Phần 1: Gặp gỡ
Tôi 28 tuổi sau khi đi du học từ nước ngoài về thì được nhận vào dạy ngoại ngữ tại trường đại học ở Hà Nội. Sau khi gặp gỡ toàn bộ giảng viên trong trường thì là lúc được về văn phòng khoa để họp tổ và giới thiệu bản thân với mọi người.
Gặp gỡ trưởng khoa xong thì có 1 người phụ nữ bước vào, nghe giới thiệu qua loa thì tôi biết chị tên Vân – phó khoa, nói qua 1 chút chị là người đã có gia đình hơn tôi 3 tuổi. Các cụ nói câu “Gái 1 con trông mòn con mắt” đúng thật các bạn ạ. Chị mặc chiếc zip đen, áo sơ mi trắng. Dáng người dây cây cảnh, eo thon, mông to. Tôi lại chào hỏi chị:
– Em chào chị, từ nay em là cấp dưới của chị có việc gì chị cứ sai bảo em nhé.
Vừa nói tôi vừa ngắm bộ ngực lấp ló sau những chiếc khe hở qua áo sơ mi.
– Chào em, chị tên Vân công việc có gì không hiểu cứ hỏi đừng ngại nhé.
– Vâng ạ – tôi đáp.
Sau vài ba câu nói chuyện thì tiếng chuông giảng đường reo lên.
– Ê cu theo chị – chị Vân nói…
Tôi nghe thấy ê cu tưởng chị gọi ai nên kệ nhìn quanh ngó dọc 1 lúc quanh văn phòng khoa làm gì có ai có cu ngoài tôi đâu.
– Chị gọi em ạ – tôi cất tiếng.
– Thế có ai khác ngoài chú ở đây à, chú đang là hàng hiếm đó.
– Ủa thế chưa từng có giảng viên nam hả chị. – Tôi hỏi.
– Khoa ngoại ngữ này xưa nay chưa có nam, chú em là ngoại lệ đầu tiên đó.
– Mà em có tên tuổi đàng hoàng sao chị không gọi lại gọi cái… – tôi bỏ ngỏ câu nói.
– Cái gì? Mà thôi đi theo chị, chị dẫn đi 1 vòng.
– Vâng – tôi nhanh nhẹn đáp.
Lẽo đẽo theo chị cả sáng mà mắt tôi cứ dán vào cặp mông đang ngúng nguẩy trước mặt.
– Nhìn đủ chưa – chị nói.
– Nhìn gì ạ? Trường mình á – tôi đánh trống lảng.
– Xì! Tưởng chị không biết à.
– … tôi cạn lời.
Thấy tôi im lặng chị nói tiếp.
– Về văn phòng khoa thôi chị cho xem qua ít giáo án.
– Vâng.
Tại văn phòng khoa. Ngồi kế bên chị xem mấy cái powerpoint giảng dạy mà tôi thấy ngán. Nhưng mùi nước hoa Burberry trộn lẫn với mùi hương đàn bà ngay kế bên làm tôi càng mất tập trung hơn. Sau khi xem qua tài liệu và cách thức làm việc thì tôi có chủ động xin chị.
– Nãy giờ tài liệu xem qua em cũng hình dung ra rồi. Chị cho em xin mấy cái PP này để ngâm cứu kỹ hơn được không.
– Uh, được. Người mới tinh thần tốt.
– Vậy chị gửi qua skype cho em nhé.
– Ok.
Ngồi trong văn phòng lúc này không có ai ngoài 2 chị em vì mọi người lên giảng đường hết rồi. Không khí im phăng phắc, buồn miệng tôi cất lời:
– Này chị, chị dùng nước hoa burberry đúng không.
– Ủa sao biết hay vậy? – Chị ngạc nhiên…
– Hi vì trước ở bên kia em cũng có dùng loại này, chắc chị dùng chai màu trắng trong đúng không? Em thấy mùi nhẹ hơn chai đen em dùng.
– Đúng rồi, mà em dùng hay người yêu em dùng mà biết rõ thế? Đàn ông con trai có mấy ai dùng loại này đâu?
– Em làm gì có người yêu, vẫn còn đang ế đây này.
– Khiếp chém ác thế, vừa tinh ý, nhanh nhạy lại còn dẻo mồm thế này khối em chết. Kiểu này sắp tới văn phòng khoa các em sinh viên nữ lại xếp hàng dài đợi Thầy rồi ha ha. – Chị nói rồi cười phá lên.
– Thôi em chả dại lại lên báo thầy giáo tống tình học sinh hay là sinh viên dùng thân để nâng điểm thì chết dở chị ạ.
– He he, ở nước ngoài mà nắm báo chí Việt Nam rõ ghê.
– Ở bên đó thiếu thốn tivi thời sự nên cũng phải bò lên beat để cập nhật tin tức không tối cổ chị ơi. – Tôi đáp.
Vật lộn đọc đống tài liệu thì thoáng chốc đã tới trưa, tôi mời chị đi ăn:
– Trưa rồi đi ăn gì không chị, em mời.
– Ừ được định mời chị ăn gì?
– Thú thật với chị vừa chân ướt chân ráo về Việt Nam. Đường xá em còn không nhận ra huống hồ là hàng quán nào ngon.
– Ây da thì ra mời tôi chỉ là cái cớ. Còn lợi dụng tôi chỉ cho chỗ ăn để mời gái đi ăn chứ gì.
– Chị nói thế oan cho em quá. Sự thật là em không biết thật mà.
– Thôi được rồi tôi tạm tin. Thế đi xe ai?
– Hi em không biết đường nên sáng nay em bắt grab chị ạ.
– Ây da bị lừa tập 2. Đi nào. – Chị lấy túi xách rồi nói.
Theo chị xuống bãi đỗ xe, Trước mắt tôi là 1 con Mec C200. Chị mở cửa xe vào ghế lái rồi nói vọng ra:
– Không định đi hay sao còn đứng ngẩn người ra thế?
– Vânggg.
Nói thật thì tôi cũng không bất ngờ về việc nhìn thấy xe Mec vì ở bên nước ngoài nó đầy ra nhưng đây là Việt Nam thì lại khác. Phải là người có chút về kinh tế thì mới sở hữu dòng xe này. Tôi nhanh chân leo lên ghế phụ.
– Uây xe phụ nữ có khác thơm thế. Chả bù cho cái xe sáng nay em đi grab như cái xe chở lợn.
– Giỏi nịnh. – Chị cười rồi nói.
– Ăn gì chị yêu nhỉ?
– Hả ai yêu đương gì với cậu? Chị có gia đình rồi nhớ chưa? Cấm gọi như thế.
– Hi đùa chút mà chị nóng thế. Thế chị cho em ăn gì nào?
– Đi ăn bún chả Hương Liên nào, lâu rồi chị cũng chưa ăn. – Vừa nói chị vừa với tay mở nhạc.
Xe lăn bánh, điệu nhạc du dương, gái xinh bên cạnh cuộc sống tươi đẹp biết bao. Ngồi 1 chút ra tới đường lớn thì tắc đường.
– Ây da lại tắc đường rồi. – Chị nói.
– Kệ đi chị tắc này được ngồi với chị lâu hơn he he.
– Xì… lắm chuyện ghê cơ. – Chị lườm tôi.
Cái tính tò mò của tôi ngồi trên xe phụ nữ lần đầu làm tôi không ngồi yên được mò mẫm nghịch cái hộc ghế phụ.
– Ấy không được mở ra – chị vội nói lên.
“Cạch”
Nhưng đã quá muộn rồi vì tôi đã mở xong rồi. Ôi mẹ ơi cái gì thế này tôi không nhìn nhầm chứ một cái quần lọt khe ren màu đỏ nằm chình ình trong hộc.
– Đóng nó lại – chị vội hét.
Tôi cũng lúng túng khi lần đầu gặp phải trường hợp này. Nhanh tay đóng hộc lại giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nói là giống như thôi chứ tôi liếc mắt nhìn chị mặt chị đang đỏ như trái ớt.
– Hi làm gì mà mặt bà chị đỏ dữ vậy. Cái này bình thường mà chị he he – vừa nói vừa cười xoa dịu đi không khí lúc đó.
Có thể do tôi quen với cuộc sống nước ngoài rồi nên tôi thấy bình thường vậy đó, còn chị thì:
– Bình thường cái gì mà bình thường cấm sờ lung tung biết chưa?
– Hihi Em có sờ cái gì lung tung đâu mà chị bảo em sờ lung tung – tôi trả treo đáp.
– Hừ có tin chị đá cậu xuống xe không?
– Tin, em tin mà chị đá em xuống xe em không biết đường về đâu tội em huhu. – Tôi giả vờ giả vịt.
– Hừ ngoan thế là tốt. – Chị nói…
– Hi không ngờ chị Vân thích mặc cái này đó kaka.
– Cậu có thôi đi không đồ thối kia. – Chị mắng mà mặt chị càng đỏ hơn.
– Khiếp! Có con rồi mà trêu tí mặt đỏ như gấc. Như gái mới lớn ý ha ha. – Được thể tôi càng trêu chị.
– Hừ kệ tôi. – Chị cau mày.
– Rồi rồi em xin lỗi he he.
Thoáng chốc đã tới nơi, tôi và chị gọi đồ rồi ăn.
– Phù no quá lâu lắm rồi em mới được ăn ngon như vậy. – Tôi nói…
– Ăn xong chưa để thanh toán rồi đi ngồi uống nước trời nóng quá về trường giờ cũng chưa có tiết. – Chị nói.
– Vâng.
Nói rồi tôi thanh toán rồi 2 chị em lại lên xe đi ra quán cafe ngồi. Quán cafe chị chọn khá gần trường được cái quán rộng rãi, tầm này khá vắng khách. 2 chị em chọn 1 bàn ở góc ngồi nói chuyện.
Nói chuyện khá lâu, chuyện gia đình, chuyện công việc, vân vân và mây mây.
Tôi thấy 2 chị em khá là tương đồng về nhiều khoản nói mãi không hết chuyện.
– Có vẻ chị em mình nói chuyện hợp nhau nhỉ. Chị sẽ phong cậu làm cái bình tâm sự của chị ha ha. – Chị nói.
– Rất sẵn lòng, em cũng ít bạn vì vậy có người nói chuyện cùng là em vui kk. – Tôi đáp.
– Về trường thôi chị còn 1 tiết buổi chiều nay nữa.
– Vâng – vừa nói tôi vừa nhanh tay lẹ chân đi thanh toán.
Về tới trường chị lên giảng đường còn tôi lại ngồi nghiên cứu tài liệu. Thoáng chốc đã hết giờ, tôi dọn đồ rồi ra cổng trường bắt taxi để về thì tôi nghe thấy giọng quen quen vang vọng từ sau:
– Bắt được xe chưa? Chưa thì lên xe chị chở về.
Thì ra là chị Vân vừa nói chị vừa hạ cái kính dâm đang đeo trên mắt xuống…
– Em chưa? Nhưng xe này ngồi lên có mất nhiều tiền không chị? Em sợ em không trả được ha ha. – Tôi đáp…
– Nhanh lên xe đi.
Tôi nhanh tay mở cửa rồi lên xe chị.
– Nói trước là em không đủ tiền trả đâu nhé ha ha. – Tôi lại trêu.
– Xì cậu tưởng chị cần tiền của cậu hả. Nhà đoạn nào nói nhanh để chị còn search đường không tắc đường bây giờ. – Chị nói.
– Em đang ở khu đô thị xyz…
– Ủa vậy hả vậy khỏi search chị cũng ở khu đó trùng hợp ghê.
– Vậy hả tiện quá từ mai có taxi vip rồi ha ha – tôi nói.
– Này chị có phải taxi đâu cậu vừa nói không có tiền trả còn gì?
– Thì không trả được bằng tiền thì em trả cái khác hơ hơ.
– Gớm có cái gì khác à? – Chị bĩu môi.
– Chị không xem sao biết nó khác đúng không ha ha.
– Thì phải xem mới biết được chứ hừ.
– Ha ha vậy có dịp em cho chị xem nhé.
Chả hiểu người nói với người nghe có nghĩ giống nhau không nhưng câu chuyện dừng lại ở đó và mỗi người lại đuổi theo một suy nghĩ khác nhau.
Sau 20p đi xe thì cũng tới khu tôi sống. Tạm biệt và cảm ơn chị tôi về nhà nhanh chóng lao vào đi tắm. Mùa hè ở Việt Nam nóng thật đấy mồ hôi ra mà dính hết cả người. Đắm mình trong làn nước của vòi hoa sen tôi chợt nhớ tới cặp mông của chị Vân thì con c*c bắt đầu ngỏng dậy biểu tình. Chợt nghĩ cũng đã lâu rồi chưa quan hệ. Cặp mông của c Vân doggy thích phải biết. Vừa nghĩ tới cảnh doggy với chị vừa xóc lọ để giải tỏa.