Phần 105
Pháp Tướng của tên Hộ Pháp là một cự nhân khổng lồ tay cầm liêm đao được ngưng tụ từ vô số cuồng phong sắt lẹm như có thể dễ dàng cắt nhỏ một ngọn núi ra thành nhiều mảnh.
Thánh Tôn Phong Lực cuồn cuộn rít gào như gió xoáy bên tai, tên Hộ Pháp cũng xuất ra một thanh phong đao Lục Tinh Thánh Cấp, tốc độ cực kỳ khủng khiếp.
Vừa mới xuất thủ cơ thể cả tên Hộ Pháp và Pháp Tướng đều biến mất dạng, hòa vào làn gió, một lần nữa hiện thân đã một trước và một sau, hung hăng chém thẳng Lạc Nam từ hai phía.
Lạc Nam đã sớm kích hoạt Dò Thám Tương Lai khi chiến đấu với một vị Thánh Tôn, chứng kiến đối phương muốn hai mặt giáp công, hắn đã sớm làm ra phản ứng.
Lạc Hồng Kiếm ngân lên bá đạo để suy yếu lưỡi đao trong tay đối thủ.
Trong cùng thời điểm, Thần Tướng Vệ Hồn lần lượt xuất hiện từ phía sau lưng Lạc Nam, lấy nhiều đánh ít phong tỏa Phong Đao Pháp Tướng, không để nó tiếp cận chủ nhân của mình.
Về phần Lạc Nam, Bí Tự Trận trong ánh mắt hắn lóe lên, vô số Bá Lực hình thành Trận Văn gào thét bay ra, tự động ngưng kết thành một cái Tinh Thần Trận sáng rực giữa Tử Giới tối tăm.
Tinh Thần Trận điên cuồng hội tụ Tinh Thần Lực tiến vào trong thân kiếm Lạc Hồng, ánh sáng luân chuyển trên thân kiếm càng thêm đỏ rực, Lạc Nam vung tay chém ra một kiếm:
“Sáng Thế Kiếm Pháp đệ nhị thức – Tinh Thần Tụ Hội!”
Bởi vì Tử Giới ngăn cách với thế giới bên ngoài, Lạc Nam không thể điều động Tinh Thần Lực từ các ngôi sao trên bầu trời để thi triển kiếm pháp này nên mới phải mượn đến Tinh Thần Lực của Tinh Thần Trận.
Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thân kiếm tô điểm cho vẻ đỏ thẳm yêu dị, bên trong đan điền… 40 cái hành tinh bạo phát sức mạnh, Oanh Thiên Tổ Phù chồng chất tầng tầng lớp lớp sóng xung kích.
Đừng quên hiện tại bên trong Bỉ Ngạn Hoa đang tồn tại 1000 Nguyên Văn, 700 Hồng Hoang Ma Văn, 400 Phật Văn, chiến lực của Lạc Nam đã vượt xa ngày trước.
Một kiếm trảm ra, không gian rạn nứt, kiếm khí mênh mông bá đạo không chút kiêng nể va chạm trực diện cùng phong đao trong tay Thánh Tôn.
ĐÙNG!
Không khí trước mặt hai người nổ tung, tên Hộ Pháp tròng mắt co rút lại, chỉ cảm thấy hai tay mình kịch liệt tê dại, vũ khí run rẩy vì hoảng sợ, vô số vết nứt lan tràn như mạn nhện xuất hiện trên thân đao.
Thế công của đối phương vượt qua tận mấy cảnh giới để đối kháng trực diện với hắn, nhưng điều đáng nói nhất là phong đao của hắn lại cực kỳ sợ hãi thanh kiếm màu đỏ kia.
Vũ khí so đấu nhưng vũ khí của ngươi lép vế hơn người khác, điều này cực kỳ thiệt thòi.
“Khốn nạn, chẳng lẽ thanh kiếm đỏ này là Binh Nhân Tộc?”
Tia đố kỵ và ghen ghét như liệt hỏa bùng cháy, tên Hộ Pháp cực kỳ có kinh nghiệm chiến đấu, biết sử dụng Thế cao cấp có thể làm suy yếu sự ảnh hưởng của Binh Nhân Tộc lên vũ khí của mình.
Không hề do dự, 50 tầng Đao Vực nồng đậm sát phạt nặng nề gào thét mà ra, hóa thành Đao Thế dung nhập vào thân phong đao, tốc độ gia tăng, sức mạnh gia tăng, độ nguy hiểm càng không cần phải nói.
ONG!
Có Đao Thế hùng mạnh gia nhập, phong đao lấy lại nhuệ khí, các vết nứt cấp tốc khép lại, can đảm đối kháng Lạc Hồng Kiếm, ngân lên đầy khiêu khích, một đao vung ra đẩy lùi Lạc Nam.
Tưởng chừng có thể chiếm thế thượng phong, tên Hộ Pháp lại nghe được đối thủ ở phía đối diện chậm rãi thốt ra:
“Chư Thần Hoàng Hôn phủ xuống!”
Bên trong Tử Giới tối đen như mực, ánh chiều tà vàng rực đẫm máu bao phủ không gian, mặt trời thoáng ẩn thoáng hiện như đang khuất sau chân núi.
Khi các vị thần tiến vào trận chiến cuối cùng dưới ánh hoàng hôn, bọn hắn sẽ bạo phát tất cả những gì mình có, khai thác tất cả tiềm năng của cơ thể để tiến vào trạng thái hùng mạnh nhất.
Áo choàng bạc tung bay, hai mắt Lạc Nam đỏ ngầu, hắn đứng giữa hoàng hôn thê mỹ, các loại Vực bao quanh thân thể hắn điên cuồng gia tăng.
Trong ánh mắt không tưởng của tên Hộ Pháp, chỉ thấy đối thủ bạo phát hàng loạt loại Vực khủng khiếp.
Kiếm Vực, Chiến Vực, Sát Vực…
Tất cả đều đạt đến 60 tầng, hội tụ thành Thế… vượt qua Đao Thế mà hắn sở hữu không biết bao nhiêu lần.
ONG!
Phong đao vừa mới ngoi lên được một chút lại phải gánh tiếp áp lực cực đại, nó hận không thể trốn vào trong Nhẫn Trữ Vật của chủ nhân.
“Đồ vô dụng khốn kiếp, cút vào đi!”
Nhận ra vũ khí của mình hoàn toàn mất đi chiến ý khi đụng độ đối thủ, tên Hộ Pháp quyết đoán ném nó vào Nhẫn Trữ Vật mà không dùng đến nữa.
Theo sau đó, hai tay của hắn cấp tốc kết ấn, miệng niệm khẩu quyết: “Thiên Phong Đao!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Thánh Tôn Phong Lực kết hợp với Đao Thế ngưng tụ thành một thanh Thiên Phong Đao, nó không phải vũ khí thật sự mà là được ngưng tụ từ lực lượng, vì vậy không hề bị Lạc Hồng Kiếm ảnh hưởng.
Cảm thấy tự tin, tên Hộ Pháp ngạo nghễ quát:
“Trảm Thiên Đao Pháp!”
Một đao trảm xuống hòa vào không gian biến mất, khi lao đến mục tiêu liền xuất hiện ở bất kỳ phương hướng ngẫu nhiên khiến đối thủ không thể đề phòng.
“Bá Vực!” Lạc Nam nhếch miệng cười dài.
Bá Vực uy nghiêm bá đạo mở ra, kết hợp với Kiếm Thế, Chiến Thế và Sát Thế tạo thành một lớp màn chắn vô hình bất khả xâm phạm bảo vệ quanh thân.
Mặc kệ đao khí của tên Hộ Pháp xuất hiện ở nơi này đều khó mà xuyên qua được lớp màn chắn đó, bị Bá Vực và các loại Thế cường đại ngăn cách.
“Làm sao mạnh như vậy?” Tên Hộ Pháp không dám tin vào mắt mình.
Lạc Nam cũng không rảnh giải thích cho hắn, với Chư Thần Hoàng Hôn… hắn tay cầm Lạc Hồng Kiếm dịch chuyển tức thời đến trước mặt mục tiêu, điên cuồng trảm xuống.
Ánh mắt ngưng tụ, Bát Môn Độn Giáp gia tăng sức mạnh, Lạc Nam thô bạo chém xuống liên tục.
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tầng tầng lớp lớp kiếm khí như hồng, kiếp sau chồng lên kiếm trước, kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước.
800 kiếm… 900 kiếm… 999 kiếm…
Với tu vi và thể trạng lúc này của mình, Lạc Nam đã chém ra được gần một nghìn đường kiếm.
RĂNG RẮC…
Trước uy thế của Hãm Quân Xa Luân, không gian có dấu hiệu nứt ra.
“Không thể chống lại một kiếm này!” Tên Hộ Pháp trong lòng dâng lên cảm giác nặng nề.
Hắn động ý niệm, muốn thi triển Bí Thuật phân tán cơ thể mình thành vô số ngọn gió phân tán ra để né tránh.
Chỉ tiếc bằng vào Dò Thám Tương Lai, Lạc Nam đã nhìn trước được thủ đoạn của đối thủ.
Hắn nhếch miệng cười nhạt, hai cái Trận Pháp cùng lúc hiện ra.
Cấm Không Trận và Tù Không Trận.
Cấm Không Trận khiến tên Hộ Pháp đột ngột rơi xuống đất không thể phi hành, Tù Không Trận phong tỏa hắn vào bên trong ngăn cản hắn thi triển thủ đoạn đào tẩu.
Hai loại Trận Pháp kết hợp cùng lúc được kích hoạt, tên Hộ Pháp thất thanh hét lên:
“Ngươi kết trận từ khi nào? Làm sao có thể nhanh như vậy?”
Không có thời gian để suy nghĩ nữa rồi, Hãm Quân Xa Luân bá đạo không gì cản nổi đã trấn xuống.
Trong cơn nguy cấp, nam tử trung niên ánh mắt lóe lên sự ngoan độc, ngửa đầu gầm thét:
“Bạo!”
OÀNH!
Phong Đao Pháp Tướng của hắn bất chợt nổ tung, sức mạnh cực đại chấn đến Tử Giới sụp đổ, Thần Tướng Vệ Hồn bị kéo theo đồng quy vu tận.
Mà Tù Không Trận và Cấm Không Trận cũng bị Phong Đao Pháp Tướng tự bạo mà băng liệt.
Nhân cơ hội đó, thân thể nam tử trung niên hóa thành vô số ngọn gió phân tán khắp nơi.
OÀNH!
Hãm Quân Xa Luân vừa lúc giáng tới, nghiền nát một phiến thiên địa thành cặn bả.
Ở phía bên cạnh, Giao Linh và Trầm Lang cũng bị vụ nổ của Pháp Tướng Thánh Tôn chấn đến thổ huyết bay ngược, thân mang trọng thương.
Nhưng quanh cơ thể Giao Linh có vảy rồng của Liễu Mộng Mộng kiên cố bảo vệ nên thương thế của nàng nhẹ hơn Trầm Lang rất nhiều.
Các cơn gió ngưng tụ, tên Hộ Pháp một lần nữa hiện thân, hướng về Trầm Lang quát lớn:
“Công tử, sử dụng thủ đoạn bảo mệnh đi, bằng không chúng ta nguy hiểm!”
Trầm Lang sắc mặt vặn vẹo vô cùng khó coi, cực kỳ phẫn nộ lấy ra một khối Ngọc Bội bóp nát, ném lên không trung.
Thánh Đế chi uy cuồn cuộn hiện ra giữa trời, Trầm Lang cuồng ngạo quát:
“Đây là công kích của sư phụ ta, để các ngươi đi chết!”
Hắn vừa dứt lời, Thánh Đế Lực đã hóa thành một thanh Thánh Đế Kiếm vắt ngang thiên địa, sẵn sàng chém xuống đầu Lạc Nam và Giao Linh.
Nào ngờ Giao Linh ở phía đối diện nở nụ cười khinh miệt: “Thánh Đế công kích không phải mình ngươi có!”
Nàng cũng tự động lấy ra một khối Ngọc Bội phá vỡ, nàng cũng là Công Chúa Thánh Đế Thế Lực, chẳng lẽ kém hơn đối phương sao?
NGAO!
Hư ảnh một cánh tay khổng lồ có Giao Long màu trắng uốn lượn xung quanh sức hiện, cũng mang theo Thánh Đế Lực đấm thẳng vào Thánh Đế Kiếm.
Thánh Đế Kiếm không cam lòng yếu thế, chém thẳng về phía cánh tay.
ĐÙNG ĐÙNG…
Thiên băng địa liệt, không gian sụp đổ, vạn dặm xung quanh bị san phẳng thành đất bằng.
Dư ba và sóng xung kích do hai luồng Thánh Đế công kích va chạm tàn phá dữ dội thay vì tự động triệt tiêu như những lần trước.
Hiển nhiên cũng tùy vào loại thế công mà sẽ có phản ứng khác nhau.
Lạc Nam xuất hiện bên cạnh Giao Linh ôm lấy nàng, Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao trùm toàn thân, che chắn cho nàng không bị phản chấn trọng thương.
Ở phía đối diện cũng xảy ra cảnh tượng tương tự, tên Hộ Pháp dùng thân mình che chắn cho Trầm Lang không bị thương tổn.
Một khi Trầm Lang xảy ra chuyện không may, hắn sẽ bị cao tầng Trảm Thiên Môn lột da.
Nhưng tên Hộ Pháp lại không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân như Lạc Nam, che chắn công kích của Thánh Đế khiến hắn trọng thương nặng nề, toàn thân đẫm máu.
“Đừng lo lắng, kết giới đáng chết kia đã bị hủy, bổn công tử sẽ liên hệ với sư phụ!”
Trầm Lang cười lạnh nói, lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc muốn liên hệ với Thánh Đế của Trảm Thiên Môn.
Nào ngờ khối Truyền Âm Ngọc vừa mới hiện ra trong tay đã như bóc hơi giữa không khí, biến mất không một chút dấu vết.
“Mẹ kiếp, lại là chuyện gì?” Trầm Lang chấn kinh gào thét.
“Hiểm Thâu Bí Thủ…” Lạc Nam cười nhạt thu hồi cánh tay, bên trong óng tay áo là khối Truyền Âm Ngọc của Trầm Lang vừa mới cướp được.
Hắn đã chờ đợi cho khoảnh khắc này.
“Hừ, vốn không muốn triệt để nghiền ép các ngươi, nhưng các ngươi đã phá nát Tử Giới… vậy thì không cần khách khí nữa!” Lạc Nam ánh mắt trở nên lăng lệ.
Hắn phất tay một cái.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long lưng đeo trọng pháo bá đạo lôi kéo Bá Vũ Điện xuất hiện, tư thái không gì cản nổi nghiền nát tất cả hung hăng đạp không lao đến.
Lạc Nam ôm Giao Linh xuất hiện trên Bá Vũ Điện.
Trong ánh mắt tràn đầy tia sáng thất thần của nàng, Lạc Nam ném Nguyên Thạch vào miệng Cửu Đại Kim Cương Thiên Long.
Chín khẩu trọng pháo hừng hực phát sáng, sẵn sàng bắn ra.
“Cửu Tinh Thánh Bảo?!” Chứng kiến cảnh tượng này, tên Hộ Pháp xém chút bật khóc, hướng Trầm Lang nghiến răng:
“Công tử, lần này chọc vào người không nên chọc rồi!”
“Ngươi mau nghĩ cách!” Trầm Lang tê dại cả da đầu, bởi vì dù là hắn cũng không đủ tư cách sở hữu Cửu Tinh Thánh Bảo.
Phải biết toàn bộ Trảm Thiên Môn chỉ có hai kiện Cửu Tinh Thánh Bảo mà thôi, do Môn Chủ và Phó Môn Chủ nắm giữ.
Kẻ trước mặt này đích thân sở hữu một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo, đủ thấy thân phận vượt xa hắn rất nhiều.
Tên Hộ Pháp sắc mặt so với mếu còn khó coi hơn, thật ra hắn vẫn còn một loại Đan Dược và một môn Bí Pháp có thể gia tăng chiến lực trong thời gian ngắn vô cùng lợi hại, có thể đề thăng hai tiểu cảnh giới.
Đó cũng là ác chủ bài cuối cùng của hắn.
Nhưng ở trước mặt Bá Vũ Điện cường thế uy nghiêm, tên Hộ Pháp không sinh ra nổi bất cứ chiến ý nào, cảm thấy dù mình sử dụng cũng sẽ bị nghiền ép mà thôi.
“Vô ích thôi công tử…” Tên Hộ Pháp cười khổ lắc đầu.
“Sư phụ của ta, đúng rồi… sư phụ chắc chắn sẽ cảm ứng được tình hình chiến đấu mà xuất hiện cứu viện!” Trầm Lang vẫn còn nuôi hy vọng sống.
Tên Hộ Pháp nhìn lấy hoàn cảnh xung quanh, trái tim xém chút ngừng đập.
Bởi vì nơi này đã rời khỏi địa bàn của Trảm Thiên Môn, vượt xa tầm kiểm soát của Môn Chủ.
Tên Hộ Pháp hận không thể cho Trầm Lang một cái tát, thật là tên ngu xuẩn, vậy mà đi đuổi theo đối phương đến nơi vượt ngoài tầm khống chế như vậy.
NGAO NGAO NGAO…
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long đã bao vây lấy hai người, chín cái khẩu pháo hạng nặng luôn sẵn sàng giáng xuống.
Cảm giác tử vong nồng đậm bao phủ toàn thân, tên Hộ Pháp cố gắng kéo dài thời gian, nói:
“Chúng ta xin đầu hàng, các hạ chờ một chút, chúng ta sẽ tự động phong ấn tu vi giao nộp, đừng giết chúng ta!”
Lạc Nam không rảnh nghe con hàng này nói chuyện, trực tiếp hạ lệnh.
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long hiểu ý, vung chân nặng nề đạp xuống.
PHỐC!
Trầm Lang và tên Hộ Pháp như kiến bị voi giẫm, toàn thân xương cốt nứt vỡ, lục phủ ngũ tạng xới tung, triệt để bất tỉnh nhân sự.
Lạc Nam hạ người rơi xuống, Đế Độc Đỉnh cuồn cuộn phóng thích lực lượng vào trong cơ thể hai người, dùng Độc khống chế tính mạng.
Hai thu hai tên này vào trong óng tay áo, vội vàng thi triển Bá Vũ Điện rời đi, không muốn kéo dài thêm bất cứ giây phút nào.
Bởi vì hắn nhận ra vừa rồi tên Hộ Pháp cố gắng kéo dài thời gian như đang chờ đợi thứ gì đó, Lạc Nam không dám mạo hiểm ở lại.
Nhưng rời đi chưa được bao xa, dị biến đột ngột phát sinh.
ĐÙNG!
Sa mạc phía dưới nổ tung, một cột cát lớn như xuyên thủng bầu trời phóng lên đến vạn trượng, hung hăng đâm thẳng vào Bá Vũ Điện.
RỐNG!
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long nổi giận, đang muốn nâng pháo bắn trả, Lạc Nam ra hiệu cho chúng nó bình tĩnh.
Bão cát thổi qua bao phủ tầm mắt…
Giao Linh siết chặt tay Lạc Nam, nàng cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm.
Từ trong bão cát mênh mông, một đội quân chỉnh tề tinh nhuệ mang theo sát cơ dữ dội đạp chân mà ra.
Ánh mắt Lạc Nam hơi co lại.
Chỉ thấy phía trước là hàng vạn con Hắc Thiên Yết (bò cạp đen) khổng lồ đang đội cát mà lên.
Chúng nó có cái đuôi như linh xà với cặp gọng kìm sắt lẹm hơn đao, răng nanh phủ đầy kịch độc.
Nhưng điểm đáng sợ nhất đó là nửa thân dưới của chúng là bò cạp, nhưng nửa thân trên lại là nhân loại.
Nửa người nửa bò cạp, trên thân khoác chiến giáp, tay cầm vũ khí, sắc mặt cực kỳ hung tàn.
Mỗi cá thể tu vi đều không thấp hơn Thánh Tướng, tên cầm đầu càng là Thánh Đế.
Lạc Nam trong lòng nặng nề, quả nhiên đúng như dự đoán của hắn.
Phiền toái đến rồi…