Phần 11
Thấm thoát cũng đã gần hết đông, hôm đó, trời rét lắm, tôi chuẩn bị thi hết môn nên cũng phải cố học. 12h đêm:
– Anh lạnh lắm không?
– Ơ, em chưa ngủ à, anh tưởng em ngủ lâu rồi chứ.
– Em ngủ rồi nhưng tự dưng tỉnh giấc.
– Em ngủ tiếp đi.
– Hôm nay lạnh quá anh nhỉ.
– Ừ, lạnh thật, ở trong nhà mà anh cũng đang cóng hết cả người đây này.
– Em nhắc anh bao lần rồi, anh cứ chủ quan rồi ốm đấy, khổ thân, anh lạnh lắm à.
– Ừ, thương anh không. Tôi trêu Trang.
– Lên đây ấm lắm này.
– Thích trêu anh không, anh lên thật cho biết tay bây giờ.
– Em có trêu anh đâu, em nói thật đấy.
– Anh mà lên là anh ôm em chết luôn đấy.
– Em thách anh đấy.
– Này thì thách này. Tôi giả vờ lao đến bên giường em, tôi dừng ở ngoài màn.
– Sợ anh chưa.
– Anh vào đây đi cho ấm, em nói thật mà.
Tôi đứng hình luôn, Trang không có vẻ gì là nói đùa. Chuyện gì vậy? Tôi tự hỏi.
– Em nói thật à. Tôi hỏi với sự ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.
– Em nói thật, anh vào đi, nhanh không lạnh.
Ôi, đây là sự thật rồi, tôi sắp được vào nằm chung giường với em. Tôi vén màn, rón rén trèo lên giường. Trang vén chăn lên cho tôi nằm vào. Tôi vẫn cứ như đang nằm mơ, tôi chả hiểu việc gì đang xảy ra nữa. Tôi nằm thẳng đờ người, chả biết nói gì nữa, tôi thấy căng thẳng quá. Trang vẫn nằm nghiêng một bên, nhìn về phía tôi.
– Ấm quá. Tôi cố phát ra một câu nhạt thếch để phá tan đi cái bầu không khí ngột ngạt này.
– Em cũng thế, có anh nằm cùng ấm hơn bao nhiêu lần hihi. Trang cười khúc khích.
Tôi chả hiểu Trang đang nghĩ gì nữa, không thể đoán biết được. Tôi không chịu đựng được nữa, hai bàn tay tôi vã cả mồ hôi, tôi đánh liều hỏi:
– Anh ôm em được không?
– Vâng. Trang nhỏ nhẹ trả lời không cần suy nghĩ.
Tôi nghiêng người ôm em vào lòng, đầu em gối lên tay tôi. Em rúc vào ngực tôi, tay còn lại tôi vòng qua ôm em, tay tôi đang đặt ở eo em. Cảm giác căng thẳng trôi qua, dương vật tôi bắt đầu cương cứng, cọ xát vào chỗ bụng dưới của em, tuy tôi có mặc quần lót, nhưng tôi nghĩ Trang vẫn có thể cảm nhận được. Cảm giác thèm muốn cơ thể em trỗi dậy hơn bao giờ hết, tôi ôm chặt lấy em, cứ chặt dần, chặt dần, tôi chả kiểm soát nổi bản thân mình nữa.
– Ưưư… Tiếng kêu nhỏ xíu của Trang làm tôi dừng lại.
– Ôi anh xin lỗi, anh làm em đau à.
– Vâng.
Tôi yêu em quá, tôi thèm muốn em đến phát điên mất.
Tay tôi bắt đầu xoa nhẹ lưng em, tuy qua lớp áo ngủ, nhưng tôi vẫn cảm nhận được tấm lưng cong, mềm mại của Trang, tay tôi xoa dần xuống mông, trời ơi cặp mông mà tôi vẫn hàng ngày ngắm trộm, thèm khát, bây giờ đang ở ngay đây, tôi đang được chạm tay vào mông em, nó cong, đầy đặn và tròn trịa mơn mởn.
Tôi xoa nhẹ, thật nhẹ để cảm nhận.
Trang vẫn rúc đầu vào tôi, tôi có thể cảm nhận được lồng ngực em đang thở gấp gáp dần lên, Trang có lẽ cũng đang không chịu nổi những mơn trớn của tôi, điều đó càng làm tôi phấn khích.
Tôi xoa hai mông của em mạnh dần lên, bàn tay tham lam của tôi bắt đầu nhào nặn cặp mông em, tôi cảm giác như bàn tay tôi lúc này có cặp mắt ở đấy vậy, chỉ xoa bóp mà tôi có thể tưởng tượng rõ mồn một hình ảnh cặp mông trắng nõn nà mây mẩy của Trang.
Rồi điều gì đến cũng phải đến, tay tôi mon men dần lên phía cạp quần Trang, tôi nhẹ tách mép quần em lên và từ từ luồn tay vào.
Bỗng:
– Đừng anh… Vẫn câu nói quen thuộc đấy. Tay Trang đang nắm lấy tay tôi một cách yếu ớt. Ngăn bàn tay dâm dục của tôi lại. Với sức của tôi, tôi chỉ cần đẩy nhẹ là sẽ gạt được tay em ra và bóp trọn bộ mông tôi hằng mong ước, thèm khát. Nhưng không, lý trí và tình yêu tôi dành cho em đủ để ngăn tôi lại. Tôi rút tay lại và ôm nhẹ em.
– Anh xin lỗi, anh không kiềm chế được, xin lỗi em, anh yêu em nhiều lắm.
– Em không trách anh đâu, anh đừng làm vậy nữa nhé. Giọng Trang thì thầm bên tai tôi.
– Ừ, anh xin lỗi…
Tôi ôm Trang, nhắm mắt và tận hưởng cái cảm giác này, đầu dương vật tôi đã hơi ươn ướt, chỉ thế này thôi đã đủ làm tôi đê mê rồi, cơ thể em quá đẹp, quá hoàn mỹ. Chúng tôi ôm nhau và ngủ thiếp đi lúc nào không biết, choàng tỉnh dậy, tôi nhìn đồng hồ đã là 3h30 sáng, dù không muốn rời xa em tí nào nhưng tôi phải về phòng thôi, lỡ mẹ tôi lên thì chắc anh em chúng tôi chả còn đường sống. Tôi nhẹ nhàng chui ra khỏi chăn, Trang vẫn đang ngủ say, tôi đắp lại chăn cho em cẩn thận, nhìn khuôn mặt em lúc ngủ hay thức điều tuyệt xinh, tôi hôn nhẹ lên má em tiếc nuối rồi về phòng.
Mấy ngày sau hôm nào tôi cũng trèo lên giường và ôm em, tôi và em đã bớt căng thẳng khi nằm ôm nhau, em vừa gối đầu tay tôi vừa kể chuyện cho nhau nghe, rồi ngủ quên đi, nhưng chỉ khoảng 3 – 4h là tôi tự tỉnh giấc và đi về phòng. Nói thật bây giờ nghĩ lại, tôi cũng chỉ ước Trang giống như những nhân vật trong các câu chuyện loạn luân đã từng đọc sau này, để được quyện lấy cái cơ thể ngọc ngà của em. Nhưng Trang vẫn luôn giữ được bản thân mình không đi quá giới hạn. Tôi cũng cảm nhận được rằng nếu tôi chỉ cần làm gì quá sự cho phép của em thì tôi sẽ mất em, nên tôi chỉ biết yêu em và chờ đợi.
Các cụ có câu, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Khoảng 1 tuần sau, vẫn như mọi ngày, tôi và em đang ôm nhau ngủ, bỗng:
– Cạch… cạch, tiếng khóa cửa…