Phần 108
Cậu ta đi rồi bỏ lại mình Phương trằn trọc cả đêm. Chuyện Huy đề nghị hồi bữa thằng Sinh có nói cô nghe một lần rồi. Thực ra về ý tứ thì chuyện này không có gì là xấu cả, cũng đều là vì dạy kỹ năng mềm cho học sinh mà thôi. Chỉ có điều là cái cách mà cô và cậu ta định dạy tụi học trò nó trực quan sinh động quá… nhiều khi nó bỏ qua lễ giáo khuôn phép thông thường luôn.
Khi nghe thằng Sinh hay tụi thằng Hào nó đề nghị Phương dạy như vậy thì cô gạt phăng qua một bên, chắc có lẽ vì tụi nhỏ không đủ lý lẽ như Huy đây vậy. Nói là dạy tụi nhỏ của lớp cô thì còn sớm vì tụi nó đa số còn nhỏ. Lớp Huy dạy cũng là lớp 8 lớp 9 rồi, tụi nó đều phát triển như thanh niên hết rồi nên dạy bây giờ cũng là đúng lúc. Ý thì Phương thực sự muốn lắm, nhưng thực tình cô sợ chuyện xảy ra sau đó.
Một lớp dạy của Huy cô đếm cũng chừng hai ba chục đứa… đông như vậy cô sợ có đứa nó không kín miệng thì cô chết mất. Phương suy nghĩ mãi, nghĩ tới nghĩ lui thì chợt cô nhìn thấy cái mặt nạ cô đang vứt lăn lóc trên bàn làm việc. Nhìn thấy cái mặt nạ bỗng nhiên mắt cô sáng bừng lên, một ý nghĩ táo bạo thoáng qua trong đầu cô.
Sáng hôm sau khi lên lớp, Phương chạm mặt Huy nhưng thấy cậu ta cứ lơ lơ cô, không chào hỏi cô như bình thường. Phương thấy Huy có vẻ đang “giận lẫy” mình nên cũng không dám nói gì. Rồi mãi đến giờ ra chơi, khi gặp lại cậu ta ở trong phòng giáo viên, Phương cố tình lại gần chỗ cậu ta ngồi. Huy không bỏ đi, vẫn ngồi cạnh Phương nhưng không quay sang chào hỏi gì hết. Cô cũng không nói gì với cậu ta. Đến khi thấy cạnh bên không có ai, cô mới thủ thỉ với Huy:
– Nè Huy… giận chị hả?
Huy nghe cô nói vậy thì miễn cưỡng đáp lại:
– Dạ đâu có!
– Còn nói… sáng giờ mặt cứ lơ lơ hà…
– Tại… tại em có việc bận mà…
– Đừng xạo… chị nói nghe nè… chuyện lớp học đó…
– … chị nói lớp nào?
– Thì lớp hôm qua em nói đó…
– Sao chị?
Phương nhìn quanh… không nói… chỉ gật đầu. Huy mới đầu còn chưa hiểu ý cô, về sau hiểu ra cái sự gật đầu của Phương, cậu ta mừng rỡ lắm. Mắt Huy sáng rỡ hà, nhưng Phương nói:
– … chị có điều kiện nha!
– Điều kiện sao chị?
– Còn sao nữa… phải biểu tụi nó kín miệng nha…
– Chị yên tâm… em dặn tụi nó rồi…
– Uhm… kỹ kỹ đó… không thôi chết chị… còn nữa…
– … sao nữa chị?
– Ờ thôi… cái đó để lát chiều gặp nói sau cũng được…
– Ok chị… vậy chiều em qua đón chị đến lớp nha…
– Thôi khỏi… em cứ đến như bình thường đi… chị đến bằng đường khác… đỡ ồn ào…
– Ờ… vậy cũng được…
Cả hai nói thêm mấy câu thì chia tay, không ngồi rủ rỉ rù rì mãi có người khác chú ý lại không hay nữa. Huy mừng rỡ nhanh chóng đi báo với tụi học trò của mình. Buổi học chiều nay Huy chỉ dành cho mấy đứa nam sinh, ước chừng hơn 20 đứa thôi. Huy không nói rõ chi tiết cho tụi nó nghe, chỉ dặn tụi học trò chiều nay sẽ có tiết dạy đặc biệt, dặn tụi nhỏ hết sức giữ kín miệng mà thôi. Tụi học trò của Huy cũng thông minh, cũng biết là sẽ có gì đó hay lắm, nhưng tụi nó đoán già đoán non mãi mà chẳng biết là thầy mình tính bày trò gì.
Theo dự tính của Huy thì chiều nay cậu ta sẽ dạy sớm hơn. Huy khăn gói đến lớp học sớm nhất để sắp xếp mọi chuyện. Mãi đến khi tụi học trò lục đục đến lớp thì đã thấy thầy giáo ngồi đó sẵn rồi. Huy thấy lớp học của mình cũng đông đủ rồi mà chưa dám tuyên bố gì cả, cậu ta cứ ngóng ngóng ra ngoài cửa như chờ ai vậy. Tụi học trò có đứa nó lên hỏi thì Huy biểu tụi nó ngồi đó chờ chút, chuyện gì lát nữa sẽ biết.
Cậu ta để lớp học ngồi nói chuyện tự do nhao nhao vậy luôn. Huy cầm điện thoại tính gọi Phương mấy lần mà không dám bấm. Thực ra hôm qua khi đề nghị với cô, cậu ta cũng ngại lắm. Chuyện này đó giờ có ai nghĩ ra, có ai dám làm đâu. Thời gian nặng nề trôi, Huy cứ nghĩ Phương nói vậy thôi nhưng chắc cuối cùng không can đảm nên bỏ cuộc rồi.
Đang lúc Huy định đứng lên nói với tụi học trò thì đột nhiên cậu ta giật mình khi nhận ra ngay trước cửa lớp học có một bóng người đang đứng. Tụi học trò nhìn thấy trước nên nhao nhao cả lên. Cái bóng này nhìn kỹ thì giống vóc dáng một người con gái đang mặc một bộ đầm ngắn nhìn khá gợi cảm, chỉ có điều là trên mặt đang đeo một cái mặt nạ kín đáo, làm ai thoáng nhìn qua cũng phải giật mình lên luôn. Huy bình tĩnh hơn tụi học trò, cậu ta như nhận ra điều gì đó. Huy quát tụi học trò của mình:
– Cả lớp trật tự coi…
Nói xong, Huy bước lại ngay cửa lớp. Huy nói:
– Là chị hả chị P…
Huy chưa nói hết câu thì người kia đã đưa tay lên miệng ra dấu cho cậu ta không được nói nữa. Huy nuốt nước bọt cái ực rồi cả hai kéo nhau ra ngoài sân. Người con gái đeo mặt nạ, mặc cái váy gợi cảm đó dĩ nhiên chính là Phương, cô kéo tay Huy trách:
– Huy này… nói là giữ bí mật mà chưa gì đã oang oang lên rồi…
Huy gãi đầu ríu rít xin lỗi:
– Xin lỗi chị… tại chị thình lình đứng đó… làm em hết hồn… sao tự dưng chị…
Vừa nói Huy vừa chỉ cái mặt nạ của cô đang đeo. Phương nói:
– Hừm… không đeo như vậy… rủi tụi học trò nó nhận ra thì sao…
– Ờ há… có vậy mà em cũng không nghĩ ra… công nhận chị có ý này hay thiệt…
Huy nói xong thì nhìn lại Phương. Theo dáng vóc và nhìn sình lầy dính dưới chân cô, Huy đoán chắc cô đã lội bộ đến đây rồi. Ở gần Phương, cậu ta mới nhìn kỹ được bộ váy mà cô đang mặc khá là hở hang, nhìn chẳng khác gì cái đầm ngủ hết cả. Bên ngoài áo, hai cái núm vú nhìn nhọn hoắt chứng tỏ là cô chẳng mặc áo ngực rồi, còn bên dưới cái đầm theo Huy đoán nếu đúng cá tính thì chắc Phương cũng chẳng mặc quần lót luôn rồi. Thấy Huy nhìn mình, cô ngại ngùng:
– Làm gì dòm dữ vậy… làm chị… mắc cỡ đó…
– Hihi… không sao… chị mặc vậy… nhìn… “trực quan” lắm nè…
– Thôi đừng giỡn nữa… giờ sao… em đã bắt đầu chưa?
– Rồi… để em vào lớp… chị… à… chị ra rửa chân cho sạch đi… rồi quay vào nha…
Phương gật đầu rồi quay đi. Giữa chừng, Huy kéo cô lại nói tiếp:
– À… còn chuyện này nữa… em sợ… nếu chị nói chuyện… có đứa sẽ nhận ra giọng chị…
– Uhm… em nói có lý… vậy thì… chị phải im lặng nhé…
– Nhớ đó… đừng nói gì nha chị…
Cả hai thì thầm xong thì Huy vào lớp, Phương quay ra rửa chân. Lúc cậu ta quay vào, đám nam sinh cứ nhao nhao lên hỏi:
– Ai vậy thầy… người đó là ai vậy thầy…
Huy từ tốn, bắt đầu đứng giữa lớp nói:
– E hèm… như đã thông báo với cả lớp… Bữa nay thầy sẽ có một tiết học đặc biệt. Tiết này giảng cho các em về cơ thể của phụ nữ… và để trực quan sinh động, thầy có mời về lớp một chị… ơ… chị “người mẫu” để chúng ta cùng nghiên cứu.
Cả lớp nghe vậy thì đều ồ lên, thiếu điều muốn vang khắp cả gò Ô Môi luôn… Huy tiếp:
– Trật tự nào… các em không được làm ồn nha chưa… và nhớ lời thầy nói đó… phải giữ bí mật tuyệt đối mọi chuyện về bữa nay… nha chưa?
– Dạ…
Cả lớp đáp đồng thanh. Huy nhác thấy Phương đã quay trở vào, đang tần ngần ngay cửa, lại nói:
– Nào… bây giờ tất cả cùng vỗ tay chào mừng chị người mẫu nhé!
Huy ngoắc tay ra hiệu cho Phương bước vào. Cô tiến vào lớp giữa tiếng vỗ tay hoan hô rợp trời của tụi nam sinh. Trong giây phút này tụi nó làm cô cảm tưởng như mình là người mẫu tiến vào sân khấu thiệt luôn đó chớ. Phương thấy cũng hơi hơi tự hào lắm.
Phương tiến thẳng một mạch vào giữa lớp học, đứng ngay tấm bảng đen cạnh bên bàn giáo viên của Huy. Dưới ánh sáng vàng vọt của cái đèn của lớp học bộ đầm mỏng manh cô đang mặc dường như không che chắn nổi những ánh mắt tò mò của tụi nam sinh. Phương từng dạy lớp 8 trong hai năm rồi nên không lạ gì tụi này nữa. So với đám học trò hiện tại của cô, nhìn tụi học trò của Huy có vẻ tướng tá tụi nó phát triển hơn nhiều, cách có hai tuổi thôi mà khác biệt dễ sợ.
Huy đứng cạnh cô, cậu ta bắt đầu vào bài học bằng việc giảng giải cho tụi nam sinh nghe ý nghĩa và sự cần thiết của tiết học hôm nay với sự phát triển sinh lý của chúng nó. Khác với quan điểm của ông bà xưa là cấm đoán, bây giờ tất cả sẽ mở ra để tụi nhỏ cùng tìm hiểu, để chúng nó có cách nhìn khái quát, tổng quan, không tò mò rồi làm mấy chuyện đáng tiếc như bữa nữa.
Huy nói khá hay, cũng là lần đầu cô nghe cậu ta giảng trực tiếp trên lớp. Cậu ta giảng hết sức truyền cảm, làm cô cũng cảm thấy tự tin hơn về việc làm hôm nay. Huy nói hay là thế nhưng mà làm như tụi học sinh không chịu nghe hay sao đó. Lỗ tai tụi nó nghe hay không thì không biết chứ mắt tụi nó thì chắc chắn toàn dán chặt lên cơ thể của Phương không thôi hà.
Trong phòng gió thổi nhẹ làm cho vạt áo ngủ của Phương cứ rung rinh. Cô đứng giữa lớp mà mồ hôi mồ kê chảy không ngừng. Ánh mắt của tụi nam sinh làm như muốn xé toạc cái đầm mỏng manh của cô ra luôn rồi vậy. Tụi nó dòm dữ quá làm cô mắc cỡ quá chừng, lắm khi Phương phải nhắm mắt, hay là quay hướng khác nhìn để tránh những ánh mắt đó. Mà nghĩ cũng may là bây giờ Phương đang đeo một cái mặt nạ dày, ngăn cách với tụi nó làm cho cô thấy cũng đỡ đỡ, chứ không thôi cái kiểu mặc đồ như vầy, đứng đây chường mặt ra cho tụi nó coi nữa… cô không dám tưởng tượng ra luôn.
Sau một hồi giảng giải, cuối cùng Huy cũng bắt đầu vào nội dung chính của bài. Cậu ta cho rằng có hai phần mà tụi con trai hay tò mò nhất ở người phụ nữ, đó là phần ngực và âm hộ. Vậy nên hôm nay Huy mới cho tụi nó nghiên cứu trực tiếp hai phần đó trên cơ thể cô người mẫu này luôn. Huy vừa giảng vừa viết lên bảng. Cậu ta giảng bài rất hồn nhiên, chỉ có lũ trẻ ngồi dưới là cứ cười khúc khích mà thôi, làm Huy phải đe mấy lần tụi nó mới im lặng được. Huy đứng sau lưng đột nhiên thủ thỉ vào tai Phương:
– Bắt đầu nha chị!
Phương hiểu ý gật đầu. Huy nói nhỏ tiếp:
– Giờ chị bắt đầu cởi áo cho tụi nó xem vú nhé! Từ từ thôi nha chị…
Nói là từ từ nhưng khổ nổi bộ đầm Phương mặc nó liền nhau. Cô cởi hai cái dây áo ra, mới lòi cặp ngực ra thôi là nguyên cái áo ngủ đã tuột luốt xuống luôn. Phương đứng chết trân, thoáng chốc thôi mà giờ cô đã trần truồng hoàn toàn trước mắt lũ nam sinh. Huy đứng cạnh bên thấy cái váy tụt xuống chân luôn nhưng không còn cách nào khác để kịp ngăn lại nữa.
Sau tiếng ‘Ồ’ thiệt lớn, cả lũ nam sinh hai mắt thiếu điều như muốn lòi ra, nước dãi thằng nào thằng nấy chảy ra ướt cả tập trước một vóc dáng thiếu nữ hấp dẫn, hoàn toàn trần truồng ngay giữa lớp. Tim Phương đập thình thịch làm hai bầu ngực phập phồng. Cô mới đầu lấy tay che che nhưng nghĩ lại thấy vô dụng quá nên đành bỏ ra đứng im luôn, đúng chuẩn bức tượng luôn, tự hào khoe cơ thể trước cả lớp. Huy mang tiếng là thầy giáo nhưng cũng không khá hơn mấy, cậu ta đứng cạnh bên cô mà mặt mày hình như cũng đỏ lên hết cả. Huy tằng hắng xong rồi nói:
– Thôi nào… lớp tập trung. Thầy bắt đầu phần đầu tiên. Các em xem đây: Cái này là phần ngực.
Vừa nói Huy vừa chỉ vào cặp vú núng nính của Phương. Cậu ta tiếp:
– Khi còn nhỏ thì con trai con gái như nhau, bằng phẳng không có gì là khác biệt. Đến tuổi dậy thì nó mới phát triển và phình to lên như vậy…
Có đứa học trò giơ tay hỏi:
– Thầy ơi… nhưng đâu phải đứa con gái nào cũng bự vậy đâu thầy!?
– Đúng rồi đó, ngực của mỗi cô gái đều khác nhau, có người to, có người nhỏ, có người săn chắc, có người mềm nhũn, nhão nhẹt… tất cả đều do cơ địa mỗi người mà ra… Còn phần màu hồng đỏ này là phần núm.
Huy lấy bàn tay mình chụp lên vú cô, chỉ phần núm tròn cho tụi học trò nghiên cứu.
– Núm vú có một vòng lỗ nhỏ bao quanh, phần này có tác dụng truyền sữa cho con bú, phần chính giữa là núm chính, đó là nơi tạo cảm giác, cho người phụ nữ trong lúc làm tình.
Phía dưới lại có đứa học trò giơ tay hỏi:
– Thầy ơi… vậy vú trên đó mềm hay cứng… săn hay nhão vậy thầy?
– Ơ… dĩ nhiên là vừa mềm… vừa săn rồi… – Huy đáp, vừa hồn nhiên bóp bóp thử.
– Thầy ơi… tụi em có thể thử không thầy! – Một đứa khác hồ hởi đề nghị…
– Ơ…
Huy nghe đến đó thì hình như cũng hơi rối… Cậu ta nghiêng đầu nói nhỏ với Phương:
– Cho tụi nó sờ thử nha chị!
Phương im lặng, không đáp gì… chỉ khẽ gật đầu. Huy thấy vậy thì tự tin hơn, cậu ta nói:
– Được rồi… cho mấy trò thử… vậy mới trực quan sinh động…
– Yeahhh!
Cả lớp học hào hứng nhao nhao lên. Huy chỉ một cậu ngồi đầu. Cậu nhóc hào hứng mặt đỏ bừng phấn khởi bước lên. Huy chỉ vào vú bảo:
– Nè! Bóp thử đi em…
Thằng nhỏ hứng quá… đôi tay run run đưa lên chụp vào đôi vú của cô. Không biết tại hứng quá hay không mà nó bóp một cái làm Phương đau điếng. Cô la lên ‘Á’ một cái rồi lùi lại. Huy la:
– Cái thằng này… bóp gì bóp dữ vậy… bóp nhẹ nhẹ thôi…
Thằng học trò mặt như mếu, không hiểu chuyện gì xảy ra. Huy tiếp:
– Thôi… trò về chỗ đi… được rồi… để thầy dậy mấy trò cách bóp vú không đau nha chưa?
Thằng nhỏ về chỗ bị bạn bè chọc quá chừng. Nhưng may cho nó là bên trên Huy giảng tới cái đoạn cách bóp vú, tụi nó chăm chú nghe, không chọc nữa. Huy vừa giảng, vừa đứng sau lưng cô thị phạm thiệt cho tụi học trò thấy. Bàn tay Huy dĩ nhiên điệu nghệ rồi, bóp vú Phương bao lần rồi nên chỉ mầm mò sơ sơ là hai đầu ti cô săn cứng lên rồi. Giảng xong, Huy nói:
– Đó… mấy trò hiểu chưa… bóp nhẹ nhàng… mân mê từ dưới lên… trong ra… ngoài vào… làm như vậy… người phụ nữ mới không đau… nào… giờ ai lên thực hành tiếp…
Cả đám lại nhao nhao lên tranh phần. Cuối cùng Huy chỉ đại một thằng nhóc khác. Cậu này có vẻ giỏi, nhảy phốc lên rồi làm đúng y chang những gì thầy Huy mới dạy xong. Bàn tay nó thô ráp lắm… chắc cũng là dạng vừa đi học vừa có lao động tay chân phụ gia đình. Thằng nhỏ bóp tính ra cũng còn vụng về lắm, nhưng được cái là nó biết phương pháp rồi nên không còn làm cô đau thốn như cái thằng đầu tiên nữa. Thằng nhóc này tham lam… vừa bóp vú Phương mà còn muốn hửi hửi hương thơm của cô nữa. Lúc nó về chỗ, bạn bè nó hỏi liên tục:
– Sao hả… sao hả… bóp đã không… vú mềm không?
Huy ngăn tụi học trò ồn ào, cậu ta nói:
– Không được làm ồn… đừng hỏi mắc công nữa… giờ thay phiên nào các trò… thầy cho mỗi đứa lên thử một cái…
Tụi nhóc khá ngoan ngoãn, nghe thầy bảo vậy thì không tranh giành nữa, trật tự mỗi đứa lên đều có dịp bóp vú thử. Có đứa bóp nhiều, có đứa bóp ít, có đứa bóp mau, có đứa bóp lâu… đôi vú cô bữa nay thiếu điều muốn nhàu nhĩ vì hơn hai chục bàn tay thiếu niên cứ bóp tới bóp lui. Huy không cần hỏi cô thêm nữa mà cứ tự tiện cho từng thằng học trò lên bóp vì lúc nãy sờ qua vú cô, cậu ta thấy hai đầu ti đã săn lên nhọn hoắt rồi.
Điều này chứng tỏ là mấy bàn tay vụng về của tụi nhóc này đã làm cô ‘phê’ lắm rồi, Huy thấy vậy mới không khách sáo hỏi han nữa. Phương trân mình đứng chịu đựng từng cặp bàn tay chụp lên vú mình. Nghĩ lại mới thấy tụi học trò này có phước khi gặp được thầy cô giáo có tâm và nhiệt tình như Huy và Phương đây. Hai chị em đã cho tụi nó cơ hội được trải nghiệm cái phần mà tụi nó vẫn luôn tò mò tới.
Nhìn ánh mắt háo hức của tụi nó khi bóp đôi vú trần của mình, Phương lắm khi thấy cũng thương lắm. Cô mà không cho tụi nó thử lúc này, rủi nghĩ dại tụi nó cứ tò mò ra ngoài bóp bậy bóp bạ con gái người ta, thử hỏi vậy phải có chuyện không. Hai mươi mấy cặp bàn tay của tụi học trò cứ bóp miết làm cô muốn rụng rời luôn. Đôi vú mới đầu còn săn chắc, mát lạnh giờ bị tụi nó bóp đến nóng hổi, thiếu điều in dấu bàn tay trên đó luôn.
Hai chân Phương mỏi nhừ, may sao mà Huy đã để sẵn cái ghế, kê ra giữa lớp cho cô ngồi xuống không phải đứng nữa. Phương ước chừng lớp này có hai mươi mấy thằng thay phiên nhau bóp vú cô thôi mà sao tụi nó bóp hoài không thấy hết, làm như có đứa ăn giang lên xoay tour bóp hai ba lần hay sao á, không biết được. Cả lũ học trò tỏ ra hào hứng lắm, nhao nhao với trải nghiệm tuyệt diệu mà chúng vừa trải qua. Thấy học từ hồi nãy tới giờ cũng khá lâu, Huy mới hỏi:
– Các trò mệt không? Nghĩ giữa tiết xíu nha…
Cả lớp đều đồng thanh trước sự ngạc nhiên của Huy và Phương.
– Không mệt! Thầy dạy tiếp đi thầy… hấp dẫn quá…
Cả hai nhìn nhau cười. Huy thầm nghĩ trong bụng tụi này bữa nay siêng quá… phải chi học trên lớp mà tụi nó cũng siêng vậy thì hay biết mấy. Huy uống hớp nước thấm giọng rồi tiếp:
– Vậy được rồi… bây giờ mình sang phần tiếp theo… là âm hộ…
– Cái này gọi là lồn… phải không thấy – Một đứa phát ngôn rồi cười khúc khích…
Huy không trách thằng học trò, mà giảng tiếp:
– Đúng rồi đó… người ta gọi nó bởi rất nhiều từ lóng như: Lồn, bướm, chim, v. V tùy theo địa phương. Giờ cả lớp cùng tập trung xem nhé…
Huy để Phương ngồi dựa trên ghế, phần mông hơi chùi ra ngoài để ngửa ra. Hai chân cô bẹn ra, cố gắng giữ trên ghế để phần âm môn bành ra trước hơn hai chục cặp mắt. Phương xấu hồ nhắm mắt lại, quay mặt đi… đến khi nhớ đến chuyện cô còn đang đeo mặt nạ, cô mới tự tin quay lại nhìn Huy và tụi học trò. Huy chỉ vào âm hộ Phương rồi giảng:
– Ðây là âm hộ. Nó có đám lông đen bảo vệ xung quanh từ phần mu kéo đến ngang vùng miệng.
– Tụi em đâu thấy lông ở dưới nào đâu thầy! – Một đứa thắc mắc.
– Ơ… cái này… tại chị này chị ấy cạo đó… chứ bình thường thì ở xung quanh vành này nè… sẽ có một đám lông dày và xoăn. Đám lông này có độ dày thưa tùy theo mỗi người… rồi cũng có người thích để tự nhiên, hay thích cạo lông như chị này nè… Các em xem nhé, người ta chừa một chỏm nhỏ trên mu trang trí thôi… còn lại dưới vành thì cạo sạch… nhìn vậy sẽ đẹp mắt hơn… phải không nào?
Huy hỏi đến đó, cả đám đều gật gù đồng tình. Phương nghĩ chắc có lẽ Huy cố tình nói vậy để tâng bốc cho cô vui thôi. Huy đoán chắc Phương nghe khen vậy cũng thích lắm vì cậu ta thấy cô run run lên, như đang cười tự hào vậy.
– Thầy ơi… cái này nhỏ quá… tụi em nhìn không rõ – Lại có đứa hỏi…
– Uhm… thôi được rồi… các em ra đây… lại coi cho rõ nhé!
Vậy là tụi nam sinh rời vị trí. Bao nhiêu cặp mắt dí sát lại, thiếu điều muốn bật đèn pin lên luôn để xăm soi cái lồn của Phương. Chưa bao giờ có nhiều người cùng nhòm lồn của Phương một lúc như vậy. Huy dùng tay vạch hai môi lồn ra, rồi giảng tiếp:
– Đây là hai môi lớn. Khi mở ra, phần trên nơi có miếng thịt nhỏ xíu nó là ‘hột le’, còn phần lỗ nhỏ là “niệu đạo”, cái lỗ lớn phía dưới là ‘lỗ lồn’… mấy đứa nhìn rõ chưa…
Chỗ này hơi khó vì hột le và lỗ niệu đạo khá nhỏ… Huy phải chỉ tới chỉ lui mấy lần tụi nhỏ mới phân biệt ra. Tụi nó bộc bạch giờ mới biết mặt mũi cái lồn ra sao chứ đó giờ hay mang lồn ra chửi mà chưa biết mặt mũi cái lồn ra sao không hà… ai biết là cấu trúc nó cũng phức tạp vậy. Huy hứng chí, thấy tụi học trò say mê thì giảng hùng hồn. Cậu ta dùng tay xoa xoa lồn Phương một hồi thì cái lỗ chính mới mở ra… sâu thăm thẳm ở bên trong, có màu đỏ tươi. Cậu ta nói:
– Ðây là lỗ âm đạo có tác dụng trong việc giao hợp.
– Vậy là mình nhét con cu vào đây hả thầy – Một đứa hỏi…
– Đúng rồi đó… nhét lỗ này nè! – Huy đáp…
– Nhưng cái lỗ này nhỏ xíu… con cu bự vậy… sao nhét vào vừa – Một đứa khác lại hỏi.
Huy nhiệt tình trả lời tụi học trò:
– Cái đó gọi là quan hệ giao hợp… Lúc mấy em bắt đầu… mơn trớn thì lỗ âm đạo sẽ tiết ra chất nhờn… con cu cũng vậy… bôi trơn, lúc đó sẽ nhét vào được thôi…
Huy nói vậy nhưng nhìn quanh thấy tụi học trò như ngẩn tò te ra hết, xem chừng như không hiểu gì hết cả. Cậu ta không biết giải thích sao nữa, đành nói:
– Thôi được… để thầy làm thử cho các em xem…
Huy vừa nói xong, lập tức kéo khóa, tuột cái quần tây khoe ra dương vật bự của mình. Thầy Huy làm tụi học trò bất ngờ khi đột nhiên “móc hàng” ra vậy. Dù có hơi ngại nhưng nhìn ánh mắt trầm trồ của chúng… Huy cũng thừa hiểu chúng nó có vẻ thán phục sự to bự của cây hàng cậu ta lắm. Huy mới móc ra là dương vật đã sưng lên rồi, việc này chắc do nãy giờ giảng giải, rồi sờ mó người của Phương mà ra nè. Huy đứng khom chân, nắm dương vật, banh mép lồn Phương ra rồi dí dí dương vật ngay đầu mép lồn. Cậu ta giảng:
– Nè… mấy em thấy chưa… cái này là nước nhờn đó… khi các em kích thích âm hộ… nó sẽ tiết cái này ra… sẵn sàng cho giao hợp…
Nói xong, Huy đẩy thẳng dương vật vào lồn Phương trước sự trầm trồ của tụi học trò. Phương rim hết cả người, tay bấu chặt vào vai Huy, cả người run run trên ghế:
– Thấy chưa… có nước nhờn là đút cu vào dễ ợt… có khó gì đâu…
– Mà làm cái lồn ra nước khó không thầy?
– Cả một nghệ thuật đó… cái này mấy trò muốn… thầy sẽ dạy bữa khác…
– Cái đó gọi là bú lồn hả thầy?
– Đúng đó… trò nào biết hay vậy?
– Thầy ơi… nhưng cái lồn này… nãy giờ đâu có au bú đâu… nó cũng ra nước…
– Ơ… cái này… bình thường mà… mấy em bu lại nhìn như vậy… rồi bóp vú nãy giờ nữa… người ta ra nước luôn cũng bình thường mà…
Cả lớp lại trầm trồ. Tụi nó lại hỏi:
– Thầy ơi… đút cu vào sướng không thầy?
– Sướng chứ em… ai mà không sướng nè… người nam và người nữ đều sướng cả… đặc biệt lúc xuất tinh còn sướng hơn nhiều nữa kìa.
Huy vừa nói vừa nhấp nhấp, như muốn nắc nhẹ dương vật trong lồn Phương. Dù rằng cậu ta cũng muốn lắm, nhưng mải mê dạy học nên đành thôi, ngậm rồi rút dương vật ra trước sự tiếc nuối của cả cậu ta và Phương. Huy nhân đây giảng tiếp:
– Đây là phần quan trọng của bữa giảng hôm nay… mấy em là đút cu vào như thầy làm hồi nãy là không an toàn… vì nếu xuất tinh ra… người con gái sẽ có nguy cơ có bầu…
– Mấy ngày con gái có nguy cơ có bầu… hồi bữa thầy giảng rồi… phải không ạ…
– Đúng đó… nhưng các em phải canh chừng ngày nhiều lắm… cách này nhiều khi nguy hiểm… có bầu lúc nào không hay luôn…
Cả lớp lúc này lại nhao nhao lên:
– Vậy thầy dạy tụi em luôn đi thầy… cách làm mà không có bầu đó thầy…
– Được rồi… các em tập trung… về chỗ thầy dạy tiếp…
Cả đám thầy trò đi về chỗ… Huy bắt đầu giảng về các phương pháp tránh thai khi quan hệ cho tụi học trò. Dù Huy không yêu cầu nhưng Phương giờ ngồi yên trên ghế, không thể nhúc nhích gì được nữa… cả người của cô rần rần ham muốn luôn rồi. Huy nói một đoạn, xong kết luận:
– Vậy nên… cách hữu hiệu nhất để tránh thai khi quan hệ là dùng bao cao su… vừa an toàn vừa tránh được các bệnh lây qua đường tình dục nữa… Bữa nay, thầy cũng chuẩn bị sẵn bao cao su cho các trò thử rồi nè!
Huy nói xong thì lấy đống bao cao su đã để sẵn trong hộc bàn ra phát cho tụi học trò. Nới tới đoạn này Phương phê quá rồi, cô ngồi trên ghế không còn nghe nổi Huy đang nói gì nữa, hai lỗ tao cô cứ ù đặc. Phương lờ mò nghe được hình như cậu ta đang giảng cho tụi học trò cách mang bao cao su vào dương vật. Phương thấy đoạn này Huy dạy cũng không liên quan đến cô nữa, cô muốn nhấc chân khép lồn ngồi dậy mà sao tay chân cứ bủn rủn, không làm gì được cả, thành thử ra suốt buổi học lồn cứ phơi ra hây hấy đó thôi.
Cái mặt nạ bít hết mặt lúc đầu còn dễ chịu, về sau thì khó thở vô cùng. Rồi đến mãi một lúc lâu sau, Phương nghe hình như tiếng Huy rù rì gì đó bên tai cô, như là Huy hỏi cô cho phép cái gì đó. Cô đang phê quá, không nghe thấy gì, chỉ biết gật gật thôi. Sau cái gật đầu đó của cô, Phương phải giật mình vì tự dưng lớp học của Huy thảy đều reo lên vẻ như là sướng lắm vậy.