Phần 167
– Bác Huệ… Bác Huệ…
Bà Huệ giật mình khi bị Minh gọi giật. Nó hỏi :
– Bác đang nghĩ gì vậy ?
– Không… bác có nghĩ gì đâu, bác chỉ hơi mệt…
Cơn hoan lạc vừa rồi với “thắng bé” làm bà Huệ vừa sướng cũng vừa mệt, bà cứ trần truồng như thế nằm nghỉ… Thời gian như lắng đọng lại, một lát sau từ háng của bà một thứ nước trắng đục dinh dính nhễu ra, chảy thành dòng, rơi xuống nệm thành cả một đống trắng đục…
– Úi… gì thế này… khiếp quá đi thôi…
Bà Huệ xấu hổ đỏ mặt vội nhổm dậy khỏi giường đi vội về phía nhà tắm, bà biết thứ nước trắng đục đó là sản phẩm của bà và của nó, chắc quá nhiều nên “chúng” chảy dọc xuống cả đùi bà và còn rơi oẹt xuống cả sản nhà khiến bà lại càng xấu hổ hơn…
Vào nhà tắm, bà Huệ xối nước qua khắp người cho mát rồi bà chống một chân lên thành bồn tắm, dùng vòi hoa sen xối rửa một cách nhẹ nhàng nhưng kỹ lưỡng “vùng kín” của mình. Bà đỏ mặt :
– Phải công nhận là “thằng bé” xuất ra nhiều thật đấy, nhiều hơn chồng mình là cái chắc, “nó” lại vào tít sâu nữa…
Cứ chốc chốc, thứ nước trắng đục đó lại ứa ra một tý làm cho bà Huệ lại phải rửa cho sạch “chỗ đó”… Bà Huệ tò mò thử nhìn khuôn mặt của mình trong gương, một khuôn mặt đỏ hồng ngượng ngập bối rối, nhưng cùng đầy vẻ thoả mãn với ánh mắt long lanh, chẳng có vẻ gì là hối lỗi ăn năn cả.
– Vậy là cả bố nó và nó đều đã được xuất tinh vào trong âm đạo của mình. Kể ra cũng không có gì là ghê gớm lắm, vậy mà ban đầu mình cứ sợ. – Bà Huệ tự nhủ.
Lúc ở buồng tắm ra, bà Huệ thấy nó vẫn nằm trên giường, nó đang nhìn bà với ánh mắt đam mê.
– Nhìn gì mà nhìn dữ vậy ? Chưa chán àh ?
– Hì hì… cháu không ngờ bác đã ngoài 40 mà còn “ngon” quá.
– Nỡm…
Bà Huệ mỉm cười với nó và nằm xuống bên cạnh nó, nó cũng quay qua ôm lấy bà… Hai bác cháu không nói gì cả mà cứ nằm ôm lấy nhau, hai thân thể trần truồng quấn chặt vào nhau. “Thằng bé” tay vẫn không rời khỏi ngực của bà, bà mỉm cười hỏi :
– Cháu thích ngực bác lắm à, cháu thấy “nó” thế nào, có đẹp không.
– Dạ, đẹp lắm… Cháu không ngờ bác đã ngoài 40 rồi mà còn giữ ngực đẹp được như vậy đó, nhìn “nó” là cháu lại muốn bú ti bác rồi.
– Hư chưa … lớn tướng rồi mà còn đòi bú ti … – Bà Huệ cười ngặt nghẽo.
Hai bác cháu cứ thế ôm nhau trên giường trò chuyện, không biết từ lúc nào bà Huệ bắt đầu vòng tay qua ôm lấy người nó và bà cũng để cho nó được thoải mái ôm ấp sờ soạng người bà, còn gì mà phải ý tứ với nó nữa chứ. Bà Huệ tủm tỉm cười khi thấy nó mặc dù đã xuất tinh rồi, nhưng vẫn không hề giảm bớt sự háo hức khám phá khắp thân thể đàn bà trần truồng tuy mập mạp nhưng rất trắng trẻo, nõn nà của bà.
Trò chuyện thêm một lát nữa, Minh hứng chí vần ngửa hẳn bác Huệ ra để vừa hôn hít khắp mặt cổ ngực bác, tay thì đưa cả hai tay lên nắn bóp không biết chán hai bầu vú của bác… Tác dụng của viên thuốc kích dục vẫn còn đó kết hợp với những hành động kích dục của “thằng bé” khiến cho bà Huệ lại rạo rực hết cả người.
– Ôi… cái “thằng bé” này…
Minh cứ vừa hôn vừa sờ soạng người bác Huệ từ trên xuống dần, hôn từ cổ xuống đến ngực, nó hôn mơn man khắp cái bụng mỡ màng trắng phau mịn màng của bác rồi bắt đầu xuống tiếp phía dưới… và từ từ xuống dần tới “nó”… “Chỗ đó” của bà Huệ đã bắt đầu nóng ran…
– Ah…
Đã biết trước rồi, nhưng bà Huệ vẫn giật mình khẽ một cái và thốt lên tiếng rên khi nó hôn vào đúng giữa phần mu mềm mềm rộng cỡ lòng bàn tay ở chính giữa háng bà, đôi môi mềm mại của nó hôn vào đúng giữa hai cái môi âm đạo mập mạp đầy đặn của bà… Bà Huệ lại đỏ mặt.
– Hình như nước nhờn của mình lại bắt đầu ứa ra nữa rồi thì phải…
Đã thế “thằng bé” lại cứ hôn hít, liếm láp mơn man ở “chỗ đó” mãi, khiến bà càng lúc càng sướng không chịu nổi…nước từ trong cửa mình bà ứa ra dầm dề, chảy dọc theo khe háng xuống cả đệm giường…hơi thở bà mỗi lúc một dồn dập hơn, người bà nóng bừng hẳn lên…
– Ôi… sao mình… sao mình lại muốn nó quá… mình thiệt là hư…
Liếc mắt xuống phía dưới bà Huệ thấy dương vật nó lại cứng lên nghễu ngện từ bao giờ, cái đầu tù tù căng tròn thật kích thích và khiêu khích như trêu ngươi bà… Viên thuốc kích dục đã là bà Huệ mờ cả lý trí, bà không còn biết gì nữa… Chưa bao giờ bà Huệ lại có cảm giác mình lại dâm đãng khao khát nhục dục đến như vậy. Bà lại muốn “thằng bé” leo lên người bà để chọc cái vật khiêu khích kia của nó vào trong người bà quá, nhưng một trút lí trí vẫn còn sót lại trong bà, nên bà vẫn còn ngượng không dám mở miệng ra đòi hỏi nó, chỉ có mỗi cái âm đạo của bà là thể hiện không chút giấu diếm sự thèm khát bằng việc nước cứ ứa ra lung tung…
Minh cũng bị kích thích lắm rồi, nó nghển lên nhìn bác Huệ hỏi :
– Bác có “muốn” nữa không… cháu cho “nó” vào trong bác nha…
Bà Huệ đang mong chờ điều đó, nên khi nó hỏi bà đỏ mặt khẽ gật đầu…
– Ừh… cho vào đi cháu…
– Bác có thật sự muốn không ?
– Bác… bác muốn… – Bà Huệ đỏ bừng mặt vì xấu hổ.
– Thật không ?
– Thật… thôi mà Minh… cháu… cháu đừng có trêu bác nữa…
– Ok !
Nó cười và lồm cồm bò lên trên người bác Huệ… Bà Huệ nghển cổ nhìn xuống, nhìn cái dương vật tồng ngồng của nó chĩa thẳng vào háng bà và dò dẫm tìm vị trí để thọc vào… Mặc dù vừa lúc nãy bà Huệ đã chót làm “chuyện này” với “thằng bé” một lần rồi, nhưng bây giờ, khi thấy cái dương vật khoẻ mạnh kia của “thằng bé” lại chuẩn bị ngập vào trong bà, bà bỗng dưng lại thấy có cảm giác băn khoăn “có lỗi” với chồng mình khi thấy “thằng bé” lúc này tự nhiên cho “cái vật đàn ông” kia của nó vào bà cứ y như nó là chồng bà vậy…
Tuy có đôi chút chút băn khoăn và “ân hận” thế nhưng có một mãnh lực vô hình nào đó cứ ngăn bà lại, không cho bà đưa tay lên đẩy nó ra, hoặc có bất cứ một cử chỉ gì để cản ngăn không cho cái dương vật háo hức kia đâm vào trong âm đạo bà một lần nữa…
Lúc đầu dương vật nó chọc không đúng “vị trí cần thiết”, cái đầu tù tù ướt ướt căng bóng của nó cứ cọ vào bụng vào háng bà thật kích thích khó tả, bà Huệ định đưa tay giúp nó để “nó” vào được “đúng chỗ cần thiết” nhưng bà thấy ngượng quá đi mất. Nó vừa cúi đầu xuống nhìn vừa chống bằng một tay, nhổm trên người bà, còn tay kia thì thò xuống lần lần sờ vào “chỗ đó” của bà và dùng hai ngón tay banh hai mép âm đạo bà ra một chút và gí cái đầu dương vật tù tù vào đúng chính giữa, rồi nó ngước lên nhìn bà cười “đểu” chờ đợi ra vẻ xin phép bà…
– Cháu cho vào nha bác…
– Cái thằng quỷ, còn gì nữa mà bày đặt “xin phép” – Bà Huệ mỉm cười vẻ ngượng nghịu, mắt nhắm lại vẻ buông thả, và khẽ gật đầu một cái rất khẽ.
– Ừh… cho vào đi cháu…