Phần 109
“Hệ Thống, ta có một lần tiến vào Vạn Vũ Môn thuộc đẳng cấp nào? Đó là vũ trụ gì?” Lạc Nam lười biếng ngã lưng trên giường hỏi.
Mặc dù hắn có một lần vào Vạn Vũ Môn, nhưng các vũ trụ trôi nổi ngoài kia cũng phân chia thành nhiều cấp bậc khác nhau, mỗi một vũ trụ lại có hoàn cảnh riêng biệt, Lạc Nam muốn tìm hiểu trước khi làm ra lựa chọn.
Hệ Thống không trả lời, nhưng Kim Nhi hiện ra khoanh chân ngồi xếp bằng trên ngực hắn, hướng mắt đối diện với khuôn mặt của hắn cười hì hì nói:
“Vạn Vũ Môn mà lần này Hệ Thống cung cấp cho công tử là một vũ trụ Thất Tinh, cường giả tu luyện đến cao nhất chỉ là Thánh Tôn Viên Mãn, muốn đột phá Thánh Hoàng trở lên bắt buộc phải tiến vào Nguyên Giới…”
Lạc Nam nghe vậy vuốt cằm, Thánh Tôn Viên Mãn đã cực kỳ lợi hại rồi, tiểu vũ trụ đã có thể chứa đựng Thánh Tôn chứng tỏ nó rất mạnh, mạnh hơn Nhất Thế Vũ Trụ của hắn không biết bao nhiêu lần.
“Điểm đặc biệt là vũ trụ này vẫn còn trôi nổi lơ lửng bên ngoài hư vô, nó còn một khoảng cách rất xa mới đụng phải Nguyên Giới.” Kim Nhi tiếp tục cung cấp thông tin:
“Tên của nó là Bách Thú Vũ Trụ, là nơi mà tu sĩ tu luyện và chiến đấu dựa vào Yêu Thú, Ma Thú hoặc Thần Thú… tự hình thành một con đường tu luyện riêng biệt có mối liên kết mật thiết giữa người và thú.”
“Ồ, giống như Ngự Thú Chiến Tông vậy sao?” Lạc Nam có phần kinh ngạc, không ngờ lại tồn tại cả một phiến vũ trụ chuyên môn ngự thú như thế.
“Ngự Thú Chiến Tông chỉ xem như mới nhập môn so với mặt bằng chung cường giả của Bách Thú Vũ Trụ mà thôi.” Kim Nhi đánh giá nói:
“Xét về một khía cạnh nào đó, giữa người và thú ở Bách Thú Vũ Trụ có phần tương đồng với Nhân Long Tuyên Thệ Công của Giao Linh và Liễu Mộng Mộng, Thần Thú có thể nhập vào cơ thể chủ nhân chiến đấu!”
“Nếu công tử đến Bách Thú Vũ Trụ, ngươi sẽ dễ dàng tìm được các loại tài nguyên cho Thần Thú tu luyện hơn so với ở Nguyên Giới đấy.”
Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, cảm thấy khá hứng thú với Bách Thú Vũ Trụ này.
Đừng quên rằng ngoại trừ các thê tử của hắn là Thần Thú, bản thân hắn còn là Nghịch Long, cũng là Thần Thú biến dị.
Nếu đến Bách Thú Vũ Trụ, nói không chừng sẽ tìm được những thứ nào đó để hắn và các thê tử Thần Thú cùng nhau tiến bộ.
Lạc Nam bắt đầu cân nhắc, nếu hắn tận dụng 3 năm thời gian rảnh rỗi sắp tới để ngồi một chỗ bế quan, sử dụng Gia Tốc Trận tăng thành 300 năm, hắn có thể gia tăng chiến lực, đồng thời Luyện Đan, Luyện Khí cũng sẽ tăng tiến vượt trội.
Nhưng nếu đi vào Bách Thú Vũ Trụ, chẳng may thời gian vượt quá 3 năm, bỏ lỡ nhiệm vụ mà Tu La Giáo giao phó, từ đó hỏng luôn cả nhiệm vụ nằm vùng của Hệ Thống thì sao? Khóc không ra nước mắt nha.
Mặc dù có thể sử dụng Điểm Danh Vọng tác động vào quy tắc thời gian để trở về thời điểm xuất phát hoặc rút ngắn thời gian bên trong Bách Thú Vũ Trụ, nhưng vấn đề ở chỗ Điểm Danh Vọng của hắn liệu có đủ hay không?
Phải biết rằng việc dùng Điểm Danh Vọng để tác động vào thời gian của Vạn Vũ Môn sẽ tiêu tốn rất nhiều so với tác động vào Vạn Giới Môn, dù sao thì Vũ Trụ và Thế Giới là hai phạm trù chênh lệch vô số lần.
Chưa kể đi vào Bách Thú Vũ Trụ hắn phải mang theo các thê tử là Thần Thú, Điểm Danh Vọng cũng sẽ tiêu tốn cho khoản này, giống như việc muốn mang người vào Cửa Hàng May Mắn vậy, mang theo người vào Vạn Vũ Môn cũng tốn kém không ít đâu.
Mà ở bên trong càng lâu lại sẽ càng tiêu tốn, vũ trụ càng cao cấp tốn kém càng nhiều nữa chứ.
Kim Nhi cũng giải thích cho hắn: “Nếu các nữ nhân của công tử ở mãi trong Linh Giới Châu xuyên suốt quá trình công tử tại Bách Thú Vũ Trụ thì Hệ Thống sẽ không tính tiền, bởi vì các nàng thuộc đan điền của ngươi, là một phần của ngươi… nhưng nếu các nàng ra ngoài, xuất hiện ở Bách Thú Vũ Trụ thì Hệ Thống sẽ khấu trừ vào Điểm Danh Vọng!”
“Một ngày ở vũ trụ Nhất Tinh tiêu hao 10 Điểm Danh Vọng, Nhị Tinh tiêu hao 20 Điểm Danh Vọng, tương ứng thì một ngày ở vũ trụ Thất Tinh tiêu hao 70 Điểm Danh Vọng mà thôi, mười ngày là 700 Điểm, trăm ngày là 7000 Điểm!”
“Tác động vào thời gian của Vạn Vũ Môn thì tính theo thời hạn là năm, nếu công tử đi vào vũ trụ cấp Thất Tinh như Bách Thú Vũ Trụ một năm và muốn trở về Nguyên Giới ngay tại thời điểm vừa xuất phát thì tốn bảy vạn Điểm Danh Vọng, vũ trụ Bát Tinh thì sẽ tốn tám vạn Điểm, cửu tinh sẽ tốn chín vạn Điểm!”
“Nói tóm lại cứ chênh lệch một cấp sẽ chênh lệch một vạn Điểm Danh Vọng!”
Lạc Nam nhíu nhíu mày: “Nếu ta vào chỉ mới vài tháng rồi trở về thì sao?”
“Hệ Thống vẫn làm tròn lên một năm, không có ngoại lệ!” Kim Nhi cười hì hì:
“Nếu ngươi ở trong Vạn Vũ Môn 13 tháng thì Hệ Thống cũng tính là hai năm!”
“Đây là cắt cổ!” Lạc Nam bất mãn kháng nghị: “Ta nghĩ nên tính theo thời gian thực tế, bỏ cái làm tròn đó đi!”
“Không thể!” Kim Nhi nghiêm túc nói: “Hệ Thống không phải quyền năng vô thượng, công tử nên hiểu việc tác động vào quy tắc thời gian của cả một vũ trụ để khớp với Nguyên Giới không phải việc đơn giản, Hệ Thống thu nhiều cũng là nên.”
“Nếu sợ tốn kém, ngươi tốt nhất bỏ qua công năng tác động thời gian của Vạn Vũ Môn đi.”
Lạc Nam chép chép miệng, phải biết rằng Điểm Danh Vọng của hắn hiện tại còn chưa đến hai mươi vạn mà thôi, còn không đủ để tác động vào 3 năm thời gian của vũ trụ thất tinh như Bách Thú Vũ Trụ nữa.
Trong khi đó nếu tiêu hết gần hai mươi vạn Điểm Danh Vọng này cho việc mua sắm trên Cửa Hàng May Mắn, Vòng Quay Danh Vọng thì sẽ được một khối tàn sản khổng lồ.
Việc thám hiểm Bách Thú Vũ Trụ chưa chắc mang lại khối tài sản lớn như vậy cho hắn.
Nghĩ đến đây Lạc Nam rút ra kết luận hiện tại còn chưa phải thời điểm để mình thám hiểm Bách Thú Vũ Trụ.
Đợi khi nào hoàn thành nhiệm vụ nằm vùng ở Trảm Thiên Môn rồi tính tiếp cũng không tệ.
Huống hồ các thê tử hiện tại cũng còn rất nhiều tài nguyên tu luyện, chưa gấp gáp đến mức phải lập tức đến Bách Thú Vũ Trụ.
Lạc Nam ném suy nghĩ Vạn Vũ Môn ra sau ót, bắt đầu lấy ra trăm mỏ Nguyên Thạch, đặt mông ngồi lên, Bá Đỉnh điên cuồng vận chuyển.
Lần này hắn muốn dùng Nguyên Thạch khai mở Hồng Hoang Ma Văn.