Phần 230
– Áaaaaaaaaaa…
Bà Mai giật mình tỉnh giậy thấy mình đang nằm trên giường và đang ở nhà mình, cơ thể bà đầm đìa mồ hôi, thì ra là một giấc mơ, khủng khiếp thật… Ngó nhìn đồng hồ cũng đã gần 7 giờ sáng, bà Mai vội ngồi dậy đi vào nhà tắm. Đi xuống nhà dưới bà Mai nhìn thấy con chó mà thằng Nghị – con của bạn bà Mai – cho hôm qua đang nằm ở góc nhà.
– Gâu… gâu… – Con chó thấy bà Mai vội sủa lên mấy tiếng.
Nhìn con chó bà Mai lại nghĩ tới giấc mơ vừa rồi, bà cảm thấy sờ sợ, bà vội gọi điện thoại cho người bạn bảo mình bận và hủy cuộc hẹn chiều nay về quê chơi, bà còn bảo người bạn nói với thằng con tới mang con chó đi, với lý do ông chồng không thích nuôi chó. Sau đó bà dặn dò con Mận đợi người ta tới dẫn con chó đi rồi sau đó hãy khóa cửa lại qua bên nhà mẹ của bà, dặn dò đâu đó xong xuôi bà mới vô trường.
…
Lại nói về Minh, sau khi chia tay dì Cúc Minh quay trở về Thành phố… Về đến nhà đã hơn 8 giờ sáng, Minh thấy cửa khóa, vậy là nhà không có ai cả, không biết mẹ và chị Mận đi đâu vậy kìa, cũng may là nó chìa khóa riêng, nó mở khóa vô nhà rồi lên phòng mình đánh một giấc…
…
“Reng… reng…reng…”
Tiếng chuông làm Minh tỉnh giấc, nó quờ tay lên đầu giường tìm điện thoại giơ lên xem giờ, đã gần 11 giờ trưa rồi, không hiểu ai về vậy nhỉ, mẹ hay chị Mận, giá trời là mẹ ! Chà chà, nhà đang không có ai, cũng đã lâu rồi mình không được “ấy” mẹ.
Nó lật đật đi xuống lầu, chạy ra ngó nhìn qua cái lỗ nhỏ lắp trên cửa và mừng rỡ khi thấy mẹ đang đứng bên ngoài. Nó vội vàng xoay chìa khóa mở cửa ra. Mẹ nó đứng trước cửa, vai mẹ khoác một chiếc túi xách. Mẹ bữa nay mặc một bộ đồ giản dị nhưng may đo rất khéo, ôm sát thân mình mẹ, khoe những đường cong mềm mại và bắp đùi tròn lẳn.
– Con chào mẹ !
– Minh, con về hồi nào vậy ? – Bà Mai nhìn con mỉm cười.
– Dạ, con mới về hồi 8 giờ… Mẹ đi đâu vậy ? Đang hè mà.
– Mẹ vô trường có chút việc.
– Thế còn chị Mận ?
– À, chị Mận xin phép về quê… Mà sao con hỏi kỹ thế ? – Bà Mai nhoẻn miệng cười.
Nụ cười của mẹ thật đẹp làm nó cứ đứng ngây ra nhìn mẹ, đến nỗi mẹ nó phải lên tiếng:
– Kìa con… sao thế ?
– Dạ không có gì… – Nó cười xòa.
– Vậy sao con cứ ngây ra thế, tránh ra cho mẹ vào nhà.
– Hì hì… mẹ vào nhà đi… – Nó nói và cầm tay mẹ kéo vào.
Cánh cửa sập lại sau lưng bà Mai, tiếng khóa xoay lách cách và thằng con ôm chầm lấy bà hấp tấp hôn lên khắp khuôn mặt bà, vòng tay nó siết chặt sau lưng bà nâng bổng bà lên khỏi mặt đất.
– Ối… ối… làm gì thế con….
Bà Mai quẫy quẫy đôi chân chới với trên không, vừa cười khúc khích vừa cố đẩy con ra:
– Thôi thôi, từ từ đã nào con…
– Con nhớ mẹ quá !
– Từ từ… để mẹ vào nhà đã chứ.
– Hì hì… thấy mẹ về con mừng quá…
Nó mừng rỡ thả mẹ xuống, vừa kéo mẹ đi vào phòng khách nó vừa cuống quít nói:
– Đã lâu rồi con không được “ấy” mẹ… con nhớ mẹ quá…
Hai mẹ con cùng ngồi xuống sô – pha.
– “Ấy”… “ấy”… anh thì lúc nào mà chả vậy… thấy ghét quá… – Bà Mai quay sang véo má con.
– Hì hì… ai biểu mẹ đẹp quá chi… “nhớ” mẹ quá à…
– Mẹ đẹp nhưng không phải dành cho anh nha…
– Chứ mẹ dành cho ai ?
– Của bố anh chứ ai.
– Hì hì… bố không biết hưởng thì cho con hưởng ké chút xíu mà.
– Nỡm… mà nãy giờ về con làm gì vậy ?
– Về đến nhà không thấy ai con lên lầu ngủ luôn đó… cũng may là mẹ về sớm… – Nó hồ hởi ôm ngang eo lưng mẹ.
– Thôi chết, thế con chưa ăn uống gì à ? – Bà Mai sững lại hỏi con.
– Cần gì ăn hả mẹ, mẹ về là con no rồi…
– Hư quá đi.
– Ôi ôi, con thèm mẹ quá đi mất. – Miệng nói tay làm, nó bắt đầu sục tay vào trong áo mẹ.
– Híc… híc… Từ từ đã nào con, cho mẹ thở đã chứ. – Bà Mai cười khúc khích uốn éo thân mình vì nhột bởi bàn tay của con.
– Mình vô trong đi mẹ… – Nó nháy mắt với mẹ.
– Chi vậy ? – Bà Mai liếc xéo con.
– Hì hì… vô đó rồi mẹ tha hồ mà thở, ở đây không hay lắm… – Nó cười, kéo mẹ đi vô trong bếp, nơi có cái đi – văng.
Bà Mai im lặng, bà lật đật theo sau con, trong lòng bà bồn chồn bởi những gì sắp sửa diễn ra giữa bà và thằng con, chắc chắn “chuyện đó” sẽ lại xảy ra trong căn phòng này vì giờ này nhà chỉ có bà và con. Eo ôi… Xa nhau lâu ngày thế này chắc là cu cậu sẽ cuồng nhiệt lắm đây. Mường tượng tới cái khúc thịt cứng rắn kia của con mà bà đã thấy nôn nao trong lòng, bất giác mặt bà đỏ bừng lên. Bà níu tay con lại, hơi thở đã run run:
– Minh nè…
– Dạ ?
– Từ từ thôi con nhé…
– Sao vậy mẹ ?
– Con làm mạnh bạo quá mẹ sợ…
– Hì hì…mẹ yên tâm…
Nó nhìn bộ dạng lo lắng của mẹ, mẹ nó đang run rẩy như cô gái mới lớn mới làm “chuyện đó” lần đầu vậy, nỗi thèm khát mẹ trong nó trào dâng mạnh mẽ.
– Con yêu mẹ quá à …
Nó ôm lấy thân mình tròn lẳn của mẹ, kéo mẹ nằm xuống đi – văng, nó nhanh chóng ập xuống bên mẹ cuống quít gắn lên môi mẹ một cái hôn tham lam vội vã…
– Ưh…
Bà Mai ưỡn ngực lên để tay con luồn xuống dưới lưng bà ôm siết kéo bà áp sát vào thân thể nóng rực của nó. Đôi môi ướt nhẫy của con đang nhồm nhoàm phủ kín môi bà, cái lưỡi nóng rẫy lùa vào miệng bà lùng sục. Bàn tay con trên người bà đang hối hả mở từng khuy áo của bà và chẳng cần mở hết con nó đã luồn một tay vào trong áo lót của bà mà bóp ngấu bóp nghiến cặp vú của bà…
– Ưh…ưh…
Bà Mai run rẩy thầm nghĩ :
– Trời đất ơi, nó như con hổ đói mồi vậy… thế này thì bảo nó từ từ làm sao được, thôi đành chiều lòng nó vậy. Con trai mới lớn sức lực căng tràn xa mẹ lâu ngày như thế thì trách sao nó chẳng hừng hực lên như thế…
Bà Mai vòng tay lên sau lưng con ôm ghì lấy, bà thả mình trôi theo cơn lũ tình ái đang ngày một dâng cao. Nó vẫn đang say sưa không rời đôi môi bà, bàn tay trên ngực bà đã chậm lại đôi chút nhưng vẫn không ngừng vầy vò. Bà nghiêng mặt sang một bên cắt đứt cái hôn của con làm nó sững lại, bà liếc lại nhìn nó trong hơi thở hổn hển:
– Hứ… hứ… Làm gì thế con…
– Hì hì… Hôn mẹ đã quá…
– Hư quá đi … Mẹ đã bảo con nhẹ nhàng thôi mà…
– Con nhẹ nhàng lắm rồi đấy.
– Nhẹ nhàng sao mà cứ sầm sập như hổ đói vậy ?
– Hì hì… Thì con có khác hổ đói là mấy đâu mẹ… lâu ngày quá rồi còn gì. – Nó cười, cũng thở hổn hển.
– Để mẹ ngồi dậy cởi quần áo, nhàu nát hết quần áo mẹ rồi… – Bà Mai dợm mình định nhỏm dậy.
– Để con cởi cho mẹ…
– Mẹ cởi được mà.
– Con thích được lột bỏ từng thứ một trên người mẹ. – Nó đè mẹ xuống, bàn tay lần lần cởi nốt mấy khuy áo.
– Hứ… con hư quá… – Bà Mai cười liếc xéo cái gương mặt đang nhăn nhở của nó.
– Đẹp như mẹ thế này thì ai mà chẳng hư. – Nó cười.
– Khéo nịnh. – Bà Mai cũng cười tít, duỗi tay để con kéo cái áo bà ra.
Minh cởi nốt chiếc áo lót của mẹ, khi phần trên của mẹ đã hoàn toàn để trần, nó xúc động ngắm nhìn đôi gò bồng đảo tròn căng, trắng muốt của mẹ. Bàn tay nó run run đưa lên vun hai bầu vú lại, “chúng” thật to, như 2 ngọn núi lửa vậy, “chúng” cũng thật ấm, thật mềm và mịn màng. Lâu rồi nó mới được chiêm ngưỡng và sờ nắn bộ ngực đã rất đỗi quen thuộc với nó… Nó vùi mặt xuống dụi dụi lên làn da ngực nhẵn mịn của mẹ, đôi môi nó hé mở ngậm lấy đầu ti đỏ sậm như hạt lạc đang săn lại mút mút.
– Hờ…
Bà Mai thở ra, một tiếng rên khe khẽ thoát ra từ đôi môi của bà . Nó ghì xuống ngoạm hẳn lấy chỏm vú của mẹ mà mút thật chặt.
– Ahhh…
Bà Mai ưỡn ngực kêu lên, bà cảm giác như có dòng điện xẹt qua người bà vậy, sướng thật ! Minh tuy đang mải mê với cặp vú của mẹ nhưng nó cũng không quên nhiệm vụ chính, nó thò tay xuống dưới mở khuy quần mẹ, tiếng khóa quần bị kéo xuống rẹt rẹt. Bàn tay nó luồn vào bên trong sờ mó trên chiếc quần lót mát lạnh, cái mu của mẹ nổi phồng lên dày cộm dưới mấy ngón tay nó…
Đã lâu lắm rồi Minh mới được chạm vào “chỗ ấy” của mẹ, nó sướng điên, con cu nó cứng lên ép vào bên đùi mẹ. Nó đẩy cái quần của mẹ xuống sâu hơn để lộ vùng háng rộng với chiếc quần lót máu đen ôm khít… Vừa tiếp tục nút vú mẹ nó vừa vuốt ve nhè nhẹ dọc cái mu nổi vồng sau quần lót. Ngón tay nó miết xuống hằn sâu vào khe lồn mẹ, cọ cọ lên cái mồng nhô lên cứng cứng giữa khe…
– Hờ… hờ… – Bà Mai thở dốc, cứ vặn xoắn hai chân vào nhau cong người quằn quại.
Minh ngồi dậy lui xuống dưới chân mẹ, nắm hai bên cạp quần kéo tụt xuống. Bà Mai cúi xuống nhìn con xuống cười, vậy là sắp bắt đầu rồi… Ánh mắt Minh đang dán chặt vào cái hông nở nang của mẹ, nơi chiếc quần lót màu đen mỏng manh đang ôm khít.
– Để mẹ….
Bà Mai co chân lên để con nó gỡ hai ống quần ra khỏi gót chân bà, đôi chân bà được giải phóng khỏi vải vóc khiến bà thoải mái. Bà dạng chân ra để con nó tiến vào “cấm địa” nằm giữa hai chân bà, nó cúi xuống háng bà xoa nắn xung quanh chiếc quần lót… Bất chợt nó ghé miệng cạp lấy mu lồn mẹ cắn nhẹ.
– Ối… gì thế… – Bà Mai rúm người lại cười khúc khích.
– Con đang kiểm tra…
Minh cười, nó liếm mút mẹ qua cái đồ lót mỏng tang, môi và lưỡi nó ấn sụp soạp làm đáy quần lót ướt sũng dính vào lồn mẹ, nó trở nên trong suốt khiến cái lồn mẹ hiện ra lồ lộ trước mắt nó, thích thật. Nó hứng thú trước hình ảnh ấy của mẹ, nó đưa ngón tay miết miết mãi vào cái khe làm “nó” càng hằn sâu thêm, nó cứ nghịch như thế mãi…
– Mẹ cởi quần lót ra đi… – Nó cất tiếng, nó muốn đích thân mẹ phải “tự nguyện” trao “cấm địa” cho nó cơ.
– Ừm… – Bà Mai đành phải ngồi dậy dướn mông cởi chiếc quần lót ra.
Hai đùi mẹ co lên cao, chùm lông lồn của mẹ thấp thoáng ẩn hiện giữa hai đùi mẹ khi đang cởi quần làm nó xốn xang trong người. Nó vội đẩy mẹ nằm xuống, kéo rộng hai chân mẹ ra, xuýt xoa banh rộng hai mép lồn mẹ.
– Ôi chao ơi, “em bé” của mẹ đẹp thật…
– Trời… “nó” bây giờ là đã là “bà già” chứ “em bé” gì nữa con…
– “Bà già” của mẹ ngon quá, mẹ cho con “ăn” nha… – Không đợi mẹ trả lời, nó cúi xuống vục mặt vào đó.
– Hông…
Bà Mai cười, co rúm người lại khi con nó vục miệng vào đó mà mút soàm soạp. Cái sướng nhột tê rần lan tỏa khắp vùng háng, kích thích mạnh mẽ từng đầu dây thần kinh của bà.
– Ơ…
Bà Mai nghiến chặt hai hàm răng hít vào nín thở, cái cảm giác tê dại khiến toàn thân bà căng cứng người… Bà cong người ưỡn cái háng lên thở phào ra :
– Hờ…
Bà thả cái mông rơi xuống đi – văng, và kêu lên một tiếng đầy khoái cảm:
– Aizzz…
Minh vẫn không rời miệng khỏi “chỗ đó” của mẹ, đã lâu rồi nó không được “ăn” sò lông của mẹ… đôi môi nó mút chặt lấy cái mấu nhỏ ở “chỗ đó” mà nhay mà nút… Cơn sướng khiến bà Mai bủn rủn cả người, làm bà suýt nữa thì són tiểu…
– Thôi … thôi… con…
Bà Mai phải gạt con nó ra, bà kẹp chặt hai đùi lại nghiêng người qua một bên cười rúc rích với vẻ xấu hổ.
– Híc … híc…
– Sướng không mẹ ? – Nó bò lên vần ngửa mẹ ra cười hỏi.
– Con làm dữ quá, mẹ chịu không nổi nữa… híc híc…
– Hì hì… nữa nha mẹ…
– Thôi thôi… con mà làm nữa mẹ chết mất… híc híc… – Bà Mai ngửa cổ lên cười khúc khích.
– Con thích bú lồn mẹ lắm…
– Ghê quá đi thôi .
– Thiệt mà, bú lồn mẹ đã thiệt đó.
Minh vuốt ve xung quanh vùng háng của mẹ, mắt nó nhìn mẹ đắm đuối. Mẹ đẹp quá… một nét đẹp hiền dịu,nhưng cũng đầy kiêu sa ngắm nhìn mãi không chán. Tiếc là mình chỉ có thể lén lút với mẹ, nó thèm muốn được chiếm đoạt mẹ mãi mãi cho riêng mình quá…