Phần 32
18/5/2015.
Thứ 2 là ngày em phải lên trường nhận báo cáo tốt nghiệp nên em dậy khá sớm 6h hơn gì đấy, em tự giác nhá chứ không phải chờ NA gọi mới dậy đâu. Nhân ngày trọng đại này em gọi cho NA luôn, chả mấy khi làm đồng hồ báo thức hí hí.
– Anh… l… o ạ – giọng ngái ngủ.
– Dậy đi, em biết mấy giờ rồi không? – Em nghiêm giọng trêu.
– Ư… ưm… mới có 6h10 mà anh sao anh gọi em sớm vậy hic.
– Kệ em anh không biết, anh cứ dậy sớm là anh gọi.
– Đúng là anh ngố, được ngày dậy sớm tí đã lên mặt rồi xí.
– He he, thôi em ngủ tiếp đi anh ăn sáng đây thế nhé.
– Ơ… ơ… tút tút tút – em cúp máy luôn mặc kệ NA đang í ới.
Sến nhiều rồi giờ trêu cô bé tí cho đỡ buồn, mà cái tính trẻ con của NA thì kiểu gì cũng xị cái mặt ra môi thì chu lên cho xem, em còn lạ gì. Biết thế nào NA cũng nhắn lại nên anh cầm máy thủ luôn tiện vào toilet đánh răng rửa mặt còn ăn sáng. Vừa mới bước đến cửa thì đt báo có tin nhắn.
– Anh toàn bắt nạt em 🙁 Ghét anh rồi hic hic ứ thèm ngủ nữa >”<.
Em cười mỉm không nhắn lại cho NA dỗi luôn, em lấy bàn chải rồi phết kem lên đánh răng, vừa đánh vừa tưởng tượng ra khuôn mặt lúc này mà mấy lần em suýt sặc. Chưa đầy 2p điện thoại lại réo lên chuông báo tin nhắn.
– Đánh thức em xong rồi im luôn hả >””<.
– Ngoan nào:) Anh đang đánh răng mà hì hì anh có trêu em đâu anh làm đồng hồ báo thức cho em đấy chứ:)
– Thế mà anh bảo anh ăn sáng >”< ghét cái mặt hứ, không trêu mà đang nói chuyện tự nhiên anh cúp máy luôn 🙁 Thấy em trẻ con nên anh bắt nạt ấy gì hứ.
– Thì anh đánh răng rửa mặt xong anh ăn sáng luôn mà: D, em đâu có trẻ con đâu chỉ đáng yêu dễ thương thôi <3 anh yêu lắm ý: 3.
– Chỉ giỏi nịnh xí, ứ nhắn tin với anh nữa em ngủ tiếp đây lêu lêu.
– Ừ anh cũng chuẩn bị ăn sáng đây em ngủ tiếp đi MOA.
– Dạ hihi.
Vừa nhắn tin vừa vệ sinh cá nhân nên khá lâu, gần 20p em mới xong. Nhìn đồng hồ thấy hơn 6 rưỡi em mặc quần áo rồi xuống quán bún đầu ngõ ăn cho tiện đỡ mất thời gian nấu nướng. Em cứ lên trường là ăn mặc chỉnh tề chứ không kiểu bụi bặm: Quần âu ống bó, áo sơ mi tím dài tay giầy lười thế là ok, đơn giản nhưng vẫn chất. Dạo này trời HN nắng nóng sớm lắm mới gần 7h mà đã oi bức đùa chứ em chả muốn ra ngoài tẹo nào. Ngồi ăn bát bún mà em phải chĩa thẳng cái quạt treo tường vào người mới ăn không lại mất công về nhà tắm lại với thay quần áo.
Ăn xong em phóng thẳng đến trường mặc dù trong quán có vài em sexy áo ngắn quần ngắn nhìn mà muốn. Nay em chỉ đến nhận báo cáo tốt nghiệp thôi nên đến ngồi nghe thầy cô phân tích giảng giải chút là về. Hí hửng được về sớm em với mấy thằng chí cốt rủ nhau đi trà đá chém gió mợ nóng bỏ mẹ ra ngồi lề đường khác éo gì thui nhau. Bàn tán lúc cuối cùng quyết định vào quán lần trước em với thằng Minh ngồi. 4 thằng 2 xe “like anh boss” bước vào quán.
Bước vào đến cửa em giật mình thấy thằng cờ hó thắng hôm nọ định choảng em đang ngồi với bạn nó, đếm sơ sơ cũng phải hơn chục thằng. Biết không tránh được em vẫn vào, nó ngồi tận trong góc em ngồi chếch hướng nó quay lưng lại. Nó hình như chưa nhìn thấy em vẫn cười hô hố với đám bạn. Sẵn có mấy thằng chí cốt ở đây em chỉ cho chúng nó biết luôn.
– Này chúng mày – em nói nhỏ hua tay ra hiệu bảo tụi nó ngồi sát lại.
– Gì đấy? – Thằng Quang đang mở nút chai.
– Chúng mày có thấy cái thằng ngồi trong góc mặc áo thun đen kia không – em giơ ngón cái chỉ ra sau.
– Có mà mày định chỉ thằng nào tao thấy 3 thằng mặc áo đen đm – thằng Minh nheo mắt nhìn.
– Thằng ngon zai ngồi tận trong góc nhà ấy.
– À thấy rồi, sao mày định nhờ tụi tao xin số để… ấy à haha – thằng Quang cười như chó thấy cứt.
– Xin xin cái cmm, nó là thằng hôm nọ định chơi tao đấy.
– Thế à, ơ thế đéo nào nó lại ở đây nhỉ – thằng Thành ngơ ngác.
– Mày ngu vcc, nó học cùng lớp Nhung mà trường Nhung gần trường mình nó không ở đây thì ở cứt đâu – cờ hó Quang phân trần.
– Ờ quên, nó học trường Nhung sao anh em mình đéo gặp nó bao giờ nhỉ đm.
– Mày ngu vãi cđ, giờ tao mới chỉ mặt nó cho bọn mày biết thì mày có gặp cũng biết thế đéo nào được – em ấn đầu nó.
– Thế sao mày với nó đéo gặp nhau – thằng Thành hỏi câu làm em chột dạ.
– Thì giờ mình có lên trường nữa mấy đâu với lại chắc gì nó trọ ở gần đây – em vân ve chai nước.
– Mà đm tao đéo quan tâm, giờ mày tính sao tí về chơi luôn hay lại lảng – Quang choàng vai em.
– Đánh giờ có ăn được cứt, nó hơn chục thằng, mình có 4 thằng lớ ngớ đi bệnh viện cả 4 – Minh thở dài.
– Sợ đéo gì, thích tao gọi thêm mấy thằng đệ tao ra sao phải xoắn – Quang hất hàm.
– Thôi đánh làm gì, bao giờ nó động vào mình hãy tính, giờ đánh éo ổn lắm đang chuẩn bị ra trường dính vào đánh nhau lại mệt ra tao không thích – em trầm ngâm nhìn 3 thằng.
– Thằng Đức nói chuẩn đấy, cứ kệ mẹ nó đi bao giờ ốp hẵng hay sắp ra trường tao cũng đéo muốn đánh nhau – thằng Thành xoa xoa bàn tay vẻ mặt nghiêm túc lắm.
– Đm, 2 thằng mày nói tụt hứng vãi, biết đéo bao giờ nó ốp mà tính, theo tao cứ xơi trước cmn đi – Quang là thằng máu chiến nhất trong nhóm bọn em lần nào cũng thế nó sồn sồn lên muốn cắn ngay mợ.
– Thôi, thằng Thành thằng Đức nói đúng đấy, cứ để kệ thằng chó đấy đi à mà mày tìm hiểu thông tin thằng đấy thế nào rồi mẹ cả tuần nay rồi đéo thấy nói gì – thằng Minh quay sang hỏi.
– À tao quên, thấy con em tao nói thằng này dân HP nhưng lên HN sống được 5 6 năm rồi, nhà nó giàu lắm bố mẹ nó toàn làm công ty to ở trên này, nó là con một nên được bố mẹ nó chiều suốt ngày đi bar ăn chơi nhảy múa. Nó quan hệ rộng phết đấy động vào nó tao thấy không ổn đâu – mặt thằng Thành tỏ rõ sự lo lắng 2 tay đan vào nhau.
– Mày sợ à, dù gì nó cũng đéo phải dân HN tao đéo ngán thích thì chơi 1 vố luôn đm – Quang là dân HN nhà cũng thuộc loại khá giả đàn anh đàn em nó quen biết cũng nhiều có nó giúp em cũng đỡ lo.
– Biết thế đã, giờ trả tiền đi rồi về nắng vãi ra – mày cứt lèo nhèo.
4 thằng đứng dậy phủi đít về tiền để thằng Q trả dân chơi mà. Mới đứng dậy đi được vài bước thì.
– Ê cho hỏi có phải Đức không? – 1 Giọng quen quen vang lên sau lưng em.
3 thằng bạn em quay lại nhìn cái thằng vừa phát âm cái câu vừa rồi, rồi lại quay sang nhìn em, giờ có muốn chối cũng không được em quay lại nhìn nó 2 tay đút túi quần.
– Ờ, tao Đức đây có chuyện gì.
– Tưởng mày chạy, cứng đấy – nó cười đểu đứng dậy, tức thì cả đống thằng ngồi cùng bàn nó quay lại nhìn em thánh họ bố mày người đeo vàng à nhìn nhìn cái beep.
– Chạy? Sao tao lại phải chạy? – Em cười khẩy mặc dù người khá run đánh nhau ở đây giờ chỉ có chết.
– Mày được, thế giờ có muốn cùng tao giải quyết sòng phẳng chuyện hôm trước không nhỉ – nó bẻ tay tiến lại gần em mấy thằng bạn nó cũng đứng hết dậy mặt đứa nào đứa đấy hầm hầm sát khí bỏ mợ rồi.
– Ấy bình tĩnh mấy mấy đứa ơi đây là quán cô mấy đứa đánh nhau thì ra kia cho cô chứ trong này hỏng hết đồ đạc của cô thì cô làm ăn làm sao – cô thu ngân chạy ra giữa can ngăn.
– Cô yên tâm bọn cháu chỉ nói chuyện thôi chứ không làm gì đâu – thằng thắng gạt cô chủ quán ra trấn an.
– Sao giờ mày tính sao – nó hất hàm ra phía em.
– Ra kia nói chuyện ở đây không tiện.
– Ok.
4 thằng em ra trước mấy thằng kia ra sau, em lên xe chở thằng Minh, còn thằng Quang chở thằng Thành. Thấy em lên xe thằng Thắng cầm tay lái chặn lại.
– Đm, chúng mày định chạy à.
– Tao đéo phải thằng tiểu nhân nhé, tao đi chậm chúng mày đi theo sau ok, yên tâm tao đéo chạy đâu mà lo, giờ bỏ cái tay mày ra – em cầm cánh tay nó hất ra.
– Được, chúng mày đâu lên xe nhanh – nó quay lại mấy thằng kia quát.
– Ok.
Em phóng đi trước chúng nó đuổi theo sau, 6 7 cái xe nối đuôi nhau trên phố bụi mù mịt. Thằng Quang phóng xe lên sát xe em gáy.
– Mày định dẫn chúng nó đi đâu, có cần tao gọi bọn đệ ra không.
– Dẫn nó ra XXX cho vắng người, mày gọi bọn nó đi quả này choảng nhau cmnr.
– Rồi ok.
Thằng Quang lôi lôi đt ra gọi cho nhóm của nó cơ mà thằng Thắng nó tỉnh lắm thấy bọn em đi sát nhau lầm bẩm nó cũng phóng lên sát xe thằng Quang.
– Gọi người à, đm yên tâm nay có đánh cũng chỉ có tao với thằng kia chơi nhau thôi mấy thằng này đứng ngoài hết.
– Biết thế đéo nào được mày, đm đang đánh chúng nó nhảy vào thì sao – Quang đốp lại.
– Đây đéo phải chuyện của mày, cút cmm ra kia – thằng Thắng gằn giọng.
– Thôi đê Quang, đây là chuyện của tao với nó mày đừng xen vào làm gì mày cứ để tao tự giải quyết – vừa nói em vừa đạp nhẹ chân vào chân nó ra ám hiệu.
– Ok ok – hiểu ý em nó cho xe đi chậm lại tụt xuống dưới.
Chạy lòng vòng 1 hồi cũng đến điểm nói chuyện, chỗ này rất vắng người qua lại nếu có đánh nhau chắc chẳng ai biết, cũng nhờ lúc còn yêu Nhung em bị ốp nên mới biết. Em gạt chân chống đứng dựa người vào yên xe máy.
– Sao giờ mày muốn nói chuyện gì.
– Chuyện gì à hừ… mày quá biết còn gì – nó cười khẩy.
– Mày không nói sao tao biết được – em quá biết rồi nhưng vẫn úp úp mở mở vì em không tin chuyện em với Nhung chia tay nó lại không biết.
– Mày còn già mồm à đcmm – mặt nó đanh lại, 2 bàn tay đang nắm chặt.
– Mày tránh xa Nhung ra, mày không biết gần 2 tháng nay đi học Nhung lúc nào cũng buồn không hả, còn lạnh lùng với cả tao, đm không do mày thì do ai – nó gầm lên mắt đỏ ngầu.
– À tưởng chuyện gì, thế mày không biết 2 tháng trước giữa tao với Nhung đã xảy ra 1 chuyện à – em vẫn bình tĩnh đơn giản giờ mà nổi điên lên thì bọn em chỉ có thiệt.
– Chuyện gì?
– Tao tưởng mày theo đuổi Nhung 2 năm nay thì mày phải biết rõ chứ?
– Mày đang chọc tức tao à đmm, nói, mày đừng bảo tao là mày đã…
– Đã cái đéo gì, mày nghĩ tao là thằng như thế à, tao với Nhung chia tay 2 tháng này rồi ok.
– Chia tay? Mày đùa tao à, Nhung lúc nào cũng nhắc đến mày nhớ đến mày kể cả khi Nhung đi chơi với tao, mà mày nói là chia tay đm mày tưởng tao tin mày chắc.
– Tao… cần mày phải tin ok, tao hết tình cảm thì chia tay thế thôi, giờ tao về được rồi chứ – mày quay lưng tay cầm chìa khóa.
– ĐỨNG LẠI.
“BỐP” 1 âm thanh chát chúa vang lên, mặt em lĩnh trọn cú đấm của nó, em mất thăng bằng loạng choạng ngã ra sau. Thấy em bị đánh mấy thằng bạn hầm hầm nhảy lên, bên kia cũng không vừa cả chục thằng cũng đang sát khi lấn tới. Sợ xảy ra chuyện em đứng dậy giang 2 tay chắn bọn bạn lại.
– Đừng, đây là chuyện của tao với nó chúng mày đừng xen vào.
– Đm mày nói cái gì vậy mày vừa bị nó đấm đấy thằng ngu – Quang nắm chặt vai em giật lại.
– Để yên đi yên tâm tao tin thằng này nó không chơi bẩn đâu – em trấn an Quang.
– Nó nói chuẩn đấy, bọn mày yên tâm mấy thằng này không làm gì bạn mày đâu, chỉ có tao mới làm gì nó thôi, chúng mày lùi lại đi – thằng Thắng xua xua tay.
Vừa dứt lời mấy thằng kia lùi hết ra sau để 1 khoảng trống trước mặt cho em với Thắng.
– Sao thấm chứ, cú đấm đấy là giành cho Nhung, đm tao đúng không nhìn nhầm người, dạng như mày đéo xứng với tc của Nhung đâu – nó gầm gừ.
– Ừ, đúng là tao không xứng với tình cảm của Nhung thật, nhưng tao là người thế nào thì mày đéo bao giờ biết đâu – em điên lên em vốn ghét nhất thằng nào khinh thường em.
Em lao lên nhắm mặt nó đấm nhưng xịt, đầu em vẫn còn choáng vì cú đấm vừa rồi của nó.
– Bụp, hự – nó né sang bên không quên đấm 1 cái khá mạnh vào bụng em.
Bị đấm bất ngờ em khụy xuống, tay ôm bụng nhăn nhó.
– Đm thằng chó bọn mày xông lên đấm chết mẹ nó đi – thằng Quang nóng máu nhào tới.
– Dừng lại, tao không sao, chúng mày lui hết lại đi – em khua tay ra hiệu.
– Mày điên à thằng ngu – Thành gầm lên.
– Đm, chúng mày lùi lại đi – em cắn răng.
– Nó nói đúng đấy, giờ chúng mày xông vào là đi cả lũ khôn hồn thì đứng đấy đi – Thắng xách cổ áo em kéo lên.
– Sao thấy thế nào, 1 thằng yếu ớt như mày mà đòi có được tình yêu của Nhung à haha.
– Bụp, bốp bụp – 1 phát vào bụng 1 phát vào mặt và 1 phát sút vào cạnh sườn.
Em lăn nhoài ra bãi đất, máu miệng đã chảy từ lúc nào.
Đầu óc em choáng váng, phần bụng đau như bị ai đó đâm 1 nhát chân tay run rẩy, em cố nén đau đứng dậy nhìn thẳng vào mắt nó nhưng mờ ảo.
– Mày tưởng đánh được tao thì Nhung sẽ yêu mày chắc ha ha ha, mày nhầm rồi, Nhung không bao giờ yêu 1 thằng chơi bời, nhậu nhẹt đàn đúm như mày đâu mày từ bỏ đi.
– Mày… mày… – nó nghiến răng, môi bặm lại những đường gân trên cánh tay nó nổi lên mồn một.
– Mày biết tại sao Nhung yêu tao không? Đơn giản tao quan tâm, tao hiểu và biết Nhung cần gì và muốn gì chứ không như mày mang tiền ra khoe ta đây giàu có ta đây là đại ca hừ… mày nghĩ Nhung thích người như thế sao.
– Thằng chó, mày im mồm lại cho tao – nó lồng lên đấm em 1 phát nữa nhưng em tránh được.
– Đm, bỏ cái trò vũ lực ấy đi thằng ngu, mày nghĩ mày đấm tao là giải quyết được hết à – em gầm lên.
– Không giải quyết được nhưng ít ra tao cũng trút được giận lên người mày – nó vùng lại đá em 1 nhát.
Đoán được ý của nó em giơ tay ra đỡ, tiện thể em nắm lấy chân nó quăng mạnh ra xa làm nó lăn lộn vài vòng.
– Mày bình tĩnh đi, chơi tao được mấy cái rồi giờ thì nói chuyện đoàng hoàng đi ok.
(Bác nào bảo em ngu không đánh lại thì nghĩ đi nhé, bên nó hơn chục thằng bên em có 4 thằng chơi lại kiểu gì cũng chết với lại em không muốn mấy thằng bạn liên lụy nên để nó đánh, cơ mà nó đấm cũng đéo xoàng đâu điên lên đấm đá phát nào chả chết phát đấy đơ người cmnl ấy)
– Bình tĩnh hừ… với loại như mày sao – nó hất hàm.
– Tao đéo cần biết mày nghĩ tao là loại người nào, nhưng tao chia tay Nhung là có lý do của tao, không phải tao đùa giỡn với Nhung hay đã yêu người khác nên đá Nhung, mày chỉ cần biết giữa tao và Nhung đã hết tình cảm nên chấm dứt thế thôi.
– Thế à, thế mày có biết 2 tháng qua Nhung như thế nào không thằng chó, mày thấy thế mà được à.
– Mày nghĩ tao ngu mà không biết à, Nhung ở cạnh phòng tao dĩ nhiên là tao quá rõ, nhưng tao bắt buộc phải làm thế thì Nhung mới quên được tao, có nhiều chuyện mày không hiểu đâu tốt nhất đừng xen vào.
– Quên à, đm, mày tưởng 1 người con gái yêu thật lòng thì dễ quên sao, hay mày chỉ ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mày hả thằng chó.
– Mày muốn nghĩ sao cũng được đấy là quyền của mày, còn tao chỉ mong sau này Nhung sẽ yêu và được yêu 1 người khác tử tế hơn tao và cả mày ok.
– Haha mày đang hạ thấp tao đấy à, tình cảm tao dành cho Nhung bao năm nay mà mày nghĩ mày ngang hàng với tao sao hả mày?
– Mỗi người có 1 cách thể hiện tình cảm khác nhau ok, còn mày 1 thằng ăn chơi đập phá đua đòi mày nghĩ Nhung sẽ chấp nhận và yêu mày, nếu mày muốn có được tình cảm của Nhung tốt nhất mày nên thay đổi đi, còn không thì đừng hòng con chó ạ.
– Tao đéo cần mày lên mặt dạy đời tao, con người tao thế nào tao tự biết, giờ tao chỉ cần mày tránh xa Nhung ra để Nhung yên.
– Mày yên tâm, tao với Nhung giờ vẫn là bạn, cư xử với nhau rất bình thường tao đéo làm gì khiến Nhung buồn đâu, còn tình cảm của Nhung rồi Nhung sẽ quên được, còn mày tốt nhất mày nên đối xử tử tế đoàng hoàng với Nhung, nếu mày yêu Nhung thật lòng thì bỏ hết cmn mấy cái đéo ra gì kia đi, sống sao cho ra 1 thằng đàn ông còn nếu mày làm gì ảnh hưởng đến Nhung tao đéo bỏ qua đâu Nhung bây giờ quá khổ rồi, mày hiểu chứ.
– Mày đéo cần dạy tao, còn Nhung mày yên tâm tao không để Nhung phải khổ đâu tao biết tao yêu Nhung thế nào – nó nhấn giọng.
– Giờ về thôi chúng mày – nó chỉ tay về mấy thằng kia kêu lớn.
Được lệnh mấy thằng đầu bò nhác nhác dắt xe đề máy phóng đi, để lại đằng sau 1 đống bụi mù mịt.
– Mày không sao chứ – thằng Minh chạy lại đỡ em.
– Đm mày bị đéo nhẹ đâu thằng chó đấy chơi hiểm vãi, giơ tay lên tao xem eo mày xem nào – thằng Thành cầm tay em nhấc lên cầm vạt áo dính đầy bụi bẩn của em kéo lên.
– Vãi tím cmn thịt rồi, đm chở nó ra bệnh viện xem thế nào đi Minh.
– Thôi khỏi, đéo gãy xương đâu mà lo mày chở tao về nhà đi – em khập khễnh vịn vai thằng Minh thằng Quang leo lên xe.
– Ờ, đm đến lúc nó gãy ra ngồi mà kêu, mà thế đéo nào tao toàn thấy mày để nó đánh vậy, gym gủng đâu trâu như mày mà sợ nó à – thằng Quang léo nhéo.
– Mày ngu vãi, nó chơi 1 phát ngay sọ mày mày có choáng không, tao tập thân chứ có tập đầu đéo đâu, thôi đm chúng mày chở tao về đi nắng vãi ra.
– Vãi nắng thân mày thì éo lo lo đen da, đm.
– Ngu chấp làm đéo gì ha ha.
Bla bla bla.
Em bị mấy thằng chọc quê suốt đoạn đường về nhà, mợ không phải em đang đau anh đã thông chết cm chúng nó rồi. Về đến chỗ trọ vừa lết đến đầu tầng 3 với cái mặt tím bầm, môi bết máu tay ôm bụng đập ngay vào mặt em là em Phương ass mặc quần ngắn áo thun bó sát đang phơi quần áo, đậu đang đau thì chớ gặp cái cảnh này thì đỡ thế đếch nào được. Phương loay hoay treo cái áo lót vào mắc thì thấy em đứng nghệt cmn mặt ra.
– Ơ anh đi đâu về mà mặt mũi sưng vù lên thế kia, quần áo thì bẩn đừng nói anh vừa bị đánh nhé – Phương trố mắt nhìn người em khắp 1 lượt.
– Ờ… ờ… đâu… đâu có anh phóng nhanh vấp cái ổ gà lên… ngã xe ấy mà hì hì – em cố nén đau cười gượng.
– Sao sao, có chuyện gì thế? Ôi trời mặt anh làm sao thế kia – em Duyên đi ra nói lớn.
Nghe thấy giọng Duyên cả con em em với Nhung chạy ra ngó em.
– Trời ơi, anh Đức người anh làm sao thế này – con em lo lắng sờ mặt mũi nắm tay em.
– Anh bị làm sao thế – Nhung cũng lo lắng không kém.
– À ừ, anh phóng nhanh vấp phải cái ổ gà nên ngã ấy mà, thôi mày dìu anh về để anh thay quần áo cái – em choàng tay qua vai con em chập chững bước về.
– Ơ ơ – con em luống cuống.
– Ơ ơ cái gì, nhanh dìu tao về tao thay quần áo rửa ráy rồi bôi thuốc cái – em càu nhàu sợ đứng đây lúc nữa Nhung phát hiện ra thì ốm.
Về đến phòng em cầm quần áo ở nhà vào nhà tắm luôn, thay quần áo rồi tắm lại tiện thể lau hết vết máu vết bẩn trên người, cơ mà cú đá vào eo khá đau éo biết có rạn xương hay gãy xương không, cứ cử động chút là nhói. Xong xuôi em lững thững lại giường nằm, may mà thằng cờ hó nó không đá hay làm gì chân em không giờ chắc em ngồi xe lăn cmnl.
– Anh ngồi dậy để em bôi thuốc cho xem nào, ngã kiểu gì mà tím bầm mặt thế kia môi thì dập, anh nói thật đi anh vừa đánh nhau đúng không – con em cầm bông băng thuốc đỏ cầm tay kéo em dậy.
– Anh đau tao, mày nhẹ nhẹ cái tay thôi – em nhăn nhó nó kéo ngay cái tay trái cùng chiều với cái eo em bị đá.
– Rồi rồi, giờ anh ngồi dậy xem nào – nó để tay sau lưng đỡ em ngồi dậy.
– Giờ anh nói thật đi anh đánh nhau đúng không – nó nhìn xoáy vào mắt em mợ em biết éo nói dối được rồi đành khai thật.
– Ờ, đánh nhau, thôi mày bôi thuốc cho tao đi – em ngồi thừ ra.
– Anh làm gì mà đánh nhau mà ai đánh đánh ai – nó vừa bôi vừa tra khảo.
– Mày hỏi làm gì, ngồi bôi cho xong đi rồi nấu cơm lằng nhằng – em cáu.
– Ơ hay, không biết thì em hỏi có thế cũng cáu nóng tính xì – nó xị mặt.
– Lắm chuyện bôi đi.
Làm xong khuôn mặt em nhẹ nhẹ kéo cái áo lên cho nó xoa thuốc vào vết bầm ở eo mợ đau vãi.
– Trời ơi, sao nó tím bầm lại thế này, liệu có gãy xương không anh? – Nó lo lắng nhìn vết tím ở eo.
– Chắc không, nó đá mạnh nên tím lại ấy mà, mày xoa thuốc cho tao đi.
– Chắc không thôi á, sưng vù lên rồi đây này, hay để chiều em chở anh đi khám.
– vớ vẩn, tao bảo không sao là không sao, mày xoa thuốc vào đi mấy ngày là khỏi thôi.
– Được rồi, mai mà làm sao anh đừng có kêu nhé – nó đổ dầu gió ra đầu ngón tay xoa xoa.
– Ai đau, mày làm nhẹ thôi đau bỏ xừ á – em nhăn nhó khổ sở.
– Biết đau còn đi đánh nhau cơ, cho chừa đi nhá.
– Ơ hay cái con này – em quắc mắt.
– Ơ cái gì, ngồi im xem nào – nó lườm lại.
Ngồi cho nó bôi thuốc mãi mới xong, vừa dứt tay Nhung với 2 bé phòng đầu sang thăm. Cũng hỏi han qua loa vài câu em ậm ừ cho qua chuyện cứ nói là ngã xe cho nhanh, lằng nhằng là lộ hết, biết ý con em cũng chả nói gì tập trung nấu cơm. Nhung lo cho em lắm, tí nữa thì khóc à, con em với em an ủi mãi mới chịu về phòng. Haizz chẳng biết Nhung sẽ thế nào khi biết sự thật nhỉ?
Xử lý xong mọi chuyện em cầm đt check tin nhắn, quả thật máy có 3 tin nhắn của NA, 4 cuộc gọi nhỡ 1 của NA còn lại của 3 thằng bạn. Sợ mấy thằng lo em nhắn tin lại kêu ổn rồi không sao mỗi vậy chứ không gọi. Còn đây là tin nhắn của NA.
– Anh về nhà chưa? Anh nhận báo cáo tốt nghiệp rồi chứ?
– Anh vẫn ở trường à:) Khi nào về thì nhắn lại cho em nhé hi.
– Sao không thấy anh nhắn lại vậy, anh làm sao rồi hic.
Không nghĩ nhiều em gọi cho NA luôn.
– Anh ạ – NA bắt máy ngay.
– Ừ anh này, anh về rồi nhé hì hì em đang làm gì đấy.
– Dạ, em đang trên phòng mới ăn cơm xong, sao giờ em mới gọi lại cho em ạ hic.
– À anh bận đi uống nước với mấy đứa bạn lâu lâu không gặp ấy mà hì, về nhà anh mới để ý điện thoại thấy tn của em anh gọi lại luôn hì.
– Thế ạ, làm em cứ tưởng hic, mà anh nhận báo cáo tốt nghiệp rồi chứ ạ.
– Ừ anh nhận sáng nay luôn rồi, mai anh bắt đầu làm luôn.
– Hi có khó không anh.
– Cũng không khó lắm với lại thầy cô cũng hướng dẫn cho anh mà, em cũng chịu khó ôn thi đi sắp thi rồi đấy biết chưa.
– Dạ, em biết rồi em sẽ cố gắng đạt điểm thật cao để có quà của anh hihi à anh ăn cơm chưa.
– Ừ điểm cao sẽ có quà hì, anh chưa giờ chuẩn bị ăn này, mà em ngủ trưa đi nhớ đừng xem phim đấy nhé.
– Dạ, em ngủ bây giờ đây hi anh ăn ngon miệng nhé hi.
– Ừ cô bé ngủ ngon.
– Hi bye bye anh ngố.
– Bye bye em.
Cúp máy vác ass ra ăn cơm, éo biết có phải do bị đánh không mà em quất 1 phát hết 5 bát cơm làm con em ngán ngẩm lắc đầu. Vì bị đau nên em không phải rửa bát để kệ con em nó rửa, có mỗi 2 anh em ăn nên bát đũa dùng ít, khuấy vèo cái là xong.
Em bật máy lên SieuKhung.Net facebook chơi. Xem xét tình hình chiến sự lúc em leo lên giường đi ngủ, mấy ngày rồi không được giấc ngủ trưa người ngợm ẻo lả cả ra. Do mệt em làm giấc một mạch đến chiều, dậy thì con em đi chợ rồi với đt nhắn tin cho NA cho đỡ nhớ tí, mới nhắn được vài tin NA kêu xuống phụ mẹ nấu cơm, thế thôi em vác xác đi tắm với cắm nồi cơm cho lành.
Tắm xong con em cũng về tay xách 1 túi to chả biết mua cái gì chỉ thấy mờ mờ mấy quả dưa lê thì phải. Uầy thèm nhỏ dãi ra lâu rồi em chưa được ăn, hỏi nó mua mấy cân nó quắc mắt “tiền đâu ra em mua có hơn 1 cân thôi tí ăn cơm xong rồi ăn, anh gọt bí cho em đi” Đậu đã đau thì chớ vẫn bị nó hành mà thôi làm hộ nó cho nhanh không nó lèo nhèo điếc tai lắm. Nay nó làm món bí nấu thịt xay, tép kho với lạc rang, toàn món đơn giản nhanh gọn, hơn 30p là xong.
Đánh chén no nên nó bắt em rửa bát còn nó gọt dưa với gọi mấy đứa sang ăn cho vui. Thấy ăn có khác mắt em Phương em Duyên sáng lên, Nhung thì bình thường nhé, cơ mà mấy đứa cũng góp thêm mấy quả dưa chuột, 1 túi mận mợ chua vãi ra. Ngồi ăn tán phét chán chê em Duyên lại rủ chơi bài quẹt son, em chả dại mặt em được trang điểm sẵn rồi em éo chơi.
Lượn lên máy tính ngồi, nhắn tin kêu NA học bài rồi thi thoảng đá qua xem tình hình chiến tranh của mấy đứa thế nào. Kết quả em Phương ass dính nhiều nhất mặt đỏ như cái đít khỉ ý. Chơi chán đến gần 11h mới chịu về, mợ nay toàn em lười học hành không học cứ để anh phải lười theo. Đến giờ hoàng đạo em với NA cùng lôi đt cùng nhắn tin yêu thương mùi mẫm cho nhau em éo up lên đây đâu các bác GATO thì bỏ mẹ.
Nay em hát cho NA bài “Trót yêu” còn NA hát cho em bài “say you do” nghe ngộ lắm nhưng em thích.