Phần 4
Cô đang chưa biết tính sao thì chợt nghe tiếng gõ cửa phòng tắm. Chắc là Bona đang đứng ngay cửa. Phương tạm thời không biết nói sao nên cứ im lặng. Bona gõ cửa phòng tắm vài cái thôi thì không gõ nữa. Phương cứ đứng như vậy, lặng im. Không gian giữa ngoài và trong phòng tắm giờ chỉ là cõi thinh không. Thứ nước nhờn cứ nhiễu nhão liên tục từ âm hộ của Phương, rồi xuôi theo bắp đùi rớt xuống sàn. Âm hộ Phương nóng đỏ, nhưng trơn nhờn, cứ giật giật chứng tỏ nãy giờ nó rất no nê với mấy cú dập từ dương vật của Bona đây mà. Nghĩ đến Bona, Phương lại tò mò.
Cô lại cửa, hé mở một chút rồi ngó ra ngoài. Lúc này Phương thấy Bona ngồi thừ trên giường, trên tay anh chàng đang gom lại mớ quần áo. Nhìn cái mặt Bona, tự dưng Phương thấy tội hết sức. Dù sao thì anh chàng cũng thực sự có vẻ hiền lành, đôn hậu. Chắc là nãy giờ thấy Phương bỏ vào phòng tắm, tưởng là cô giận dỗi chuyện anh chàng tấn công bất thình lình, rồi nhìn cái kiểu này là định xin lỗi không xong thì bỏ về đây mà.
Quan sát anh ta, Phương chú ý cái phần dương vật. Nãy giờ nó vẫn thẳng băng, cứng ngắc mà chưa xìu xuống. Phương cũng biết là lúc nãy chỉ mình cô lên đỉnh thôi còn anh chàng vẫn chưa xuất tinh. Lần nào làm tình với Bona cũng vậy, Phương phải ra mấy bận thì Bona mới xuất tinh được. Người Miên mà, chơi gì dai… thấy sợ… cứ làm Phương sướng muốn điên lên thôi. Phương suy đi tính lại rồi tự ngẫm cô phải đi ra thôi, không tiếp tục trốn tránh thế này mãi được, cũng không hay cho lắm.
Bona đang ngồi thất thiểu, định mặc cái quần thun vào thì thấy cửa phòng tắm mở. Phương từ trong đi ra, vẫn để nguyên bộ dạng trần truồng. Thân thể cô thiệt mỹ miều làm cho mới thoáng nhìn mà Bona lại động lòng không an. Phương bước đến bên giường không nói không rằng gì nữa, cô đẩy nhẹ Bona nằm ngửa trở lại giường. Phương cũng leo lên giường nằm cạnh bên anh chàng.
Phương nằm chồm lên người anh chàng rồi nhắm mắt hôn lên môi Bona. Hơi bất ngờ trước hành động của Phương nhưng Bona cũng nhanh chóng hôn trả lại cô rất say đắm. Vừa nút lưỡi Bona, Phương vừa chuyển động tay không ngừng ve vuốt khắp thân thể rắn rỏi của Bona. Hai tay của Phương vuốt dọc theo người anh chàng, mân mê từng khuôn ngực, từng cái bụng sáu múi, tẩn mẩn khuấy động từng điểm nhạy cảm làm anh chàng ngộp thở và tột đỉnh ham muốn. Phương chủ động rời môi Bona rồi hôn lên khắp người anh chàng, từng phân từng li không sót một chỗ nào. Bona nhiều khi không hiểu nổi Phương nữa, lúc thì rất lạnh lùng, nhưng làm tình thì luôn vậy, luôn khát khao cháy bỏng đam mê.
Và rồi Phương cũng tìm được đến dương vật chàng và mút lấy nó ngon lành như mút cây kem. Cô đưa lưỡi rà trên vùng quy đầu và cắn nhẹ nó, tay vuốt ve hai hòn dái làm cho Bona sướng đến phát điên. Dương vật Bona cương lên cứng ngắc. Phương làm Bone hết chịu nổi, anh chàng phát điên muốn vùng lên đè nghiến cô ra lần nữa nhưng trước sự chủ động của của Phương, Bona thấy sợ sợ, vậy nên chỉ đành nằm im chịu trận. Bona cũng không chờ đợi lâu, mút mát dương vật hòn dái anh chàng chán chê thì Phương ngẩng mặt lên, rụt rè nói:
– Được rồi đó… anh… anh cho nó vô lại đi…
– Sao… – Bona nghe mà lùng bùng lỗ tai nên hỏi lại.
– Đầu óc anh đâu đâu vậy… bộ… bộ không thích… ấy… ấy em nữa sao?
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://nongcuc.com/
– Có chứ… anh… anh muốn chứ – Nghe vậy Bona vồn vã trả lời…
– Muốn thì làm lẹ đi… hổng lẽ đợi em nói hoài sao… chẳng phải… nãy giờ anh vẫn… vẫn chưa ra đó sao… bộ… không thấy khó chịu hả?
Nghe Phương ngập ngừng nói vậy, Bona không chần chừ nữa. Anh chàng chồm lên trong khi Phương chủ động nằm ngửa trở lại. Anh chàng dạng rộng hai chân cô ra rồi cầm cây thịt to bự của mình rà qua lại lồn Phương cho ướt ướt đầu khấc. Đến khi trơn lùi, Bona mới cẩn thận nhét vào, ấn mạnh. Hai mép thịt của Phương nãy giờ bị dương vật Bona làm cho sưng đỏ, vẫn rỉ rỉ nước hoài không thôi. Bona nhét vào rồi bắt đầu nắc mạnh. Bona quả rất mạnh. Sức lực của anh ta làm cái giường của Phương kêu ót ét luôn, cả người cô căng ra đón nhận lực thúc. Chắc sợ Phương đau, hay sợ tiếng ồn phát ra dữ quá, Bona vội kềm bớt lực thúc…
– Không sao đâu – Phương đang nhắm nghiền mắt, vẫn nói – Anh cứ thoải mái đi… hết sức đi anh… chứ… cứ vậy hoài… biết chừng nào… mới ra…
Rồi cô há miệng ra như chờ đợi. Bona hít hơi dài lấy can đảm, gác hai chân của Phương lên tay, chồng bàn tay xuống giường rồi lấy hết sức bắt đầu nắc. Anh chàng mạnh như thú dữ, nắc vũ bão. Có lẽ sau lần bị Cường đâm bị thương, giờ anh đã hồi phục hoàn toàn thật rồi. Từng cú nhịp làm đầu khấc của Bona đâm thấu tận tử cung của Phương. Tử cung cô co bóp dữ dội làm anh chàng càng thêm sướng, ghì chặt lấy cô.
Phương nằm chịu trận cho Bona trút hết sức lực của mình lên thân thể cô. Anh chàng cứ rút ra rồi lại đâm chí tử trở lại trong lồn Phương. Cô phải chịu trận một lúc lâu, cũng phải đến khi đã xuất tinh lần nữa, cố chịu đựng mà không dám nói ra… đến khi Phương rã rời, Bona mới có dấu hiệu cực khoái, người anh chàng cứng đờ, run lên lẩy bẩy rối bời. Phương thấy vậy thì ôm chặt lấy anh chàng… động viên:
– Tiếp tục đi anh… cho hết vào trong em đi anh… sướng quá… đừng rút ra anh ơi…
Cả người Bona tê rần… có muốn rút dương vật ra cũng không kịp nữa. Bona ngửa cổ, tống hết tinh dịch nóng bỏng của mình vào tít sâu trong người Phương. Từng dòng tinh khí nóng mạnh mẽ của Bona bơm sâu vào trong tận cùng của Phương, làm cô đờ cả người vì sung sướng. Cả hai đều như kiệt sức, phải nằm lịm đi trong chốc lát. Dương vật Bona cứ giần giật chốc chốc lại xịt xịt vào người cô, sau đợt đầu mạnh mẽ, đợt sau cũng còn chút xíu hàng tồn dư, thảy đều được bắn hết.
Anh chàng nằm úp lên Phương, đầu tựa vào ngực cô, khoan khoái tận hưởng khoái lạc. Phương để yên cho Bona nằm đè lên mình vậy một lúc rất lâu, mãi đến khi dương vật Bona từ từ thun lại, rớt ra khỏi lồn của Phương luôn. Lúc đó, anh chàng mới chịu thả lỏng rồi rời khỏi người cô. Qua cơn cực khoái, Phương vẫn còn hơi ngại nên không dám nhìn vào mặt Bona.
Lúc anh chàng rời khỏi người cô cũng là khi tinh dịch Bona vừa xuất vào đang muốn chảy trào ra. Phương thấy vậy hơi khó chịu nên vội nhổm dậy khỏi giường đi về phía buồng tắm. Tinh dịch trắng đục của Bona ra có vẻ hơi nhiều nên chảy dọc xuống cả đùi cô và còn rơi oẹt xuống cả sàn nhà theo mỗi bước đi của cô dù Phương đã cố gắng bụm lồn mình lại.
Vào buồng tắm, Phương xối nước qua khắp người để làm sạch phần cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi. Tiếp theo cô chống một chân vào tường để giơ cao rồi múc nước xối rửa vùng kín của mình. Dù gì thì gì cũng phải công nhận là Bona xuất tinh nhiều thật. Khi nãy anh chàng đã chịch với bé Huê, chẳng biết tình hình thế nào mà giờ khi hứng tình rồi chịch với Phương thế này mà vẫn còn xuất ra nhiều ghê.
Dương vật đã vậy còn to lớn, cắm sâu tít trong người cô mới bắn tinh ra làm Phương phải rửa lồn một lúc lâu mới sạch được. Phương lại thầm nghĩ, Bona coi vậy mà diễm phúc có kém gì Cường lúc trước đâu. Từ hồi vô tình biết rồi chịch nhau tới giờ, cô toàn để cho anh chàng xịt thẳng vào người, còn Cường thì ngày trước do sợ dính bầu nữa nên có khi bị Phương cho xuất tinh ngoài hoài đó thôi. Trước nay, khi biết Bona cô thực cũng mến mến anh chàng ở cái vẻ cục mịch, dễ thương, gần gũi. Qua lần này, chắc cô phải xét lại. Phương không ngờ Bona coi im im vậy mà cũng đã làm nhiều chuyện tày trời quá thể, dâm dục có kém gì bạn trai cũ của Phương đâu chứ.
Lúc Phương ở nhà tắm đi ra, cô ngó thấy Bona đã đóng cửa phòng mình lại rồi. Anh chàng ngồi trên giường, cái quần đã mặc lại, còn cái áo đang cầm trên tay chắc cũng đang định mặc nốt vào thì thấy Phương đi ra. Anh chàng nhìn Phương trần truồng với ánh mắt tròn xoe, nhưng pha lẫn đôi chút ngần ngại. Bona lắp bắp:
– Phương ơi… cho… cho anh xin lỗi…
Trái với suy nghĩ của Bona là Phương sẽ tức giận, cô chỉ đáp nhẹ nhàng:
– Thôi đi anh… giờ phút này mà lỗi phải gì nữa… – Cô vừa nói, vừa với tay lấy cái khăn ngồi xuống cạnh Bona thản nhiên vừa nói chuyện vừa tự lau khô mình mẩy – Anh đừng nghĩ gì nữa… chuyện cũng lỡ rồi… em không trách gì anh đâu… thiệt đó!
Bona mừng rỡ ra mặt, gãi gãi đầu cứ cười cười nhưng chẳng biết phải nói gì. Phương nhìn gương mặt Bona rồi nhớ lại đến cái lần mà cả hai chịch lần đầu trong nhà kho. Nếu không tính đến những lúc mạnh mẽ vũ bão trên giường thì còn lại anh chàng này luôn có gì đó chân chất, thật thà đậm đà bản tính con trai miền Tây. Lúc trước khi từ chối tình cảm của Bona, Phương không đơn giản là chỉ muốn nhường anh chàng cho Thu đâu.
Phương biết rõ, thực sự mình chỉ mến Bona, rồi chịch với anh chàng… cũng chỉ là… chịch thôi… chứ Phương thực sự chưa rung động chút nào trước Bona cả. Phương thấy mình may mắn khi vô tình lại là người được ‘hưởng’ cái sự trinh trắng của Bona, cô coi đó sẽ là niềm hạnh phúc là kỷ niệm ngọt ngào giữa cô với anh. Vừa ngồi đó thản nhiên trần truồng lau người, Phương vừa ôn tồn giải thích với Bona mọi chuyện, thật rõ ràng về tình cảm của mình với Bona. Khác với cái lần trước, gương mặt Bona có vẻ buồn nhưng không quá thất vọng như lần tỏ tình thất bại kia. Rồi Phương tò mò hỏi:
– Giờ em hỏi thật anh… anh nghĩ sao mà lại đi… ấy ấy… với bé Huê chứ?
Bona nghe Phương trách thì đỏ mặt. Để giải tỏa bớt sự lo âu của Bona, Phương không công kích Bona nữa mà chuyển sang khuyên anh chàng:
– Thôi anh đừng có ngại nữa… dù sao đến giờ bé Huê vẫn giữ kín mọi chuyện cho anh. Em thấy con bé có vẻ yêu Cường thiệt nên chắc nó sẽ chẳng bao giờ nói ra mọi chuyện…
– … còn vụ cái bầu thì sao em… anh…
– Cũng không sao đâu… em nghĩ con bé sẽ lo được mà… nó chẳng hiền như anh đâu mà sợ…
Nghe thấy Phương nói cũng có lý, Bona cảm thấy an tâm hơn nhiều, hai mắt anh chàng trong veo như cậu học trò đang ngồi nghe lời khuyên của cô giáo vậy. Phương thủ thỉ nói tiếp:
– Còn chuyện tụi mình… Ơ… không cần nói chắc anh cũng hiểu, chuyện bữa nay anh phải giữ tuyệt đối bí mật đấy nhé.
Bona gật đầu đáp:
– Em yên tâm… chuyện bữa nay… là lỗi của anh. Em không trách anh là anh mừng rồi, làm sao anh dám kể chuyện này cho Thu nghe được cơ chứ… nhưng Phương ơi… em có thể hứa với anh… hai đứa mình, vẫn làm bạn như lúc trước nhé… em đừng lảng tránh anh… anh buồn…
– Thực ra thì em có hơi ngại. Sợ anh cứ suy nghĩ… rồi lại… em lại có lỗi với chị Thu nữa. Bữa anh tụi mình nói hết ra với nhau… em hy vọng anh hiểu…
– Anh biết rồi… em… em không có tình cảm với anh… cũng không sao… mình chỉ là bạn thôi.
– Anh đã nói vậy rồi thì… thì em không ngại nữa… mình chỉ là bạn thôi… cứ như lúc trước thôi… nha anh… em sợ chị Thu buồn… em ngại những chuyện rắc rối lắm.
– Được rồi… anh hứa…
Tâm trạng Bona và Phương cởi mở hơn sau một hồi nói chuyện với nhau. Cảm giác không còn nặng nề nhiều nữa nên cả hai nói chuyện với nhau thoải mái hơn. Bona giờ mới dám thổ lộ là hồi nãy lúc thấy Phương cứ chạy vào nhà tắm hai lần, làm tim anh chàng muốn rớt ra ngoài. Anh chàng cứ sợ Phương sẽ trách mắng mình, sẽ giận hờn mình luôn đó chứ.
Phương ôn tồn giải thích cho Bona hiểu là những lúc đó cô chỉ muốn vào tắm rửa cho sạch sẽ. Tính Phương không chịu được bẩn, người cứ hơi có mồ hôi dính dính một chút là cô đã thấy khó chịu rồi, nữa là khi chỗ đó cứ nhoe nhoét như vậy thì hỏi sao Phương chịu nổi. Vừa nói đến mình, Phương nhìn qua thấy mình mẩy Bona cũng đầy mồ hôi. Anh chàng mới mặc quần lại, còn chưa mặc áo nên khắp người ngợm còn thấm đẫm. Thấy vậy nên Phương mới bảo Bona vào nhà tắm của mình rửa lại cho sạch sẽ, thoải mái. Nghe Phương bảo thì Bona cũng không còn ngại nữa, anh chàng đứng lên đi vào tắm rửa lại.
Lúc tắm xong đi ra, anh chàng hỏi Phương chừng nào mới bắt đầu đi sang An Biên dạy. Liếc nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm nên Phương bảo là chưa vội, cô tính nằm nghỉ ngơi lát nữa mới đi cũng còn kịp. Phương bảo Bona nếu không phải đi đâu thì cứ nằm nghỉ chút đã. Bản thân Bona sau hai cú làm tình sướng đã đời với bé Huê và Phương, anh chàng cũng thấy người lâng lâng muốn nằm dài ra nghỉ ngơi, nên đồng ý ngay.
Cả hai nằm cạnh nhau trên giường cùng nghỉ ngơi nói chuyện. Lúc nãy khi Bona đi tắm, Phương cũng định mặc lại quần áo nhưng suy đi nghĩ lại thấy dù sao giữa cô và Bona cũng chẳng còn gì để dấu diếm, tự dưng lại mặc quần áo vào sẽ làm cho anh chàng ngượng ngùng cũng không tốt, vậy nên thôi cô quyết định cứ để nguyên vậy. Bona cũng không vội mặc lại quần áo sau khi tắm, cùng nằm với Phương nói chuyện cho “tự nhiên”. Cũng khá lâu không nói chuyện thoải mái với nhau nên giữa Phương và Bona có rất nhiều điều để nói.
Phương hỏi thăm về cuộc sống, về tình cảm dạo này giữa anh chàng và Thu. Nghe kiểu Bona nói, Phương cũng hiểu giờ chắc cả hai đang rất hạnh phúc. Ba mẹ Thu lúc đầu thấy Bona là người Miên còn hơi ngại. Nhưng tiếp xúc dần mới thấy tính tình anh chàng hiền lành nên cũng ưng bụng. Mấy bữa rồi, cả hai còn dẫn nhau về quê của Bona ở Sóc Trăng ra mắt gia đình Bona. Phương chọc, nói cả hai tiến tới lẹ quá. Bona cũng bảo thực ra anh chàng và Thu biết nhau cũng lâu rồi nên khi tiến tới như vậy, hơi lẹ một chút cũng là đương nhiên.
Nói chuyện tình cảm, tình yêu một hồi thì lại quay qua chuyện tình dục. Không cần Bona nói thì Phương cũng biết là Thu sung sướng thế nào với sức khỏe và khả năng làm tình của Bona. Phương còn chọc Bona cứ như trâu cày… cày miết… cày miết làm bản thân Phương lần nào chịch với Bona cũng bị “ra” trước, huống chi là chị Thu. Đang nói đến chuyện đó, tình cờ Phương quờ tay chạm phải dương vật anh chàng, thấy nó đã thẳng tưng và cứng lại từ bao giờ, đụng phải tay cô nó bật nẩy ngật ngưỡng như cái lò xo, nhìn thật hấp dẫn.
Lỡ đụng phải dương vật Bona rồi mà rút lại thì mất tự nhiên nên Phương cứ để tay vậy xoa xoa, vừa khen anh chàng. Bona thấy vậy cũng khen ngợi vóc dáng của cô, rồi khi anh chàng đưa tay lên sờ ngực của Phương, cô cũng để yên cho anh chàng thoải mái. Không chỉ có dương vật Bona đang cương cứng mà sờ vú Phương một hồi, anh chàng Bona cũng nhận ra là nó đang săn thít lại, hai núm vú nhọn hoắt.
Không chỉ Bona mà Phương cũng ngạc nhiên với chính bản thân mình. Khi tâm trạng đã thoải mái hơn, Phương lại thấy mình có vẻ rất ham muốn với Bona… như ngày xưa. Có lẽ cả hai cũng lâu rồi chưa chịch với nhau nên giờ mới làm lại có một nháy thôi… mà đã nghĩ rồi… thì có vẻ hơi tiếc tiếc… Bóp vú Phương một hồi, Bona tự dưng ngượng nghịu nói:
– Phương nè… anh hỏi thiệt… em… em cho anh làm một cái nữa nhé… được không?
Nghe Bona mới nói là Phương đã mỉm cười. Cô trêu:
– Cái anh này… nãy mới nói xong… làm bạn thôi mà… lại đi đòi hỏi à?
Bona nhìn cái kiểu biết Phương đang đùa nên tinh ý nói:
– Thì nãy em cũng nói… tụi mình trở lại như hồi xưa. Anh nhớ hồi đó… tụi mình cũng là bạn thôi… nhưng cũng có làm chuyện này bình thường mà…
– Anh… người đâu mà khôn quá hà…
Dù miệng nói vậy, nhưng đầu Phương gật nhẹ một cái thay cho câu trả lời cho đề nghị của anh chàng. Phương và Bona không còn khúc mắc gì nữa, cả hai lại bắt đầu quấn lấy nhau để làm tình lần nữa. Lần này thì cả hai làm tình thoải mái hơn, tự nhiên hơn, y như ngày xưa lúc mới biết nhau trong trường vậy, hồn nhiên, thoải mái không vướng bận tình cảm chi hết.
Bona giờ làm tình giỏi, biết cách khều móc, hôn hít tạo sự hưng phấn cho Phương không kém gì cô tạo cho anh. Lao vào nhau bú cặc, liếm lồn, khều móc đã đời rồi thì lại chịch tiếp. Bữa nay Phương đổi kiểu một chút, cô và Bona chịch nhau theo tư thế để anh chàng nằm ngửa ở dưới, cô ngồi xổm lên và xoay lưng lại phía mặt Bona. Cô nói giờ chịch theo tư thế này để bù cho công sức nãy giờ Bona đã “cày cuốc” trên thân thể cô.
Bona nghe vậy thích lắm, anh chàng đưa cả hai tay lên sờ nắn hai bờ mông tròn căng của Phương khi cô đang điều chỉnh để nhét dương vật Bona vào giữa khe lồn. Khi dương vật Bona vào người Phương lần nữa, Bona thấy sướng đê mê. Cây hàng to lớn banh lồn Phương gần lút cán, phần háng của cả hai chạm nhau. Cái đùm dái đen, đầy lông như cái bùi nhùi ngay miệng lồn Phương khi cô ngó xuống nhìn lúc cây hàng đã vào gần hết, nhìn ngồ ngộ.
Bona co hai đầu gối lần cho Phương vịn làm điểm tựa rồi nhịp nhàng lên xuống. Cô nhún nhảy, đập mông mình vào bụng Bona nghe phành phạch làm anh chàng sướng lắm. Không sướng sao được khi cứ nằm im mà hưởng thụ khoái lạc thôi. Nghe tiếng động, Bona hơi ngại nói Phương làm từ từ thôi, sợ ồn. Phương ậm ừ nhưng sướng quá nên thôi cứ mặc kệ. Mỗi cú trượt của cái dương vật trong âm đạo cô tạo ra cảm giác sướng đến đê mê cả người.
Bona hất bụng, ưỡn phần háng lên cho mỗi cú dập của Phương có thể áp chặt vào người mình, chà sát. Phương coi sung vậy chứ cũng chỉ làm được vài chục cái thì ‘đuối’, hai bắp đùi căng cứng chẳng di chuyển nổi. Cuối cùng thành ra phải ngoan ngoãn nằm im cho Bona đỡ cô ra, chịch cô theo tư thế truyền thống lần nữa. Bona chịch mạnh mẽ, lần này anh chàng mặc kệ không cần biết Phương đã “ra” hay chưa, cứ thế ôm lấy cô, dần cho cô một hồi muốn bấy bá luôn.
Bona làm Phương sướng đến muốn ngất lên ngất xuống, đến khi tĩnh lại rất lâu thì thấy Bona cũng xuất tinh. Anh chàng ưỡn người, áp vào háng cô, bắn tinh trùng ấm nóng phọt hết vào trong người cô, hết đợt này đến đợt khác khiến cô sướng rợn cả người, âm đạo cô lại được ăn no nê thêm một lần nữa. Dương vật anh chàng giật giật liên hồi phọt tinh rồi những cú giật giật chậm dần, yếu đi và dừng lại, có vẻ như đã xuất ra đến giọt tinh cuối cùng cho Phương luôn.
Bona xuất tinh xong thì uể oải nằm ngả xuống. Cô ôm lấy anh chàng, mỉm cười, thở dài một cách đầy sung sướng. Quả thiệt lần nào làm tình với Bona cũng “đã” như vậy hết, anh chàng thầy giáo người Miên này khỏe dễ sợ. Dẫu sao cũng được, Phương bấm bụng nghĩ mặc kệ, dù không còn tình cảm nữa nhưng chắc lâu lâu cũng phải rủ Bona chịch cô như vầy cho sướng. Cả Bona và Phương đều thấy hơi mệt nên cứ nằm yên, trần truồng, trơn nhợt ôm nhau một lúc. Phương để yên cho tinh trùng của Bona chảy ra khỏi lồn, nhiễu nhão cả lên giường luôn. Nằm một hồi chừng thấy khỏe lại, Phương mới nhổm dậy, chọc Bona tiếp:
– Thôi anh về đi… ở đây chơi một hồi lại làm em mệt quá hà…
Anh chàng chống tay nhổm dậy nhìn Phương gật đầu vẻ ngượng nghịu:
– Anh… anh xin lỗi…
Phương cười nhìn Bona, anh chàng này thiệt chả biết nói gì, chỉ biết xin lỗi và chịch thôi, nghĩ mà mắc cười. Phương không nói gì nữa chỉ nhổm dậy rồi lần lượt cùng Bona đi tắm. Nãy giờ nằm chơi rồi thì cũng đến lúc cô phải đi dạy. Bona mặc quần áo mở cửa đi ra lúc Phương còn đang mặc áo dài. Anh chàng vừa chào cô mà cứ ngập ngừng:
– Phương ơi… anh về nhé… bữa nào…
Cô tiếp lời cho anh chàng đỡ ngượng:
– Anh về khỏe nha… bữa nào tiện thì ghé em… nha…
Nghe Phương nói vậy, Bona cười sung sướng. Vậy là trong tương lai, thể nào anh chàng cũng có cơ hội làm tình với Phương nữa. Nhưng cô lại nhắc:
– … nhưng nhớ giữ kín đó nha… chị Thu biết là chỉ lại buồn đó anh…
– Ờ… em yên tâm… anh biết rồi…
– Mà sẵn em nói anh đó nha. Em và chị Thu cũng là chỗ chị em. Anh phải đối xử tốt với chị ấy. Chuyện bé Huê và em thì không sao, anh mà làm chuyện gì nữa có lỗi với chỉ… em méc đó!
Bona không quay đầu lại, mở cửa ra rồi đi luôn, không quên nói vọng lại:
– Anh biết rồi… em cứ yên tâm…