Phần 8
Ông Vinh khi nghe được câu nói của Diễm Trang nói câu đó với mình thì vô cùng sung sướng, ông tự tin và hăng say hơn, hành động của ông cũng quyết liệt hơn và tình tứ hơn nữa. Ông để cho Diễm Trang nằm ngửa người ra, hai chân thon thả của cô thì cũng duỗi thẳng ra và khép kín lại cái đường chẻ huyền bí của người phụ nữ chứ chưa có banh rộng ra. Ông Vinh nhìn cơ thể của Diễm Trang người tình của mình một cách thèm thuồng hơi có chút ngây dại, đôi bàn tay mạnh mẽ của ông nó cứ vuốt ve lên xuống cái đôi chân ngà ngọc và thon gọn liên hồi không ngừng nghỉ như chưa hề có dấu hiệu mệt nhọc. Diễm Trang thấy ông Vinh cứ mãi lo ve vãn vuốt ve cơ thể mình mà chưa chịu đút cái khúc thịt to ấy vào trong lồn mình hiện nó đang ngứa ngáy và nhầy nhụa nước sướng, cô đưa hai bàn tay nhỏ nhắn bấu víu vào vai ông Vinh mà nói:
– Đút cái khúc thịt to và gân guốc của anh vào trong em đi anh? Em chịu hết nổi rồi, nó ngứa ngáy làm em khó chịu quá anh ơi! Anh ơi… giúp em với!! A… a a ưm…
– NGOAM! NGOAM… Ưm… Được! Được… anh đút vào lền em nhé!
Ông Vinh vừa nói dứt câu thì hai bàn tay của ông nó nắm vào hai chân của Diễm Trang kéo sát lại và banh ra theo kiểu hình “M” đứng, với tư thế này thì ông Vinh được thấy rõ ràng cái mu lồn múp rụp của người tình trẻ và kể cả cái khe lồn của cô nó cũng hé rộng ra hơn. Ông nhìn vào cái mu nhô cao múp míp và trăng trắng của Diễm Trang, ông cũng nhìn vào một nhúm lông tơ mọc trên đỉnh cái mu nhô cao múp rụp đó và ông cũng không quên nhìn vào hai mép lồn hồng hào của cô mà hiện tại nó đã phơi bày ra trước mắt ông khiến cho chân tay ông bủn rủn và điên đảo. Ông đảo mắt nhìn cơ thể của người tình trẻ đẹp một lần nữa rồi ông từ từ mà tiến sát lại cơ thể xinh xắn của Diễm Trang, ông lấy một bàn tay cầm vào con cu to và dài của mình mà vuốt vuốt như kiểu khởi động làm cho nóng máy và cứng cáp hơn, dũng mãnh hơn để bắt đầu cho một cuộc chinh chiến. Ông Vinh vuốt vuốt con cu to của mình xong thì bàn tay của ông nắm chặt thân cặc và đưa cái đầu cu to như quả nấm rơm rê rê lên xuống cái khe lồn nhỏ nhắn đầy nước của Diễm Trang, cái đầu cu to của ông nó rê rê lên xuống cái khe lồn nhầy nhụa nước đó đã làm cho Diễm Trang đã nứng thì càng thêm nứng hơn rất nhiều. Cô ấy không còn tự chủ được ngôn từ của mình nữa mà phát ra “A AAA… Sướng quá anh ơi… A A AA”, Diễm Trang nói câu đó nhưng đôi mắt của cô thì nhắm tịt lại chứ không có mở ra, cô đưa bàn tay của mình xuống định cầm con cặc ông Vinh đưa vô lỗ lồn mình thì bất chợt cơ thể cô run rẩy và gào thét lên:
– Á Á Á AA… Anh ơi!!! Á Á AA… ANH GIẾT CHẾT EM MẤT… A AAA…
– NGOAM! NHOAM… Diễm Trang… em hong sao chứ!!! NHOAM! NGOAM…
Ông Vinh thấy cơ thể Diễm Trang run lẩy bẩy mà còn gào thét “Á Á Á AA… Anh giết chết em mất” thì cũng làm cho ông lo lắng phần nào về sự đút cu vô lồn một cách vội vã và vồ vập của mình, do một phần thì ông Vinh cũng rất nứng và lâu năm không có quan hệ tình dục nên bản thân ông thiếu kiểm soát. Diễm Trang thấy ông Vinh nhìn mình vẻ ngớ ngẩn nên cô ngừng gào thét rên rỉ mà thay vào đó là sự ân cần và trìu mến nhìn lại khuôn mặt ông Vinh, cô biết ông rất thương yêu cô và lo lắng cho cô nên khi nghe cô nói “Anh giết chết em mất” thì ông dừng lại mà không tiếp tục mặc dù con cu to của ông nó đã đút được vào trong lỗ lồn nhỏ nhắn của Diễm Trang một nửa rồi. Cô nhìn vào khuôn mặt điển trai có chút phong trần của người tình mà cô hằng đêm nhung nhớ, rồi cô tự nghĩ ngợi:
“Ôi đôi mắt sáng của anh ấy, sống mũi cao và thẳng, khuôn mặt thì góc cạnh đầy vẻ nam tính đã làm cho mình xao xuyến với buổi đầu gặp gỡ anh tại bến dưới chân cầu Cần Thơ”
Diễm Trang nhìn vào đôi mắt của người tình mình yêu rồi đột nhiên cô nở một nụ cười tươi như hoa đang dần dần hé nở lúc sớm mai, cô đưa một bàn tay nhỏ nhắn của mình nắm lấy bàn tay ông Vinh nhưng không được, vì do cơ thể của cô thì đang nằm ngửa nên bàn tay của cô không vớ tới bàn tay của ông Vinh được. Cô bèn hơi nhổm người ngồi dậy nhưng chưa có ngồi hẳn dậy hoàn chỉnh mà thân hình cô vẫn còn nghiên với thân hình ông Vinh chứ hông có ngồi song song, khi bàn tay của Diễm Trang nắm được bàn tay ông Vinh thì cô mũm mỉm cười và nói kèm chút ngượng ngùng:
– Anh ơi đừng lo lắng mà! Em hông có sao đâu ạ! Em nói “Anh giết chết em mất” là do em sướng quá, em thèm quá nên em kìm nén hông được và nói ra thôi! HI HI…
– Thật hông em!! Làm anh lo lắng quá!! HI HI…
– Em nói thật mà!! Sao anh thật thà quá vậy ạ! Người ta mắc cỡ lém luôn nà!! HI HI…
Ông Vinh nghe Diễm Trang nói chuyện với mình nũng nịu làm duyên “Lắm mà gọi là Lém” thì cũng rất thích thú nên vui vẻ trở lại liền, ông định nhấp con cặc của mình vô sâu trong cái lồn xinh xắn đang bó sát và siết chặt của Diễm Trang thì đột nhiên ông hỏi:
– Diễm Trang em ơi! Hôm nay có phải là ngày an toàn của em hông?
– Dạ hông anh ơi! Hôm nay là ngày rụng trứng của em nè! Nhưng sao anh hỏi vậy nè, hỡi người tình thật thà yêu dấu của lòng em! Hi Hi… Liu Liu…
– HẢ? Em nói sao cơ!!!
Ông Vinh khi biết hôm nay là ngày rụng trứng của Diễm Trang người phụ nữ mà ông yêu thương say đắm, ông tỏ vẻ bần thần và tự suy diễn với bản thân mà nói:
– Hôm nay là ngày rụng trứng của em nên quan hệ tình dục sẽ không an toàn, vì vậy chúng mình tạm thời dừng cuộc tình này lại em nhé! Anh rất lo lắng cho em lắm! Em biết không, Diễm Trang?
– Sao anh thật thà quá vậy! Lúc nào cũng lo nghĩ cho người khác mà hông nghĩ cho bản thân mình vậy anh? Đàn ông mà thật thà quá thì sẽ bị thiệt thòi lắm đó nha! HI HI…
– Anh cũng biết là vậy nhưng anh vẫn tự nguyện chứ không ân hận về hành động của mình làm, bản thân anh thiệt thòi nhưng được nhìn thấy em bình an hạnh phúc thì sự thiệt thòi đó cũng đáng để anh trân trọng.
Diễm Trang nghe ông Vinh nói và lo lắng cho mình, thì cô ấy cảm động và nói thật lòng cho ông ấy nghe:
– Anh Vinh… em cũng biết là em yêu anh là sự lựa chọn đúng đắn nhất của đời em, cho dù duyên nợ mình không thành đôi, chia rẽ đôi đường nhưng trong lòng em anh là người đàn ông duy nhất. Sau này có dịp thì em sẽ bày tỏ và thổ lộ tất cả về những điều thầm kín cho anh nghe, lúc đó thì anh sẽ bất ngờ cho mà xem! Hi Hi…
Diễm Trang nói xong thì chúm chím môi lại làm duyên với người tình của mình, bàn tay nhỏ nhắn của cô thì vuốt ve cánh tay săn chắc của ông Vinh như thể động viên và khích lệ “Tiếp tục đi anh, đừng lo lắng quá mà”. Cô nhìn khuôn mặt ông đầy trìu mến và đầy hớn hở yêu thương, cô chủ động ngồi bật người dậy song song với thân hình ông Vinh và cô ghì hai tay ôm sát thân hình ông Vinh mà đè xuống nệm, cô hôn ông Vinh ngấu nghiến, cô rên “ƯM ƯM” trong miệng, thân hình xinh đẹp và gợi cảm của cô thì tự chuyển động eo, lưng và mông mà hẩy hẩy xuống dưới sao cho cái mu múp míp của cô với cái mu cu của ông Vinh áp sát vào nhau, để thân con cu to và đầu cu phình to như quả nấm rơm của ông Vinh chui sâu vào trong lồn và chạm tới tử cung của mình. Diễm Trang tiếp tục hẩy hẩy mông, lắc cái eo thon và rên “Ưm ựm”, lâu lâu thì cô cũng phát ra tiếng rên “Á Á AAA” của cơn động tình của một người con gái đang khao khát thèm yêu. Cô ôm hôn ông Vinh như vậy một chút thì cô dứt nụ hôn ra bờ môi ông Vinh, cô bèn nói lời thì thầm bên tai ông Vinh như không muốn ai nghe thấy, mặc dù trong không gian phòng ngủ này thì chỉ có hai người chứ ngoài ra không còn ai khác. Cô nói:
– Anh ơi! Em rất yêu anh! Em yêu anh từ cái thuở ban đầu, cái mối duyên của một người con gái với một chàng trai, nơi se kết duyên đôi ta là một dòng Sông Hậu hiền hòa uốn lượn, dòng nước thì mát lạnh trong xanh như tô điểm thêm hy vọng cho cuộc tình chúng mình rắn chặt bền lâu nhưng nào ngờ em… lại… em lại phụ tình cảm của anh mà đi lấy chồng…
– Em đừng nghĩ ngợi về chuyện dĩ vãng nữa, anh sẽ không có trách em đâu, anh nói lời thật lòng đó.
Ông Vinh nói lời thật lòng với Diễm Trang như để minh chứng cho tình yêu mà ông ta đã dành trọn cho một người con gái, vì dù gì đi chăng nữa ông ấy không thể ích kỷ mà chiếm đoạt Diễm Trang người yêu bé nhỏ của mình lúc đó được, bởi vì khi đó Diễm Trang mới có mười chín tuổi à và đang chuẩn bị vào học “Trường Đại Học Y Dược” của thành phố. Ông tự nhủ với lòng rằng:
“Vinh à! Nếu ngươi thật sự yêu thương người con gái này thì ngươi nên để cho cô ấy được học đến nơi đến chốn, để cho cô ấy được hưởng trọn vẹn của sự nghiệp của niềm vui của cuộc đời, còn bản thân ngươi thì đã từng có một lần cưới hỏi rồi nên ngươi hãy giữ khoảng cách với cô ấy, vì trong tình yêu không có lòng ích kỷ, ngươi biết chưa hỡi tên Vinh ngu ngốc”
Diễm Trang thấy ông Vinh nhìn mình đầy vẻ thẫn thờ, cô cũng không biết là người đàn ông mình yêu thương đang nghĩ gì, nên cô mỉm cười và nói:
– Này anh! Bộ trên mặt của em có dính gì sao mà anh nhìn dữ ạ! Anh nhìn lâu có một chỗ đó thì làm cho người ta mắc cỡ lắm biết chưa? Hi Hi… Trên cơ thể của em còn nhiều chỗ lắm sao anh hông chịu nhìn… Hi Hi…
Ông Vinh nghe câu nói của Diễm Trang thì bừng tỉnh lại, ông nhoẻn miệng cười tươi làm hé lộ ra một hàm răng trên trắng sáng và đều như bắp chứ hông có súng răng. Ông đưa một bàn tay của mình lên vuốt những sợi tóc mai của Diễm Trang vào vành tai cô, rồi ông ốp lòng bàn tay của ông vào gò má của cô ấy mà nói:
– Em nói đúng rồi đó! Anh nhìn lâu trên khuôn mặt xinh đẹp của em là vì hai bên gò má của em có dính hai vết hồng hồng, em không biết hay sao nè! HI HI…
– Hả? Anh nói thật hông? Hai bên má của em có dính vết hồng á!
Diễm Trang ngây thơ không hiểu ý câu nói trêu ghẹo của ông Vinh nên cô cứ nghĩ là thật, nhưng trên hai gò má của cô ấy thật sự là có dính vết hồng hồng. Cô nũng nịu mà quàng hai tay qua cổ ông Vinh, cô dùng sức kéo ông ngồi dậy và nói:
– Anh ơi! Anh bế em đến cái chiếc gương để em soi cho rõ đi anh, em muốn xem lắm đó! Hi Hi…
– ỪM! HI HI… Anh sẽ bế em đến chiếc gương mà! Hỡi người tình bé nhỏ đáng yêu của anh! Hi Hi…
– Anh này! Anh ghẹo người ta hả? Hi Hi… Thấy ghét quá đi à! Hi Hi…
Thế là ông ấy cũng bế nguyên thân hình đẹp đẽ và gợi cảm trần truồng như nhộng tằm của Diễm Trang đến gần chiếc gương soi, khi ông Vinh bế cơ thể của cô ấy đến chiếc gương nhưng con cu to lớn của ông nó vẫn còn nằm trong lỗ lồn nhỏ xíu của Diễm Trang, cái lỗ lồn của cô gái trẻ đẹp nó co bóp và siết chặt chẽ vào cái con cu to khủng khiếp của ông, cái con cu to chà bá luôn thụt vào cái lỗ lồn nhỏ xíu từng hồi theo từng bước đi của ông và kể cả những nhịp tim của ông ấy nữa. Diễm Trang hai tay quàng cổ ông Vinh, miệng thì chúm chím lại làm duyên với ông, cô nàng cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt điển trai của ông ấy và cũng mũm mĩm miệng cười với ông Vinh trông rất là tình tứ. Diễm Trang cũng không cho phép cơ thể mình bị động nên khi được ông Vinh bế thân hình lên thì cô ấy cũng uốn éo và tự nhấp nhổm cái phần mu bím múp míp của mình ra vào cái con chim cu to của người tình, cô hẩy hẩy cái mông to và trắng phau phau của mình một lúc một mạnh mẽ vào cái con cặc to dài của ông ấy như điên như dại vì lần đầu tiên cô ấy được trải nghiệm cái tư thế làm tình kiểu này. Miệng của Diễm Trang đến khi nứng tình tột độ thì không có còn chúm chím làm duyên nữa mà thay vào đó là há hốc mồm ra mà thở mà rên la “Á á á a aaa”.
Khoảng cách từ chiếc giường ngủ với chiếc gương soi thì không có xa xôi gì mấy nhưng mà ông Vinh bế thân hình lõa thể của Diễm Trang đi từng bước đi rất lâu, ông ấy cũng không phải là người vô hình mà không biết điều này và cả những động thái của hành động người phụ nữ mà ông đang bế đang bồng trên tay. Hai cánh tay rắn rỏi của ông ấy nó đang nâng đỡ hai chân của Diễm Trang, bàn tay của ông nó bấu víu vào cái đùi non tơ mành mành của cô nơi giữa gối chân làm điểm tựa, rồi thì ông cũng không chịu nổi cơn nứng tình của mình nên ông cũng lắc lư theo nhịp hẩy hẩy của Diễm Trang và ông ấy cũng dùng cái con cu to của mình mà thút dập thật mạnh mẽ và vã dồn dập vào mu bướm múp míp của cô nghe “Phành phạch… Phộp phộp”. Diễm Trang biết là ông Vinh đã nứng lắm rồi nên mới thút con cu to lớn của mình vào lỗ bím nhỏ xíu của cô mạnh bạo như vậy, nhưng mà cô ấy lại cảm thấy rất hài lòng với những gì mà hành động của ông Vinh làm với cô, với lại cô ấy có vẻ là rất hạnh phúc và tự hào về điều này và cũng rất thích kèm theo đó là sự thỏa mãn nhu cầu sinh lý tình dục của mình với người tình là ông Vinh đây.
Hai người hai cơ thể trần truồng, hai thân hình một nam một nữ đang đụ nhau với tư thế đứng, họ vừa làm tình vừa bước đi thật là chậm chạp và hơi thở của cô ấy và ông ta thì dồn dập ngắt quãng như kiểu bị hụt hơi. Trong miệng của Diễm Trang thì rên “Ưm ựm” lúc khép kín miệng, còn lúc cô ấy há miệng to ra thì rên rỉ “Á Á A AAA” như gào như thét lên ầm ĩ. Ông Vinh bế cơ thể người yêu cũ của mình một thời cũng thở phì phò “Huơ Huơ” không thua kém gì so với Diễm Trang, ông cũng rên rỉ “Nhoam Ngoàm Ngoạm” như điên dại vì cơn nứng tình bộc phát trong người. Đột ngột ông Vinh mất đi sự kiểm soát được hành vi của mình và để cho bản năng tình dục của giống đực rựa trỗi dậy mạnh mẽ với giống cái, nên ông ấy nói với Diễm Trang mà đôi mắt của ông ấy đỏ bừng:
– Diễm Trang em ơi! Nhoam Ngoam Huơ… Anh thèm em quá! Anh mất đi sự kiểm soát của mình rồi… Huơ Nhoam Ngoam… Em cho anh bú vú em đi… Em cho anh bóp bím em di… Cho anh bóp mông em đi… Cho anh làm tình thật mạnh mẽ vào cái âm đạo nhỏ xíu của em đi… Em… Nhoam Ngoam… Huơ…
– Anh ơi! Á a á aaa… Ưm… bình tĩnh lại đi anh. Hiện tại thì mình đang làm tình với nhau rồi còn gì, anh hãy bình tĩnh và đừng có nói chuyện với em như vậy nữa, em luôn sẵn sàng cho anh tất cả, vì em rất là yêu anh. Em yêu anh nhiều lắm anh có biết không anh? A A Ưm Á á aaa… “Phạch phộp phành phạch”…
– Diễm Trang! Nhoam Ngoam Huơ… Em ơi… Á Ơ ơ Ui dza… Huờ…
Diễm Trang nói những lời êm ái và ngọt ngào nhưng mà ông Vinh thì không có nghe rõ, do ông đang bị con quỷ dâm dục nó nhập vào người nên cô ấy đành phải cắn vào vai ông Vinh thật là mạnh mẽ đến nỗi chảy máu tươi và in hẳn hoi hai hàm răng của Diễm Trang trên bờ vai đó. Lực răng cắn xé vào vai rất lớn nên làm cho ông ấy thét lên “Ui Dza” và bình tĩnh trở lại, đột ngột quá nên ông ấy cũng không hiểu được những chuyện gì xảy ra, nhưng mà tại sao Diễm Trang lại bật khóc như mưa tháng sáu không biết “Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt”. Diễm Trang khi thấy ông Vinh bình tĩnh trở lại thì cô ấy làm nũng nịu như hờn dỗi trách móc ông:
– Hu Hu… Lúc nãy anh làm người ta sợ lắm đó, anh có biết hong?
– Anh xin lỗi mà! Em đừng có giận dỗi anh em nhé! Anh chỉ có mỗi một mình em bầu bạn thôi, nếu em giận anh rồi thì anh biết tâm sự với ai bây giờ. Ui dza… Vết răng cắn của em sâu vào da thịt của anh rồi nè, nó rát quá em ơi!
Ông Vinh nói lời năn nỉ với Diễm Trang được nhăm ba câu thì khuôn mặt của ông tái nhợt vì máu tươi vẫn chảy rỉ rả, vết máu ở các dấu răng đỏ hỏn và hơi sưng vù lên. Ông Vinh vẫn còn đang bế cơ thể trần truồng của Diễm Trang trên tay, con cu to của ông thì vẫn còn nằm gọn trong cái lỗ âm đạo nhỏ xíu của cô ấy, tuy con cu to vẫn ở trong nhỏ xíu ấy nhưng không có chuyển động nữa, vì cả hai cơ thể ông Vinh và Diễm Trang không còn hẩy hẩy hay lắc và nhấp nhấp. Ông Vinh có thể là do mất sức nên mới có cảm giác đau đớn và thấy ran rát, ông ấy cũng nhìn vào khuôn mặt đáng yêu của người tình nhỏ xinh xắn và nói:
– Bây giờ thì mình dừng cuộc tình lại em nhé! Anh thấy mệt quá vì vết thương và cũng vì trời cũng sắp đến sáng luôn rồi, nên mình hẹn gặp lại nhau khi khác nghen! Với lại ngày mai anh cũng có công việc quan trọng ở quê, có thể một tháng sau anh mới gặp lại được em.
– Hả? Anh nói sao cơ? Anh về quê đến một tháng lận sao? Vắng bóng anh một ngày thôi là em đã nhớ lắm rồi, đằng này lại xa anh đến một tháng trời. Hu Hu…
– Anh về có việc mà! Xong rồi thì anh lên đây liền, anh cũng nhớ em lắm! Diễm Trang…
– Dạ… Chứ biết làm sao bây giờ…
Khi Diễm Trang trả lời xong thì ông Vinh buông tay xuống dưới để hai chân dài thon thả của cô ấy tự đứng trên nền nhà, ông Vinh từ từ rút con cu to dài của mình ra khỏi lỗ lồn nhỏ xíu và ấm áp của Diễm Trang nghe cái “Ót ọt”. Khi cu to của ông Vinh rút ra khỏi cái miệng bím múp rụp của Diễm Trang thì kéo theo một số nước trắng đục mặc dù ông Vinh chưa có bắn ra, ông Vinh nhìn con cu to của mình và nhìn vô cái mu múp míp của Diễm Trang đầy tiếc nuối và thèm thuồng. Ông Vinh đang nhìn con cu to của mình vẫn còn đang cương cứng ngạo nghễ, ông cũng có chút xíu nghĩ ngợi điều gì đó thì Diễm Trang lên tiếng:
– Nè anh! Chút nữa là em quên mất! Anh nói là hai gò má của em có dính vết hồng hồng đâu nà! Hi hi…
– Có vết hồng hồng thật mà! Em đến soi gương mặt thì sẽ thấy liền à! Hi Hi…
– Ô anh ghẹo em hé! Hi Hi…
Diễm Trang nói xong thì đến soi gương mặt của mình thì thấy quả thật có hai vết hồng hồng thiệt, cô ấy mắc cỡ bẽn lẽn càng nhiều thì vết hồng hồng càng hiện rõ ràng hơn trên hai gò má của cô hơn. Soi gương mặt xong rồi thì cô ấy cũng đến gần cơ thể trần truồng của ông Vinh và chính cơ thể của cô cũng vẫn đang lõa thể nữa, cô ấy xem lại cái vết thương trên bờ vai của ông Vinh do hai hàm răng của cô cắn xé toang toác máu tươi và cô ấy cũng có hối hận mà ngậm ngùi thương xót cho người mình yêu. Diễm Trang lấy chai cồn khử trùng vô vết thương và dán băng keo cá nhân vào cho nó bớt bị tổn thương, cô ấy cũng dìu dắt ông Vinh đi lại chiếc giường ngủ và cả hai đều chưa chịu mặc áo quần vào mà leo lên giường nằm ngủ. Diễm Trang với ông Vinh cùng đắp chung một cái mền, cùng gối đầu chung một cái gối, họ ôm ấp vỗ về nhau từng nụ hôn và cũng chia sẻ niềm vui tiếng cười. Đột nhiên Diễm Trang lên tiếng:
– Sáng mai, anh đi sớm hông anh? Khoảng mấy giờ anh đi?
– Sáng mai khoảng sáu giờ anh đi, nên bây giờ mình ngủ em hé!
– Khi nào anh dậy sớm hơn em thì nhớ gọi em dậy cùng với nhé, nếu không thì em giận dỗi với anh luôn đó.
– Uhm! Anh biết mà! Chúc em ngủ ngon!
– Dạ! Em cũng chúc anh ngủ ngon!
Thế là hai người quấn quýt ôm ấp vào nhau ngủ ngon lành, và họ cũng luôn luôn nở nụ cười tươi rồi dần dần chìm vào giấc ngủ…