Phần 24
Lúc này ở Sài Gòn, Tuấn tạm thời quên đi những bực dọc khi nghĩ đến gia đình nó, mẹ nó. Nó đang nằm ngửa trên giường trong căn hộ có phần sang trọng nằm gần ven đô khá yên tĩnh. Nó không nằm đó một mình đâu. Vì bà Phương Nhã cũng đang lõa lồ bú liếm con cu căng cướng của Tuấn. Với bà Nhã bây giờ Tuấn là tất cả đối với bà. Bà không luyến tiếc điều gì với nó, cả thân thể bà cũng tự nguyện dâng tặng cho Tuấn, dù biết rằng Tuấn cũng đã làm tình với con gái của bà rồi.
Bà Phương Nhã búi mái tóc lên cao, đang gục mặt liếm dọc thân con cu, môi bà chụp lại hôn chụt chụt đầy âu yếm, lâu lâu liếc mắt lên đưa tình nhìn Tuấn.
– Anh thích không baby?
Bà thích gọi bằng cái từ đó, baby, đúng rồi chứ chẳng có gì sai hết. Tuổi nó so với tuổi bà thì rõ ràng như một đứa bé con mà. Tuy nhiên có một thứ Tuấn không hề bé chút nào, con cu của nó.
– Sướng lắm Nhã ơi! Đúng là đàn bà lớn tuổi mặn mà với kinh nghiệm tuyệt vời luôn.
Tay bà Phương Nhã cầm gốc con cu nó, rồi há miệng ngậm vừa mút như mút một que kem. Tay bà xoa bên mặt trong hai đùi của Tuấn, làm nó thở ra từng hơi nóng bừng bừng. Nhìn bà thèm thuồng đến bất ngờ, nó cũng muốn được “thăm hỏi” chỗ kia của bà.
– Em quay ngược lên mình 69 đi.
– Dạ.
Giọng nói đầy ngoan ngoãn, bà quay người lại, gác 1 chân choàng lên phía bên kia. Tuấn nằm lọt mặt ngay mu lồn của bà. Cặp mông to tròn trắng phau, được tay Tuấn xoa xoa, rồi vuốt một đường xuống khe mông, xoa lên hai mép thịt mum múp. Ngón tay lách vào trong khe, thọt vào trong lỗ ngọ nguậy.
Tuấn vừa thọc vừa móc làm bà rú lên.
– Úi… úi… anh… ơi…
Sau thế đầu tiên bà ngồi phi ngựa, Tuấn giày vò cặp vú bà đầy dấu tay đỏ chót. Đến lượt bà nằm ngửa ra giường với kiểu truyền thống. Nó đút lút hết cặc sâu vào lỗ lồn be bét nước, mặc cho tiếng rú lên hứng tình của bà. Cả hai quấn chặt lấy nhau thèm khát.
Hai chân bà gập ngược lên gần sát ngực, Tuấn ngồi kiểu như chồm hổm. Tiếng bạch bạch khi cơ thể cả hai dập vào nhau vang khắp căn phòng, pha lẫn cùng với tiếng rên rĩ không xiết của bà Phương Nhã đã thành ra những âm thanh kích thích nhục dục cực độ. Tuấn càng hưng phấn, nó hăng hái dập mạnh liên hồi xuống háng người đàn bà u50 này từng cú chắc lực.
Con cặc Tuấn đâm sâu vào trong khiến bà tối tăm mặt mày.
– Ôi… chết em… chết… thôi anh ơi…
Bà rên to lên, ánh mắt nhìn nó thảng thốt. Nó thả lỏng cho hai chân bà xoãi ra rồi nằm đè lên day day nhè nhẹ. Bà ta vừa thở hổn hển vừa nói như trách yêu.
– Anh hùng hục quá à… bộ tính giết em hay sao mà đụ ghê dữ quá vậy.
– Tại… đụ em sướng lắm Nhã ơi…
Tuấn cười giã lã vừa trả lời.
– Ứ anh làm tê hết lồn em rồi nè… Còn cả đêm nữa cơ mà. – Bà Phương Nhã nở nụ cười sung sướng, vít cổ nó xuống mà hôn lia lịa.
Bà lại oằn mình ngây ngất trong cơn khoái lạc, Tuấn bủn rủn cả cả người khi con cặc căng lên bắn mạnh vào trong lồn bà từng đợt tinh khí đặc sệt, nóng hổi.
Nó đổ sập xuống nằm đè trên người bà, cu vẫn ngâm bên trong lồn bà. Cả hai vừa thở vừa nhìn nhau cười mãn nguyện vô cùng…
Tuấn thấy niềm vui nơi người đàn bà này, mẹ của bạn gái mình. Dù tuổi tác, dù thân phận cách biệt nhau… nhưng một người đàn bà từng trải sẽ hiểu được người tình mình suy nghĩ gì, mong muốn gì. Vậy nên không khó để bà Phương Nhã sớm nhận ra có nét ưu buồn trong Tuấn. Bà khéo léo gợi chuyện vì muốn xua tan âm u trong lòng người tình trẻ.
– Anh định ở lại Việt Nam bao lâu nữa hả baby?
– Anh cũng chưa biết nữa. Có một số việc…
Tuấn ngập ngừng bỏ lỡ câu nói. Nó ra chiều suy nghĩ, ngồi bật dậy rời khỏi giường, đi ra ngoài. Bật hộp quẹt zippo mồi điếu thuốc lá, nó đứng tựa lưng trên thanh dựa ban công mắt nhìn về phía xa xa. Bà Phương Nhã cũng đã bước xuống khỏi giường, đứng lặng lẽ tựa vách tường cũng đang nhìn từng hành động của Tuấn. Đầu nó gật gật từng cái nhẹ nhưng đều đặn như theo một nhịp điệu. Dụi tàn thuốc vào cái gạt tàn cầm trên tay, Tuấn bước vào trong nhà. Nó giật mình thì nhìn thấy bà Phương Nhã đứng đó với gương mặt buồn thiu.
– Anh hút điếu thuốc…
Nó giải thích cho hành động bỏ ra khỏi phòng tức thì vừa qua.
– Em biết…
Đi lướt qua người bà, nó định đi súc miệng để xóa tan mùi thuốc lá trong hơi thở của nó. Bà Phương Nhã từ phía sau ôm chặt nó lại. Cả hai không mở miệng nói một lời nào. Bà tựa nhẹ đầu sau vai nó. Cặp vú to đồ sộ của bà dán chặt vào lưng nó, mát tươi.
Rồi một câu hỏi được buông ra, Tuấn giật mình khi nghe bà Phương Nhã hỏi thẳng thắn đến như vậy.
– Anh có khinh em không?
Câu hỏi này đến không khéo sẽ mang đến một sự tổn thương rất lớn đối với người phụ nữ.
Tuấn không trả lời, mà hỏi ngược lại.
– Sao em lại hỏi điều này?
– Vì em là người đàn bà trắc nết, có chồng con nhưng lại ngoại tình với bạn của con gái mình.
Tuấn nghe rõ từng chữ, từng chữ một. Nó cũng chợt giật nãy người khi chính nó cũng đang làm điều sai trái. Bà Phương Nhã vẫn đang còn có chồng, có con, vả lại con gái bà ta lại là bạn gái của nó. Khủng khiếp quá, nó đang làm gì thế này. Bây giờ nó lại đi vào con đường như chính thằng bạn thân của nó rồi. Thậm chí còn tệ hại hơn nữa. Nó thấy đầu óc mình quay cuồng, hai chân Tuấn lảo đảo khuỵu xuống. Bà Phương Nhã không hiểu chuyện gì, chỉ hốt hoảng cố đỡ nó gượng đứng lên. Nhẹ nhàng dìu nó vào trong phòng ngủ, để nằm xuống giường. Bà sốt sắng lấy ly nước uống đem đến bên cạnh, dáng vẻ lo lắng không yên. Tuấn chợt khóc thật to, khiến bà thêm phần hốt hoảng không biết chuyện gì đang xảy ra. Lúc ban nãy bà cứ ngỡ chắc nó bị trúng gió khi trên ngoài gió trời về khuya. Bà nhẹ vỗ về, như người mẹ chăm sóc cho con trai mình.
Một lúc sau, Tuấn dần im lặng. Nỗi bức xúc cũng dần vơi đi, càng thấy được sự chân tình của bà Phương Nhã dành cho mình. Vội vàng kéo bà lên bên cạnh.
– Anh làm hư hỏng em rồi Nhã ơi.
Bà vội bịt ngay miệng nó lại.
– Không. Anh không được nói vậy. Em phải cảm ơn anh vì đã cho em những cảm xúc yêu đương ngây ngất. Em… không hối tiếc vì đã…
Cả hai lại ôm xoắn xít lấy nhau. Tuấn cũng từ từ kể lại chuyện gia đình mình cho bà Phương Nhã nghe. Kể về cuộc tình, người tình hiện tại của mẹ nó, kể tất cả.
Bà vừa xoa nhẹ cánh tay nó, vừa nhẹ nhàng cảm thông.
– Anh… ích kỷ lắm không em?
– Không đâu, em nghĩ ai rơi vào trường hợp như anh cũng đều nghĩ như vậy. Nhưng nếu bây giờ anh cũng hiểu rồi đó, anh còn… hư hơn người bạn kia của anh nữa kìa…
Nó vuốt mũi bà thật đau.
– Úi da… đau em.
– Dám nói xấu anh ha.
– Baby nè!
– Gì chứ em?
– Anh nên hiểu và cảm thông cho mẹ anh, em nghĩ… mẹ tìm thấy tình yêu của mình đó anh…
Tuấn cũng thấy đôi chút nhẹ lòng, dù trong suy nghĩ cũng chưa thật sự thoải mái lắm. Tuy nhiên không còn cảm thấy bực bội khó chịu đến mức căng thẳng khi nghĩ đến cảnh mẹ nó và thằng Hoàng nữa.