Phần 36
“Khi phát hiện năng lực của Tiểu Tiểu ta đã rất kinh ngạc!” Hi Vũ cảm thán nói:
“Lục tung cổ tịch từ cổ chí kim, chưa từng thấy bất kỳ tư liệu nào liên quan đến khả năng của nàng!”
“Thân phận và lai lịch của Tiểu Tiểu không hề đơn giản!” Lạc Nam biểu lộ ngưng trọng:
“Nói không chừng là tồn tại vượt qua tưởng tượng của chúng ta!”
“Thu được một đồ nhi như vậy, cũng không biết đối với ngươi là phúc hay là họa!” Hi Vũ thở dài một tiếng.
“Chắc chắn là phúc rồi!” Lạc Nam tự tin cười nói:
“Dù cho là họa, ta cũng phải biến nó thành phúc!”
Ánh mắt Hi Vũ có chút thất thần nhìn lấy hắn, không thể không nói khi nam nhân tự tin sẽ tạo nên một loại hấp dẫn vô hình thu hút người khác phái.
Nhất là khi nhớ đến cảnh tượng hắn bùng nổ sức mạnh, một mình đại chiến những thủ đoạn cấp Thánh liên miên bất tuyệt mà đám người Lạc Vũ thi triển, cuối cùng đem chúng dọa lui quả thật vô cùng mê người.
“Thế nào? Nhận ra mị lực vô hình của ta rồi?” Lạc Nam nở nụ cười trêu tức nói.
Hi Vũ giật mình, phát hiện chẳng biết từ bao giờ bàn tay nhỏ nhắn của mình đã bị hắn nắm lấy.
Nàng trừng mắt nhìn hắn, muốn rút bàn tay lại.
Nào ngờ Lạc Nam da mặt cực dày, dùng sức nắm chặt không cho nàng thoát thân.
“Bên ngoài đồn đoán ta mới chính là người đứng đầu Tiên Ma Cung hiện tại!” Lạc Nam cười nói.
“Đoán tốt lắm!” Hi Vũ nhếch cánh môi anh đào lên, hài lòng gật gù:
“Ta cũng mong muốn như vậy, những đóng góp của ngươi cho Tiên Ma Cung thật sự vượt qua ta, ngươi nên đảm nhiệm vị trí Cung Chủ!”
“Rất ổn nha!” Lạc Nam mỉm cười tà mị đầy xấu xa:
“Vị trí Tân Cung Chủ rất xứng đôi với Tiên Ma Công Chúa!”
“Ngươi nghĩ hay lắm!” Hi Vũ khẽ gắt một tiếng, gò má hơi ửng đỏ, phong tình vạn chủng.
“Sao lại không hay? Một vị nam nhân vừa lên ngôi Cung Chủ cưới nữ nhi của Cung Chủ thế hệ trước, đây quả là một đoạn giai thoại xứng đáng lưu truyền bách thế!”
Nói xong, Lạc Nam dùng sức kéo lấy nàng ôm vào trong ngực.
“Đừng quên trẫm là sư phụ của tiểu tử ngươi!” Hi Vũ sắc mặt lạnh lẽo, cố gắng ra vẻ uy nghiêm.
“Haha, tình yêu vượt qua ranh giới sư đồ càng khiến vô số người mê mẩn thán phục!”
Nào ngờ Lạc Nam bất chấp tất cả cười lớn, đột ngột cúi thấp đầu hôn lên bờ môi đỏ thẳm chín mọng của nàng.
OANH.
Hi Vũ chỉ cảm thấy đầu óc nổ vang một tiếng, xúc cảm đến từ đôi môi nóng rực như lửa của hắn ma sát với hai cánh môi mềm mại mát lạnh của nàng mang đến cảm giác như chưa từng có.
Nhưng lòng tham của nam nhân vĩnh viễn là vô đáy, nàng còn chưa kịp định thần, đầu lưỡi thô ráp tham lam của hắn đã tách hai cánh môi tiến thẳng vào trong miệng, quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng.
Trong lúc nhất thời, Hi Vũ chỉ cảm thấy linh hồn của mình rời khỏi cơ thể, toàn thân mềm nhũn vô lực, tinh thần như bị khống chế lạc vào trầm mê.
Lạc Nam toàn thân thỏa mãn như chưa từng có, cảm giác sung sướng bao phủ toàn bộ lỗ chân lông trên cơ thể.
Môi của nàng thật thơm và mềm, lưỡi của nàng ẩm ướt ngọt ngào, hương tân ngọc dịch nồng nàn như cam lộ, quả thật là mỹ vị bậc nhất thế gian.
Khi Lạc Nam tham lam mút lấy chất mật trong miệng sư phụ, lại cố ý đem nước bọt của mình truyền vào miệng nàng.
Nhìn thấy Hi Vũ mơ màng vô thức nuốt suống, trong lòng hắn dâng lên cảm giác thành tựu, hận không thể ngửa đầu thét to.
Theo thói quen hắn để bàn tay ma quái chạm vào bầu sữa căng tròn đầy đặn, cộng thêm dùng côn thịt nhẹ nhàng ma sát lên bắp đùi nàng.
Hành động này mang đến kích thích quá lớn làm tâm trí Nữ Hoàng thức tỉnh.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Nhiệt độ không khí nóng lên dữ dội, không gian bốn phương tám hướng cấp tốc tan chảy, Bất Tử Thánh Hỏa cuồn cuộn bao trùm, điên cuồng thiêu đốt.
Lạc Nam giật mình, đến nước này vẫn cố đấm ăn xôi, trực tiếp triển khai Vạn Cổ Bất Hủ Thân mặc cho Bất Tử Thánh Hỏa thiêu đốt, ra sức hôn môi nàng, bàn tay nắn bóp gò bồng đảo đàn hồi đầy ắp, côn thịt đặt vào khe đùi.
“Nghiệt đồ!” Nữ Hoàng thật sự bị chọc giận, toàn bộ Thiên Đế Tiên Ma Lực trong cơ thể bùng phát.
Lĩnh vực Lực Đẩy kết hợp Bất Tử Thánh Hỏa nghiền ép mà ra.
ẦM!
Toàn thân Lạc Nam bị hất văng, Nữ Hoàng từ phía xa sắc mặt như sương lạnh, Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ đã xoay tròn trong tay, các tầng Vực cao cấp ầm ầm bùng nổ, thô bạo nện xuống đầu hắn.
“Sư phụ bảo bối, ta yêu nàng!”
Lạc Nam ngửa đầu gầm rống, cố tình vận dụng sức mạnh của Oanh Thiên Tổ Phù, âm thanh lan tràn khắp toàn bộ Côn Lôn Đế Thiên để tất cả sinh linh đều nghe được.
Bất quá vừa gầm thét xong hắn đã trực tiếp thi triển Dịch Chuyển Tức Thời biến mất.
OÀNH!
Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ nện nát phân nửa cung điện, thân ảnh Lạc Nam đã biến mất dạng, chỉ để lại Hi Vũ một người thở phì phò.
“Tiểu tử thúi này!” Hi Vũ lồng ngực phập phồng lên xuống như gợn sóng, bên trên bầu vú vẫn còn cảm giác ấm nóng cùng chút tê dại mà bàn tay nam nhân mang lại.
Nàng nhớ đến tiếng gào thét của hắn đã vang khắp Côn Lôn, chỉ sợ bất cứ người nào cũng nghe được.
Nhịp tim đập lên thình thịch như muốn nhảy khỏi lòng ngực, Hi Vũ lần đầu trong đời cảm giác thẹn thùng xấu hổ như muốn độn thổ.
Nàng lấy tay che mặt, tức giận đến hung hăng giậm chân:
“Tiểu tử vô liêm sĩ này, làm sao trẫm còn mặt mũi gặp người!”
Thật khó có thể tin một vị Nữ Hoàng kiêu ngạo vô song lại có lúc thể hiện ra tư thái như thiếu nữ mới lớn vừa mới biết yêu như vậy.
Quả thật là xinh đẹp không gì tả nổi, chỉ tiếc là chẳng ai có diễm phúc được nhìn thấy.