Phần 161
Sáng hôm sau, bác Huệ muốn lên Củ Chi thăm mấy người quen, lấy lý do là đang hè rất rảnh rỗi nó xung phong chở bác Huệ đi, đây là cơ hội cuối cùng hiếm hoi mà nó phải tận dụng…
Bà con, bạn bè lâu ngày gặp mặt, bác Huệ hàn huyên với họ suốt cả ngày, họ giữ bác và nó ở lại ăn cơm, mãi đến gần 5 giờ chiều hai bác cháu mới về được…
Trên đường về, trời lại đổ cơn mưa, nó thấy trên đường có 1 vũng nước bẩn, nó cố tình chạy xe vào vũng nước bẩn đó, làm cho nước bẩn văng tung tóe lên người cả 2 bác cháu… Sau đó nó kiếm cớ áo quần bị ướt và dơ bẩn hết rồi, trời lại đang đổ mưa thế là nó dừng xe lại tại 1 khách sạn ven đường, bà Huệ ngạc nhiên :
– Ơ… mình vô đây làm gì hả cháu ?
– Áo quần bác cháu mình dơ bẩn hết rồi, đi về thành phố quê lắm, trời lại đang mưa, bác cháu mình vô đây trú mưa, quần áo bảo họ giặt sạch cho mình, sau đó tạnh mưa mình về.
– Giặt quần áo làm sao mà khô kịp hả cháu ?
– Bác quê quá, họ có máy sấy khô quần áo mà, 1 tiếng là xong ngay thôi.
Nó dắt xe vô khách sạn, bà Huệ tin tưởng nó vì nghĩ rằng nó còn bé nên cứ im lặng theo nó. Nó vô quầy tiếp tân lấy 1 phòng VIP , rồi dẫn bác lên phòng… Lên tới phòng, nó vô nhà tắm thay quần áo, khoác lên mình chiếc áo khoác của khách sạn, rồi đi ra nói với bác Huệ :
– Bác vô cởi quần áo ướt ra đi, để cháu đưa cho phục vụ giặt ủi.
– Ơ… Thế bác sẽ mặc gì ?
– Giống như cháu nè, bác mặc áo khoác vào, nó treo ở móc đó.
– Ừh… thôi cũng được, cháu đợi bác 1 chút.
Bà Huệ đi vô nhà tắm, một lát bà đi ra, trên mình bà cũng khoác chiếc áo khoác giống nó, nó là đàn ông mặc thì không có vấn đề gì, nhưng bác mặc thì cũng hơi ngượng 1 chút, chúng khá là ngắn và mỏng, nó nhĩn rõ bắp chân mập mạp trắng phau của bác, da thịt bác lồ lộ…
Nó cầm bộ quần áo bác đưa, rồi cầm luôn bộ quần áo của nó, sau đó điện thoại xuống tiếp tân … Một lát phục vụ phòng lên gõ cửa, nó đứng dậy mở cửa đưa quần áo cho phục vụ phòng, không quên dặn dò :
– Anh giặt ủi lẹ dùm tôi nha.
– Anh yên tâm, khoảng 1 tiếng sau sẽ có đồ cho anh mặc liền.
Nó quay qua hỏi bác Huệ :
– Bác có muốn uống gì không ?
– Cháu gọi cho bác 1 ly sữa nóng.
Nó kêu phục vụ phòng mang lên 1 ly sữa nóng cho bác, và 1 ly cà phê cho nó, nó kín đáo đưa cho phục vụ phòng 1 tờ 200 ngàn.
– Em cầm uống nước, em giúp anh chuyện này được không ?
– Dạ, anh muốn em giúp anh chuyện gì ? Em sẵn lòng giúp anh ngay. – Người phục vụ nhanh nhẹn cầm tờ 200 ngàn.
– Em bỏ cái này vào ly sữa cho anh, nhớ kín đáo đó nha. – Nó đưa gói thuốc kích dục mà hôm qua nó đã tán nhuyễn nhưng chưa kịp sử dụng thì mẹ nó về.
– Chuyện nhỏ mà anh. – Người phục vụ phòng mỉm cười. – Anh có cần “nó” không ?
– Cần gì ? – Nó hỏi lại.
– “OK” đó.
– “OK” ? Ồh, không cần đâu, đây là máy bay “sạch” mà. – Nó cười nham nhở.
– Dạ, em hiểu rồi. – Người phục vụ phòng quay đi.
Nó quay vô phòng đã thấy bác Huệ tự nhiên nằm ngả người trên sa – lon, hai bắp đùi bác lộ ra trắng hồng. Nó đứng sau lưng bác nhìn qua vai bác như dán mắt vào đôi chân trần của bác, “chúng” đẹp quá, da trắng hồng nõn nà. Bà Huệ bất chợt quay lại, bắt gặp ánh mắt của nó, bà xấu hổ bối rối cố kéo cái vạt áo xuống che đùi nhưng cách đó lại làm lộ rõ hơn khuôn ngực căng đầy của bà qua khe áo, nó đã nhìn thấy rõ cả hoa văn của cái áo lót bác đang mặc…
– Bác Huệ năm nay bao nhiêu tuổi rồi ? – Nó hỏi.
– Bác bằng tuổi bố cháu đó. – Bà Huệ trả lời.
– Bố cháu 42 tuổi, vậy bác cũng 42 tuổi ?
– Đúng rồi đó cháu.
– Bác đã 42 tuổi thiệt sao ? Cháu không tin đâu.
– Sao vậy ? Bác nói thiệt mà. Hồi đó bác học cùng lớp với bố cháu mà.
– Thiệt vậy sao ? Cháu hơi bất ngờ đó.
– Cháu bất ngờ về chuyện gì ?
– Bác đã 42 tuổi rồi mà trông bác còn đẹp quá, cháu cứ ngỡ bác chỉ 30 thôi ( ??? – xạo bà cố ).
– Hì hì… cháu xạo quá …
– Cháu nói thiệt mà… nhìn “dáng” bác còn tuyệt lắm…
– Cháu cứ trêu bác, bác đã ngoài tứ tuần, đã qua 3 lần sinh nở mà “dáng” còn đẹp nỗi gì… bác đã xồ xề giống con lợn nái lắm rồi. – Bà Huệ đỏ mặt.
– Không dám đâu …
Nó cố gắng kiềm chế bản thân không nóng vội, thản nhiên vừa trò truyện với bác vừa xem Tivi … 10 phút sau phục vụ phòng mang nước lên, tay phục vụ phòng cười nói nhỏ với nó:
– “Xong” rồi đó anh.
– OK !
Bà Huệ cầm ly sữa lên nhấp vài ngụm, sau đó tiếp tục xem Tivi … Nó vẫn tiếp tục trò truyện với bác, lâu lâu lại khen bác 1 câu làm bác tuy xấu hổ nhưng lại rất vui… Khoảng 15 phút sau thuốc đã ngấm và bắt đầu phát huy tác dụng… Bà Huệ thấy cơ thể rạo rực, cặp mắt bà ngây dại đi, đầu óc bà không còn tỉnh táo nữa, mà bắt đầu mơ màng…
Giờ phút mà Minh chờ đợi đã đến, nó xáp lại bên cạnh bác Huệ. Nhẹ nhàng, ân cần, nó nhìn sâu vào đôi mắt trên gương mặt đang bối rối, mơ màng của bác.
– Bác Huệ… bác hấp dẫn quá… – Minh thì thầm vừa đủ nghe.
– Cháu cứ trêu bác… Bác là “bà già” ngoài 40 rồi… Còn hấp dẫn gì nữa chứ…
– Cháu nói thật … bác còn hấp dẫn và khiêu gợi lắm…
Bà Huệ đờ người ra không nói gì, bà nhìn gương mặt “thằng bé” đang từ từ tiến sát lại bà, bà bối rối ngả người ra sau tựa vào thành ghế. Đầu óc bà Huệ trống rỗng như một khoảng không mênh mông vô tận…
– Bác Huệ… cháu … cháu thích bác… bác “cho” cháu nha…
– Ơ kìa Minh… cháu nói gì vậy ?
– Bác Huệ… bác “cho” cháu được 1 lần với bác nha…
– Ôi… Minh… bác già rồi… đừng cháu… bác xin… – Bà Huệ thở gấp gáp – Bác gìa rồi, còn hấp dẫn gì nữa chứ, cháu hãy tìm những cô trẻ hơn… Ơ kìa Minh…
– Giờ đây chỉ có cháu và bác… cháu sẽ làm cho bác thấy bác vẫn còn rất hấp dẫn …
Bàn tay Minh rê rê dần lên đùi bà Huệ, vuốt ve nhẹ nhẹ. Bà Huệ sợ hãi ngồi dịch sang bên, nó bèn áp sát lại, bàn tay len vào giữa hai đùi bà từ từ tiến sâu vào bên trong… Bà Huệ chụp vội hai bàn tay giữ chặt chỗ ấy, giọng nói gần như nghẹn lại:
– Đừng làm thế… Minh… Bác già rồi…
– Bác chưa già, cháu sẽ làm cho bác biết là bác vẫn chưa già, cuộc đời này còn nhiều điều thú vị lắm bác ạh …
Nó thì thầm, bàn tay tiến sâu hơn vào trong, chạm tới cái chỗ mềm mềm âm ấm giữa hai đùi bác Huệ, ngay bên dưới tay bác đang đè giữ. Bàn tay nó chậm nhưng cương quyết đẩy hai bàn tay đang chắn giữ của bác lên trên, chiếm gọn lấy phần giữa hai đùi đùi bác. “Chúng” thật mềm mại và nóng, nó cảm nhận được những sợi lông đang lạo xạo trong quần lót bác.
Bà Huệ vừa cố đẩy tay nó ra khỏi “chỗ đó” vừa dịch ra xa hơn, dịch ra bao nhiêu nó sạp lại bấy nhiều, và cuối cũng bà bị đẩy vào tận góc sa – lon, bị kẹt cứng giữa thành ghế và nó. Bà Huệ dợm mình định đứng dậy thì nó đã quàng tay qua vai bà kéo xuống.
– Không… Minh ơi… Cháu đang làm gì thế này… Chúng ta không thể… – Bà Huệ thảng thốt, run rẩy như người hết hơi.
– Sao chúng ta lại không thể ? Bác là đàn bà, cháu là đàn ông… Giờ đây chỉ có 2 chúng ta thôi mà… – Nó hỏi lại, áp mặt vào cổ bác Huệ hôn nhè nhẹ.
– Ôi… Đừng Minh…
Bà Huệ rùng mình vì làn môi nó lướt trên da cổ bà, lưỡi nó đang liếm nhẹ vào dái tai bà kèm theo hơi thở nóng hổi phả bên tai. Tự bao giờ không rõ, bàn tay nó đã vượt lên trên cạp quần lót của bà và đang từ từ luồn vào trong, đi sâu xuống… bà chỉ còn biết kẹp cứng hai đùi bà lại nhưng chẳng ăn thua gì…
Bà Huệ đã cảm nhận được ngón tay nó đang miết vào trong cái khe của bà… Ôi, “chỗ ấy” của bà đã ướt từ khi nào mà bà chẳng hay, ngón tay nó đang nhay nhay trên cái chỗ rất nhạy cảm của bà khiến bà cứ ríu cả người lại…