Phần 197
Trong khuê phòng của Côn Lôn Nữ Hoàng.
“Nghịch đồ, ngươi muốn làm gì?” Hi Vũ trừng to mắt nhìn hắn.
“Thật ra ta và Tuế Nguyệt đã có một hôn lễ nhỏ ở Cẩn Gia của nàng ấy, chúng ta kết làm phu thê…” Lạc Nam thành thật lên tiếng.
Ánh mắt Hi Vũ có chút rối loạn, trong lòng có chút u oán, ngoài mặt ra vẻ bình tĩnh hỏi:
“Liên quan gì đến trẫm?”
“Bởi vì ta cũng muốn cưới nàng!” Lạc Nam vuốt ve gò má nàng thâm tình nói:
“Nàng đã hứa sẽ gả cho ta, động lực lớn để ta thống nhất vũ trụ đấy…”
Chân mày của Hi Vũ hơi giãn ra, nhịp tim vô thức gia tốc, không dám nhìn thẳng ánh mắt của hắn, tuy nhiên vẫn cực kỳ có phong thái nói:
“Lời của Trẫm đương nhiên nhất ngôn cửu đỉnh, chẳng qua hiện tại còn quá nhiều việc để giải quyết…”
“Ta hiểu…” Lạc Nam gật gật đầu, thủ thỉ bên tai nàng:
“Ta chỉ muốn nói cho nàng biết vị trí của nàng ở trong lòng ta không thua gì Tuế Nguyệt, không chỉ nàng mà Thương Lan, Ngạo Tuyết, Tố Tố, Hàm Ngọc… tất cả các nàng đều xứng đáng có một hôn lễ của riêng mình, chỉ cần các nàng muốn ta đều sẽ cưới hỏi đàng hoàng từng người, mong nàng đừng giận ta!”
“Trẫm không nhỏ mọn như vậy.” Hi Vũ liếc xéo hắn.
Lạc Nam cười khổ, nàng làm ra vẻ lạnh nhạt với hắn như vậy mà còn nói không để ý?
“Chúng ta lập tức thành thân, ta nhờ Đế Sư làm chủ hôn!” Hắn quả quyết nói.
“Ngươi điên rồi, giờ còn không phải lúc!” Hi Vũ giật mình vội vàng lắc đầu.
“Không được, ta phải cưới về để dạy dỗ cô thê tử này lại, xem nàng còn dám lạnh nhạt với phu quân?” Lạc Nam hùng hùng hổ hổ, ôm chặt lấy nàng giả bộ muốn bế lên đi tìm Côn Lôn Lão Nhân.
“Đừng quên hiện tại trẫm còn là sư phụ ngươi…” Hi Vũ ra sức vùng vẫy, rất sợ hắn lại làm loạn.
“Nhưng ta lại yêu sư phụ của mình!” Lạc Nam nói.
Hi Vũ toàn thân nhẹ run, cắn cắn môi: “Không giận nữa…”
Lạc Nam cúi đầu xuống, nàng vô thức nhắm mắt lại.
Bờ môi hai người chạm lấy nhau, như lửa gặp rơm liền bùng cháy mãnh liệt.
Bốn cánh môi ma sát mãnh liệt, lưỡi của hắn nhanh chóng đút vào miệng nàng, tham lam càn quét mọi ngóc ngách, mút lấy hương tân ngọc dịch ngào ngạt thơm nồng.
Hi Vũ gò má đỏ lên, hai mắt khép hờ, bầu ngực sữa nhẹ phập phồng lên xuống đón nhận nụ hôn dữ dội của hắn.
“Kiếp trước thật là thiếu nợ cái tên này…” Nàng tự nhủ với lòng mình như vậy.
Lạc Nam ngựa quen đường cũ luồn tay vào Kim Sắc Đế Bào rộng thùng thình, chạm lấy cái yếm ngọc mát lạnh, nắm lấy một bên gò bồng đảo của nàng nhẹ nhàng xoa nắn.
“Ưm…” Hi Vũ rên rỉ thành tiếng nhưng lần này mặc kệ hắn tác oai tác quái, cảm giác lòng bàn tay nóng hổi đang nắn bóp trên da thịt mình khiến nàng tê dại.
Lạc Nam rõ ràng cảm ứng được nhũ hoa của Hi Vũ đã săn cứng lên tròn trịa, hắn ưa thích dùng hai đầu ngón tay xoe xoe.
Hi Vũ tách môi ra nhìn hắn, nàng thở hổn hển, cả người mềm nhũn, sóng mắt luân chuyển.
Lạc Nam cũng thở ra từng hơi nóng hổi nhìn lấy nàng: “Nàng đẹp quá…”
Động tác tay của hắn chưa từng dừng lại, rút dây áo yếm của nàng xuống, nắm lấy bầu sữa trần căng bóng đàn hồi yêu thích không thôi.
“Muốn động phòng trước khi cưới luôn sao?” Hi Vũ nói với giọng cảnh báo.
Nàng phát hiện mình hoàn toàn không có chút ý muốn kháng cự nào trước mặt nam nhân này, nếu hiện tại hắn đè nàng ra, khả năng cao nàng sẽ thật sự luân hãm.
“Ta không muốn lưu lại tiếc nuối của chúng ta, những gì đẹp nhất thuộc về nàng phải dành chọn cho đêm tân hôn…” Lạc Nam hôn nhẹ lên trán nàng.
“Vậy còn không mau bỏ tay ra?” Hi Vũ đưa mắt ra hiệu cánh tay của hắn vẫn làm trò trong áo mình.
“Ta không nỡ, nàng hấp dẫn quá…” Lạc Nam thở nặng nề, kẹp lấy cái núm anh đào trên đỉnh đồi kéo nhẹ.
“Đừng…” Hi Vũ vô thức khép chân lại, nàng bị hắn trêu chọc đến mức sinh ra dục vọng, giữa u cốc đã có chút ướt át.
“Để ta yêu nàng…” Lạc Nam nói một câu, lại tiếp tục cúi đầu lắp đầy đôi môi kiều diễm.
Đầu lưỡi hai người rất nhanh đã quấn quýt cùng một chỗ.
Lạc Nam hướng dẫn Hi Vũ những bước đầu tiên, hắn kéo bàn tay của nàng xuống dưới hạ thân của mình, đặt bàn tay mát lạnh mềm mại nõn nà của nàng lên trên thân côn thịt đang bạo tẩu.
Hi Vũ rùng mình, thứ đó quá lớn, cứng và nóng khiến nàng tim đập chân run.
Đầu óc của nàng mụ mị, Lạc Nam vẫn dùng bàn tay của nàng vuốt ve lên xuống côn thịt mình, để nàng quen với việc đó và bắt đầu sục.
Mãi đến khi đã quen, Hi Vũ cũng có thể một mình làm được, từng ngón tay của nàng run ẩy ôm trọn thân côn, tiếp xúc với các đường gân nổi cộm, vuốt ve âu yếm.
Không để Hi Vũ chịu thiệt, tay của hắn tiến vào chỗ tư mật giữa bắp đùi non mịn của nữ nhân.
Trượt qua thảm cỏ mềm có chút rậm rạp chưa rõ màu sắc, ngón tay chạm vào cái khe đã ướt đẫm, trượt lên trượt xuống.
“Á…” Hi Vũ giật bắn toàn thân, nơi mẫn cảm lần đầu bị tập kích khiến nàng vô lực tựa thẳng vào lòng hắn.
“Nàng mẫn cảm quá, thật tuyệt…” Lạc Nam kích động đến toàn thân run rẩy, hắn đang mơn trớn sư phụ tuyệt sắc của mình, cả những nơi thầm kín nhất của nàng.
Đầu ngón tay của hắn tiến vào địa phương chật chội, bắt đầu đâm ra rút vào, ma sát với các vách thịt non mềm.
“Sướng…” Hi Vũ vô thức cong người thốt lên, khoái cảm như nước thủy triều dâng tràn khắp đại não.
“Sướng thì mạnh tay lên bảo bối…” Lạc Nam yêu cầu nàng sóc lấy côn thịt mạnh hơn.
Tay của hắn càng tiến sâu hơn trong u cốc của nàng, từng thớ thịt mẫn cảm của Hi Vũ đang co thắt dữ dội.
Nàng cũng dùng cả hai tay ma sát côn thịt của hắn, đầu lưỡi chủ động tiến vào miệng hắn mút nhè nhẹ.
Được Hi Vũ chiều chuộng làm tinh thần của Lạc Nam thỏa mãn chưa từng có, côn thịt giật giật dữ dội.
Cùng thời điểm đó, cô bé của Hi Vũ cũng co rúm lại, một dòng nước ấm từ tận sâu hoa tâm phun trào.
Lạc Nam rùng mình, từng dòng tinh quang bắn thẳng lên không trung.
Hai người ôm nhau thở hổn hển ngã lăn xuống giường, bốn mắt nhìn nhau tràn ngập ý cười.
Y phục của cả hai lầy lội không chịu nổi, Kim Sắc Đế Bào và đôi tay của Hi Vũ phủ đầy dung dịch trắng đục có chút tanh tưởi.
Phía dưới là âm tinh với cái mùi đặc trưng nồng đậm như rượu hoa khiến Lạc Nam mê say.
“Nàng là nữ nhân đầu tiên chỉ dùng tay mà khiến ta ra…” Lạc Nam thỏa mãn ôm eo Hi Vũ.
Có lẽ bởi vì tình cảm của hắn giành cho nàng thật sự đặc biệt, có lẽ cũng vì thân phận sư phụ của nàng mà hắn rất dễ đạt đến cao trào khi được nàng chiều chuộng như vậy.
Đổi lại hắn cũng dùng tay khiến Hi Vũ lần đầu lên đỉnh…
Hi Vũ tựa đầu vào lòng ngực hắn, thổ khí như lan:
“Ta không cần hôn lễ một mình, ta muốn cùng các tỷ muội khác công khai gả vào Lạc Gia…”