Thật tức chết mọi người ạ. Ngủ cũng không được yên. Quá mệt mỏi tôi từ từ mở mắt. Nhìn quanh thì thấy 1 cô gái kéo chăn che kín mít lộ mỗi cái đầu hét ầm ĩ. Tay lộ ra ngoài quơ khoắng rối cả lên.
– Anh… anh sao lại ở đây. Cút ra. Cút ra ngoài nhanh không tôi báo công an. Đồ… đồ biến thái. Anh làm gì tôi… huhu… biến thái. Anh cút ra ngay…
– Tôi… tôi xin lỗi. Tôi ra. Tôi… ra ngay…
Tôi hoảng quá thần hồn nát thần tính chưa kịp nhớ ra điều gì chỉ kịp thấy là tôi đang ở trong phòng cùng 1 người con gái lạ hoắc lạ hơ… cuống quá… chạy vội ra cửa rồi đóng cửa lại. Nhưng chợt nhận ra có điều gì sai sai… nhìn quanh thì ủa, đây là nhà tôi mà… tôi chạy đi đâu đây… tay vỗ trán rồi nhớ lại mọi chuyện hôm qua. Giờ mới hoàn hồn lại… cô ta mới là người ra khỏi đây chứ đâu phải tôi… nghĩ là làm tôi quay lại đưa tay mở cửa…
– Anh anh anh anh anh anh anh… anh định làm gì. Cút ra khỏi nhà tôi… – vừa nói tay thì kéo chăn che người tay thì vác gối ném thẳng vào tôi…
Tôi chả quan tâm. Cái gối sao đủ độ sát thương được tôi chả buồn tránh. Tay đút túi quần trừng mắt lừ lừ đi tới phía cô ta đang co rúm người lại nép về góc đàu giường…
– Anh… anh muốn gì… anh làm gì… đừng nói là… huhu. Anh tránh ra… tránh xa tôi ra huhu… ai cứu tôi với… anh cút đi… cút ra khỏi nhà tôi… đừng… đừng mà… tha cho tôi… anh muốn bao nhiêu… anh muốn lấy gì cũng được xin anh đừng… đừng làm gì tôi… huhu…
– Nín. Cô nín ngay. Đừng có ngồi đó mà bù lu bà loa ra ăn vạ. Nhìn lại cho kĩ đi… hay tôi đập cho mấy cái cho tỉnh. Hả??? Ăn cướp la làng…
Cô ta vẫn ngồi co rúm lại 1 góc, đảo mắt quanh phòng nhìn 1 lượt. Như chợt nhận ra điều gì đó…
– Tôi… tôi… đây là đâu? Sao tôi lại ở đây? Anh… anh làm gì tôi. Anh lừa bắt tôi về đây phải không? Hay anh bắt cóc tôi… anh làm gì tôi rồi… hu hu… bố mẹ ơi… con mất hết rồi… con bị làm nhục rồi… huhu… huhu… – càng nói cô ta càng khóc to hơn. Tôi phát điên chết mất.
– Cô có im đi không hay để tôi đạp cô ra đường ngay bây giờ hả? Tôi mà thèm làm gì cô hả? Cô nhìn lại đi xem tôi làm gì cô. Thật tức chết mất… tôi nói xong cô te hé chăn ra nhìn xuống…
– Thế… anh không làm gì tôi thế… thế áo tôi đâu? Tên biến thái… huhu…
Cô ta hỏi tôi mới sực nhớ là đêm qua lau người vệ sinh cho cô ta nên đã lột áo ra quảng trong nhà tắm. Mỉm cười nhẹ tôi định bụng dọa cho cô ta 1 trận cho chừa cái thói uống bia rượu say xỉn không biết gì…
– À, cái đó hả. Tôi nhớ rồi. Đêm qua tôi cũng say nên…
– Nên sao? Nên làm sao… anh làm sao? Nói nhanh không tôi giết anh… huhu
– À thì… thì làm gì cô nhìn chắc cũng biết rồi đó. Còn hỏi nữa.
– Là làm gì… tôi giết anh. Tên biến thái… huhu.
Nói dứt cô ta chồm lên định lao vào tôi thì cái chăn rơi xuống lộ ra cặp ngực trần không nơi bấu víu. Cô ta hoảng quá lại hét lên kéo chăn lên che rồi lùi lại khóc oang lên cả phòng…
– Tôi giết anh… huhu… tôi giết anh…
– Thôi nào. Dù sao thì… chuyện cũng lỡ rồi. Tôi đâu có muốn. Tại cô say cô cứ ôm tôi cả đêm nên tôi không kiềm chế được nên… – vừa nói vừa cúi xuống nhịn cười không cô ta phát hiện ra mất
– Anh nói dối. Tôi không có. Anh lừa tôi. Anh là đồ đểu… hu hu… đồ đểu…
Tôi giả vờ vẻ mặt ăn năn, tiến lại cầm ly nước đưa cho cô ta kêu uống đi xho tỉnh táo. Cô ta cầm lấy liền đập vào tường rồi cầm mảnh vỡ đưa lên tay…
– Anh đứng đó. Đứng yên đó. Tôi chết cho anh xem… anh hại tôi rồi còn ra vẻ đàng hoàng hả. Tôi không tha cho anh đâu. Tôi chết tôi ám anh cả đời. Tôi hận anh…
Vừa nói tay vừa định cứa. Tôi hoảng quá không biết nghĩ gì nữa vội chồm tới lao nhanh chụp 2 tay cô ta lại. Vì quá nhanh nên quá đà mà cả thân hình tôi đè lên cô ta. Mặt đối mặt môi chạm môi… sững sờ nhìn nhau… môi cô ta run lên hoảng sợ. Mắt vẫn mở to nhìn tôi như chưq kịo hiểu chuyện gì đang xảy ra… tôi cũng bất động chưa biết làm gì… thời gian như dừng lại vậy… cảm giác lúc đó rất là lâu… rồi cô ta từ từ nhắm mắt… nước mắt vẫn còn đầy trên mặt và tiếp tục ứa ra từ 2 khóe mắt… mí mắt và môi cô ta run run như đang chờ đợi điều gì đó… tôi bất động 1 lúc… nhìn cô ta lúc này đẹp thật. Ngu văn nên không biết tả thế nào nhưng thật sự là rất đẹp mọi người ạ… cảm thấy trong lòng rộn lên cảm giác gì lạ lắm không giải thích được…
– Cô tên gì.?
– Ơ… dạ…??? – Cô ta từ từ mở mắt ra
– Tôi hỏi cô tên gì?
– Uhmmm… ưmm… N ạ!
– Nằm yên đó!
– Ơ…
Tôi ngồi dậy. Lấy mảnh thủy tinh trên tay cô ta ra rồi đi lại tủ áo quần. Lấy tạm cái áo sơ mi quăng cho cô ta rồi nói.
– Mang vào. Rồi ngồi dậy tôi kể cho mà nghe. Haiz!
– Nhưng…
– Nhưng gì? Nhanh lên tôi không có thồ gian mà đợi cô đâu.
– Nhưng… anh quay mặt lại đi… cô ta lí nhí
– Có gì để giữ nữa mà quay. Tôi ngắm cả đêm chán rồi…
– Anh…
Nói vậy thôi chứ tôi cũng quau lưng lại cho cô ta mang áo vào. 1 Lúc thấy im lặng đoán là cô ta mang xong rồi nên tôi quah lại
– Cô không nhớ gì thật à?
– K… không… tôi không…!
Rồi tôi bắt đầu kể cho cô ta mọi chuyện. Nhận ra mình sai hay sao mà cô ta cúi đầu đỏ mặt. Hai tay vân vê tà áo miệng thì mím môi thỉnh thoảng như nói cái gì đó vô thưởng vô phạt…
– Điều tôi thắc mắc tại sao cô có sdt của tôi. Và hình như cô biết tôi…
– Tại sao anh nghĩ là tôi có biết anh? – Cô ta vẫn cúi đầu hỏi nhỏ
– Lúc nãy. Nếu cô không biết tôi thì cô đã la toáng lên hỏi tôi là ai… cô chỉ bất ngờ khi tôi ở trong phòng cùng cô chứ không có phản ứng nào chứng tỏ tôi là người lạ. Nên tôi đoán cô biết tôi từ trước. Bắt đầu đi.
– Bắt đầu gì ạ? – Sao giờ cô ta ngoan thế không biết. Cái mặt câng câng muốn đấm tối hôm qua đâu rồi chứ. Tôi chột dạ…
– Bắt đầu giải thích thắc mắc của tôi chứ gì nữa đồ đầu đất.
– Anh… tôi không có đầu đất.
– Thế bắt đầu đi…
– Tôi… thôi anh không cần biết đâu. Không quan trọng…
– Tùy cô. Đúng là không quan trọng thật. Nhưng cái hậu quả đêm qua cô đem lại thì cô tính mà giải quyết. Tôi không ăn không đi hầu hạ cô đâu. Tôi ra ngoài. Lát cô về cứ khép cửa lại cho tôi không cần khóa.
Nói rồi tôi quay lại lấy bộ áo quần xuống dưới tầng tắm rửa rồi ra ngoài. Gọi con chó L để hỏi tội nó.
– Ê ô…
– Ô cái cù loi. 15’ Đéo có mặt ở cf zzz thì từ nay liếm li nhé con chó…
– Ấy bạn hiền nóng tính. Hihi. Có ngay, có ngay…
– Nhanh… đm!
Đợi 1 lúc thì thằng L tới. Từ ngoài đi vào mồm nó đã cười ngoác rộng tận mang tai. Mắt thì không ngừng tia gái. Bi bô cái mồm cho bận mồm như sợ ai mượn cái mồm nó đi cắn bậy bạ vậy…
– Con giai. Tao tưởng mày ngủ như những đợt trước. Chạy về là ngủ nguyên ngày…
– Nhờ phúc mày tao được dậy sớm đấy. Tao thù mày đến tận cuối ruột già đây đậu má con chó.
– Ấy bình tĩnh. Xồn xồn là l.. nó chạy mất. Chuyện đâu còn có đó… nhăn nhó chó nó lại cắn cho…
– Tập tính của mày sao rành thế.
– Mày thử 1 lần thua tao xem con chó. Nói chuyện với mày khi nào cũng cứng họng. Đm
– Nay sao không đi làm?
– Thứ 7 mày. Công chức nó thế.
– Ờ. Công chức. Đm mày chửi khéo tao không có chữ đi lái xe hả con chó mặt nồi?
– Đm đéo dám. Học trường chuyên tỉnh. Bằng đại học hẳn hỏi bỏ đi lái xe. Tao đến ạ mày.
– Đam mê nó vậy mày biết con cặc gì mà ý kiến. Mà thôi. Việc mày giờ giải thích chuyện tối qua ngay cho tao không tao đánh xe đậu trước cửa nhà cho mày khỏi có đường đi ăn cứt đấy con chó.
– Từ đã nào. Tao còn chưa gọi đồ uống đây. Làm gì như hình sự lấy lời khai thế. Chuyện đâu còn có đó. Giận quá mất khôn. Em ơi cho anh ly… sữa nóng.
Má nó chứ. Thanh niên cứt gì sáng ra bú liền li sữa nóng. Chả nhẽ nó tái nghiện thành công. Mất cả tác phong. Ít nhất cũng phải như tôi làm… lon bò húc cho mạnh mẽ chứ.
Sau 1 hồi nó mới bắt đầu lải nhải són vài thông tin chả đâu vào đâu…
– Thật ra tao đang tính cua 1 đứa trong số đó. Con bé tóc đầm đó mày thấy rồi đó. Tuần trước tao đụng xe nó, thăm hỏi xong thì lấy sdt xong thấy kết kết nên tính cua. Rủ nó đi chơi nó ngại không chịu đi một mình nên gọi thêm 2 đứa bạn nó. Tao cũng đâu biết có con bé khó chịu đó. Biết thì tao đã đéo gọi mày đến.
– Rồi sao. Đm. Tao chưa hết ngứa.
– Từ từ đã nào. Con nhỏ tao cua thấy avar fb tao chụp chung với mày nên bắt tao gọi mày tới…
– Lý do? – Tôi không khỏi tò mò mà chặn ngang họng thằng L đang kể
– Thì tao đang kể. Hay đm tao đéo kể nữa nhé.
– Uh thôi đừng kể nữa. Đợi tao chút tao gọi điện lên khoa răng hàm mặt đặt cho mày 1 phòng…
– Con chó. Mày nói như cắn vào đít tao. Tiếp nè…
– Biết điều đấy con chó. – Tôi dứ dứ nắm đấm trước mặt nó.
– Con bé tao cua kể chuyện tao đang cua nó cho 2 nhỏ bạn nó nghe. Rồi khoe fb. Rồi con bé kia nó thấy mày thì nó kể với nhỏ kia là nó biết mày. Rồi thì bảo con nhỏ tao cua hỏi han về mày thì tao kể. Thế thôi. Rồi đến hôm qua đó. Mà mày làm gì nó mà trông nó thù mày dữ vậy?
– Đợi tau tra google. Nó đéo có trong bộ nhớ của tao… rồi sao nó có sdt tao?
– Thì tao cho. – Vừa nói thằng L mặt phụ khoa vữa nhả hơi thuốc phì phèo mà muốn để vào mồm nó mấy quả đấm thật chứ. Rồi nó nói tiếp.
– Đoạn mày làm ầm lên rồi bỏ về. Nó lại quay qua lườm tao rồi lườm cả bạn nó ý như trách sao kể 1 đường mà gặp mày 1 nẻo vậy… rồi nó bắt tao đưa sdt mày. Nó có gọi cho mày không? Con bé bạn nó đêm qua kể với tao con này lạnh lùng lắm. Hầu như không tiếp chuyện với trai đâu.
– Đêm qua nó ngủ nhà tao.
– Cái địt… mày kể chuyện cười hay kinh dị vậy… – thằng L hả mồm như chưa tin điều tôi vừa nói…
– Tao lừa mày trời đánh mày chết
– Mẹ mày thằng chó. Thật hả. Kể tao nghe. Tụi mày có làm gì không?
– Tất nhiên là có. – Tôi nhìn xa xăm cười mỉm tỏ ra nguy hiểm… – thôi tao nhớ ra có chút việc. Tao chạy đây. Trả tiền nhé. Phạt cái tội cho số không xin phép tao.
– Này… khoan… đợi đã… đm
Không để cho nó kịp phản ứng gì nữa tôi ra vọt xe về nhà. Trong lòng cảm thấy có gì đó thú vị… muốn tìm hiểu. Sự tò mò nó thắng cái lì lợm cái lạnh lùng của tôi. Tôi vốn là thằng ít quan tâm đến gái gú. Cơ bản thì nó vậy. Cũng vì cái nghề tôi đi suốt nên không có thời gian để mà dây dưa với cái thể loại bánh bèo ngâm nước nên dần tôi gần như lãnh cảm dần với gái. Uh thì đấy là với gái đàng hoàng để ổn định. Chứ còn gái ngoài đường vãng lai thì tôi được xếp vào thành phần sát gái tình 1 đêm. Là xong rồi phủi đít đi không trách nhiệm không ràng buộc ấy.
Tại sao cô ta lại biết tôi nhỉ? Thắc mắc mãi không tìm ra câu trả lời tôi về nhà lúc nào không hay. Mở cổng dắt xe vào nhà trong đầu vẫn suy nghĩ. Số cô ta thì cũng có rồi nhưng chưa biết bắt đầu khai thác thế nào. Lỗ mãng thì có lẽ là tích cách của tôi lúc đấy nhưng không thể vồ vập mà gọi hay nt hỏi thẳng được. Tôi nghĩ làm cách nào buộc cô ta tự nói ra mới thỏa mãn sự hiếu thắng của tôi nhưng vẫn đang bế tắc. Haiz. Thôi để tối tính. Giờ vào làm giấc ngủ bù đã. Bị hành cả đêm rồi ngủ còn không được bao nhiêu.
Lúc đi tôi bảo cô ta về thì cứ vậy về rồi khép cửa lại nên cửa không có khóa. Uể oải bước vào nhà, cởi áo ra vứt bừa rồi thả mình đánh phịt lên ghế. Thở dài với tư tưởng NGỦ ĐÃ TÍNH SAU. Vừa ngả lưng nhắm mắt chưa được 10 giây…
– Anh về rồi ạ?
ĐKM… clgt này…