Phần 126
Tại Thành phố…
Khoảng 9 giờ sáng Thủy biết chắc ở khách sạn chỉ còn lại mỗi ông Trí – bố của anh Quân người yêu cô, vì ông Mạnh và ông Tiến phải vô công ty, anh Quân thì có hẹn với mấy người bạn ở Đồng Nai, còn bố cô thì nhân tiện lên Thành phố đi thăm mấy người bà con, nên cô mới dám quay lại khách sạn gặp ông ta. Tiếp tân gọi điện thoại lên phòng, ông ta đồng ý gặp cô, cô lên phòng, ngập ngừng hồi lâu, cô mới dám gõ cửa nhè nhẹ.
– Mời vào, cửa không khóa. – Đúng là giọng của ông ta rồi, cái giọng nói của ông ta không thể lẫn đi đâu được.
Thủy mở cửa rón rén đi vào, cô không quên ý tứ khép cửa lại.
– Chào cháu ! Cháu gặp bác có chuyện gì ? – Ông Trí đang ngồi ở sa – lon, ông ngước lên nhìn cô.
– Bác Trí ! – Cháu muốn nói chuyện với bác 1 lát có được không ?
– Mời cháu ngồi. Cháu muốn nói chuyện gì với bác ?
– Dạ, chuyện hồi sáng nay đó, nó là thế này …
…
Thì ra sáng nay, lúc Thủy chuẩn bị bước lên taxi thì cô nghe có người chào cô.
– Thủy ! Chào cháu !
Thủy giật mình quay lại, thì ra là bác Trí – bố anh Quân, cô lắp bắp :
– Bác Trí ! Cháu chào bác. Sao bác dậy sớm vậy ?
– Bác ở đây đợi cháu lâu rồi, bác đoán thế nào sáng nay cháu cũng dậy ra về sớm.
– Bác… bác đợi cháu lâu rồi ? – Thủy hơi tái mặt. – Sao bác lại đợi cháu ?
– Tối qua bác đã nhìn thấy bác Tiến kéo cháu vô phòng … Bác đã đứng đợi rất lâu mà không thấy cháu ra… Sáng nay cháu mới về, vậy là tối qua cháu đã ngủ trong phòng bác Tiến. Vậy cháu đã làm gì trong phòng bác Tiến mà đến sáng nay với về vậy ?
– Cháu … cháu…
Thủy lắp bắp, cô không biết phải giải thích làm sao nữa, sự thật đã quá rành rành, còn làm gì nữa ngoài “chuyện đó” khi 1 người đàn ông và 1 người đàn bà không có 1 mối quan hệ họ hàng nào cùng ngủ chung 1 phòng ở khách sạn, cô thật sự sợ hãi, đúng là “ đi đêm lắm có ngày gặp ma”.
– Cháu sao vậy ? Khó giải thích lắm sao ?
– Cháu … Cháu…
– Bố ! Kìa Thủy , sao em và bố lại ở đây ? – Bất ngờ Quân từ trong đi ra.
– Em… em định đến thăm bố… thì gặp bác…
– Àh… Bố dậy sớm, định xuống dạo mát thì gặp con bé Thủy vừa tới, 2 bác cháu nói chuyện thôi mà … Phải không Thủy ?
– Dạ !
Sau đó ông Tiến không đá động gì tới “chuyện đó” cả, Thủy cũng vậy, nhưng cô cũng hiểu hình như ông ta đã đoán ra chuyện gì đó… Nếu mà ông ta nói những gì ông ta đã thấy cho bố cô , cho anh Quân – con ông ta – biết thì … Cô lo sợ, và thế là cô phải quay lại khách sạn gặp ông ta…
…
Và giờ đây Thủy đang ngồi ở trước mặt ông Trí, cô thừa hiểu là ông ta đã đóan ra được mối quan hệ giữa cô và ông Tiến không được “đàng hoàng” nên cô cũng không dám phủ nhận… nhưng cô cũng không ngu gì mà thừa nhận tất cả, cô nói dối mối quan hệ giữa cô và ông Tiến là do hoàn cảnh đưa đẩy, là do … cô nói nhiều, nhiều lắm…
– Bác hiểu, nhưng cháu kể cho bác nghe những chuyện này làm gì, nó đâu có liên quan gì tới bác, bác có giúp gì được cho cháu đâu ?
Ông Trí cắt ngang lời cô nói, ông ta nhìn xoáy vào cô, cô lúng túng cúi xuống, mân mê tà áo nói lí nhí :
– Cháu xin bác … bác đừng nói chuyện này cho người khác biết … nhất là bố cháu và anh Quân, cháu biết cháu là 1 đứa con gái “hư”, nếu bác không chấp nhận cháu là con dâu của bác thì cháu sẽ tìm một lý do để chia tay với anh Quân… Nhưng cháu chỉ mong bác giữ kín chuyện cho cháu, mọi người mà biết chuyện chắc cháu phải tự tử vì xấu hổ mất.
Im lặng. Ông Trí chăm chú quan sát cô bé “tội nghiệp”. Phải nói là con bé cũng hoàn cảnh đấy, xa nhà phải tự lo bươn chải tất cả, đã tự lo kiến tiền đóng tiền học lại còn phải phụ giúp bố mẹ lo cho các em. Mấy lần cô bé về quê, nhìn cô bé khi ấy ăn mặc mát mẻ, áo thun, quần zin bó sát người, eo thon tròn lẳn, mông lắc tanh tách ông đã cảm thấy “nóng trong người” rồi.
Giờ nhìn cô bé ngồi trước mặt đây, ông trầm ngâm… Nhìn kỹ thì con bé không đẹp nhưng mà trông “dâm” quá, nhất là đôi môi của nó, nhìn mà phát thèm, ông muốn cắn 1 phát vào đôi môi đó quá… Dáng dấp cô bé nom quá được, cao dong dỏng, thân hình thon thả nhưng đầy đặn, khuôn ngực thiếu nữ đang phập phồng lo âu… Nếu để nó vì xấu hổ mà tự tử thì phí của quá. Mà thằng con ông cũng thật có mắt nhìn người, không biết nó đã “hốt” con bé chưa nhỉ ? Mình đoán chắc là rồi. Trông con bé “ngon lành” như vầy thảo nào mà thằng Tiến chẳng kể gì mối quan hệ bạn bè thân thiết với bố con bé mà tìm cách “hốt” con bé đáng tuổi con mình cho bằng được, thằng Tiến nó cũng “gian” ghê…
Tự nhiên ông thấy cái tuổi 50 của mình vẫn chưa già, ông nhìn khuôn ngực con bé như muốn xuyên thấu qua làn áo mỏng. Sau làn áo ấy là một bộ ngực non tơ mơn mởn với đôi nhũ hoa xinh xắn. Lâu rồi ông không còn được thấy “cái đó”, “cái đó” đã lùi vào dĩ vãng quá xa khi mà giờ đây vợ ông cũng ở cái tuổi xấp xỉ như ông. Và còn gì nữa, khuất sau mặt bàn kia, bên trong cái quần zin, hẳn cặp đùi con bé sẽ thon dài và trắng nõn nà. Và giữa hai đùi nó… “Cái đấy” trông thế nào nhỉ. Hẳn cũng phải mượt mà nổi phồng lên mũm mĩm. Ông bỗng khao khát được thấy cơ thể thiếu nữ tràn đầy sức sống kia quá chừng.
– Nếu bác im lặng không nói gì cả… cháu có dám hứa với bác một điều không ? – Ông Trí hỏi và đứng lên đi chắp tay sau lưng vòng ra sau cô.
– Cháu hứa… Cháu sẽ làm tốt điều bác yêu cầu – Thủy lắp bắp, cô tin rằng ông ta đã động lòng vì những giọt nước mắt “hối hận” của cô.
– Đấy là điều đương nhiên rồi … – Ông Trí cười và đặt tay lên vai cô.
Thủy giật mình, cô hơi so vai lại, giọng ông ta cất lên từ sau lưng cô:
– Bác biết vì hoàn cảnh mà cháu mới như vậy … dù sao thì cháu cũng đã “trót dại” rồi… và bác rất “thương” cháu, lâu nay bác đã coi cháu như con dâu mình rồi, với lại bác với gia đình cháu là chỗ thân thiết, vì vậy bác cũng không nỡ nói cho mọi người biết…
Thủy ngồi yên lặng. Ông Trí ngó xuống qua vai Thủy, lấp ló trong cổ áo bờ trên cặp vú nổi cao trắng ngần, ông thấy cả viền áo lót của cô và khe ngực sâu giữa hai bầu vú tròn căng trong áo lót. Ông đánh liều đặt hai tay lên vai cô xoa nắn nhè nhẹ, cô khẽ rùng mình. Không để cô kịp phản ứng ông nói thao thao:
– Dù gì thì mọi việc cũng đã xảy ra rồi… cháu cũng đã phản bội thằng con bác… dù muốn hay không bác cũng thể thay đổi được gì cả… nhưng nếu cháu vẫn muốn làm con dâu bác thì bác cũng sẽ chấp nhận cháu là con dâu… bác hứa sẽ im lặng không nói “chuyện này” với bấy kỳ ai, kể cả thằng con trai bác…
– Vâng… cháu rất muốn…
– Vậy đổi lại bác cần ở cháu một điều kiện…
– Điều kiện gì thưa bác… cháu sẽ thực hiện ngay cho bác ạh! Cháu rất yêu anh Quân, cháu không thể mất anh ấy.
Nỗi vui mừng khiến Thủy hứa ngay, và rồi cô chợt nhận thấy những ngón tay ông ta đang đi dần xuống cổ, xuống phần trên ngực cô, cô hốt hoảng la lên :
– Bác Trí… bác… bác làm gì vậy ?
– Bác già rồi… Cháu thì cũng đã lỡ rồi… Đã lâu lắm rồi bác không được thấy vẻ đẹp cơ thể của một thiếu nữ… vậy cháu có thể cho bác được thỏa lòng chứ ? Đấy là điều kiện của bác.
– Ý bác là… sao ? Cháu… cháu chưa hiểu ý bác ? – Thủy hơi ngỡ ngàng, dù gì đây cũng là bố của người yêu cô, và tương lai sẽ là bố chồng của cô.
– Bác muốn được cháu cho bác nhìn ngắm cơ thể thiếu nữ của cháu 1 lần ! – Ông Trí nói rành rọt.
– Ôi… Bác Trí… bác nói gì lạ vậy ? Cháu là người yêu của anh Quân, con trai bác mà ! – Thủy vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi.
– Thì đã sao nào ? Hiện tại anh vẫn chưa phải là bố chồng em và em cũng chưa phải là con dâu anh … Giữa anh và em không hề có 1 mối quan hệ huyết thống nào cả, vậy thì tại sao anh Tiến lại có thể với em, còn anh thì không thể ? – Ông Trí đã thay đổi cách xưng hô.
– Bác Trí… đừng mà bác… cháu xin bác…
Thủy rùng mình khi những ngón tay ông ta luồn vào trong cổ áo Thủy, chạm vào một bên vú cô, cô giật mình định bật dậy nhưng hai bàn tay ông ta đã ấn xuống vai cô giữ lại.
– Tuỳ em thôi… Nếu em muốn cho bố mẹ em, thằng Quân con anh và mọi người xung quanh em biết chuyện của em… và nếu em không muốn làm con dâu anh nữa thì … em cứ việc đứng dậy đi về.
– Bác Trí… cháu… cháu…
– Em thấy đấy, anh cũng đã già, cũng không đủ sức “làm ăn” gì đâu, có chăng anh chỉ là muốn được thoả mãn bàn tay, đôi mắt và cái miệng mình thôi mà.
Ông Trí buông Thủy ra, ông đi lại mở cửa hé đầu nhìn ra ngoài, rồi ông đóng cửa lại, bấm chốt… Thủy giật mình thảng thốt quay đầu lại nhìn ông ta đang đi lại phía cô ngồi, ánh mắt ông ta nhìn cô như muốn lột trần cô ra vậy, ánh mắt đó đầy sự thèm muốn.
– Hu… hu… Cháu xin bác… bác là bố của anh Quân mà… cháu sẽ là con dâu của bác…cháu không thể làm được điều ấy với bác được, tội lỗi lắm bác ơi … cháu xin bác … hu…hu…
– Thì anh cũng có bắt buộc em đâu nè… Em có quyền lựa chọn đồng ý hay không đồng ý mà… – Ông từ tốn nói tiếp – Anh nói lại 1 lần nữa, nếu em đồng ý thì anh hứa sẽ im lặng, và em sẽ vẫn là con dâu của anh nếu em muốn. Anh hứa là sẽ không làm tổn hại em mà, anh cho em quyền lựa chọn, em hiểu ý anh chứ ?
Thủy ngồi ngẫm nghĩ, “anh cho em quyền lựa chọn”, câu nói nghe phát tởm, cô đã nghe nó rất nhiều lần rồi. Chẳng phải ông Mạnh sau khi cướp đi đời con gái của cô xong cũng đã cho cô 2 quyền lựa chọn : 1 là nếu cô đồng ý là “người tình” của ông ta thì cô sẽ có tất cả, còn 2 là nếu cô không đồng ý cô sẽ chẳng có gì cả. Cô có thể lựa chọn cách thứ 2 không ? Có thể, nhưng khi đó đời con gái của cô sẽ mất đi oan uổng với 2 bàn tray trắng sao ? Và vì vậy cô đã “đau đớn” chọn cách thứ 1.
Và khi thằng Minh biết chuyện giữa cô và bố nó, nó cũng đã hăm dọa cô, và nó cũng đã cho cô 2 quyền lựa chọn : 1 là cô phải “cho” nó đổi lại nó sẽ im lặng, 2 là nếu cô không đồng ý nó sẽ tung hô hết lên, và cô cũng sẽ mất tất cả, từ tiền bạc tới danh dự. Cô có thể chọn cách thứ 2 ư một khi cô đã phóng lao rồi, “đã trót thì trét” vì vậy cô cũng phải “đau đớn” chọn cách thứ nhất.
Rồi khi ông Mạnh đề nghị cô “vui vẻ” với ông Tiến, ông ta có vẻ không ép buộc cô, ông ta cũng cho cô 2 sự lựa chọn là đồng ý hay không đồng ý. Nhưng ông ta cũng đã ẩn ý rằng ông Tiến là người quyết định vận mệnh của ông ta, nếu cô không đồng ý làm vui lòng ông Tiến thì có thể ông ta sẽ mất tất cả, mà tương lai, cuộc sống của cô thì lại phụ thuộc vào ông ta. Cô có thể lựa chọn không đồng ý được không 1 khi cô đã lún quá sâu vào cuộc chơi rồi, và nếu từ bỏ cuộc chơi thì cô lại trở về với 2 bàn tay trắng. Và thế là cô lại phải “đau đớn” chấp nhận đồng ý.
Và rồi bây giờ cô lại rơi vào hoàn cảnh éo le y như vậy, ông Trí lại đưa ra cho cô 2 sự lựa chọn, 1 là cô phải đồng ý “cho” ông ta ngắm nhìn thân thể cô, đổi lại ông ta sẽ giữ im lặng, 2 là cô có thể không đồng ý, nhưng ông ta sẽ nói cho tất cả mọi người biết chuyện của cô và ông Tiến, khi đó cô còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người nữa chứ, cô chỉ có nước tự tử thôi … Vậy thì cô còn cách chọn lựa nào khác ngoài cách thứ nhất ?
Cô nhớ tới người yêu, rồi lại nhớ tới những người đàn ông đã đi qua đời cô như ông Mạnh, ông Tiến, thằng Minh… Thôi thì mình có còn gì nữa đâu mà giữ, ông ta cũng đã biết hết chuyện của mình rồi thì còn xấu hổ gì nữa chứ. Ông ta chỉ đòi ngắm thân thể mình thôi mà, mình có mất mát gì đâu chứ, thôi thì mình chỉ chiều ông ta một tý thôi, cứ để cho ông ta mơn trớn, chắc ông cũng chỉ muốn thế, đổi lại ông ta sẽ giữ im lặng cho mình… Ông Trí đang đứng sau lưng cô, tay lại để hờ lên vai cô thăm dò:
– Thế nào Thủy, em có đồng ý không ?
Thủy vẫn để cho ông đặt tay trên vai, cô yên lặng hồi lâu rồi hỏi :
– Anh… anh… chỉ nhìn, chỉ sờ và hôn thôi phải không ? – Thủy cũng đã thay đổi cách xưng hô.
– Đúng vậy đó … em đồng ý rồi hả ?
Thủy trầm tư 1 lúc, và rồi cuối cùng cô quyết định :
– Dạ…
Thủy đáp khẽ như một hơi thở và cô nhắm mắt lại, từ khóe mắt người thiếu nữ trẻ 2 dòng lệ tuôn trào trên má…