Phần 21
Ngay tối hôm ấy, nàng gọi điện cho ông Khánh, hỏi rằng ông ta có rảnh rỗi đi dự tiệc chiêu đãi của tổng công ty Tiền Phong vào trưa chủ nhật cùng với nàng. Chẳng cần nàng phải giở mánh lôi kéo, ông ta đã vội vã đồng ý ngay, còn hỏi lại xem có thể hẹn nàng sớm hơn 1 tiếng được không.
“Sớm 1 phút là đủ lắm rồi!”, nàng nghĩ bụng.
Chỉ trưa mai thôi, nàng sẽ lại vào khách sạn cùng ông Khánh, dùng chiếc camera nguỵ trang này quay lại cảnh quan hệ của ông ta với nàng trên giường. Nghĩ đến cũng có chút xấu hổ, nhất là khi phải đưa đoạn phim ấy cho Hùng, anh đã nhìn thấy nàng ở trên giường với một người đàn ông rồi, lần này lại là một người khác nữa, nàng làm gì còn mặt mũi nào nhìn anh.
Mấy ngày này nàng tưởng mình đang sống trong cái lò ủ trấu, chẳng hề thấy ánh lửa mà vẫn nóng rực và ngột ngạt không dễ chịu gì. Những xúc cảm cuồng nhiệt còn lưu lại sau trận kích tình luôn giằng co với nỗi băn khoăn vì thái độ khó hiểu của Hùng, tâm trạng của nàng lúc nào cũng tròng trành không yên, lại thêm những lo âu về chuyện phải đi phục vụ ông Khánh khiến cho nàng mỏi mệt chẳng thiết nghĩ được gì cả.
Rốt cuộc thì Hùng định thế nào? Nàng rất muốn làm rõ mối quan hệ với anh để lòng nhẹ nhõm bớt đi. Đêm nay nàng trằn trọc chưa ngủ được, không biết ngày mai có vì thiếu ngủ mà kém tươi tắn quyến rũ trước mặt ông Khánh hay không…
Sáng hôm sau, khi nắng sớm vàng như mật chiếu vào phòng qua khe rèm cửa, Trâm mơ màng tỉnh giấc, muốn mở mắt nhưng không có cách nào mở ra được. Chân tay nàng nhức mỏi từng cơn và đầu thì nặng nề, cổ họng khô rát. Nàng gắng gượng ngồi dậy, lấy tay xoa xoa trán.
“Làm sao lại ốm đúng vào lúc này chứ!”
Nàng mở điện thoại xem đồng hồ.
“Chết cha! Mười giờ hơn rồi!”
Mặc cho từng cơn nhức buốt dội vào hai bên thái dương, nàng vội vàng vệ sinh cá nhân, mặc trang phục gợi cảm, tô son điểm phấn thật kĩ lưỡng giấu đi vẻ nhợt nhạt, Trâm xách túi và chùm chìa khoá có chiếc camera bí mật, chạy nhanh xuống nhà. Gặp cụ Vĩnh ở phòng khách, nàng nói vội:
“Con đi dự hội nghị khách hàng ở công ty Tiền Phong, buổi trưa Hùng sẽ nấu cơm cho bố ạ.”
Rồi nàng cũng không chờ ông cụ đáp lại đã đi luôn.
Cụ Vĩnh đứng ở cửa nhà gườm gườm nhìn chiếc xe đi xa dần, buông một câu:
“Lại đi rồi, cái con dâm tiện!”
Cụ đinh ninh là con dâu đi hẹn hò với thằng Cóc, vì hiện giờ cháu cụ cũng không ở nhà. Ngồi bên bàn uống nước, chân tay cụ cứ ngứa ngáy buồn bực, cụ nhớ lại cái đêm tuyệt vời trong phòng của con trai cụ, khi Trâm say rượu để mặc tấm thân ngà ngọc cho bố chồng chén sạch từ đầu đến chân.
Từ sau đêm đó, ruột gan cụ lại nhộn nhạo mỗi khi chỉ có cụ và Trâm ở nhà, có bao nhiêu cơ hội để cụ được ôm choàng lấy con dâu bú vú, móc cua mà cuối cùng vẫn không dám. Cả ngày ở trong nhà, việc duy nhất khiến cho cụ thấy bớt buồn chán là ngồi ngắm con dâu và hồi tưởng lại những cảm giác sung sướng khi được địt vào trong lồn nàng. Những ý nghĩ dâm tà ấy thường nổi lên rất mạnh và dồn hết xuống dưới cây gậy thịt, có lần suýt chút nữa cụ đã đè con dâu ra cưỡng hiếp luôn trên ghế salon ở phòng khách, nếu không có Hùng xuất hiện ở cửa nhà uể oải chào ông nội sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Nghĩ đến Hùng, cụ vừa giận lại vừa ghen tị, thằng cháu đích tôn đã dụ được Trâm lên giường bất chấp lằn ranh đạo đức giữa hai người. Ngay cả việc ngắm nghía con dâu giờ cũng khó khăn vì nàng thường phải đến công ty có việc, mặc dù hồi mới về Hùng nói nàng sẽ ở nhà lo việc nội trợ và chăm sóc cụ Vĩnh. Thế rồi chẳng hiểu sao chính Hùng lại thường xuyên bảo con dâu cụ đến công ty “có việc cần nhờ”, bỏ lại cụ Vĩnh một mình ở nhà với những nỗi sục sôi phồng to nơi đáy quần.
Trong lúc bố chồng đang nhấp nhổm không yên ở nhà, Trâm lái xe đi gặp ông Khánh, nàng cầu Trời khấn Phật mong sao chuyện này qua đi thật nhanh để nàng được về nhà nằm nghỉ, vì nàng thật sự rất nhức mỏi.
Xe đã đến chỗ hẹn, chính là khách sạn lần trước ông Khánh đưa nàng đến.
Trâm gửi xe, nhanh chóng đi lên phòng 301 nơi ông Khánh đã đặt trước. Nàng không biết ông ta đã đến chưa, nếu chưa thì sẽ thuận tiện hơn cho nàng vì phải chọn góc đặt chùm chìa khoá thật khéo để quay lại cho rõ gương mặt ông ta và cả phần dưới đang chuyển động ra vào trong cơ thể người phụ nữ xinh đẹp không phải vợ mình.
Lên đến nơi, nàng mở cửa đi vào, còn chưa kịp đóng cửa thì bị một vòng tay to lớn ôm choàng lấy.
“Á!”, nàng kêu lên.
Giọng ông Khánh cười hề hề bên tai:
“Làm gì mà hốt hoảng thế cô em? Trong phòng này chỉ có mỗi anh chứ làm gì có ai được nữa!”
Ngay lập tức, Trâm lấy lại bình tĩnh, nàng đổi giọng lả lướt:
“Làm người ta hết hồn, ứ thèm chơi với anh nữa! Tránh ra đi…”
“Ứ thèm hả? Anh cứ thèm đấy!”
Nói rồi ông ta ôm nàng kéo về phía giường. Trâm luống cuống sờ nút bật camera trên chùm chìa khoá, nàng chỉ kịp vứt nó lên mặt tủ đầu giường trước khi thân thể mình bị đẩy nằm xuống đệm, cả thân hình to lớn của ông Khánh nhào tới đè lên nàng.
Váy áo nhanh chóng bị lột sạch, ngực, bụng và cả vùng kín đều bị ông ta sờ nắn, mân mê trong lúc hôn tới tấp lên môi, Trâm không cảm thấy mình bị kích thích như lần trước, nàng còn đang lo lắng cho chiếc camera bí mật kia, không chắc là nó chiếu thẳng vào giường hay bị chệch đi chỗ khác. Nàng sợ rằng lần này không ghi lại được gì, sẽ phải đi gặp ông Khánh thêm lần sau, rồi lại lần sau nữa, đến khi nào có được đoạn phim thật rõ ràng, sắc nét mới thôi.
Tiếng mút chùn chụt trên ngực đưa tâm trí Trâm trở lại với cuộc hành lạc cùng ông Khánh. Con cặc đen trùi trũi của ông ta ấn sát vào hai mép lồn khép hờ của nàng, liên tục cọ cọ lên xuống để thấm ướt nước nhờn.
Hôm nay Trâm không thực sự có hứng, nàng vừa đau đầu, vừa buồn bực khi nghĩ đến Hùng. Lúc này không biết anh đang làm gì, có bận tâm vì việc nàng đang lên giường cùng ông Khánh hay chỉ quan tâm đến số tiền lớn có thể cứu được công ty của bố anh.
“Bú cặc anh đi cưng!”, giọng của ông Khánh lọt vào tai Trâm, lại kéo nàng trở về thực tại.
Nàng khó nhọc ngồi dậy, quỳ giữa hai chân ông ta, chậm rãi để khúc thịt cứng ngắc trượt ra trượt vào trong miệng mình.
Cặc ông Khánh hôm nay cương lên to cứng một cách kì lạ, những đường gân và cả đầu khấc nở phồng lên hết cỡ, cọ xát vào trong miệng nàng. Nàng cứ quỳ ưỡn mông ra sau mà mút mát nó như vậy, trong lúc bàn tay tham lam của ông ta rờ rẫm hai bầu ngực tròn mềm bên dưới, kẹp lấy hai đầu núm se se để kích thích nàng. Tư thế ấy khiến tấm lưng thon của Trâm trải dài đến bờ mông căng mẩy thì cong vút lên, khe lồn đỏ ửng khoe ra phía sau, nếu có thêm gã đàn ông quỳ ở đó đút cặc vào nắc thì chẳng khác nào một cảnh điển hình trong những bộ phim sex hai nam một nữ. Tiếc rằng chỉ có mỗi ông Khánh ở đây, cặc ông ta đang chiếm hữu cái miệng nhỏ nhắn của nàng và chốc nữa sẽ tiến vào chiếm nốt cái khe hẹp mướt mát ấy.
“Ự… ự… ự… chụt… ự… hưm…”
Nàng rên khe khẽ, giống như người được bú liếm hiện giờ không phải ông Khánh mà chính là nàng vậy. Hai hòn của ông ta được mơn trớn nhè nhẹ bởi bàn tay dịu dàng như tơ lụa, trở nên săn cứng lại trong khi đầu khấc càng lúc càng nóng rẫy lên.
“Aaa… làm tốt lắm… mút đi… mạnh vào… hừmmmm… lưỡi em làm anh sướng lắm cưng ạ…”
Đã hơi mỏi miệng nhưng vì ông Khánh chưa cho ngừng nên Trâm vẫn tiếp tục hút lấy dương vật ông ta, không ngừng liếm láp từ gốc lên dọc thân rồi đến đầu khấc, trông đứa trẻ mút kem cũng không ngon lành bằng nàng mút cây nhục côn ấy, hai má thì ửng hồng và ánh mắt ngước lên nhìn ông Khánh như một nô lệ nhìn chủ nhân của mình.
“Ngoan lắm…! Ôi… cứ như thế…!”
Nàng không đẩy nhanh tốc độ, mà chính ông ta đang coi miệng nàng như một cái lỗ để địt vào, ông ta giữ chặt đầu nàng và đẩy hông liên tục không để cho nàng thở.
“Ự… ự… ự… ự…”, nàng hự từng tiếng trong cổ họng, tự nói với lòng mình phải cố chịu đựng, chỉ lát nữa là ông ta sẽ không kìm được mà kết thúc cuộc chơi thôi.
Nhưng nàng không bao giờ tưởng tượng được rằng ngày hôm ấy cuộc chơi diễn ra không đơn giản như thế.
Tiếng gõ cửa thình thình làm Trâm giật nảy người, nàng vội nhả cây gậy của ông Khánh ra, quay nhìn về phía cửa phòng.
Giọng ông Khánh vang lên trên đầu nàng:
“Vào đê! Nhanh lên!”
Cánh cửa bật mở, Trâm hốt hoảng vì không kịp lấy chăn che lên thân hình lõa lồ của mình, nàng còn không biết ai đang chuẩn bị bước vào phòng khi nàng và ông Khánh làm chuyện riêng tư.
Một gương mặt vô cùng thân quen hiện ra, nàng sững sờ nhìn người đàn ông đóng cửa lại, ung dung tiến về phía nàng.
“Sao… sao anh lại… đến đây?”, nàng lắp bắp, sợ hãi khi thấy gã Tùng kế toán cười tươi chào ông Khánh.
“Em chào anh! Anh đến lâu chưa ạ?”
Ông Khánh vui vẻ đáp lại:
“Đến được một lúc rồi, vào nhanh đi không thì muộn giờ của anh!”
Tùng gật đầu, hắn nhìn Trâm:
“Chào vợ yêu! Lâu lắm rồi mới gặp em!”
Trâm ngồi thẳng dậy, quay sang chất vấn ông Khánh:
“Thế này là thế nào? Tại sao anh lại gọi Tùng đến đây?”
Ông ta cười tít mắt:
“Có sao đâu, em chẳng ngủ với nó bao nhiêu lần rồi, còn ngại cái gì nữa!”
“Nhưng….”
Nàng quay lại, thấy Tùng đang cởi bỏ áo quần thì la lên:
“Anh định làm gì?”
Tùng cười nhăn nhở, hắn lột xong mảnh trang phục cuối cùng trên người thì ngồi xuống giường, ngay bên cạnh nàng, giọng hắn cợt nhả:
“Anh Khánh bảo anh đến đây, anh ấy có món ngon muốn chia cho anh ăn cùng!”
Hắn thản nhiên vuốt ve đùi nàng. Trâm lùi về phía sau, đôi mắt nàng run rẩy nhìn hai gã đàn ông trước mặt. Nàng không đến mức như chú thỏ con khiếp sợ trước hai con thú sắp sửa làm thịt mình, chỉ là thân thể nàng đang không khỏe và nàng cũng không quen với trò làm tình tập thể này. Hơn nữa sự có mặt của Tùng còn khiến nàng bối rối, dù sao hắn và nàng cũng từng có thời gian gắn bó trước khi nàng biết được hắn đã lợi dụng mình. Nàng không muốn nhìn thấy hắn nữa, nhưng giờ đây hắn lại đến trước mặt nàng và còn sắp chơi nàng cùng với ông Khánh.
“Sao trông em có vẻ ngại ngần thế? Cứ vui đi, đảm bảo em sẽ thích, không khéo sau này còn đòi hai anh phục vụ liên tục ấy chứ!”, ông Khánh cười.
Giờ phút này, Trâm biết mình không tránh được, nàng bèn hít một hơi thật sâu, gắng gượng diễn cho hết màn kịch mà nàng đã cố công chuẩn bị.