Phần 7
Người nam nhân này tôi đã từng thấy vài lần, hắn là cận vệ của ba Lâm Băng, từng xuất thân là bộ đội đặc chủng, nghe nói thân thủ một người có thể đánh với mười người.
Một người khác lưu lại ấn tượng cho tôi chính là người mang kiểu tóc thời thượng trẻ trung, trông rất giống mấy Oppa trong mấy bộ phim tình cảm Hàn Quốc, hắn chính là Lâm Đông Húc.
Hắn nhỏ hơn một tuổi so với thê tử tôi, tôi cùng thê tử hay gọi hắn là Tiểu Lâm tử, là đứa con ngoài với vợ khác của ba Lâm Băng, nghĩa là hắn là em cùng cha khác mẹ với Lâm Băng, nghe nói hắn lập được không ít chiến tích tại tập đoàn lớn Lâm gia.
Xuống xe, lập tức có người hầu cung kính tiếp chìa khóa xe của tôi. Tiểu Lâm tử gương mặt nhiệt tình kéo lấy tôi cùng thê tử đi vào trong nói:
“Tỷ tỷ, ba mẹ đều ở bên trong chờ chúng ta rồi, anh rể một hồi sau liền cùng ta uống hai chén à”
Tại thời điểm nghe thấy từ mẹ, thê tử rõ ràng không có chút hờn giận. Tôi biết mẫu thân nàng đã qua đời không lâu khi mới sinh ra nàng.
Còn mẹ kế của nàng hiện tại là Lưu Tư Di, lão bà của phụ thân Lâm Băng, càng kịch tính hơn chính là nàng chỉ hơn ba tuổi so với Lâm Băng.
Tôi cùng thê tử, Tiểu Lâm tử, còn có ba và mẹ kế trẻ trung của Lâm Băng ngồi vào ghế, đám người hầu không ngừng đem những món ăn trân quý đặt lên trên chiếc bàn ăn thời thượng đắt tiền, tuy chỉ nói là một bữa cơm thường, nhưng cũng đã là một tháng tiền lương của tôi à.
Chủ tọa Lâm Đức Long nhìn tính tình bình bình thường như không giận nhưng lại toát ra một loại khí thế uy dũng, mỗi lần nhìn lấy tôi đều có một chút sợ hãi cùng sùng bái người đàn ông trung niên ấy.
“Con rể à, gần đây công tác có bận rộn không?”. Lâm Đức Long gắp lấy một miếng đồ ăn cho vào miệng, nhàn nhạt hỏi tôi.
“Tạm được ba, không tính là quá bận rộn”. Tôi bận rộn trả lời.
“Không bận rộn thì con cùng với tiểu Băng bình thường trở về, các con về nhà một chuyến cũng không mấy dễ dàng”
Nói thật là không chỉ có tôi mà vợ tôi cũng đặc biệt không thích trở về. Nghe nhạc phụ đại nhân nói, tôi có một chút không có ý tốt trả lời:
“Đã biết, ba”
Nhìn thê tử tôi một thân mặc cảnh phục, Lâm Đức Long nhíu nhíu lông mày nói:
“Về nhà ăn cơm còn một thân chính nghĩa, bận đến nỗi không có thời gian thay quần áo sao?”
“Về nhà ăn một bữa cơm, không lẽ còn phải thay lễ phục phối hợp với giày cao gót sao?”. Thê tử Lâm Băng không vui đáp.
Lưu Tư Di bận rộn khẽ đẩy nhẹ vai Lâm Đức Long một cái, liên tục không ngừng dàn xếp, không ngừng gắp cho tôi cùng thê tử rau, thê tử tuy rằng không thích người mẹ kế này, nhưng cũng không phải duỗi tay ngăn cản mà khuôn mặt nở nụ cười tươi.
Tiểu Lâm tử đi ra lấy một chai rượu đỏ cao cấp, hắn góp phần làm vui lên bầu không khí, tỏ ra hài hước, điều đó cũng thực làm thê tử hài lòng. Một bữa ăn coi như trọn vẹn viên mãn.
Ăn cơm xong nhìn đám người hầu đâu vào đấy thu dọn bàn ăn, thê tử trực tiếp kéo lấy tay tôi đến phòng ngủ trong biệt thự của chúng tôi.
Ngồi phía trên chiếc giường rộng lớn, thê tử cười nhẹ:
“Như thế nào, đều trở về nhiều lần như vậy mà còn khẩn trương à”
Nhìn thê tử nở nụ cười xinh đẹp, tôi lúc này mới thở phào một hơi, nhìn thấy thê tử đã buông bỏ tình cảnh kích tình đêm hôm trước. Tôi lại muốn cùng cô làm một chút vận động nhẹ nhàng nào đó, đột nhiên Tiểu Lâm tử đến gõ cửa:
“Tỷ phu trước đừng vội động phòng, có việc, mở cửa ra à”
Nghe Tiểu Lâm tử nói vậy, thê tử Lâm Băng đặc biệt có phần khó xử, lập tức nói với tôi:
“Chàng nhanh đi mở cửa đi”
Mở cửa thì Tiểu Lâm tử nói với tôi là ba muốn tôi bồi ba uống trà, thê tử gật đầu một cái nói:
“Đi sớm một chút rồi trở về, ta chờ chàng”
Tiểu Lâm tử kéo lấy tay thê tử cười xấu xa nói:
“Tỷ phu đi cùng ba nói chuyện, nếu không thì tỷ cùng ta đi bơi lội, ta đã chuẩn bị áo tắm Bikini đầy đủ à, hơn nữa nếu tỷ mặc vào khẳng định tuyệt mỹ”
Thê tử hung hăng đánh Tiểu Lâm Tử một cái, lại để hắn tùy ý kéo lấy tay mình, nàng bông đùa dọa dẫm nói:
“Còn dám đùa giỡn với tỷ tỷ ta, ta liền xé miệng của ngươi”
Nhìn ra được thê tử quá yêu thích người đệ đệ này, tuy rằng hai người không cùng huyết thống, nhưng dù sao cũng cùng ở chung với nhau một chỗ lâu năm. Nhìn bọn họ đùa giỡn tôi cười cười đi ra ngoài.
Đến chỗ uống trà dưới lầu, nhạc phụ nhìn ta một cái rồi hỏi:
“Con rể à, ngươi cũng đã lớn rồi, khi nào thì ngươi sẽ cùng Lâm Băng đẻ một đứa bé à”
“Thưa ba, cái này thì ta thập phần tôn trọng ý kiến của Lâm Băng, nên ta phải xem chủ ý từ nàng”
Đối với nữ nhi bảo bối của mình, cho dù ngoài xã hội ông có là một người uy danh như thế nào thì cũng không có biệt pháp à. Nhạc phụ đại nhân lắc đầu chuyển đề tài nói:
“Ngươi tuổi tác cũng không nhỏ, công việc kia của ngươi, ta thấy nó chẳng ra sao cả, hay ngươi từ bỏ đi, tập đoàn Mâm Long ta sẽ lưu lại cho ngươi một chức vụ tốt”
Tôi vội vàng nói:
“Ba, cái này thì hiện tại con chưa thể quyết định trước được, đợi thời cơ chín muồi, nhất định con sẽ nói với ba”
Lâm Đức Long gật gật đầu, nhìn ra sự gượng ép của tôi, chỉ hỏi một chút về cuộc sống thường tính của tôi và thê tử, liền vỗ bả vai tôi để tôi đi về đi nghỉ.
Được phóng thích tôi nhanh chóng hướng đến trên lầu đi, có chút khẩn trương không chờ được muốn cùng thê tử quần nhau một hồi. Trở lại trên lầu tôi mở cửa phòng, nhìn cảnh tượng bên trong khiến máu mũi của tôi chút nữa phun trào ra ngoài.
Chỉ thấy thê tử Lâm Băng chỉ độc mặc mỗi quần lót màu trắng nhỏ nhắn bao trọn cặp mông vểnh cao đầy đặn của nàng, đối mặt với tôi nàng khẽ chống đỡ một tay ngay má nằm nghiêng tại trên giường.
Tôi nhất thời ngây dại, trong đầu không ngừng nghĩ không phải Tiểu Lâm tử hạ xuân dược với vợ tôi chứ…