Phần 166
“Đáng tiếc, tên Bất Khương này phản ứng quá nhanh…” Lạc Nam ở cách xa vô tận tinh không thở ra một hơi tiếc nuối.
Bất Khương xóa đi liên kết giữa hắn với các sợi tơ quá mức nhanh chóng, hắn không kịp cảm ứng vị trí của đám người Bất Tử Thiếu Chủ nhất là khi bọn hắn đã bỏ trốn.
Hóa Địch Vi Khôi.
Đây là môn Khôi Lỗi Thuật mà Lạc Nam học được sau khi giết nữ nhân đến từ Nguyên Giới.
Lần trước trong trận đại chiến, khi Bất Tử Thiếu Chủ nhiều lần thân thể bị chia năm xẻ bảy, Lạc Nam nhân lúc không ai chú ý liền đã sử dụng Hóa Địch Vi Khôi lên các tế bào da thịt của hắn.
Bất quá vì lo lắng Bất Khương phát giác, Lạc Nam vẫn chưa dùng đến con bài này, ngược lại tạm thời cắt đứt liên kết giữa mình với Bất Tử Thiếu Chủ trong thời gian qua.
Lúc này khi trực giác mách bảo, Lạc Nam liền dùng ý niệm câu thông với vô số sợi tơ, thức tỉnh chúng nó, biến Bất Tử Thiếu Chủ thành khôi lỗi của mình trong khoảnh khắc ra sức phá hoại.
Chỉ đáng tiếc Bất Tử Tộc sinh mệnh quá cao, Xuyên Vũ Thất Lệnh Trận cũng quá mức bền bỉ với tận bảy cái Mắt Trận.
Lạc Nam chỉ phá được một mắt, hại chết một tên Hồn Thánh, làm sáu tên khác trọng thương, phá tan sự kiêu ngạo và ngông cuồng của địch nhân ngay từ những giây phút đầu.
Sắc mặt của hắn biến ảo, trong đầu xuất hiện nhiều phương hướng ứng phó.
Lúc này đây, lẽ ra hắn có thể hạ lệnh toàn quân phân tán, cấp tốc truy sát toàn vũ trụ nhân lúc kẻ địch còn trọng thương, dù không bắt được cũng phải tìm mọi cách để gây khó khăn, ngăn cản địch nhân dễ dàng hồi phục.
Chỉ là địch nhân dường như cũng đã tính trước một bước, dùng Thuật Nguyền Rủa tác động đến toàn quân của hắn.
Vậy nên toàn quân lúc này vẫn đang trong quá trình thích ứng, cố gắng khổ luyện, hoàn toàn không thể chiến đấu và hành động như bình thường được.
Dù sao thì Kim Ô Thánh Hỏa thiêu đốt linh hồn, cơ thể hóa đá xương cốt rạn nứt, vạn kiếm xuyên thân, tâm ma quấy rối không phải là những khổ luyện đơn giản, muốn vượt qua không thể trong một sớm một chiều được.
E rằng phải tốn đến vài năm mới có thể thích nghi với nguyền rủa, từ đó nhất phi trùng thiên, mạnh mẽ vượt bậc.
Những quân đội dưới trướng của hắn ngày sau sẽ được phái đi chinh chiến ở Nguyên Giới, trải qua nguyền rủa khổ luyện có được căn cơ vững chắc, mỗi người đều là cường giả tam tu với nội tình hùng hậu, chắc chắn sẽ trở thành tồn tại tinh nhuệ bên trong tinh nhuệ ở bất kỳ chiến trường nào.
Đây xem như là công đoạn chuẩn bị lực lượng tỉ mỉ và tâm huyết mà Lạc Nam giành tặng cho Trụ Việt Tông, báo đáp những công lao mà Trụ Việt Tông hy sinh cho vũ trụ này, báo đáp những ân tình mà Lạc Nhất Vương lưu lại cho hắn.
Lạc Nam ánh mắt híp lại: “Bọn chúng trọng thương như vậy tin chắc sẽ tốn không ít thời gian để phục hồi sau đó mới dám ra tay!”
“Trong thời gian đó bên mình cũng phải phát triển mạnh mẽ!”
Đây là một cuộc chạy đua với thời gian và bên thắng chỉ có một.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-10.html
“Khốn nạn, hiện tại ta như chuột chạy qua đường, người người có thể đuổi giết!”
Trong một hang động chật hẹp, Vu La sắc mặt oán độc lạnh lùng.
Ở đối diện với hắn, Đại Thủ nhàn nhạt nói: “Vẫn còn giữ được mạng là tốt rồi, không thấy Nhị Lang Thần và Long Ngạo Thiên thê thảm thế nào sao?”
Trong cuộc chiến đầy hỗn loạn đó, hai người bọn hắn như những tiểu nhân vật không bị Lạc Nam để ý, vì vậy nhân lúc chiến trường lộn xộn đã bí mật lẻn đi, chờ thời cơ ngư ong đắc lợi.
Hiện tại tuy chưa có lợi ích gì nhưng ít nhất là giữ được cái mạng nhỏ.
Có lẽ bởi vì cả hai chưa từng xung đột chính diện và gây ra nhiều thù hận cho Lạc Nam như Nhị Lang Thần và Long Ngạo Thiên nên Lạc Nam cũng lười quan tâm đến bọn hắn.
Cảm xúc và lý trí lúc đó của Lạc Nam đã bị vụ việc xảy ra với Long Lệ hành hạ, trong đầu chỉ còn tồn tại mong muốn tra tấn Long Ngạo Thiên tàn nhẫn nhất có thể.
Tuy nhiên nữ nhân và thuộc hạ của Lạc Nam không ít người tinh ý, biết có hai con chuột đã trốn khỏi chiến trường, vì vậy phát động chân dung truy nã bọn hắn trên toàn vũ trụ.
Những ngày qua Vu La và Đại Thủ vô cùng chật vật, trốn chui trốn nhũi.
“Còn sống thì làm được gì chứ? Chúng ta hiện tại sống còn không bằng chết!” Vu La bất mãn lẩm bẩm.
“Chưa chắc!” Đại Thủ nhếch miệng, trong lòng chảy qua vô số ý niệm.
Hắn tin rằng mình là kẻ duy nhất trong vũ trụ này biết Lạc Nam sở hữu Cấm Kỵ.
Phải làm sao đây…