Phần 126
Tây Thi hạ người rơi xuống, Hồ Điệp Hoàng cũng hóa thành một con bướm nhỏ đậu trên bờ vai thon thả của nàng.
“Bạch Long tỷ, ngươi làm loạn cái gì?”
Tây Thi trừng mắt trách cứ nhìn Bạch Long, biểu lộ cực kỳ tức giận.
Sau đó nàng lại áy náy nhìn lấy Lạc Nam quan tâm hỏi: “Đệ có sao không thế?”
Chiến đấu bị Tây Thi ngăn cản, các thê tử của Lạc Nam cũng mất hứng, hóa trở thành nhân loại đứng sau lưng hắn, mỗi người đều là tuyệt sắc như hoa như ngọc.
“Tiểu tử này biến thái à? Vì sao Chiến Thú toàn là nữ nhân?” Bạch Long thấy cảnh này nhỏ giọng lèm bèm, nàng cũng trở về hình dáng nhân loại.
“Hừ, Tây Thi tỷ, nàng ức hiếp chúng ta.” Lạc Nam ra vẻ oan ức hướng Tây Thi cáo trạng:
“Rõ ràng ta tốn rất nhiều công sức cứu nàng, kết quả nàng chỉ muốn đánh ta một trận cho bỏ ghét.”
Tây Thi nhíu mày khoanh tay trước ngực, thản nhiên đưa đôi mắt u buồn thăm thẳm nhìn Bạch Long, hiển nhiên vẫn là đợi câu trả lời hợp lý.
Bởi vì chiến đấu xảy ra bên trong kết giới nên động tĩnh không lan tràn ra ngoài, nếu không phải Tây Thi vừa lúc muốn trở về nghỉ ngơi, e rằng cũng không biết Bạch Long tìm Lạc Nam đánh nhau.
Cũng may Lạc Nam không có chuyện gì, bằng không nàng biết ăn nói như thế nào với hắn?
Bạch Long bị Tây Thi nhìn chằm chằm cũng cảm thấy toàn thân mất tự nhiên, có chút chột dạ rụt nhẹ đầu lại, chợt nhìn Lạc Nam giận dữ:
“Tiểu tử này hoa tâm như vậy, một đám Chiến Thú vừa nhìn liền biết đều là nữ nhân của hắn, không đánh hắn thì đánh ai?”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, chúng nữ càng là hai mặt nhìn nhau, Tiểu Sư tính tình nóng nảy hung hăng trừng mắt:
“Nè bà nương, phu quân chúng ta hoa tâm hay không liên quan gì đến ngươi? Ghen hộ à?”
“Xú nha đầu, nếu không phải ta hạ thủ lưu tình ngươi đã nát cái mông!” Bạch Long hừ lạnh, đối với việc Tiểu Sư dám dùng Yêu Hoàng Chiến Thể làm giảm đi hai thành chiến lực của mình còn canh cánh trong lòng.
“Thôi được rồi…” Tây Thi sợ các nàng tiếp tục náo mâu thuẫn, chỉ có thể đứng ra hòa giải:
“Bạch Long tỷ tính tình tùy hướng nên nếu có thất lễ, ta thay mặt nàng xin lỗi mọi người.”
Lạc Nam và chúng nữ nhẹ gật đầu, xem như chấp nhận thành ý của Tây Thi.
Nào ngờ Bạch Long thấy Tây Thi hạ mình xuống nước càng thêm không phục, nghiêng đầu sang một bên nghiến răng:
“Tiểu tử này có phúc phận tám đời cưới được ngươi, ta với tư cách Chiến Thú của ngươi đánh hắn một trận xem thử có đủ tư cách hay không thì có gì sai? Hắn hoa tâm như vậy đánh thêm tám lần cũng không đủ.”
“Phốc!” Lạc Nam nghe xong xém chút phun một ngụm, mấy nữ Diễm Nguyệt Kỳ, Phượng Nghi cũng biểu lộ quái dị.
“Bạch Long tỷ, ta kêu ngươi nhiều chuyện?” Tây Thi giận dữ đến độ dậm chân, sắc mặt vốn bình lặng như mặt hồ hiện lên một rạn mây đỏ.
“Tây Thi tỷ rốt cuộc là chuyện gì?” Lạc Nam ngây ngẩn cả người:
“Bạch Long nói vậy là sao?”
“Hừ, cách duy nhất để nam nhân được gia nhập vào Hồ Điệp Cốc, hơn nữa còn đảm nhiệm vị trí cao tầng chính là Cốc Chủ chiêu nạp phu quân.” Bạch Long mở miệng giải đáp:
“Cũng tại yêu cầu của ngươi mà nha đầu Tây Thi phải dùng đến hạ sách này, tất cả trưởng lão sau khi hội ý đều đã thông qua.”
“Cái này…” Lạc Nam lắp ba lắp bắp, không dám tin nhìn lấy Tây Thi nói:
“Không còn cách nào khác sao?”
Tây Thi biết lúc này cũng không giấu được nữa, oán trách liếc nhìn Bạch Long, thở dài một hơi chậm rãi lắc đầu: “Mẫu thân của tỷ vì lo lắng quy định không thu nam nhân của Hồ Điệp Cốc sẽ làm tỷ sống cô độc cả đời nên đã đặt ra ngoại lệ duy nhất này, không còn cách nào khác.”
Lạc Nam trầm ngâm, vốn lúc đầu hắn yêu cầu Tây Thi là Cốc Chủ thì có quyền thay đổi quy tắc nhưng không ngờ quy tắc đó lại do chính mẫu thân của nàng lập ra, nếu Tây Thi thay đổi khác nào không tôn trọng mẫu thân của mình?
“Như vậy quá thiệt thòi cho tỷ.” Lạc Nam suy nghĩ một lát nói:
“Đệ không cần vào Hồ Điệp Cốc nữa, khiêu chiến Chiến Yêu Các có vẻ khả thi hơn.”
“Tiểu tử khốn kiếp.” Bạch Long nhịn không được mắng:
“Sao ngươi không nói từ đầu? Hiện tại Tây Thi đã cùng các trưởng lão nói chuyện cưới gả xong hết rồi, ngày kết hôn cũng đặt ra, ngươi lại muốn chuồn mất, mặt mũi của nàng phải để ở đâu? Tây Thi của chúng ta không đáng để ngươi cưới à?”
“Ban đầu ta làm sao biết cần đến quy định như vậy?” Lạc Nam cũng có chút khó xử nói:
“Hiện tại ép Tây Thi tỷ phải lấy ta chẳng phải thiệt thòi cho nàng?”
“Yên tâm đi!” Tây Thi bình thản lên tiếng: “Chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, tỷ đời này không có ý định thành gia lập thất, mang tiếng đã có phu quân cũng đỡ được nhiều phiền phức, để đám nam nhân ngoài kia không tiếp tục tìm đến.”
Thấy Lạc Nam lại muốn nói gì đó, Diễm Nguyệt Kỳ liền kéo tay của hắn lắc đầu nói:
“Chàng đừng từ chối nữa, bằng không làm sao Tây Thi còn mặt mũi nhìn các trưởng lão và cả Hồ Điệp Cốc?”
“Đúng đó, người ta là nữ nhân còn không sợ thua thiệt, chàng sợ cái gì nha?” Phượng Nghi ung dung phụ họa.
“Thiếp thấy phu quân và Tây Thi tỷ cũng đẹp đôi lắm.” Bạch Tố Mai che miệng cười khẽ.
Lạc Nam trừng mắt nhìn, mấy bà vợ này lúc nào không muốn nạp thiếp thêm cho hắn?
Hắn cũng là người rõ ràng dứt khoát, nếu Tây Thi đã sắp xếp như vậy, lại thêm chúng nữ đều tán thành, nam nhân chân chính còn từ chối cái gì nữa?
“Hai tháng sau hôn lễ sẽ được tổ chức ở Hồ Điệp Cốc.” Tây Thi vuốt nhẹ mái tóc nói.
“Có cần tổ chức thật hoành tráng? Để toàn bộ Bách Thú Vũ Trụ biết chuyện?” Lạc Nam vỗ vỗ ngực:
“Khâu đó đệ lo được.”
“Mới không cần!” Tây Thi hung hăng lườm hắn:
“Tỷ không thích phô trương, chỉ cần một buổi tiệc nhỏ ấm cúng tại Hồ Điệp Cốc là được.”
Lạc Nam vuốt cằm suy tư, tuy nàng đã nói thế… nhưng cưới gả đàng hoàng, sính lễ và rướt dâu cũng không thể thiếu nha.
Hắn phải chuẩn bị đầy đủ.
Các trưởng lão của Hồ Điệp Cốc hình như chưa có Thần Thú làm Chiến Sủng thì phải?