Phần 22
Trong cơn váng vất, nàng cố nở một nụ cười duyên dáng:
“Hai anh làm em bất ngờ quá… nào, chơi thì chơi…”
Hai gã đàn ông tham lam chỉ chờ có vậy, tiến đến vây lấy nàng, những bàn tay ve vuốt khắp thân thể tuyệt đẹp láng mịn. Vì phải nhịn cả tháng trời, Tùng không kiêng nể gì hết, thọc ngay một ngón tay vào trong cái khe hẹp khuấy đảo, chọc ngoáy cho thỏa nỗi nhớ mong. Hắn vừa nghịch bên trong vừa cúi xuống ngậm mút hột le, kĩ thuật của hắn không suy giảm sau cả tháng trời nghỉ ngơi khiến Trâm dần thích ứng với cuộc chơi này, nàng đang ngậm đầu khấc của ông Khánh mà phải há miệng ra thở hổn hển:
“A… a… “
Đã quen thuộc cơ thể nhau rồi thì màn kích thích dễ dàng hơn rất nhiều. Ông Khánh thích thú nhìn vẻ mặt say mê của nàng, bảo với Tùng:
“Có mày đến một cái là khác hẳn! Mày khỏe hơn thì cho mày chơi trước đấy, anh cứ thong thả thôi… ”
Tùng cười, vỗ vỗ vào mông nàng:
“Anh mà vào thì vợ yêu lại rên ầm lên bây giờ ấy nhỉ?”
Trâm nuốt cơn tức giận vào bụng, nàng tự dặn mình phải thật nhẫn nhịn, vì Hùng.
“Lâu rồi không chơi, ai mà biết anh có còn được như trước không…”, nàng tỏ vẻ thờ ơ đáp lại.
Câu nói ấy như chạm phải sĩ diện của Tùng, hắn chĩa con cặc khủng của mình ra trước mặt nàng:
“Không tin à? Để gậy này đánh cho em chừa đi thì thôi!”
Hắn cầm dương vật cương cứng của mình đánh đánh mấy cái vào má Trâm, rồi trèo vào giữa hai chân nàng, nhằm thẳng động tiên xông vào.
Âm huyệt trong nháy mắt bị cặc hắn lấp đầy, nàng thở ra một hơi, chưa kịp chỉnh lại tư thế thì hắn đã chuyển động thân mình, nắc dồn dập vào trúng điểm G của nàng.
“A… a… a… ư ư ư ư……!”, khoái cảm đến bất ngờ làm Trâm không kịp chống đỡ, nàng rên lên từng hồi, quên cả việc chăm sóc cây hàng của ông Khánh.
Ông ta nâng đầu nàng dậy, dứt khoát ấn cặc mình vào trong miệng nàng. Bị dồn ép bởi hai người đàn ông, nàng chỉ còn biết nằm im chịu trận, hơi thở loạn nhịp trong lúc cơ thể lắc lư không ngừng.
“Hộc hộc…”, Tùng thở hổn hển, cặc hắn đã lâu mới được gặp lại cái khe đàn bà yêu dấu, hung hăng cọ xát với hai bên vách đang co thắt lại truyền cho hắn khoái cảm mê người. Trâm đã dám bỏ hắn để bí mật qua lại với ông Khánh, sau vụ này hắn nhất định sẽ không để cho nàng được yên ổn. Nỗi tức giận thúc giục hắn đẩy hông nhanh hơn, xuyên vào cơ thể nàng thật mạnh bạo, không cho nàng một giây nghỉ ngơi nào hết.
Ông Khánh nhìn Tùng địt nàng mạnh bạo như vậy thì rất khoái chí, con cặc ông ta ở trong miệng nàng nãy giờ cũng được hưởng cơn sướng khoái tê cả đầu khấc. Mấy phút sau, ông ta bảo Trâm:
“Em quỳ gối đi.”
Thân thể rã rời của Trâm cố gắng gom hết sức lực để bò dậy. Đầu nàng đau nhức, hai hàm mỏi nhừ và chân tay như không còn cảm giác. Tùng chơi gấp gáp quá làm nàng vừa sướng vừa mệt, nàng không biết liệu mình có sống sót ra khỏi căn phòng này không.
Ông Khánh nhanh nhẹn thế chỗ Tùng, cầm khúc thịt căng cứng chọc thẳng vào trong khe lồn nhoe nhoét dâm thủy. Có lẽ vì biết khả năng của mình có hạn nên ông ta không nhấp mạnh, chỉ từ tốn ra vào giữa hai bờ mông cong tròn. Nhưng Tùng thì không tha cho nàng, hắn giữ lấy cằm nàng đẩy cặc vào trong miệng, thúc liên hồi không kém gì lúc hắn thúc trong lồn nàng.
“Ưm… ưm… ưm… “
So với khi nãy, bây giờ Trâm còn khổ sở hơn. Cặc của Tùng to hơn ông Khánh, nàng há miệng ra để nó tung hoành bên trong miệng mà không thể ngậm lại được, nước bọt ứa ra ướt đẫm con cặc rớt xuống cả chăn đệm bên dưới. Ông Khánh và Tùng đều thở hồng hộc, thỉnh thoảng còn vỗ đen đét lên mông, lên lưng nàng, thiếu điều làm nàng ngã gục xuống vì mệt mỏi và đau đớn.
Cặc ông Khánh chuyển động nhanh dần, có lẽ ông ta muốn bắn ra ngoài nên mới tăng tốc như thế. Không lâu sau, ông ta rút cặc ra ngoài, ngoắc ngoắc tay ra hiệu cho Tùng. Hắn thấy động tác của ông Khánh thì tiếc nuối rời khỏi miệng Trâm, lúc này khung xương hàm của nàng mới được tạm nghỉ.
Nhưng chỉ một lát sau, ông Khánh đã tiến đến, bảo nàng há miệng ra.
Khúc thịt của ông ta lại ấn vào, Trâm thở không ra hơi, đằng sau mông nàng Tùng cũng chen vào luôn, hai người bọn họ đổi chỗ cho nhau nhịp nhàng như hai cỗ máy hoạt động bằng những câu lệnh chuẩn xác.
Trâm biết Tùng thích tư thế này nhất, nàng run rẩy chịu từng cú dập liên thanh của cặc hắn, tiếng chan chát vang lên không ngừng. Con cặc trong miệng nàng cũng không kém cạnh, ra sức ấn vào miệng nàng bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
“Hự hự hự… sắp ra rồi… hự hự… “, ông Khánh vừa thở vừa nói.
Ông ta vừa dứt lời thì gầm lên một tiếng, những tia chất lỏng đặc sệt nặng mùi phun trào vào trong cổ họng Trâm, nàng bị sặc vội đẩy hông ông ta ra để ho dữ dội, những dòng tinh dịch cuối cùng từ trong cặc ông ta bắn thẳng lên mặt nàng nhầy nhụa.
Xuất tinh xong, ông Khánh nằm phịch xuống đệm, thở hổn hển nhìn Trâm và Tùng tiếp tục cuộc vui.
Trâm ho nhiều đến nỗi Tùng phải tạm ngưng để chờ nàng ho xong. Hắn cũng muốn ra nhanh vì ông Khánh còn có việc đi cùng Trâm, hắn không thể cùng nàng vui vẻ dây dưa được.
Thấy nàng không còn ho nữa, Tùng lại bấu vào mông nàng đẩy kịch liệt, dâm thuỷ nóng ấm tràn ra liên tục tưới ướt cả đám cỏ quanh dương vật.
Nửa thân trên của Trâm đã ngã vật xuống đệm, nàng không còn sức để chống tay nữa. Tùng thấy vậy, tưởng nàng sướng quá không chịu được thì càng địt hăng, những cú giã như muốn đâm đến tận tử cung của nàng.
Cơn đau nhức quanh đỉnh đầu và những chuyển động dữ dội trong âm huyệt khiến Trâm rên rỉ thành từng tràng dài:
“Aaa… hức… ư… ư…”
Khi nàng tưởng mình sắp ngất đi rồi, con cặc Tùng giật giật trong người nàng, xả những dòng tinh khí nóng hổi vào nơi sâu nhất, hắn còn bấu chặt vào hông nàng lúc xuất tinh đến mức da thịt nơi đó đỏ ửng lên đau đớn.
Hai gã đàn ông khoan khoái nhìn người phụ nữ xinh đẹp loã thể nằm rũ sấp trên giường, gương mặt đỏ hồng, làn da trắng muốt điểm trên đó những vệt bầm do những cái cấu véo của cả hai gã, hai chân nàng vẫn chưa khép lại để lộ ra động đào nguyên hồng rực, từ nơi ấy những dòng chất lỏng đang chảy ra trắng nhờn nhợt. Ông Khánh đứng dậy, vỗ vai nàng:
“Dậy tắm rửa đi, mình còn phải đi hội nghị khách hàng nữa mà!”
Trâm khó nhọc cất tiếng:
“Anh… đi đi… em hơi… mệt…”
Ông ta ngẩn người:
“Mệt á? Em không đi nữa à?”
“Ừ… em muốn về nhà… nghỉ…”
“Vẫn còn muốn về nhà nghỉ nữa cơ à?”, Tùng đánh nhẹ vào mông nàng.
Ông Khánh trừng mắt nhìn Tùng làm hắn không dám cợt nhả nữa. Ông ta thở dài:
“Thôi mệt quá thì về nhà cũng được, để thằng Tùng đại diện công ty em đi cùng anh, nhé?”
Nàng chậm rãi gật đầu.
Ông Khánh quay sang Tùng:
“Còn ngồi đấy làm gì? Mặc quần áo vào đi nhanh không muộn.”
Chờ cho hai gã đàn ông đi hẳn rồi, Trâm dùng hết sức mình bò dậy, vươn tay lấy chiếc điện thoại trong túi xách. Nàng gọi cho Hùng.
“A lô? Xong chưa?”, giọng anh vang lên tiếp cho nàng chút sức lực để nói chuyện cùng anh.
“Xong rồi…”, nàng thều thào, “… anh đến… đón em… được không?”
“Ừ, được, em ở chỗ nào? Mà… em có sao không đấy?”
“Em… mệt… quá…”
“Được rồi, cho anh địa chỉ đi, anh đến ngay.”
“Phòng 301, khách sạn S, số abc đường xyz…”