Phần 11
Cả hai đang ôm nhau ngon lành thì thằng phục vụ từ ngoài chòi bưng nước đi vô. Thắng hoảng hồn như thể đang đi ăn trộm mà bị người ta bắt gặp vậy. Cậu ta vội bỏ cánh tay đang ôm Phương ra. Phương thấy cũng bình thường có gì đâu mà cậu ta cứ ngại, làm cho cô cũng mắc cỡ theo. Chỉ có thằng phục vụ là có vẻ tinh ý nhất, hắn để nước lên bàn rồi nhanh chóng rời đi, không nói tiếng nào cả, trả lại không gian riêng tư cho cặp tình nhân trẻ tuổi.
Cũng may là khi thằng phục vụ đi rồi, Thắng có vẻ nhanh chóng lấy lại sự tư tin cho mình. Lần này Thắng chủ động choàng tay qua, kéo cho Phương áp sát vào lòng mình. Phương bẽn lẽn e lệ nép mình vào lồng ngực của cậu ta. Thắng trẻ trung, vóc dáng người khỏe mạnh, cân đối. Thắng đi học trên Sài Gòn lâu vậy mà có vẻ vẫn rụt rè, vẫn ngây thơ ngờ nghệch như anh trai làng thực thụ, điều đó quả là đáng quý. Cậu ta đưa tay lên vuốt tóc Phương. Cô lần đầu tiên cảm giác thấy bình yên mà lãng mạn như vậy bên một người khác phái. Rồi tự dưng Thắng thì thào vào tai cô:
– Phương ơi!
Cô ngước lên nhìn cậu ta hỏi:
– Gì vậy Thắng?
– Phương đẹp lắm đó, biết không?
Phương cười e lệ:
– Thắng xạo quá… bữa nay bày đặt nịnh nữa kìa…
– Thắng nói thiệt mà… bữa chị Thu giới thiệu… đưa hình Phương… Thắng nhìn cái là… là mê rồi… bên ngoài Phương còn đẹp hơn trong hình nữa… bữa nay Thắng còn biết thêm… Phương đẹp người mà còn đẹp nết nữa…
Vừa nói, bàn tay cậu ta vừa vuốt lên má Phương. Cũng sau từng ấy thời gian, Thắng mới đủ can đảm sờ chạm vào cô như thế. Cậu ta thoáng ngập ngừng:
– Phương ơi… cho… cho Thắng hôn Phương nha…
Phương cúi mặt e lệ. Chưa từng thấy ai như cậu ta, có mỗi chuyện hôn hít thôi mà xin phép luôn mới ghê chứ. Kiểu này mà Phương từ chối chắc Thắng xấu hổ chết. Thấy cô có vẻ lưỡng lự, Thắng vội rối rít nói:
– Thắng xin lỗi… Thắng biết rồi… thế này… hơi đường đột quá…
Phương phải đưa ngón tay lên, để ngay môi cậu ta ra hiệu cho cậu ta im lặng thì Thắng mới thôi. Cô ngẩng mặt, chìa môi ra, hai mắt nhắm lại chờ đợi. Chỉ giây khắc sau thôi là môi Thắng đã kề sát môi cô, hai môi chạm vào nhau. Thắng chưa biết hôn, Phương nghĩ vậy, cậu ta cứ chạm vào đó, quấn quýt, như muốn hít lấy hết cái hơi thở ngọt ngào của cô thôi chứ không biết làm gì hơn.
Phương lại phải chủ động, cô đưa lưỡi sang tìm lấy tấm lưỡi của Thắng. Lúc hai lưỡi chạm vào nhau cô hé mắt ra nhìn thì thấy Thắng tròn mắt kinh ngạc, nhưng rồi cậu ta cũng nhắm tịt mắt lại như cô, cảm nhận nhau qua môi và lưỡi, im lặng cho tấm lưỡi mình quấn chặt lưỡi Phương. Thắng hơi thụ động chứ có vẻ cũng biết hôn lắm, cô thả lỏng lưỡi cho cậu ta mút, thỉnh thoảng mút lại cho cậu ta. Cả hai hôn lưỡi nhau thật lâu quên cả không gian trời đất bên ngoài. Hai chai nước ngọt cùng hai ly đá kêu vào dần tan chảy dưới sức nóng của cặp tình nhân. Mồ hôi chảy trên ly đá cũng cũng nhiều như mồ hôi đang vã ra trên trán cả hai.
Lúc dứt nụ hôn, Phương và Thắng đều thở hổn hển. Phương thấy nóng quá liền than:
– Chỗ này nóng quá Thắng ha…
– Tại nó hơi kín đó Phương… thôi… Phương uống nước cho mát đi…
Cậu ta vội rót ly nước cho cô uống. Phương thấy Thắng cứ nhìn cô thì nói:
– Thắng cũng uống đi… nhìn Phương hoài vậy…
Sau vài phút nghĩ giải lao uống nước, cả hai lại ôm nhau và mút lưỡi tiếp. Lần này Phương thấy Thắng có vẻ thoải mái hơn, tự tin hơn chút chút. Cả hai lại quấn lấy nhau. Nụ hôn có phần nồng nàn hơn. Thắng bắt đầu nghịch ngợm hơn, cậu ta hôn qua lỗ tai cô. Thắng bất ngờ làm Phương nhột quá sức, gai ốc nổi lên hết cả, cô ngửa đầu ra sau, bàn tay bấu vào đùi cậu ta thật chặt.
Rồi Phương vùi đầu vào cổ cậu ta khi Thắng tiếp tục mút sâu vào trong lỗ tai mình. Thắng nghe được tiếng thở nức nở từ trong cổ họng cô, cơ thể cô run rẩy lên. Bàn tay Thắng xoa lên xung quanh cổ Phương. Có lẽ mọi việc diễn ra trơn tru, nồng nàn quá nên Thắng có phần dạn dĩ hơn. Lúc đầu cậu ta còn rụt rè, sau thì hình như bàn tay Thắng bắt đầu động đậy. Bàn tay cậu ta xoa từ cổ xuống ngực Phương rồi lần mò như muốn mở chiếc nút áo đầu tiên của Phương, rồi chiếc nút thứ hai. Tay Thắng run run nên vụng về lắm. Phương bất ngờ nắm lấy tay cậu ta. Thắng thấy thế thì hốt hoảng, chắc lại định xin lỗi nữa thì cô nói nhỏ:
– Thắng từ từ thôi… nhẹ nhẹ để đứt nút áo Phương bây giờ…
– Ờ…
Thắng nghe cô nói thế thì bình tĩnh lại. Cậu ta cởi luôn chiếc nút áo thứ ba khá dễ dàng với sự đồng tình của cô. Phương để yên coi Thắng định làm gì. Cậu ta có vẻ ngần ngại, thấy Phương cứ nhắm mắt. Mãi một lát hồi mới rón rén cho tay luồn vào ngực Phương qua chiếc áo ngực. Bầu ngực Phương to, mát rượi, săn chắc nên Thắng nhét ngón tay vào giữa chiếc áo khá khó khăn. Cậu ta phải mò mẫm mãi mới tìm ra được núm vú cô. Núm vú vẫn mềm mại như đã hơi nhô cao lên rồi. Thắng bóp lấy một cái thì Phương nhăn mặt. Cậu ta hỏi:
– Chết… Thắng làm Phương đau hả…
– Uhm…
– Thắng xin lỗi… để Thắng…
Chắc cậu ta định rút tay ra, nhưng cô đã chụp lấy không cho cậu ta rút ra, nói:
– Thắng sờ nhẹ thôi… đừng làm quá Phương đau đó…
Nghe Phương nói vậy thì Thắng mới an tâm, cậu ta nghe lời bắt đầu dùng bàn tay vuốt nhè nhẹ vú Phương thôi… bóp cũng nhẹ nhẹ… nâng niu lắm. Phương cứ mặc cho Thắng thoải mái mân mê ngực mình, cô vục mặt vào vai cậu ta. Lưỡi Thắng cứ liếm lấy vành tai cô nhồn nhột, tay Thắng cứ mân mê đã bên này rồi mò qua vú bên kia. Thắng cởi luôn chiếc nút thứ tư, kéo lộ bầu ngực Phương khỏi chiếc áo vú.
Lần này cậu ta thực sự hào hứng lắm, thoải mái khám phá bầu ngực bạn gái mình. Thắng dùng ngón trỏ day day núm vú Phương, hai mắt cậu ta sáng rỡ, hào hứng lắm. Thắng ngước nhìn mắt Phương, hai mắt cô vẫn khép mở bình thường, không phiền hà gì hành động của Thắng cả. Tính ra thì Phương thấy Thắng không đến nỗi quá khờ khạo, mấy chuyện tiếp theo cậu ta làm cũng đúng “trình tự” lắm, tuy có vẻ lóng ngóng nhưng cũng biết lần dở từng chút từng chút một khám phá cơ thể ngọt ngào của bạn gái.
Thắng giờ đã hôn lên gáy cô, vòng qua cổ rồi cằm, rồi từ từ xuống cổ họng Phương. Thắng kéo lưỡi xuống phần ức của cô, sâu nữa và sâu nữa đến khi lưỡi cậu ta chỉ còn cách núm vú Phương vài phân. Thắng phát hiện ra vú bạn gái mình đã dựng lên cứng ngắc, không mềm như hồi đầu cậu mới sờ lấy. Thắng ngần ngừ nhưng cũng nhanh chóng há ra, nút lấy núm vú cô. Cậu ta mút nhẹ nhẹ nhưng cũng đủ làm cho Phương muốn giật nẩy người lên. Phương hơi ưỡn ngực lên rồi bỗng co người lại, làm miệng Thắng tuột khỏi ngực cô. Phương lại ngã đầu vào vai cậu ta thì thào:
– Từ từ thôi Thắng ơi… Phương… Phương nhột…
Thắng hiểu ý, gật đầu nhưng vẫn tiếp tục nút nhẹ ngực Phương. Cậu nghĩ chắc do khi nãy nút vú Phương mạnh quá như kiểu con nít nút vú mẹ nên làm cô nhột cũng phải. Thắng vò đầu vào ngực cô, thay vì bú thì giờ mơn trớn. Hai tay Phương vò lấy tóc của Thắng muốn bù xù luôn, ngực cô phập phồng theo sự liếm láp của cậu ta. Quen Thắng đã hơn tuần lễ, bữa nay Phương mới thấy cậu ta chủ động và dạng dĩ như vậy.
Thắng từ tốn, nhẹ nhàng khơi gợi làm cơ thể cô muốn nổ tung vì khát khao, khát khao nhục dục đã kìm nén suốt thời gian qua. Thắng đang liếm láp ngực Phương thì chợt ngừng lại khi phát hiện ra điều gì, cậu ta vô cùng kinh ngạc nhận ra trong lúc mình đang bú liếm ngực Phương thì tay cô đang để qua đùi Thắng, xoa xoa bên ngoài chỗ dương vật Thắng.
Cậu ta ngạc nhiên bối rối quá chừng, tâm lý chỉ lo khám phá cơ thể Phương thôi chứ chưa dự tính gì đến cái trường hợp này. Thắng không dám ngừng, tiếp tục liếm liếm ngực Phương nhưng trong lòng không khỏi nghĩ ngợi. Phương mò mò chỗ hạ bộ Thắng trong vô thức một lát thì thấy cậu ta hơi dạng chân ra cho bàn tay cô hoạt động thoải mái. Cô vừa sờ mà vừa tò mò quá sức.
Ngó bộ cơ thể Thắng thì hấp dẫn quá chừng rồi, không biết cái thứ quỷ này thì nó ra sao, Phương muốn biết lắm rồi. Tay cô xoa nắn dọc theo dương vật Thắng từ phía ngoài quần, giờ nó đã u lên một đụm cứng ngắc ở trỏng. Nó càng cứng hơn, giần giật khi Phương cớ rờ rờ như vậy thỉnh thoảng cô còn bóp nhẹ một cái. Thắng bị Phương kích thích quá không chịu nổi thêm được nữa. Cậu ta bất ngờ dùng tay kéo phecmotuya của mình ra, cầm tay Phương dúi dúi sâu vào quần. Phương vụt tay lại hơi ngần ngại thì cậu ta thì thầm:
– Phương ơi, Thắng thích vậy lắm, Phương cứ làm vậy đi!
Phương bặm môi lại, lắc đầu giả vờ e lệ:
– Phương làm ở ngoài thôi… không vô trong đâu… ngại lắm!
– Thắng thích lắm… Phương làm dùm Thắng đi mà.
Thắng vừa nài nỉ vừa cầm tay Phương đưa vào quần thông qua cái khe vừa mở. Phương miệng thì nói ngại nhưng khi Thắng đã nắm tay cô luồn vào quần, chạm quần lót luôn rồi thì cô cũng bắt đầu vuốt ve trở lại. Thắng có vẻ sướng, Phương nghĩ vậy, câu ta giờ đã ngửa người ra ghế, không còn bú vú cô nữa, chỉ dùng tay bóp bóp nhẹ thôi. Phương e lệ dúi đầu vào khuôn ngực rắn chắc của cậu ta, tay bóp bóp dương vật, kéo cho nó thẳng ngược lên, nằm dọc theo thân chứ không bị chúi xuống, làm u lên một đống.
Quần lót bằng chất liệu thun, nên Phương bóp nhẹ, Thắng vẫn thấy sướng khoái. Phương muốn lôi luôn thằng nhỏ ra ngoài ánh sáng cho rồi, nhưng cô không dám làm vậy, sợ Thắng thấy cô “chuyên nghiệp” quá cũng không hay. Tuy nhiên, Phương cũng không chờ đợi lâu, chỉ sau khi cô bóp bóp chút thôi, cậu ta đã không chịu nổi, cậu ta kéo ngón tay, lật quần lót xuống, lôi luôn cả cây hàng và đùm dái ra ngoài quần.
Cuối cùng thứ quý giá của anh chàng cũng lộ diện. Dương vật của Thắng không to lắm, nhưng nhìn cũng hoành tráng, không đến nổi nào. Hai đùm dái săn lại như trái bóng bàn, gốc dương vật thì lông lá xồm xoàm nhìn như râu bắp. Thắng đỏ cả mặt, gương mặt đầy vẻ van xin nài nỉ. Phương quay mặt đi không dám nhìn cây hàng lâu, nhưng tay cô vẫn thò tới nắm lấy nó.
Wow, cây hàng Thắng nóng hổi, giừng giật trong tay Phương như hòn than. Phương nắm lấy cây hàng, vuốt nhẹ nhàng dọc theo chiều dài của nó để cảm nhận. Phương tinh ý nhận ra hình như Thắng sắp đạt cực khoái, cậu ta không còn ngần ngại chút nào nữa cứ vùi mặt vào cổ cô, lúc thì hôn cô vội vã, miệng cứ thở hồng hộc, tay cứ bóp vú cô, không còn nhẹ nhàng nữa mà nhiều khi làm Phương đau thốn.
Cô cũng chẳng muốn để Thắng xịt ra uổng phí vậy nhưng chẳng còn cách nào khác. Quả nhiên khi cô vuốt vài cái nhẹ nhàng thôi thì Thắng đã cứng cả người. Cậu ta rên rỉ, nín chặt rồi thở hắt ra. Phương nắm chặt cây hàng trong tay cũng không ngăn được tinh dục trắng đục như sữa vọt ra. Tinh dịch của Thắng bắn thẳng lên trời như núi lửa phun vậy.
Dòng khí trắng như sữa, nóng ấm bay lên, đáp nhẹ nhàng lên khắp bàn tay đang nắm lấy nó, dính lây đầy khắp cả quần của Thắng bên dưới. Phương không sục nhanh, vẫn bóp chậm nhưng nhè nhẹ, để vắt từng giọt tinh nóng đang chảy ra. Phương không biết thế nào nhưng chắc tinh dịch của Thắng bắn ra nhiều lắm, chảy trắng đục cả quần của cậu ta luôn. Mặt Thắng nóng ran, hai mắt đờ đẫn không còn tinh anh như khi nãy nữa, mông cứ hẩy hẩy lên thôi. Thắng có vẻ sướng, cậu ta kéo Phương vào lòng, nút lưỡi cô thật lâu. Cả hai hôn nhau, cùng ngửi mùi mồ hôi quyện chặt, lẫn với mùi tinh dịch của Thắng nồng nàn. Cậu ta thủ thỉ:
– Thắng sướng quá Phương ơi… cả đời Thắng… chưa bao giờ sướng vậy… cảm ơn Phương nha.
Phương ngại ngùng đáp:
– Thắng đừng nói vậy… Phương mắc cỡ lắm…
– Bữa nay Thắng vui lắm… mà có gì đâu Phương phải mắc cỡ…
– Phương không biết… Phương thấy kỳ quá… Phương sợ Thắng coi thường Phương mất…
Thắng nghe vậy thì tròn mắt, hỏi dồn:
– Mắc mớ gì tự dưng Thắng lại coi thường Phương?
– Thì… thì tụi mình mới quen nhau… mà Phương đã cho Thắng làm vậy rồi… Phương…
– Đâu phải tại Phương… tại Thắng đòi hỏi mà… Phương đừng nghĩ vậy… với lại… hai đứa mình đang… đang yêu nhau mà…
– Phải… nhưng còn sớm quá… Phương cứ sợ…
– Phương đừng sợ… Thắng thấy trên Sài Gòn… tụi bạn Thắng quen bạn gái không lâu mà… mà tụi nó còn… còn làm nhiều chuyện khác nữa kìa… tụi mình như vậy… còn trong sáng mà…
Phương cúi đầu xuống không nói một lời nào, cô phải che mặt lại không cho Thắng thấy mình đang cười, cái câu “trong sáng” của cậu ta làm Phương mắc cười quá trời quá đất. Cô chợt nghĩ gì, rồi lại ngại ngùng hỏi Thắng:
– Chuyện đó… Phương không nói… Phương sợ, Thắng thấy Phương rành cái chuyện này quá… rồi… rồi Thắng coi thường Phương…
– Không có chuyện đó đâu… lúc đầu Thắng cũng biết Phương từng có người yêu rồi mà… Phương biết cũng đâu có gì lạ… Thắng thấy Phương biết vậy lại càng hay, có gì… có gì Thắng không biết… thì Phương chỉ cho Thắng luôn…
– Thôi… Phương không biết gì đâu… Phương mắc cỡ lắm… Phương thấy Thắng cũng rành quá trời quá đất mà… nãy giờ… sờ người ta quá trời… chứ đâu phải không biết gì…
Thắng gãi gãi đầu thú nhận:
– Cái đó là thiệt đó… Thắng chưa từng có bạn gái thiệt… hồi đó đi học… ở Ký Túc Xá, tụi bạn học nó hay mở mở phim cho coi… nên Thắng mới biết chút chút…
– Phim gì vậy Thắng?
– Thì… thì phim sex… phim con heo chứ gì?
– Hay quá ha… đi học không lo mà lo coi phim sex ha…
– Thì cái đó cũng bình thường thôi mà… giờ có internet… nó có đầy ở trển đó…
– Thôi… mai mốt quen Phương rồi… cấm coi mấy cái đó nha chưa!
– Ừ… quen Phương rồi… có gì… thì hỏi Phương nha… chịu không?
Phương đỏ mặt, gật đầu. Nãy giờ hai người cứ huyên thuyên làm dương vật Thắng thun lại nhỏ xíu. Tinh dịch chảy dính đầy quần Thắng mãi một lúc mới nhận ra, từ lúc tinh dịch còn nóng hổi cho đến lúc ra không khí đã nguội lạnh luôn rồi. Phương nắm con cu Thắng đến lúc nhỏ xíu mới mắc cỡ rút tay lại. Nãy giờ, những kích thích mà Thắng mang lại làm không chỉ tay Phương mà ngay hạ bộ cũng nhơn nhớt quá trời. Phương thấy khó chịu quá, chưa biết nói sao với cậu ta thì đột nhiên Thắng lại nói:
– Chết rồi… giờ chắc cũng tối rồi… để Thắng đưa Phương về An Minh, kẻo tối…
Thắng nói làm Phương cụt cả hứng. Đang cao trào yêu đương tính rủ rê cậu ta làm chuyện khác mà giờ cậu ta lại nói vậy. Phương nghe thế thì tiu nghỉu nói:
– Uhm… thôi… để Phương ra sau rửa tay… làm dơ hết rồi…
Thắng cũng lúi cúi đứng dậy, móc cây hàng trở vô trong sự tiếc nuối của cô bạn. Trên bàn có cái khăn lạnh thằng phục vụ để sẵn, Thắng lấy đó chùi chùi chỗ tinh dịch đã dính ướt nhem khắp hạ bộ. Phương chui ra khỏi chòi dáo dác đi tìm nhà vệ sinh. Lúc hỏi thăm thằng phục vụ, cô phải dấu cánh tay của mình ra sau lưng, sợ nó thấy thì quê lắm.
Ra đến nhà vệ sinh ở sau cùng của khu café, Phương luyến tiếc không nỡ đưa cánh tay mình vào bồn rửa. Thắng có vẻ thật thà, cái mùi tinh dịch của cậu ta đặc kẹo… nồng nàn quá sức tưởng tượng. Nhìn cái vẻ của Thắng, khờ khạo vậy thì sao cua nổi mấy cô gái trên Sài Gòn, bở thế đến giờ vẫn còn ở không cũng phải. Thắng bị vậy thì coi như Phương may, vì giờ tự dưng ông trời lại ban cho cô một người tình trong trắng.
Phương ngẫm lại, thấy giờ về cũng hay rồi. Bữa nay so ra cũng là quá sức tưởng tượng của Thắng rồi. Cô phải nhịn thôi, chứ giờ mà kêu Thắng thỏa mãn cho cô thì không chừng không hay cho lắm… mất duyên luôn chứ chẳng chơi. Phương dằn lòng đành kiềm chế bản thân lại đã. Cô cười nhẹ, rồi cho xà bông, rửa sạch chỗ cánh tay, rồi sửa soạn lại cái áo sơ mi bị Thắng kéo ra hồi nãy làm cho xộc xệch đi hết.
Hành trình còn lại trở về Thứ Mười Một giữa Phương và Thắng trở nên vui tươi hơn. Cảm giác ngại ngùng cũng còn nhưng không còn quá nhiều để ngăn cách hai con tim yêu được nữa. Phương vén chiếc vách lại ngay ngắn để có thể ngồi ngay trên yên sau xa. Cô chủ động vòng tay, ôm chặt vòng eo rắn chắc của Thắng, cho phần cơ thể mềm mại của cô dán chặt, chà sát lên tấm lưng rộng của cậu ta.
Thắng thì khỏi nói, sung sướng như lên tiên khi hai bầu vú của Phương massage lên lưng của mình. Phương thì chẳng bao giờ dám kể chuyện của mình cho Thắng nghe, nhưng khi cô tò mò hỏi, thì Thắng kể hết, không dấu diếm bất kỳ chuyện gì của mình, nhất là giai đoạn Thắng lên Sài Gòn học. Phương từ nhỏ đến lớn chỉ học Đại Học ở Cần Thơ, chưa bao giờ lên Sài Gòn nên Thắng kể đến đâu, Phương hỏi đến đó.
Thắng ở đó mấy năm vẫn cảm thấy không phù hợp với môi trường sống ở trên đó nên học xong rồi không ở lại kiếm việc làm mà về đây. Tính ra Thắng về đây sẽ khó khăn hơn vì ít việc, ít cơ hội cọ xát hơn. Thắng nói cũng hơi tiếc nhưng đến giờ mới thấy quyết định của mình là sáng suốt. Phương hỏi vì sao thì Thắng cười nói vì về đây Thắng mới quen được Phương, coi như là may mắn nhất đời rồi.
Cô cười rồi nhéo cậu ta một cái đau điếng vì cái tội nịnh nữa. Phương nói Thắng xạo vì cô thấy cô cũng bình thường, có bằng mấy cô gái xinh đẹp ở Sài Gòn đâu. Thắng nói ở đó cũng đẹp, nhưng Thắng không thích mà thực sự Thắng cũng không thể ‘cua’ được ai cả, hơi vô duyên nên đành về Miệt Thứ thôi. Lại hỏi về chuyện tế nhị, Thắng kể cho Phương nghe lúc đi học, cậu ta cũng khó chịu lắm, nhưng may mà bạn bè chỉ dẫn, Thắng biết coi phim sex, rồi cũng biết chút chút, dẫu chỉ là lý thuyết thôi. Phương nghe vậy cũng mừng, vì dù sao Thắng biết chút chút cũng hay, chứ ngờ nghệch quá thì biết bao giờ Phương mới được thỏa mãn cái nhu cầu của mình.