó đi chơi và cùng nó vui đùa. Cu Nhỏ lúc này mới có 3 tuổi nhưng nó cũng lanh lợi lắm, nó hay so sánh về giới tính con gái với con trai mỗi khi bên cạnh ông Vinh. Bởi vì nó biết ông Vinh bác hai nó mới trả lời cho nó biết mà thôi, chứ ba mẹ nó thì sẽ không bao giờ thậm chí bị la mắng hoặc đánh đòn. Cu Nhỏ ngập ngừng đắn đo một chút rồi nắm tay ông Vinh, nó đưa tay ông chỉ vô con cu nó và nói:
– Bác hai ơi! Sao mỗi lần cháu đi tiểu thì ở đầu cu cháu nó cứ phình ra, sau đó thì cháu mới đi tiểu được. Cháu thấy rất là đau buốt đầu cu, nó giống như bị ứ nước lâu ngày mà không vệ sinh được nên sinh ra cận vậy. Bác giúp cháu với! – Thế à…
Ông Vinh nghe đứa cháu ngây thơ kể vậy và ông trả lời “Thế à!” Thì đến gần nhìn cho rõ hơn, ông đưa bàn tay trái nắm giữ thân cu còn bàn tay phải thì ông vịn vào đầu cu của thằng bé. Ông thấy lớp da ở đầu cu nó dúm lại không thể tuột ra được, đây có thể là do cu cháu ông bị hẹp bao quy đầu. Ông nghỉ nên đưa thằng bé đến bệnh viện để dùng biện pháp tiểu phẫu để cắt đi lớp hẹp bao quy đầu này càng sớm càng tốt chứ để lâu sẽ không hay, tuy chúng không nguy hiểm đến tính mạng nhưng chúng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của dương vật và cả chuyện tình dục sau này khi mà nó trưởng thành. Ông Vinh nhìn Cu Nhỏ và nói:
– Cháu bị đau là do cu cháu bị lớp da này che cạn lại, nên mỗi khi cháu đi tiểu thì phần nước nó sẽ ứ động vô đây rồi mới được phóng ra ngoài. Bây giờ hai bác mình đi đến bệnh viện cắt bỏ để cho nó rộng và thoáng hơn nhé! – Không! Không! Đau cu cháu, cháu không đi đâu!
Thằng bé nghe ông Vinh nói cắt bỏ nên nó hoảng loạn trả lời, bởi vì nó nghỉ khi cắt sẽ rất là đau, nó nói mà bộ dạng như mếu máo. Ông Vinh thấy vậy thì bật cười “Ha ha ha…” rồi vỗ dành nói lời ngon ngọt như giải thích:
– Không đau đâu cháu! Có Bác bên cạnh mà! Ở đó người ta tiêm thuốc tê rồi mới cắt chứ đâu có cắt bỏ liền mà đau, có đau thì đau hơn kiến cắn một chút à! Ha ha ha… – Bác nói thật không? – Đương nhiên là bác nói thật rồi, vì khi cắt bỏ lớp hẹp này thì cu cháu sẽ không còn bị cản trở nên chúng sẽ phát triển lớn hơn và đẹp hơn. Sau này cháu trưởng thành rồi lấy vợ thì vợ cháu rất hạnh phúc. – Vậy thì cháu đi. Hi hi hi…
Nói xong thì hai bác cháu ông Vinh với Cu Nhỏ đi đến bệnh viện để tiểu phẫu, trong phòng tiểu phẫu thằng bé đòi ông Vinh luôn bên cạnh nó, không được rời xa nó. Khi bác sĩ chuẩn bị tiêm thuốc tê cho nó thì nó kêu “Bác! Bác”, ông Vinh đến gần động viên nó “Cu Nhỏ cố lên” bác luôn bên cạnh mà.
Chờ đợi một chút thì cũng xong, sau khi đã được bác sĩ cho thuốc và chỉ dẫn về thời gian cắt chỉ “nhưng trong đó chỉ thì tự nhiên phân hủy” và cách vệ sinh thì hai bác cháu ra về. Đến nhà thì ông Vinh dặn dò Cu Nhỏ không được làm mạnh tay với vết khâu chưa lành, vì thằng bé này có thói quen mỗi lần đi tiểu là nó hay lấy cái bàn tay để vọc cu. Ông cũng nói cho ba mẹ Cu Nhỏ hay về việc này và chỉ cách chăm sóc sóc, từ khâu thay băng đến liều lượng dùng thuốc.
Một thời gian ngắn thì vết thương của Cu Nhỏ cũng lành lặn, ông Vinh đến thăm hỏi cháu nó thì có chút bất ngờ vì cu thằng bé đẹp hơn hẳn so với lúc trước khi cắt rất nhiều. Ông bèn chỉ cách Cu Nhỏ nhiều điều hay ho, rồi ông nói chuyện với nó rằng:
– Hôm nay bác qua đây thăm cháu, ngày mai bác về lại thành phố rồi, khi nào có dịp rảnh rỗi thì bác sẽ đến thăm cháu nhé! – Không! Không! Bác đừng đi! Hu hu hu… – Ngoan ngoãn nào Cu Nhỏ! Rồi bác sẽ về thăm cháu, hoặc cháu theo ba mẹ lên thăm bác vào dịp Tết hay nghỉ hè. – Thật không ạ?
Thuật mà! Đừng có khóc lóc nữa nhé! Ha ha ha…
– Dạ…
Nói xong thì ông Vinh chia tay với gia đình Cu Nhỏ rồi về lại thành phố…
… Bạn đang đọc truyện Cô bác sĩ dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/04/truyen-sex-co-bac-si-dam-dang.html
Đang nhớ đến những chuyện cũ thì ông Vinh bị Cu Nhỏ đứa cháu gọi làm cho giật mình:
– Bác hai! Sao bác không ăn cơm, bác làm gì mà phải thẫn thờ ra vậy bác?
– Ơ, không có gì? Bác ăn cơm với cháu đây! Ha ha ha…
Cơm nước xong rồi thì hai bác ngồi tâm sự một chút là trời cũng tối, ông Vinh thấy sắc mặt của Cu Nhỏ thay đổi, da nó đỏ lên, ông vội vàng đưa bàn tay của ông lên trán nó thì ông cảm nhận được rất là nóng, nóng lắm chắc là bị sốt do dầm mưa. Ông Vinh thấy thằng bé nói lạnh mà bên ngoài thì đổ mồ hôi, ông lại qua nhà Diễm Trang nhờ giúp đỡ. Đi đến cửa nhà của người tình trẻ đẹp mà ông cũng thấy trong lòng bồi hồi xao xuyến, ông cũng có chút do dự với bản thân lúc này. Ông Vinh gõ cửa nhà của Diễm Trang nhưng mà người mở cửa lại là Hữu Tuấn chồng cô, ông nói rõ ràng sự việc cho Hữu Tuấn nghe như vậy, Hữu Tuấn liền nói:
– Em ơi! Em ơi!
– Dạ! Có gì không anh?
Diễm Trang nghe tiếng gọi của chồng mình thì nhanh nhão chạy ra, khi ra tới nơi cô bất chợt cất tiếng:
– Ơ, Bác Vinh! Sao bác lại ở đây!
– Ưm! Bác…
Hữu Tuấn thấy ông Vinh khó nói nên anh chen vào:
– Bác Vinh qua đây nhờ em qua nhà bác khám bệnh cho cháu của bác, nó đi đường dầm mưa nên bị sốt rồi.
– Đúng vậy không bác?
– Đúng vậy cháu à!
– Vậy mình đi nhanh đi bác.
Khi qua đến nhà ông Vinh đi đến cửa nơi mà cô với ông chia tay bịn rịn, Diễm Trang bất chợt đỏ mặt tuy dưới ánh sáng của bóng đèn nhưng thấy rất rõ. Cô bẽn lẽn một chút thì mới vô nhà, rồi đi đến chỗ thằng bé đang nằm, nơi đây lúc nãy cô với ông Vinh còn đang quần nhau say đắm. Bây giờ cô kêu ông Vinh dìu Cu Nhỏ vào phòng, đun nước ấm lau mình cho thằng bé, cô thì khám và cho nó uống thuốc hạ sốt. Sau khi uống thuốc hạ sốt thì Cu Nhỏ ngủ ngon lành, nó chìm vào giấc ngủ sâu, Diễm Trang thấy vậy đi ra ngoài định gặp ông Vinh nói vài lời, nhưng cô ấy chưa kịp nói thì nghe ông nghe điện thoại:
– Ơ anh hai ơi! Anh đến bệnh viện phụ em với, vợ em sắp mổ nên cần người chăm sóc, cần người xoay sở tới lui mua thuốc.
– Uhm! Nhưng Cu Nhỏ con em nó cũng bị sốt nè! Thằng bé được bác sĩ cho uống thuốc hạ sốt nên khỏe và ngủ rồi.
– Dạ! Vậy tốt quá! Hay anh nhờ bác sĩ chăm sóc đêm hôm nay được không?
– Để anh xem đã… Haizz…
Diễm Trang nghe ông Vinh nói với người trong điện thoại thì cô không do dự nói:
– Bác cứ vô bệnh viện đi, để em nó ở đây cháu chăm sóc cho, chỉ đêm nay thôi mà!
– Nhưng Hữu Tuấn chồng cháu thì sao?
– Không sao đâu, cháu sẽ gọi điện cho chồng cháu biết mà!
– Vậy bác đi đây, mọi việc ở nhà nhờ cậy vào cháu vậy.
Khi ông Vinh nói dứt câu cuối thì ông ôm cô một cái ôm ấp, ông cũng không quên trao một nụ hôn nồng nàn với Diễm Trang. Khi ông Vinh rời khỏi nhà thì cô mới gọi điện thoại cho chồng và kể rõ sự tình, chồng cô cũng nói là không sao, vì đây là cơ hội để gia đình mình trả ơn cho bác, vì bác ấy giúp đỡ gia đình mình rất nhiều.
Sau khi được sự cho phép của chồng mình, Diễm Trang đi uống nước và tắt bớt đèn, cô vô phòng ngủ của ông Vinh, nhưng bây giờ không có ông mà chỉ có thằng bé 13 tuổi đang nằm ở đó. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang mà nó thấy là lạ, sao bác nó đâu mà chị lại ở đây. Nó nói:
– Chị ơi! Bác của em đâu ạ!
– Bác em vô bệnh viện phụ giúp ba em chăm sóc mẹ của em rồi, đêm nay chị sẽ ở đây ngủ với em.
– Dạ! Vậy ạ! Nhưng mà chị tên gì?
– Chị tên là Diễm Trang. Còn em tên gì?
– Dạ em tên là Cu Nhỏ ạ!
– Em nói sao cơ?
Diễm Trang bị sốc nặng khi biết đến tên của thằng bé, cô lấy bàn tay che miệng cười khúc khích, cô ghẹo lại:
– Cu có nhỏ không mà lại gọi là cu nhỏ nè! Hi hi hi…
– Dạ cu em không có nhỏ đâu, tại bác Vinh đặt tên cho em như vậy mà!
Nói xong thằng bé ngây ngô lấy cái tay cầm cái mí quần vén xuống dưới ngang bẹn, con cu to của nó bật ra khỏi quần. Diễm Trang thấy con cu nó cũng đỏ mặt, tuy chưa cương cứng mà đã to lớn hơn nhiều so với chồng cô rồi, nhưng mà không to bằng cái của ông Vinh. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang ngớ ngẩn nhìn vô cu nó, nó thấy cô đỏ mặt nên nói:
– Chị ơi! Chị cũng bị sốt hả? Mặt của chị đỏ hết rồi kìa.
– Đâu có sốt đâu em, chỉ là hơi đỏ mặt chút xíu là hết hà!
– Dạ! Vậy hả chị, em tưởng chị cũng bị sốt cao như em.
Thằng bé nói xong thì nó kéo chiếc quần lên để cho ánh mắt của ai kia tiếc nuối, nó cũng có thói quen là hay mò vào vọc vạch đầu cu, nên khi kéo lại quần lên thì bàn tay của nó thò vào mân mê con cu to của nó một cách vô tư lự. Do lúc chiều nay cô với ông Vinh ân ái còn dang dở, bây giờ thì thấy cảnh này nên mới khiến cho người cô râm ran nóng dần dần lên. Cô cũng không phải là một thánh nhân mà cô chỉ là một người phụ nữ bình thường như bao người khác, cô cũng có niềm vui của xác thịt, niềm đam mê của bản thân và muốn làm điều gì đó với người tình. Bây giờ người nằm đây là ông Vinh thì cô ấy sẽ ngã vào thân hình đó mà ôm ấp cho thỏa lòng nhung nhớ, nhưng không phải vậy, mà đây chỉ là một đứa trẻ cháu của ông mà thôi. Diễm Trang nghe tim của mình đập thình thịch như thể sắp vỡ tan, mắt cô ngây dại miệng thì khô khan như lửa đốt, có lẽ hôm nay là ngày rụng trứng của cô cũng nên, bởi vậy nên mới khiến một nữ bác sĩ xinh đẹp thèm yêu đến vậy.
Cô nhìn thằng bé một chút thì định hình lại, cô sửa soạn lại gối mền để chuẩn bị ngủ thì cô ấy chợt nhớ ra. Cô qua đây là để chăm sóc thằng bé, nếu ngủ thì thằng bé nó thế nào khi không có cô bên cạnh, lúc nó khác nước hay điều gì khác. Cô suy nghĩ mông lung thì Cu Nhỏ lên tiếng:
– Chị Diễm Trang, chị nằm xuống ngủ với em đi, em hết sốt rồi, chị thức làm gì cho mệt ạ!
– Ồ! Vậy có gì thì em gọi chị, như uống nước lấy đồ ăn chẳng hạn.
– Dạ! Hi hi hi…
Khi Cu Nhỏ nói xong thì Diễm Trang cũng nhìn lên đồng hồ treo tường đã 10 giờ đêm rồi, cô mới leo lên giường nằm ngủ. Cô thì nằm ở phía ngoài còn Cu Nhỏ thì nằm phía trong, hai chị em nhìn nhau cười rồi từ từ chìm trong giấc ngủ. Cô thì trằn trọc khó ngủ còn Cu Nhỏ thì mệt mỏi và mới hết sốt nên dễ ngủ hơn, cô nhìn thằng bé này ngủ ngon lành rồi cô cũng xoay người nằm nghiêng với nó. Khuôn mặt xinh xắn của Diễm Trang thì hướng ra ngoài cửa phòng còn lưng với mông của cô thì hướng vô trong thằng bé, thế là từ từ cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong cơn mê ngủ chập chờn bất chợt có một hành động từ thằng bé làm cô thức tỉnh, cô thấy thằng bé nằm sát gần với cơ thể của mình hơn, hơi ấm của cơ thể nó cũng truyền qua lan tỏa trong người cô khiến cho cô cũng rùng mình. Lúc đó Diễm Trang thì chỉ nghỉ đơn thuần là do thằng bé lạnh nên mới vậy, nhưng lúc sau thì không phải thế, “Trời ơi”, tay chân của nó cọ quậy lung tung không định hướng.
Diễm Trang cũng không phản đối việc hành động của thằng bé mà cô tò mò xem nó tiếp diễn thế nào, cô vẫn giả vờ ngủ say, vẫn thở đều để bàn tay của nó có tiến triển xa hơn nữa không. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang ngủ say mê, nó bèn dùng chân gác qua đùi của Diễm Trang, dùng tay trái gác qua cơ thể mịn màng mát lạnh của cô kéo sát vô người của nó. Do Cu Nhỏ thấp hơn so với cơ thể của Diễm Trang nên miệng của nó chỉ có thể áp sát với cổ sau gáy của cô mà thôi, nhưng bấy nhiêu thì cũng làm cho Diễm Trang thấy râm ran nóng trong người. Cánh tay phải của thằng bé thì nằm song song với lưng Diễm Trang, bàn tay trái của nó thì đặt tại cái eo thon thả của cô trượt tới trượt lui, vuốt ve lên xuống thất thường trong vô thức.
Diễm Trang lúc này thì nằm ngủ cho có lệ chứ có ngủ được đâu, đặc biệt là trong trường hợp này, khi cơ thể của cô thì nằm trong vòng tay của thằng bé đang tuổi dậy thì. Cô thấy toàn thân thì ngứa ngáy khó chịu lắm rồi, nhưng cô ấy cũng ráng mà chịu đựng, cô cũng muốn xem thằng bé này tính làm gì nữa. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang không nhúc nhích, mà đây lại là lần đầu tiên trong đời nó được ôm người phụ nữ trẻ xinh đẹp trong vòng tay của nó. Cu Nhỏ thấy thích thú khi bàn tay của nó chạm vào làn da bụng ở eo thon, làn da mát lạnh tỏa ra mùi thơm ngào ngạt, khiến tuổi mới lớn chưa từng biết về tình dục của nó cũng phải động tình.
Dẫu cho Cu Nhỏ chưa hiểu lắm về các kiến thức về tình dục học, nhưng tạo hóa cho nó một hình hài của giống đực, nên đó là bản năng sinh sản và sinh tồn mà nó bắt đầu học từ đây. Cu Nhỏ dùng chân gác qua đùi thon tha thướt của Diễm Trang đi lên đi xuống, bàn tay trái thì xoa bóp nắn nót xung quanh eo thon, phần mu của nó cũng áp sát vô mông của cô mà tập tành hẩy hẩy nhẹ nhàng. Thực hiện được một chút thì có vẻ như là cái khúc thịt của nó bắt đầu thấy cứng cáp từ từ, nó bèn hẩy hẩy mông của nó tới làm cho con cu to lớn của nó chọt chọt vô đường rãnh của mông Diễm Trang liên hồi. Bây giờ thì Diễm Trang cũng bị hành động của nó làm cho mê mẩn với râm ran, cô cũng thèm yêu, thèm được bàn tay đàn ông vuốt ve xoa bóp muốn chết đi được, cô tự nghĩ phải chi nó là ông Vinh thì hay biết là bao nhiêu. Cô cảm nhận được cái khúc thịt đó là gì, và nó cũng đang dần dần to lớn lên khi đang chọt vô trong rãnh mông mình.
Bản năng của giống đực rựa trong người Cu Nhỏ đã trỗi dậy, nó cựa quậy chân mạnh hơn, tay đặt dưới đáy song song với lưng Diễm Trang, các ngón tay của thằng bé nó bới móc trên bờ mông căng tròn của cô. Bàn tay trái của nó xoa bóp nắn nót xung quanh ở eo thon Diễm Trang bây giờ thì dừng lại, nó đưa các ngón tay đó lại thắt lưng quần ngắn của cô, do đi ngủ nên Diễm Trang không mặc quần dài. Cu Nhỏ từ từ luồn bàn tay của nó dưới mí quần ngắn, sau đó nó đưa các ngón tay của nó vào trong…