Phần 12
Nhiều bữa Lan thấy chồng nàng sau khi nhận được điện thoại thì vội ra ngoài, rồi về rất khuya, trên người có mùi rượu, Lan hỏi thì nghe quân trả lời là phải đi nhậu với mấy lãnh đạo cấp cao hơn, nói xong rồi lăn ra ngủ. Có hôm khi chồng nàng đã ngủ, Lan nhẹ nhàng đưa mũi vào giữa háng của chồng, “mùi thơm”, chồng nàng đã tắm sạch sẽ, “nếu đi nhậu thì làm sao mà phần bên dưới lại thơm tho được?” “Nhất định là đã tắm!” “Tại sao lại tắm, mà thời gian đâu tắm trong khi nhậu?”. Một mùi hương, ba câu hỏi, Lan hiểu, một giọt nước mắt lăn dài trên má Lan. Lan cũng không trách quân được, vì Lan cũng đang tự trách mình. Chồng nàng ngoại tình, còn nàng thì có khá gì hơn…
Sau vài lần kiểm tra thì kết quả đều như nhau, chính vì chồng Lan quá cẩn thận cho nên Lan mới phát hiện ra được. Trong những lúc Lan buồn bã thì Lan chợt cảm thấy yêu đời và vui vẻ hơn hẳn khi trò chuyện với thầy hiệu trưởng qua những bữa cơm trưa ngắn ngủi. Về sex, Lan không thiếu! Hai thằng học trò của Lan phục vụ Lan có thể nói là chu đáo quá mức. Càng ngày Lan càng cảm thấy như chúng muốn độc chiếm nàng hơn, Lan không còn thấy được nét ngây thơ trong khuôn mặt của hai thằng nữa, những nét ngây thơ tương đồng với người yêu thuở trăng tròn của Lan, mà thay vào đó là sự dâm dục, là ham muốn, có đôi khi Lan tự trách mình, có phải vì mình mà hai thằng học trò ngày càng dâm hơn, mỗi lần làm tình với nàng chúng làm dữ dội hơn, lâu hơn và đặc biệt là chúng cũng làm thô bạo hơn.
Lan phát hiện ra khi ở trên giường thì Lan ngày càng giống một con đĩ hơn, đó là Lan tự cho mình như thế, vì mỗi lần làm tình ở nhà Lan thì hai thằng học trò đều bắt Lan phải coi phim sex chung với chúng để tăng thêm hứng thú. Dần dần, những tên tuổi nổi tiếng trong làng AV nhật, mỹ, châu âu Lan đều rành, nhưng nhiều nhất vẫn là nhật, chắc có lẽ do cùng là châu á cho nên Lan thấy thích xem phim nhật hơn là bọn châu âu.
Đủ mọi thể loại, tự sướng, nhẹ nhàng, lãng mạn, cũng có thể loại hiếp dâm, làm tình tập thể, rồi có cả bạo dâm, thể loại này Lan cảm thấy có chút ghê ghê sao đó, có hôm chúng còn cho nàng coi cả thể loại sex thú, Lan thật sự sốc khi xem những cảnh đó, Lan thật sự không thể tưởng tượng nổi là lại có người phụ nữ lại chịu nằm chàng hãng, đưa lồn ra cho chó đụ, từ “chó đụ” là từ thô tục mà nàng biết được khi nghe các bà bán cá trong chợ chửi lộn với nhau trong một lần Lan đi chợ.
Lan cứ nghĩ đó chỉ là những lời mắng chửi mà thôi, nhưng không ngờ đó lại là sự thật, nhưng chó thì còn đỡ, có cả phim mà nữ diễn viên chính còn để cho cả ngựa đụ nữa, sau khi coi xong loại phim đó thì Lan nhất quyết không chịu coi tiếp các loại phim đó nữa, nhưng hai thằng cứ nằng nặc đòi coi và bắt Lan coi chung, sau ba lần thì Lan ra tối hậu thư, một là hai đứa được tiếp tục chơi nàng và coi phim sex khi chơi nàng, hai là về nhà coi thể loại đó rồi tự thủ dâm cho nhau đi.
Thế là chúng phải ngừng không cho Lan coi thể loại đó nữa, nhưng chúng lại bắt Lan phải hứa là ngoại trừ loại sex thú ra thì chúng muốn coi thể loại gì thì Lan phải nghe theo, Lan nghĩ chẳng có thể loại nào mà tởm hơn sex thú nữa, nên đồng ý, nhưng lúc đó Lan quên mất một điều, vẫn còn một thể loại mà Lan không thích đó là bạo dâm và đặc biệt là bạo dâm mà nhân vật nữ trong phim chỉ có một và nam thì có cả đám.
Lan có thể thấy được mỗi khi coi phim theo thể loại bạo dâm thì hai thằng hăng hơn rất nhiều, chơi nàng dai hơn và cũng khiến nàng tơi tả hơn. Tuy chúng chưa dám áp dụng những hành động như trong phim với nàng nhưng nàng không biết là có ngày đó chúng làm thiệt không. Chúng bắt nàng phải cố nghe rõ từng tiếng rên của các nữ diễn viên rồi bắt nàng rên theo như thế, lúc đầu Lan rên không được như thế, nhưng dần dần, Lan có cảm giác nàng rên còn tốt hơn cả những diễn viên đó nữa. Lan không biết là mình đang được “huấn luyện”, một đợt huấn luyện đặc biệt mà cho dù có nằm mở cả ngàn lần Lan cũng không mơ được như thế.
Về phương diện tình cảm thì nàng không còn trông mong gì ở người chồng của nàng nữa, hiện nay nàng vẫn sống chung với Quân tất cả chỉ là vì bé Liên, và Lan thật sự không muốn phải ly dị với quân. Lan đã tìm được niềm vui trong cuộc sống của mình đó là những lúc cho bé Liên bú vú, những lúc như thế thì Lan thấy như mình còn trẻ, như lúc mới sinh bé Liên, một cảm giác ấm áp giúp cho Lan quên đi những phiền não trong cuộc sống. Và gần đây, cũng có thêm một niềm vui khác đó chính là những giờ dùng cơm trưa ngắn ngủi với thầy hiệu trưởng.
Lan biết, con tim của mình đã lạc lối rối, không biết là “lạc lối” hay là “đúng lối” nữa, Lan biết được mình đã yêu thầy hiệu trưởng, và dường như trong cảm giác của nàng thì thầy hiệu trưởng cũng thế, nhưng cả hai đều kìm nén tình cảm của mình, Lan biết thầy hiệu trưởng lo sợ, sợ sẽ phá vỡ hạnh phúc gia đình Lan, còn Lan thì sợ lại mang tiếng xấu và làm cho thầy thêm phiền não. Cho nên cả hai cứ như thế, vui vẻ và hạnh phúc với nhau qua bữa cơm trưa ngắn ngủi hàng ngày, tuy ít ỏi nhưng nó lại là động lực lớn cho cả hai tiếp tục như thế.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Liên khẽ kêu một tiếng đau đớn khi cố gắng ép hai vú của mình vào chiếc áo ngực nhỏ xinh. Thùy đứng bên cạnh nghe thấy tiếng Liên thì cười:
– Ý dà dà, tiểu thư xinh đẹp của tui hôm nay sao thế!?
Liên xoay người qua véo mũi Thùy:
– Mày đó, con quỷ, tối qua mày bú vú tao dữ quá, giờ vẫn còn đỏ nè, giờ mặc áo ngực vô là nó đau nè mày!
Thùy nghe xong thì lè lưỡi làm mặt quỷ, cười trừ rồi xoay người lại thay đồ tiếp, bỗng Thùy khựng lại, nhìn qua Liên rồi cười cười bí hiểm. Liên vẫn còn chưa mặc xong áo ngực, vì cứ vừa chuẩn bị cài lại thì hai vú lại đau. Liên đang đau đầu không biết làm sao thì chợt Thùy giật lấy cái áo ngực của Liên, tháo ra. Liên định la lên thì Thùy đã nói trước:
– Nè, suy nghĩ làm gì cho mệt, mặc áo ngực thì đau dzú, thế thì khỏi mặc là khỏi đau!
Liên định giật lại nhưng Thùy đã nhanh chân né đi. Liên nói:
– Con nhỏ này, mày đưa lại đây mau, sắp trễ giờ rồi kìa!
Thùy cầm cái áo ngực của Liên trong tay rồi quay vòng vòng, cười hà hà đắc chí:
– Con nhỏ này, mày mặc áo ngực vô thì dzú đau thì làm sao mà đi học được hả mày, mặc áo thường là được rồi bỏ bà cái áo ngực này đi có chết thằng tây thằng tàu nào đâu mà mày sợ dữ vậy?
Liên ngập ngừng định nói gì đó, nhưng không có nói ra. Thùy thấy thế thì cười cười rồi cũng đi thay quần áo tiếp, bỗng Liên vồ lấy Thùy, tháo phăng cái áo ngực trên người Thùy ra, chộp lấy vú Thùy bú thật mạnh, hai tay bóp lấy một vú, rồi bú lấy bên vú đó luôn. Thùy định la lên nhưng nhớ ra là trời đã sáng, nếu kêu lên thì người khác nghe được tưởng có chuyện gì rồi chạy qua thấy cảnh này chắc Thùy có nước độn thổ. Nên vừa đau, vừa sướng, lại không được rên la khiến cho Thùy khó chịu vô cùng, vô tình nó lại kích thích Liên hơn.
Liên bú một hồi bên vú này rồi chuyển sang vú kia, Thùy thì chẳng biết làm sao đành nhét đại cái áo ngực của Liên vào miệng, cắn mạnh để cho khỏi kêu lên thành tiếng. Sau khi bú xong cả hai bên vú của Thùy thì Liên ngẩng đầu lên cười hì hì:
– Thế là đều nhé, tao không mặc áo ngực thì mày cũng không được mặc đâu đấy!
Nói xong thì đứng lên, mở tủ quần áo ra kiếm đồ để mặc, vì Liên vốn định mặc một cái áo sơ mi trắng với quần tây, nhưng giờ không mặc áo ngực mà mặc sơ mi trắng thì không ổn.
Thùy nằm đó, nhả cái áo ngực trong miệng ra, thở hổn hển. Một lúc sau thì mắng:
– Con nhỏ này, mày định không cho tao đi học luôn hả, bú mạnh quá vậy mại, đau muốn chết!
– Cho mày biết, hôm qua mày bú tao thì tao có cảm giác sao, he he!
Lựa một hồi Liên quyết định chọn một cái áo thun rộng và dày, ai không chú ý lắm thì sẽ không phát hiện được Liên không mặc áo ngực, Thùy cũng chọn đồ giống Liên. Sau đó cả hai ra khỏi phòng đi ăn sáng rồi vào giảng đường.
Trên đường đi, Liên và Thùy cố tình ôm một cái cặp trước ngực để phòng ngừa có người thấy đầu ti của hai vú nhô ra phần ngoài áo. Tan học, Liên và Thùy chuẩn bị ra ăn cơm trưa, đi được nửa chừng thì bỗng nghe có người gọi “Liên”. Liên và Thùy xùng xoay người lại, thì ra đó chính là Sơn. Sơn chạy lại nói:
– May quá, gặp được em rồi!
Thùy vội chen vào:
– Này này, cái anh kia! Ở đây có hai mỹ nhân nhé, anh kêu em là kêu ai đấy hử!?
Sơn thấy Thùy nói thế thì xấu hổ, biết là Thùy cố tình trêu mình, nên cười trừ, cũng may là Liên giải cứu cho Sơn, Liên nói:
– Con quỷ, mày nói linh tinh gì thế?
– Úi giời, có dzai dzồi, quên bạn dzồi, thật là khổ cho tui quá mà, hù hù!
Cả Liên và Sơn đều bật cười trước câu nói của Thùy.
Sơn ấp úng:
– Hai em chắc chưa ăn cơm trưa…
Sơn còn nói chưa hết câu là đã bị Thùy chen vào:
– Thế anh không nghe là mới chỉ có tiếng chuông báo hiệu hết giờ học thôi à, đâu phải sumo đâu mà ngoạm cái là hết đĩa cơm, thôi nể tình anh cũng đẹp dzai, nhường phần cho anh mời hai mỹ nhân này đi en đó!
Sơn và Liên không biết nói sao với Thùy nữa, Liên đành cười trừ, vì nàng biết chắc Thùy sẽ làm khó Sơn. Còn Sơn cũng cười nhưng mà là cười gượng:
– Thế thì chúng…
Lại một lần nữa Sơn chưa nói hết câu đã bị Thùy chen vào:
– Vô tiệm cơm việt ở ngã ba đường đi, chỗ đó ít xe cộ, lại bán ngon, đi thôi Liên.
Nói xong rồi nắm tay Liên kéo te te đi, bỏ mặc Sơn đứng đó, Sơn lắc đầu cười khổ, rồi đi theo.
Liên quen Sơn cũng chỉ mới một thời gian thôi, lần đầu tiên khi Sơn và Liên quen biết nhau thì đó là vào một buổi chiều chủ nhật, Liên tản bộ ngoài công viên, Liên rủ Thùy đi chung nhưng Thùy không chịu đi, nói là đau bụng, và thế là Liên đi một mình, Liên thích không khí trong lành ở công viên, Liên thích nhìn những em nhỏ vui đùa ngoài công viên, nhìn chúng Liên nhớ lại thời thơ ấu của mình, rất vô tư, hồn nhiên và yêu đời. Nhưng trong ký ức tuổi thơ của Liên, không chỉ có những điều đó không thôi, mà còn những điều khác nữa…