Phần 29
Tôi mặc kệ cô ta vẫn đứng đó bối rối. Còn tôi thì chạy vào nhà vệ sinh. Vài phút sau tôi đi qua bàn của Đức đang ngồi. Tôi coi như không biết và đi thẳng ra ngoài. Linh Nga thì đang đứng bên ngoài đợi tôi. Q.Nga thì không thấy đâu, chắc vào trong rồi
– Đi đi em, để anh gọi xe.
– Em gọi rồi, anh có sao không ?
– Không sao, xe đến rồi kìa. Đi thôi.
Tôi và Linh Nga lên xe. Linh Nga nói
– Đi về nha anh.
– Ừ, về nhà anh đi, nghỉ chút chiều anh dẫn em đi.
– Tùy anh vậy. Mà anh ơi em hỏi anh được không?
– Hỏi đi.
– Em thấy chị lúc nãy quen quen.
– Gặp bao giờ mà quen.
– Để em nhớ xem. À, giống người trong ảnh ở phòng anh.
– Vào phòng anh bao giờ mà biết cái ảnh hả.
– Thì cái hôm anh đuổi em ra ngoài đó. Chị ấy là …
– Người anh hận – tôi nói với giọng đay nghiến.
– Vâng, em biết rồi.
Dường như Linh Nga cũng đoán ra được phần nào câu chuyện nên cô ấy cũng không hỏi nữa. Trên đường về nhà cả 2 đều im lặng. Về tới nhà thì bố mẹ tôi đang ngồi ăn cơm
– Sao 2 đứa về giờ này. – mẹ tôi hỏi.
– Dạ, anh Tùng mệt nên bọn cháu về nghỉ tí rồi chiều đi ạ.
– Ừ, thế 2 đứa ăn uống chưa?
– Chúng cháu ăn rồi ạ, 2 bác ăn đi ạ.
– Ơ cái thằng, về nhà câm như hến thế – mẹ tôi lại quát.
– Con mệt, con vào phòng nghỉ tí đây. Bố mẹ ăn xong thì nói Linh Nga rửa bát cho.
– Ừ, mệt thì nghỉ đi con. Chắc tại cả tuần đi làm mệt đây, với sáng nay phải dậy sớm – bố tôi bảo.
– Anh vào nghỉ đi, em ngồi chơi với 2 bác.
Tôi uể oải lết vào phòng. Ngả lưng xuống giường, quay sang nhìn cái ảnh. Tại sao tôi lại gặp cô trong hoàn cảnh thế này. Cô xin lỗi tôi à, xin lỗi cơ đấy. Xin lỗi làm gì khi mà tôi với cô chẳng có gì để nói hết. Cô đi xong giờ cô gặp lại tôi cô nói lời xin lỗi. Đến hài, xin lỗi mà có thể lấp được cái khoảng trống trong tôi mấy năm vừa rồi ấy hả. Cô quên đi.
Được ngày đi chơi với Linh Nga cũng không yên. Lần nào đi chơi cũng gặp chuyện. Úp cái ảnh xuống và nằm được 1 lúc thì tôi ngủ thiếp đi.
– Anh ơi, dậy đi.
– Để anh nằm lát nữa đi .
– Dậy đi mà.
Trước mắt tôi là Linh Nga, cô ấy mặc 1 cái áo sơ mi trắng của tôi, từ đùi xuống dưới thì … không mặc gì.
– Này, ai cho lấy áo anh mặc đấy.
– Anh không thích à. Anh dậy đi – cười. Xong rồi cô ấy cúi xuống hôn tôi 1 cái thật sâu.
– Ơ, ơ làm gì đấy.
– Anh không dậy là em hôn nữa đấy.
– Miệng anh hôi lắm, không sợ à.
– Không – vẫn lắc đầu.
Tôi mắt nhắm mắt mở đi ra ngoài thì thấy sữa, bánh mì, trứng để trên bàn. Đang mơ đẹp thì …
Tự nhiên thấy có gì nhột nhột ở bên má.
– Anh Tùng, anh Tùng.
– Để anh nằm chút nữa đi – tôi ngái ngủ
– Nhưng mà muộn rồi anh ạ. Anh dậy đi
– Mấy giờ rồi?
– 5 giờ rồi anh.
– Hả – tôi bật dậy- sao em không gọi anh.
– 2 bác bảo để anh ngủ, mà 2 bác về rồi anh ạ.
– Thế à, vậy là chiều nay lại … không đưa em đi chơi được rồi.
– Không sao đâu anh – cười
– Lúc nào cũng không sao, không sao!
– Không sao thật mà, lúc khác cũng được anh ạ.
– Ai bảo là sau này anh đưa em đi chơi nữa mà nói không sao.
– Hì, mà anh dậy rồi đi tắm đi, em đi nấu cơm cho anh ăn – cô ấy bước ra đến cửa
– Linh Nga – tôi gọi
– Sao thế anh – cô ấy tròn mắt quay lại
– Em vào nhà tắm rửa hết son phấn trên mặt đi
– Làm gì thế anh,mà em rửa từ trưa rồi
– Lại đây, ngồi xuống đây anh hỏi.
Linh Nga từ từ bước lại gần và ngồi xuống giường,tôi cũng đang ngồi trên giường và trùm 1 cái chăn từ hông trở xuống
– Em định làm gì thế
– Linh Nga ngạc nhiên hỏi lại – anh hỏi gì lạ thế?
– Em thích anh à?
– Không – cô ấy nghĩ 1 lúc mới nói
– Nhìn mắt anh này.
Linh Nga ngẩng mặt lên và nhìn vào mắt tôi.
– Anh hỏi lại em thích anh hả
– Em không biết – ngượng ngùng quay đi chỗ khác – Mà lúc nãy anh bảo em rửa mặt tẩy son phấn làm gì vậy
– Anh thích nhìn em trong veo như thế này hơn – tôi cười.
Linh Nga cũng cười theo
– Thế bình thường em đen tối à
– Không đen tối nhưng lại làm cho người khác nghĩ đến những điều đen tối. Hiểu chưa – tôi lấy tay cốc đầu cô ấy
– Em không hiểu đâu, em chậm hiểu lắm. Em đi nấu cơm đây.
– Này, anh đã cho em đi đâu.
– Mẹ anh dặn phải nấu cho anh ăn hẳn hoi mà.
– Em không biết nói dối à, ngốc thế.
Tôi bật dậy khỏi giường, khoác vai Linh Nga đi ra ngoài quay sang và nói
– Nay để anh nấu cơm đãi em.
– Em nghe lầm không đấy. Anh nấu cơm cho em
– Tất nhiên rồi, em ra xem ti vi hay ngồi máy tính đi, anh rửa mặt xong anh nấu cho.
– Được rồi, để em xem anh doreamon nghiêm túc trổ tài thế nào – cười.
– Này nha, còn nói đến doreamon nữa là anh đuổi về đấy.
– Em mở máy tính xem doreamon đây – nói xong Linh Nga chạy tọt ra bàn máy tính.
Tôi vào trong phòng tắm rửa mặt rồi ra ngoài. Đi vào bếp đã thấy Linh Nga ngồi chống tay ở bàn ăn nhìn tôi
– Ơ, sao bảo đi xem doreamon.
– Nhưng em không nỡ để anh nấu 1 mình. Em phụ anh nha, em nhặt rau cho.
– Cũng được.
Tôi với Linh Nga ngồi nhặt rau. Nhặt được nửa mớ thì có tiếng chuông cửa.
– Em ra mở dùm anh đi.
– Vâng.
Linh Nga đứng dậy đi ra ngoài mở cửa.
Tôi nghe vọng bên ngoài có tiếng trẻ con
– A… ô… Linh Nga
– Ai đấy em ơi – tôi nói vọng ra.
Vài chục giây sau, tôi thấy im im, ra ngoài thì Thằng Vũ và Huyền đang đứng ở phòng khách. Thằng cu Bin đang được Linh Nga bế.
Xong, đi đời phát này rồi. Mà sao cái thằng mặt giặc kia lại dẫn vợ con đến đây làm gì không biết.
– Ba Tùng – thằng cu Bin tụt xuống nhảy lên người tôi
– Ừ, ba đây.
– Ba, dẫn ton đi mua im im đi.
– Bim bim hả, đợi tí ba dẫn đi nhé.
Ngước lên thì Linh Nga đang khoanh tay trước ngực, vợ chồng thằng Vũ thì lảng tránh quay mặt đi, phải làm thế nào bây giờ.
– Ngồi đi 2 người – tôi nói với Tùng và Huyền.
– Anh tiếp khách đi em vào nấu cơm – Linh Nga lẳng lặng đi vào bếp. Vợ chồng thằng Vũ ngồi xuống salon. Thằng Bin thì tụt xuống nói và chạy theo Linh Nga.
– Tô Linh Nga ơi, to ton đi nấu tơm với – nghe mà chết cười.
Tôi ngồi xuống salon mặt hằm hằm
– Tao gọi điện thoại mày để đâu mà không bắt máy? – thằng Vũ hỏi
– Hình như ở trong phòng.
– Tao vừa đưa cu Bin với Huyền đi sang nhà ngoại. Gần thì ghé qua mày xem. Biết bố mẹ mày hay lên cuối tuần tao điện hỏi xem. Bố mẹ mày bảo mày ở nhà.
– Thôi đến rồi thì ở lại ăn cơm luôn. Giải thích nhiều.
– Để em vào nấu cơm với Linh Nga – Huyền nói – Bin, không được vào phòng của ba Tùng, mẹ đánh đấy – Huyền quát thằng bé.
Nó lon ton mếu mếu chạy ra mách thằng Vũ. Vũ bật tivi cho nó xem hoạt hình thế là thằng cu ngồi im. Quay lại cuộc nói chuyện của tôi với thằng Vũ.
– Ai trông hàng mà đi hết thế – tôi hỏi
– Có 1 đứa nữa trông mà, Linh Nga nghỉ tao phải bố trí nó làm. Mà bố mẹ mày mấy giờ về, sao con bé lại ở đây. Tán xong rồi à – nó cười.
– Chả lẽ tao lại lấy cái cốc đập vào đầu mày – tôi nói nhỏ – bố mẹ tao về lúc nào tao cũng chịu, hỏi Linh Nga ấy.
– Sao lại hỏi con bé. Thằng này lạ thật.
– Lúc đó tao ngủ. Hôm nay mà không nể thằng Bin với Huyền thì tao giết mày
– Tao có cố ý đâu. Mà con bé nó chịu đến đây thì thân thiết rồi. Lo gì. Yêu rồi phỏng! – nó lại cười nhìn ngứa mắt không chịu được
– Thôi bố lạy thầy. Chưa đâu vào đâu, mày phá hỏng hết việc.
– Xin lỗi mà.
– Thôi, khỏi, cùng lắm là ế chứ sợ đếch gì.
Vừa nói xong thì Linh Nga đứng sau tôi. Giật cả mình
– Bin ơi, ra đây cô cho cái này.
– Em làm cái gì mà lù lù sau anh vậy?
– Ai có tật mới giât mình – Linh Nga nói giọng dỗi
– Tô dẫn ton đi mua bim bim hả – thằng Bin ngọng líu ngọng lô.
– Ra đây với cô, cô cho kẹo chíp chíp nè.
Nó lon ton chạy ra
– Em cho nó ăn vừa thôi nhé kẻo tí nó lại không ăn được cơm.
– Vâng, mà anh chuẩn bị tắm rửa đi rồi ăn cơm. Em với chị Huyền nấu sắp xong rồi. – vẫn nhẹ nhàng như mọi khi.
– Ừ. Anh đi tắm giờ đây. Mày ngồi uống nước nha, tao đi tắm cái – tôi nói với thằng Vũ.
– Ờ.
Tôi đi tắm, thằng Vũ ngồi chơi, Linh Nga thì bế thằng Bin, Huyền dọn cơm. Tắm xong thì cơm nước xong xuôi tinh tươm. Mọi người ra ngoài phòng khách ngồi cả,trông thì vui vẻ đấy. Nhưng không biết giờ phải giải thích với của nợ kia làm sao.
– Ba Tùng tắm xong rồi kìa, vào ăn cơm thôi – Linh Nga nói với cu Bin.
Nghe nói xong câu đó mà tôi rùng mình nổi hết da gà.
– Vào ăn cơm, làm mấy chén rượu mày. Huyền vào đi em – tôi nói.
Vào bữa ăn,tôi với thằng Vũ uống rượu. Ngồi nói chuyện làm ăn, công việc linh tinh. Linh Nga thì cũng vui vẻ bình thường.
– Anh với thằng Vũ là bạn thân từ hồi cấp 2, ngày xưa nó ở cùng phòng anh hồi anh học đại học. – tôi lúc này cũng phê phê
– Em biết rồi – Linh Nga nói.
– Hôm nay ở đây có thằng Vũ với Huyền, anh thề anh … thích em lâu rồi.
Nói xong thì Huyền cứ ngồi cười, còn Linh Nga thì cứ lừ lừ trông rất là sợ.
– 2 anh uống nhanh đi.
– Bin, sang đây ngồi với ba – thằng bin lon ton sang ngồi vào lòng tôi.
– Con có quý cô Linh Nga hông?
– Dạ tó – lại ngọng.
– Thế thì 2 ba con mình đều quý cô Linh Nga à, hay nhỉ. Con đút cho cô miếng thịt đi.
Thằng bé lấy tay bốc miếng thịt đưa lên
– Tô ơi tô, tô ăn i.
Linh nga cúi xuống để thằng bé đút miếng thịt vào miệng.
– Bin ngoan lắm, đi ra đây với cô cho ba uống rượu nha.
Thằng Vũ cầm chén rượu.
– Uống đi mày, mà tao thấy chúng mày lấy nhau được rồi đấy.
Nó cũng phê phê. Nói xong thì Huyền nháy nháy mắt thằng Vũ. Linh Nga thì cứ ngồi chơi với thằng Bin chẳng nói gì. Càng không nói tôi lại càng sợ.
Tôi và thằng Vũ uống hết vài chai bia với 2 lít rượu táo mèo, 2 thằng ngất luôn tại trận. Mà không hiểu sao nó uống kinh vậy. Còn tôi thì không muốn đau đầu cái chuyện Linh Nga nên cứ mặc kệ mà uống thôi. Đã nói thích rồi lại còn … Thế mà chẳng nói gì.
Tôi với thằng Vũ ra ngoài uống nước, Huyền và Linh Nga đi rửa bát. Trông thằng Bin có vẻ buồn ngủ. Tôi thì buồn nôn, chạy sộc vào nhà tắm để ọe.