Phần 25
Cách Tết âm lịch chỉ còn mấy ngày, mấy anh em nhà họ Chu đều trở về nhà, người một nhà vô cùng náo nhiệt vội vàng chuẩn bị ăn tết, Trương Tiểu Phúc cũng vô cùng vui sướng, có năm gã đàn ông cường tráng để cho mình lâm hạnh…
Nhưng mà cô phát hiện gần đây mình càng ngày càng thích ngủ, thích ngủ thôi thì cũng không nói làm gì, đằng này còn mơ cùng một giấc mộng, trong mộng có một bóng trắng mơ mơ hồ hồ, điều này làm cho cô vô cùng khó chịu, bởi vì chất lượng giấc ngủ của mình bị ảnh hưởng.
Còn năm ngày nữa là đến tất niên, hôm nay ông Chu cùng mấy người con trai mang heo đã nuôi được một năm ở trong sân ra giết, đối với cô đây là một chuyện rất mới mẻ, vốn cô đang lười biếng nằm trên ghế ở ban công nhìn dưới lầu giết heo, kết quả bị ánh mặt trời chiếu cho mơ màng sắp ngủ.
Cô cảm thấy mí mắt càng ngày càng trĩu xuống, cuối cùng không chịu nổi nữa hoàn toàn tiến vào mộng đẹp, trước mắt lại bắt đầu xuất hiện một đám sương mù, trong sương mù kia bóng trắng như ẩn như hiện lại xuất hiện.
Tuy rằng cô không nhìn thấy rõ nhưng lại khẳng định chắc chắn, trong sương mù kia có đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm, điều này làm cho cô càng khó chịu, vì thế lần này cô không đứng quan sát từ xa nữa mà bực bội lên tiếng: “Ai đó? Tại sao cứ giả thần giả quỷ quấn lấy tôi vậy?”
Cô vừa lên tiếng, từ trong đám sương trắng kia phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng, đúng trong lúc cô đang nghi hoặc thì sương trắng lại dần dần rời ra xa, từ từ tiêu tán, tầm mắt mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng, trước mắt là một mảnh rừng đào, một rừng đào mênh mông vô bờ, chân thật đến mức không giống như là cảnh trong mơ.
Mà ở dưới một gốc cây đào rất lớn có một Bạch y nhân đang ngồi, tuy có cảm giác hơi quỷ dị nhưng cô chẳng những không sợ, ngược lại còn khơi lên sự tò mò, cô đi về phía người nọ, càng đến gần mùi hương càng dày đặc.
Đến gần rồi cô mới thấy rõ dưới cây đào Bạch y nhân đang ngồi ở cạnh một chiếc bàn đá, thấy cô tiến đến hắn hơi hơi giơ tay, cô liền ngồi xuống một bên, đôi mắt nhìn chằm chằm Bạch y nhân vừa đánh giá vừa hỏi, “Anh là ai?”
Người này có dung mạo yêu dã, một thân áo bào trắng phiêu phiêu, đưa đến ý vị tựa như tiên trích thánh khiết, ánh mắt lại thanh đạm như nước suối sạch sẽ mà lạnh thấu xương, cả người đều tỏa ra một loại lực hấp dẫn kỳ dị, một mỹ nhân cực phẩm như tuyết liên trên núi cao như vậy đi vào trong giấc mộng của cô làm gì? Không sợ cô dâm tính quá độ đè hắn xuống mà gian dâm sao?
“Ta tên là Huyền Đô.” Hắn hờ hững mở miệng, rót một chút rượu vào trong ly, đẩy đến trước mặt cô, một đôi mắt thanh thanh đạm đạm không nhìn ra được cảm xúc, nhưng cô vẫn cảm thấy, đó chỉ là che dấu.
Cô nâng ly lên ngửi, rượu rất thơm, sau khi nghĩ một lúc thì nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ngay lập tức cô cảm thấy yêu thích loại hương vị thơm ngọt cay độc này nên không khỏi uống nhiều một chút.
Uống hết một ly thì cô có chút men say, khuôn mặt hơi nóng lên, một tay chống cằm, một bên hơi nhướng mày híp mắt hỏi hắn, “Huyền Đô… Không phải là biệt danh của hoa đào sao… Thú vị… Nhưng mà, anh ở trong mộng quấy rầy em là có ý gì…”
“Bởi vì cảm thấy thời cơ để gặp ngươi tới rồi…” Huyền Đô nói xong lại rót một ly cho cô. Nhìn chất lỏng ngọt ngào trong suốt kia, Trương Tiểu Phúc biết mình nên từ chối nhưng thâm tâm vẫn còn thòm thèm, cô cầm ly lên để trước mũi hít ngửi rồi uống cạn, bỗng chốc hương thơm bao trùm cả khoang miệng, trong bụng thì cảm thấy khô nóng.
“Lúc nào cơ?” Cô hỏi, nhấp nhấp miệng để cảm nhận hương vị còn sót lại, rồi ngồi xuống bên cạnh hắn, ngồi gần có thể nhìn rõ hơn rất nhiều, ngửi thấy được mùi hương thoang thoảng từ trên áo bào trắng không dính bụi trần của hắn. Huyền Đô lại không trả lời, khóe miệng khẽ nhếch lên, dịu dàng hỏi cô, “Ngươi thích nơi này không?”
Cô ngẩng đầu nhìn ra bốn phía, tuy đẹp thì rất đẹp nhưng cảm giác giống nơi hoang dã, liền lắc đầu: “Không thích, quá vắng vẻ…”
Huyền Đô nghe xong thì khẽ thở dài.
Cô chống cằm, nghe mỹ nhân thở dài, trong lòng cũng cảm thấy nảy lên, quả nhiên mỹ nhân làm cái gì cũng đúng, cho dù là nam cũng làm người ta thương hương tiếc ngọc.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú mang theo hơi thở cấm dục của Huyền Đô kia, trong lòng cô lại nổi lên chút ý dâm, không biết ngủ với một người đàn ông như vậy thì sẽ có cảm giác gì…
Trương Tiểu Phúc bị Huyền Đô hấp dẫn làm trong lòng ngứa ngáy, liền vươn người tiến sát vào, cười tủm tỉm quan tâm nói: “Anh thở dài cái gì? Không vui sao? Nếu không thì nói cho em nghe để em nghĩ cách cho…”
Huyền Đô nghe vậy thì liếc mắt nhìn lại, đôi mắt sâu tựa như một hồ nước lạnh kia rốt cuộc nổi lên chút gợn sóng, “Không phải ta không vui, chỉ là ở đây một mình có chút cô đơn…”
Trương Tiểu Phúc nghe thế thì vui vẻ trong lòng, bàn tay sờ soạng tới, “Vậy sau này em sẽ thường xuyên tới với anh nhé.”
Huyền Đô giữ lấy tay cô, biểu tình có chút kinh dị, nhưng cũng không hất ra, chỉ là da mặt trắng trẻo đỏ ửng lên một chút, khiến cô nhìn thấy mà trong lòng càng thêm nhộn nhạo, đại mỹ nhân này lại còn thẹn thùng nữa nha…
“Thật sao? Ngươi không trách ta đã quấy nhiễu giấc mộng của ngươi sao?” Mắt Huyền Đô trở nên rạng rỡ, nhìn chằm chằm bàn tay được một tấc lại muốn tiến một thước đang sờ loạn của cô, trên mặt vẫn tỏ vẻ bình thản nhưng trong lòng đã trở nên rối loạn.
“Nếu biết trước anh là đại mỹ nhân như vậy thì làm sao em lại tức giận chứ.” Thấy hắn không kháng cự, Trương Tiểu Phúc dứt khoát cầm lấy tay hắn sờ soạng vài cái, cảm thấy độ ấm so với mình còn lạnh hơn, không kìm được có phần đau lòng, “Huyền Đô, tay anh lạnh như vậy không sợ cảm lạnh sao, em làm ấm giúp anh nhé…”
Nói rồi cô lấy tay mình bao lấy tay hắn, hơi ấm truyền thẳng tới lòng bàn tay của hắn khiến gương mặt lạnh như băng của Huyền Đô suýt chút nữa sụp đổ.
“Quả thật hơi lạnh, chỗ ta ở khá gần đây, không thì đến đó ngồi một lát nhé?” Lông mi của Huyền Đô rũ xuống, che dấu chần chừ trong mắt, thử hỏi ra tiếng. Trương Tiểu Phúc nghe vậy thì nghĩ thầm đúng là quá hợp ý rồi vội gật đầu, “Được đó, biết chỗ anh ở rồi thì lần sau em có thể trực tiếp đi tìm anh…”
Huyền Đô kiềm chế nỗi lòng đang phập phồng, cùng cô đi trên đường mòn trong rừng đào, chẳng mấy chốc trước mặt đã xuất hiện một căn nhà nhỏ. Sau khi vào trong nhà, đóng cửa lại thì quả thực ấm hơn rất nhiều.
Bên cửa sổ có đặt một cây đàn cổ, Huyền Đô mời cô ngồi, còn mình thì đi tới bên cây đàn bắt đầu đánh.
Trương Tiểu Phúc ngồi nghe như si như say, không biết là tiếng đàn quá tuyệt hay là Huyền Đô càng đẹp hơn, sau khi hắn đánh xong một khúc nhạc, cô hứng thú vội vàng ngồi xuống bên người Huyền Đô, “Anh dạy em đi!”
Huyền Đô hào phóng đồng ý, quả thực bắt đầu chỉ dạy, tay cầm tay dạy cô thủ pháp, Trương Tiểu Phúc không có hứng thú gì với việc học đàn, nếu thật sự muốn học thì cô tìm một thầy dạy đàn cổ là được rồi, chẳng qua là tìm cái cớ để gần gũi hắn thôi, cho nên cô mắc lỗi liên tiếp, nhưng không ngờ hắn lại rất có kiên nhẫn, đối với việc cô đánh sai không ngừng cũng không hề khó chịu, điều này ngược lại làm cho cô bắt đầu nghiêm túc lên.
“Em không luyện nữa đâu…” Luyện tập trong chốc lát, cô cảm thấy tay bắt đầu đau, cô nhíu mày dẩu môi nhìn về phía hắn, “Khó quá nha, ngón tay đau không thể cử động được rồi này… Trừ phi anh xoa xoa cho em…”
Huyền Đô đối với việc cô làm nũng, cảm thấy rất mới mẻ, cũng không từ chối, hắn nắm lấy ngón tay trắng nõn của cô nhẹ nhàng vuốt ve, xoa xoa, cô liền không an phận, ngón tay gãi nhẹ ở trong lòng bàn tay của hắn…
“Nếu không thoải mái thì lần sau lại học đi.” Huyền Đô đúng lúc buông tay ra, trong lòng cô có chút tiếc nuối, đang định gật đầu đồng ý thì chợt nghe thấy vài tiếng gọi khẽ, gương mặt Huyền Đô trước mắt đột nhiên lại bị một đám sương trắng che kín, sau đó bị lay tỉnh dậy.
“Em dâu, sao em lại ngủ ở đây, cẩn thận bị cảm lạnh đấy…” Chu Dũng lên lầu thì trông thấy cô ngủ ở ban công nên vội vàng lay cô tỉnh. Cô chớp chớp mắt, “Có chuyện gì vậy anh hai?”
“Tiểu Úy ở dưới lầu khóc dữ quá, anh sợ là đói bụng, cho nên lên gọi em.”
Cô gật gật đầu, lại cảm thấy toàn thân mệt mỏi, liền muốn gã ôm mình. Sao Chu Dũng có thể từ chối, một tay gã ôm eo cô một tay đặt dưới đầu gối ôm lên đi vào nhà, ôm thẳng xuống tầng một mới buông ra.
Ông Chu đang đùa nghịch với thằng bé cứ khóc mãi không ngừng, thấy cô xuống thì vội vàng đưa nó cho cô.
Cô ôm đứa bé, cởi một bên áo ra cho thằng bé bú, mấy cha con bọn họ đang giết heo, nấu ăn ở quanh bếp lửa, tay thì làm việc còn đôi mắt thì không nhịn được dời đến trên người cô. Nghĩ tới chuyện lúc trước khi cô mới đến nhà họ Chu, cũng là ở bên bếp lửa, mà nay cô lại thành người phụ nữ của bọn họ, tâm tình đều cảm thấy có chút kỳ diệu.
Đợi đến khi đứa bé ăn no rồi ngủ, cô liền nhẹ nhàng đặt nó xuống giường, cô cảm thấy mùi khói quá nồng nên muốn ra ngoài hít thở một chút, vừa đến cửa đã bị người ôm lấy eo.
“Em dâu, định đi đâu vậy?” Chu Dũng ôm lấy eo cô, xoay người đi vào phòng chất củi bên cạnh, vừa dùng chân đá cửa xong đã đè cô nằm lên đống rơm rạ, ánh sáng mờ tối kích thích tình dục, vừa rồi nhìn thấy hình ảnh cô lộ vú cho bú sữa, gã đã cương đến khó chịu rồi.
“Anh hai…” Cô bị đè không thể động đậy, Chu Dũng bởi vì tình dục mà thân thể kích động, hô hấp nóng hổi phun không ngừng lên mặt cô, cả cơ thể cô bị đè lún sâu vào đống rơm, thỉnh thoảng có sợi rơm thô ráp đâm vào da khiến người cô ngứa đến khó chịu.
“Em dâu… Anh khó chịu quá…” Chu Dũng thở hổn hển, khó chịu nỉ non, hai tay luồn vào bên trong quần áo của cô vuốt ve da thịt bóng loáng, rồi từ từ lần mò lên trên túm lấy chiếc áo lót màu lông dê đang bao chặt lấy bầu vú to tròn của cô. Gã vội vàng cởi áo khoác của cô ra, kéo áo lót qua đầu, cặp vú trắng tròn như tuyết bật ra lắc lư, gặp không khí lạnh thì càng vươn cao hơn, núm vú hồng hồng cũng bị kích thích mà cứng lên.
“Ngứa quá…” Sau lưng rơm rạ thô ráp cọ xát vào da thịt làm cô ngứa đến khó chịu, liền nhịn không được vặn vẹo eo, Chu Dũng cúi đầu lấp kín cái miệng nhỏ đỏ hồng của cô, một tay sờ ra sau lưng cô ôm lấy, một tay đặt lên trên bầu vú căng tròn, nhào bóp xoa nắn khiến cô nhộn nhạo mà bắt đầu rên rỉ…
Cặp vú vừa mềm vừa to, mỗi lần bóp nặn còn chảy ra cả nước làm cho tay gã toàn là sữa trắng, càng kích thích Chu Dũng thêm hưng phấn, gã thở dốc như trâu gặm cắn môi cô thô bạo còn bàn tay thì ra sức bóp vú cô đến biến hình.
Ngực Trương Tiểu Phúc bị bóp cho nóng lên, hơn nữa trên lưng ngứa đến khó chịu, thân thể mềm mại giãy giụa vặn vẹo không ngừng dưới thân gã, miệng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.
Chu Dũng hôn mút môi cô, bàn tay đang xoa vú cũng dần dần đi xuống chui vào trong quần lót của cô, vuốt ve nơi giữa hai chân kia…
“Anh hai…” Cô không chịu nổi phải thở dốc, cong eo nghênh đón gã, hai chân theo từng cái vuốt ve mà kẹp chặt. Bàn tay của Chu Dũng đang xoa nắn bên ngoài bắt đầu xâm nhập, hai ngón tay đâm vào trong người cô, lỗ lồn ướt át bị gã chọc ngoáy loạn xạ, nước dâm bắn ra nhoe nhoét cả bắp đùi.
Trương Tiểu Phúc bị khơi mào lửa tình, chủ động duỗi chân đá cho quần áo rớt xuống. Chu Dũng vừa thưởng thức bộ dạng cô rên rỉ mê say, vừa dùng ngón tay gảy gảy đùa bỡn âm vật mẫn cảm, hai ngón tay thỉnh thoảng day ấn hoặc xoa nhẹ thành vòng tròn, bị trêu đùa như vậy bụng dưới của cô truyền đến một cảm giác tê dại, âm vật trở nên sưng đỏ nhạy cảm khác thường, ngón tay chỉ cần chạm nhẹ đã mang đến cảm giác sung sướng mãnh liệt khiến cô cảm thấy bụng dưới trướng căng, mà theo tốc độ ngón tay day ấn càng lúc càng nhanh thì cảm giác của cô càng ngày càng mạnh mẽ, hai chân kẹp chặt rùng mình liên tục.
“Hưm ưm… Không, không được… Em, em không chịu nổi nữa…” Cô rên rỉ mang theo âm thanh nức nở như đang khóc, lắc mông muốn tránh thoát ra nhưng tay gã vẫn chơi đùa âm vật của cô không tha, bụng dưới đã trướng đến khó chịu thì thôi, ngay đến bàng quang cũng căng đến đau đớn, dưới sự âu yếm của ngón tay gã rốt cuộc cô cũng không chịu nổi kích thích, trong nháy mắt ngón tay gã rời khỏi thì từ niệu đạo phun ra một dòng nước tiểu vàng nhạt…
“A a a…” Trương Tiểu Phúc cao giọng rên rỉ, sau khi bắn nước tiểu thân thể cũng tựa như rã rời, không còn sức lực, hai má vì xấu hổ mà đỏ ửng lên. Chu Dũng cũng không ngờ cô lại sướng đến mất khống chế như vậy, còn bị nước tiểu của cô tưới đầy tay ướt sũng, gã nhìn chằm chằm tay mình mà ngây người một lúc.
“Em dâu, em sướng đến thế hả?” Gã nhịn không được cười hỏi, trông thấy rơm rạ dưới người cô đã bị nước tiểu làm ướt liền ôm cô lăn sang một chỗ sạch sẽ khác, để cô nằm phía trên người mình.
Hai má Trương Tiểu Phúc ửng đỏ, da thịt trắng mịn sau cao trào cũng trở nên hồng hào, hai chân dạng ra ngồi trên hông Chu Dũng, nghe thấy gã nói, trên mặt càng đỏ hơn. Rồi cô lại chủ động nâng mông lên, cầm lấy dương vật đã cương cứng dựng thẳng của gã để trước cửa lồn liền đột nhiên ngồi xuống, chỉ nghe phụt một tiếng cả căn dương vật nóng như lửa đã hoàn toàn cắm vào lút cán…
“A… Shhh…” Dương vật của Chu Dũng bị lỗ lồn nóng ướt bao lấy, ngồi xuống như vậy, vách thịt co rút lại kẹp cho gã sướng đến rên rỉ một tiếng, tay gã giữ lấy người cô điều chỉnh tư thế rồi bắt đầu thúc từng cú điên cuồng.
“A a… A a ưm ưm…” Cơ thể Trương Tiểu Phúc bị thúc cho nảy lên trên, dương vật to lớn thọc vào không ngừng, khi rơi xuống quy đầu đâm đến tận chỗ sâu bên trong khiến người ta sướng đến mất hồn.
Cô và Chu Dũng mười ngón tay nắm chặt lấy nhau, dựa theo lực độ của gã mà nâng mông rồi lại ngồi xuống không ngừng, phối hợp với việc thọc vào rút ra điên cuồng của gã, cửa lồn bị dương vật cọ xát mà nóng rát, quy đầu chọc tới tận tử cung, mỗi lần chạm tới đều khiến cô vừa sung sướng vừa thống khổ.
Bị gã đâm rút mấy chục lần, cơ thể vì cao trào liên tiếp mà mềm xuống, cuối cùng cô chỉ có thể lấy tay chống đỡ, nửa quỳ để mượn lực, mông lắc lư không ngừng, lỗ lồn kẹp lấy dương vật mà vặn vẹo, xoắn chặt lấy, mà mỗi khi cô xoay eo lắc mông thì cặp vú căng tròn cũng đung đưa đập vào mặt Chu Dũng, Chu Dũng hưng phấn khó nhịn, vừa phối hợp thúc hông lên trên, vừa lấy hai tay tóm lấy hai bên vú nhào bóp thô bạo, hai dòng sữa tươi phụt ra bắn đầy mặt gã…
Gã nhanh chóng lau mặt, lại bị mùi sữa tanh nồng kia kích thích làm cho dương vật càng trướng căng hơn, thúc hông lên trên hơn mười cái gã cảm thấy có hơi lực bất tòng tâm, nên gã ôm eo cô bất ngờ xoay người, đè cô xuống dưới thân mình.
Chu Dũng dùng sức ép hai chân cô sang hai bên, cái lồn đỏ tươi phơi bày hoàn toàn trước mắt gã, Chu Dũng cầm dương vật, phụt một phát cắm vào, lỗ lồn tràn lan dâm thủy, vừa ướt át vừa trơn trượt, nhưng cũng chật khít nóng bỏng, dương vật vừa đi vào bên trong thì gã đã không còn kiên nhẫn, đè chặt hai chân cô mà dập điên cuồng.
“Anh hai… A a a… Ưm ưm… Ha a… Anh hai… Đụ em đi… Mạnh, mạnh quá a a… Anh, anh hai a a a… Nhanh nữa lên…” Cô bị đụ cho cả đầu ngây ngất, miệng kêu dâm loạn xạ, Chu Dũng nghe được hưng phấn cực kỳ, từ phía chính diện nắc được gần trăm cái gã lại giữ lấy đùi cô đứng lên.
Hai chân Trương Tiểu Phúc mở rộng ra, mông bị gã kéo nâng lên cao, gáy chống ở trên mặt đất, may là còn có lớp rơm rạ lót ở phía dưới… Chu Dũng giữ chặt hai đùi của cô, dương vật nhắm đúng cửa lồn đâm mạnh vào, thọc từ trên xuống dưới.
Thân thể Trương Tiểu Phúc bị đâm chọc mà run rẩy, hai tay nắm chặt lấy rơm rạ.
Chu Dũng cứ đụ như vậy thêm mấy mươi lần lại xoay cho cô nằm sấp xuống, thân hình cao lớn đè chặt trên lưng cô, dương vật thọc vào từ phía sau, cả khuôn mặt cô vùi vào trong đám rơm rạ thô cứng vừa ngứa vừa khó chịu, theo bản năng cô lắc mông giãy giụa thì ngược lại càng khiến gã đâm sâu vào hơn.
Chu Dũng bóp lấy mông cô, dùng sức cắm dương vật thô đen của mình vào, sau khi vào được rồi thì ra sức dập vừa sâu vừa tàn nhẫn, ép cho nước dâm ở bên trong lồn cô trào ra ngoài văng khắp nơi, tử cung bị đâm chọc liên tục không ngừng mang đến kích thích mãnh liệt khiến cô không chịu nổi, cảm thấy như sắp ngất đến nơi.
Chu Dũng đang đụ sướng thì chợt nghe thấy tiếng bước chân truyền đến, gã cũng không dừng lại mà chỉ quay đầu nhìn. Gã trông thấy thằng tư Chu Quý đứng ở cửa, trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người.
“Anh hai, sao anh lại lăn lộn em dâu ở chỗ này? Nếu để anh ba biết thì anh ấy sẽ đau lòng lắm đấy…” Chu Quý cười ha ha, nói như vậy nhưng rồi lại vừa đi tới vừa cởi dây quần, hắn nghĩ thầm, anh hai cũng thật to gan nha.
“Đau lòng cái gì, anh đang làm cho em dâu sướng đến chết đây, cũng đâu có bắt nạt em ấy…” Chu Dũng không để bụng, ngược lại ôm cô lên, tay chân của Trương Tiểu Phúc đã rã rời vô lực từ lâu nên chỉ có thể để mặc cho hai người muốn làm gì thì làm.
Chu Quý ôm lấy cô từ sau lưng, một tay đặt bên hông của cô, một tay cầm dương vật, sau đó hông thúc mạnh một cái liền cắm vào lỗ hậu, hai cây dương vật to lớn lấp đầy cả hai lỗ khiến cô chịu không nổi phải thở dốc.
“Em dâu, em đừng kẹp chặt như vậy…” Dương vật của Chu Quý vừa cắm ngập vào trong lỗ hậu liền cảm giác được bên trong đang nhiệt tình liếm mút, sướng đến mức hắn phải hít sâu một hơi, suýt chút nữa bắn ra.
Cô không còn sức phát ra tiếng, chỉ có thể vòng tay ôm lấy cổ hắn, bị hai người đàn ông cường tráng kẹp chặt lấy giống như nhân bánh quy, một trước một sau đâm dương vật vào trong cơ thể, dưới sự kích thích quá độ, cô cũng không biết là khổ sở hay là sung sướng, chỉ biết lắc mông không ngừng, sau đó phát ra từng trận rên rỉ.
Hai người đàn ông, một người giữ chân cô một người ôm eo cô, cứ thế đụ điên cuồng không ngừng, đâm cho cô cảm thấy trong bụng mình như sông cuộn biển gầm, cơ thể như muốn nổ tung ra, móng tay cô cào lên cánh tay hai người kia đến rướm máu.
“A a…” Một tay Trương Tiểu Phúc bám lấy cổ Chu Dũng, eo cong lên giống như con tôm, tiếng rên rỉ trong cổ họng cũng trở nên khàn khàn, theo tần suất đưa đẩy dữ dội của hai căn dương vật, hai lỗ trên người cô không chịu nổi kích thích mà co rút kịch liệt.
Hai người đàn ông cảm thấy dương vật của mình đang bị huyệt thịt liều mạng nuốt vào trong, cảm giác sung sướng khiến hai người không nhịn được nữa mà mất khống chế, hai căn dương vật nóng bỏng cùng đồng thời giật giật, chất lỏng đặc sệt nóng hổi hung tợn phun trào ra, tận tình tưới đẫm lên vách thịt mẫn cảm.
Trong lúc cao trào, hai chân cô siết lại, kẹp chặt lấy eo Chu Dũng, lỗ thịt mấp máy liếm mút dương vật đang phun tinh của hai người, ép bọn họ bắn càng nhiều hơn, đến cuối cùng, hai người đàn ông cường tráng cũng bất giác cảm thấy rã rời, ba người cùng ngã xuống đống rơm nằm thở dốc…
…
Còn tiếp…