Phần 162
Nó vừa tấn công phía dưới, vừa tiếp tục kích thích khắp vùng cổ và gáy bác Huệ bằng môi và lưỡi. Sự dịu dàng nhưng không kém phần mạnh mẽ trong những động tác của nó khiến bà Huệ không sao cưỡng lại được những ham muốn vô thức đang cuộn dâng trong lòng. Và đến khi môi nó gắn vào môi bà một nụ hôn ngọt lịm thì bà nhũn người ra, phó mặc thân mình cho đôi tay của nó…
Nó nút lấy lưỡi bác Huệ mà mút rất sâu, lưỡi nó quyện lấy lưỡi bác xoắn xuýt. Bà Huệ chưa từng được hôn một cách mãnh liệt như thế bao giờ, bà mê mẩn thả mình theo cơn lũ ái tình đang ào ào sôi réo trong lòng, đến lúc bà nhận thấy quần lót của mình đã bị “thằng bé” đẩy xuống gần đầu gối bà, còn “chỗ ấy” của bà thì đang ướt nhoẹt trong bàn tay của nó thì bà mới sực tỉnh.
– Minh… Đừng cháu…
Bà hốt hoảng vội với tay kéo quần lót đã bị vặn xoắn như cái dây thừng lên. Nó ngừng hôn bác, nhìn sâu vào mắt bác với vẻ giễu cợt:
– Bác đừng cố chống lại cảm xúc của mình… Chẳng phải bác cũng đang rất muốn “khám phá” điều đó với cháu hay sao ? Cháu sẽ giúp bác… – Nó nhìn bác Huệ mỉm cười khích lệ.
– Đừng Minh… bác sợ lắm…
Bà Huệ thấy xấu hổ quá, đúng là nó rất hiểu cảm xúc của bà. Mà sao nó mới tí tuổi đầu mà “từng trải” quá vậy, nó chỉ mới bằng 1 phần 3 tuổi mình thôi mà. Ánh mắt nó làm bà như bị thôi miên, bà lại buông tay ra thôi không cố kéo quần lên nữa, và lại chìm đắm vào trong nụ hôn của nó…
Thời gian như lắng đọng lại trong nụ hôn cho đến khi bà chợt nhận ra bàn tay nó đang xoa xoa trên lưng bà, trên bụng và lần lần lên ngực bà. Rồi áo lót của bà bị đẩy lên trên, hai vú bà trật ra, núng nính nây nẩy dưới bàn tay của nó. Bà Huệ cảm thấy rất nhột, rất sướng nhưng cũng rất xấu hổ, bà kéo chiếc áo lên che như một phản xạ tự nhiên rồi chợt nhận ra rằng nó đâu có nhìn bà đâu mà chỉ đang sờ mó nắn bóp bà thôi, nó còn đang mải hôn bà kia mà.
Rồi nó cũng ngừng hôn, và nhanh chóng dùng tay lột chiếc áo khoác ra khỏi người bà. Rất bất ngờ, bà Huệ co rúm người lại cố che chắn khoảng da thịt đang trần trụi trước mắt nó. Nó chỉ cười ngả vào ôm lấy bà lần tay ra sau lưng mở móc khóa áo lót. Cả khuôn ngực đầy đặn chắc nịch của bà lộ ra trắng muốt với vẻ đẹp khôn tả. Bà Huệ vòng tay khoanh trước ngực che đậy một cách yếu ớt trước ánh mắt đang sáng lên của nó. Lúc này trên cơ thể bà chỉ còn sót lại chiếc quần lót màu trắng nhỏ bé che chắn vùng “cấm địa”. Nó cúi xuống bế bổng bác Huệ lên rời khỏi cái sa – lon.
– Ô kìa… Làm gì thế Minh… Bỏ bác xuống. – Bà Huệ hoảng hốt.
– Cháu đưa bác lại giường nằm cho thoải mái hơn. – Nó vừa bế bác Huệ đi vừa nói.
– Ôi, không, không… Minh…
Bà Huệ nhận thấy nó đang bế mình đi lại giường, bà hốt hoảng nhủ thầm :
– Chẳng nhẽ nó định làm “chuyện đó” với mình thiệt… – Bà hét lên – Ôi không… Minh… Bỏ bác xuống …
Nói thế chả nhẽ nó lại chịu bỏ bác xuống… Hiển nhiên là không đời nào, nó đã đặt bác lên giường… Tấm nệm rung lên êm ái dưới lưng bà Huệ, nó thả người đè xuống bác trong đầu hân hoan với ý nghĩ:
– Thế là xong, mọi việc đã diễn ra đúng như dự kiến của mình không sai một li nào. Mình sắp được biết mẹ của chị Thủy như thế nào. Ôi, hẳn là cái lồn của “bà già” này sẽ rất khít, rất nóng. Được xuất tinh vào lồn “bà già” này mới sung sướng làm sao…
Minh bắt đầu liếm nút lên bụng bác Huệ làm bác co thắt lên xuống, dần dần lưỡi nó di chuyển xuống phía dưới, khi hôn đến quần lót bác nó ngoạm một cái bất ngờ vào bẹn bác:
– Ah …! – Bà Huệ nẩy người lên.
Nó dùng hai môi mình che răng lại (vì sợ răng sẽ làm bác đau gây giảm khóai cảm nơi bác), nó bập. . .bập… liên tục vào 2 sợi dây chằng hai bên háng bác… Bà Huệ nẩy hẳn người lên, bà trân người theo từng cái táp cái bập của miệng nó.
– Ah!
Bà Huệ không thể không rên lên được, bà không còn biết gì cả, không còn có khái niệm luân thường đạo lý, không còn biết trước mặt bà là 1 “thằng bé”….giờ đây bà chỉ còn biết nó là 1 “người đàn ông” theo đúng nghĩa của nó, bà buông xuôi tất cả, mặc cho “thằng bé” muốn làm gì bà thì làm …
Không gian căn phòng như lắng đọng lại…
Giờ đây chỉ có những tiếng rên phát ra từ miệng một người đàn bà…Lúc này đây trên giường chỉ có 1 “bà già” ngoài tứ tuần với 1 “thằng bé” 15 tuổi … Họ đều gần như trần truồng, họ đang làm gì vậy ?
Cái lưỡi điệu nghệ của Minh bắt đầu di chuyển từ từ đến nơi đầy nhục cảm của bác Huệ, đó là 2 mép hồng hồng, bây giờ đã sưng húp ước nhẹp, nhầy nhụa phía sau cái quần lót mỏng manh. Nhìn từ bên ngòai quần lót Minh đã thấy “nó” nhô rất cao, đáy quần đã bết lại vì nước nhờn bác ứa ra quá nhiều. Nó liếm nhè nhẹ lên 2 mép âm đạo của bác Huệ từ phía bên ngòai quần lót …
Và rồi bất ngờ lưỡi Minh lách vào trong quần lót bác quét một đường từ trên xuống dưới theo hết chiều dài âm đạo…
Bà Huệ như bị điện giật nẩy người lên:
– AH…chết bác mất Minh ơi…ah…
Minh vẫn tiếp tục liếm lên hai mép âm đạo bác Huệ từ phía ngòai quần lót, lâu lâu lại lách lưỡi vào trong quần lót quét một đường dài lên âm đạo bác… Mỗi lần như vậy bà Huệ lại giật nảy người rên lên:
– Ah …
Đến lần thứ 5 khi nó lách lưỡi vào trong quần lót bà thì 2 chân bà kẹp chặt đầu nó, ghì sát vào không cho nó lấy lưỡi ra nữa… Đợi cho bác “dịu” bớt, nó ngẩng đầu lên dùng tay vén quần lót bác qua một bên. Ôi ! thật tội nghiệp, bướm bác giờ “nó” chèm nhẹp nhớp nhám, hai mép thịt đỏ au sưng húp, nước nhờn vẫn đang rỉ ra, ướt xuống khỏang nệm dưới mông bác…
“Thằng bé” đã tụt hẳn chiếc quần lót ra khỏi đôi chân bà, bà giãy dụa quằn quại một cách yếu ớt dưới thân mình nó. Giờ đây bà đã khỏa thân hoàn toàn, bà như cá nằm trên thớt mặc cho nó muốn làm gì thì làm, nó ôm lấy bà, vùi mặt vào giữa hai vú bà mà cọ xát hai bên má vào hai bờ vú mềm núng nính, môi ghé tìm đầu vú bà mút mát, y hệt như trẻ con thèm sữa mẹ…
Bà Huệ co rúm hai khuỷu tay ép vào che lấy ngực vì mắc cỡ và nhột, chồng bà hồi xưa cũng thỉnh thoảng làm thế này với bà nhưng khi đó bà không thấy cảm xúc gì mấy. Bà phải cố kìm nén để khỏi bật cười vì cảm giác buồn nhột đang râm ran khắp người. Hai đùi bà kẹp lại vặn xoắn, bà cảm thấy nước ở trong “chỗ ấy” bị ép trào ra ngoài dính ướt giữa hai mé trong đùi.
Nó cũng nhận thấy sự vặn vẹo của nửa người phía dưới của bác Huệ, lập tức bàn tay nó mò xuống dưới ấy chẻ hai đùi bác ra luồn vào trong ép vào khe lồn, nhay miết cái mồng đóc đã sưng tấy lên từ nãy giờ, giờ đã trơn nhẫy…
“Thằng bé” vày vò hết trên xuống dưới khắp cả người bà, đến mức bà cảm tưởng như người mình sắp nẫu ra tới nơi, và sự thèm muốn đã dâng lên tột bậc. Lúc này đây thì bà Huệ chẳng còn nhớ nổi tại sao mình lại ra nông nỗi này, bà quay cuồng điên đảo trong vòng tay của “thằng bé” với những ham muốn nhục dục cháy bỏng đến mức bà chỉ muốn thò tay xuống nắm lấy cái khúc thịt đang cộm lên đè trên đùi mình, nhưng bà vẫn chưa dám.
Dường như “thằng bé” đã hiểu được tâm can bà, nó rời bà ra ngồi dậy và bằng những động tác mau lẹ hết sức nó lột phăng mọi thứ trên người nó một cách nhanh chóng. Nó quỳ bằng hai đầu gối ưỡn thẳng người ra, bà ghé mắt trông sang thấy cái vật mà bà thèm khát nãy giờ “nó” lừng lững như một khúc cây, to và dài, đang chĩa lên đầy kiêu hãnh. Bà Huệ thảng thốt đến mức suýt kêu lên.
– Chao ơi sao mà “nó” ghê gớm thế, không biết “nó” có chui lọt được vào trong mình không, thế kia thì “nó” xé đôi “cái của mình” ra mất…
Bà Huệ nhỏm lên nhìn nó một cách ái ngại.
– Eo ôi Minh ơi… Thế kia thì bác chết mất thôi, “nó” ở đâu ra mà gớm thế…
Bà Huệ bụm miệng nửa cười nửa mếu. Minh cười phá lên:
– Bác cứ làm như là chết đến nơi không bằng ấy… Thôi, bác nằm xuống đi, cháu sẽ làm cho bác sướng… Nhẹ nhàng thôi.