Phần 13
Bìa rừng Mê Linh Sâm Lâm.
Tại một góc hoang vắng không người, Lạc Nam và song kiều thị nữ xuất hiện.
“Tiểu Thiếu Chủ, chúng ta vì sao đến đây? Không trở về Gia Tộc sao?” Đại Kiều lo lắng nắm chặt tay hắn.
Tu vi của Lạc Nam quá thấp, hai nàng lại không có chiến lực, chẳng may gặp địch nhân lợi hại thì chỉ có dữ nhiều lành ít.
“Tỷ tỷ yên tâm đi, trên người Thiếu Chủ có rất nhiều thủ đoạn phòng thân lợi hại, với lại nơi này chưa vào sâu Mê Linh Sâm Lâm, sẽ không có nguy hiểm gì đâu…” Tiểu Kiều an ủi.
“Nơi này có thứ mà ta cần!” Lạc Nam mang theo song kiều thị nữ đến một động phủ bí mật ẩn sau bụi rậm um tùm.
“Động phủ? Chẳng lẽ của cường giả cổ xưa lưu lại?” Hai nữ có chút vui mừng, những chỗ như thế này thường ẩn chứa cơ duyên.
“Đây là lối vào di tích của một thế lực cổ xưa đã bị suy tàn trong quá khứ, tin tức Thiên Cơ Lâu cung cấp chỉ dẫn ta đến…” Lạc Nam bịa chuyện.
“Chàng muốn tuyển hộ vệ là mỹ nhân mà, trong di tích của thế lực cổ ở đâu ra?” Hai nữ càng không thể hiểu nổi.
“Thiên Cơ Lâu cung cấp thông tin, thế lực cổ xưa này trước khi suy yếu đã phong ấn những đệ tử xuất chúng nhất của mình chờ ngày thức tỉnh!” Lạc Nam cười tủm tỉm đáp:
“Mà đây lại là thế lực không thu nhận nam nhân, các nàng hiểu ý ta chứ?”
“Hít!” Đại Kiều và Tiểu Kiều hít sâu một hơi, che kín miệng:
“Thiếu Chủ dự định sẽ đánh thức những nữ đệ tử kia và thu làm hộ vệ?”
“Không sai!” Lạc Nam gật đầu, trong lòng âm thầm vui vẻ.
Kế hoạch này đã được hắn nghĩ ra để hợp thức hóa thân phận của đa số chúng nữ.
Chỉ cần lấy lý do các nàng là đệ tử của một thế lực xưa cũ đã sụp đổ, bị các trưởng bối phong ấn ngủ say vô số năm đến tận bây giờ mới thức giấc.
Thử hỏi ai sẽ hoài nghi?
Cứ như thế hắn sẽ một kế trúng ba đích.
Vừa mang được các nàng trở về Lạc Gia một cách công khai, ngày sau đến thời điểm thích hợp sẽ cưới hết, cho các nàng danh phận.
Vừa chứng minh được mức độ uy tín của Thiên Cơ Lâu.
Vừa tìm được cho Lạc Gia một nhóm nữ thiên tài, để mẫu thân, tỷ tỷ và đại tẩu hỗ trợ bồi dưỡng, trợ giúp các nàng tu luyện.
Mà muốn điều tra chân tướng sự thật cũng là cực kỳ khó khăn, Lạc Gia sẽ trở thành căn cứ mới của hắn và chúng nữ ở Nguyên Giới này.
Bởi vì thân phận kiếp trước của chúng nữ đã bị Nghịch Thế Thần Tông – Thủy Trung Lao Nguyệt tác động xóa bỏ, ngay cả thi triển bói toán cũng chưa chắc nhìn thấu được thân phận thật sự của các nàng.
Có thêm Ngụy Hồn Hư Trí Pháp qua mặt Chí Tôn dò xét Linh Hồn, tất cả tạo thành một kế hoạch hoàn mỹ không kẻ hở.
Trừ khi có Cấm Kỵ đích thân sưu hồn các nàng, nhưng điều này đương nhiên sẽ không xảy ra.
Vừa suy nghĩ, Lạc Nam vừa mang theo Đại Kiều và Tiểu Kiều tiến vào di tích.
Hắn mang theo hai nữ cũng chỉ để các nàng làm chứng cho mọi chuyện diễn ra tiếp theo.
Nơi này thật sự là một di tích cổ bí mật do Lạc Nam dùng Thiên Cơ Lâu dò xét tìm được, bên trong cũng không còn nguy hiểm, rất thích hợp để diễn kịch.
Đến một vùng không gian rộng lớn cũ nát, Đại Kiều và Tiểu Kiều trợn mắt há hốc mồm, hai bờ môi đỏ có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Chỉ thấy tại nơi này, hàng loạt chiếc giường đá xếp thành hàng, bên trên mỗi một chiếc giường lại nằm một vị tuyệt sắc mỹ nhân đang nhắm mắt say ngủ.
Quanh thân các nàng có những Văn Tự thần bí che đậy, dường như đó là một loại phong ấn cao thâm khó thể lý giải.
Thật ra tất cả chúng đều là Bất Hủ Kinh Văn của Lạc Nam dùng để tạo dựng hiện trường.
Bước đến gần, mặc dù Đại Kiều và Tiểu Kiều đều là mỹ nhân nhưng vẫn vô thức sinh ra cảm giác tự ti và mặc cảm.
Những “nữ nhân bị phong ấn” này thật sự quá đẹp, dù nằm ngủ say cũng mang đến khí tràng cực mạnh.
Muôn màu muôn vẻ, đủ loại khí chất khác nhau, xưng là bách hoa khoe sắc còn không đủ.
Có lạnh lùng như băng, có thiên sinh kiêu ngạo, có mị hoặc như yêu, có khí phách tuyệt luân, có ung dung như nước, có nhu hòa khả ái, có ngây thơ thanh thuần…
Mỗi một vị đều khiến người khác phải ấn tượng ngay lần gặp đầu tiên, cả đời khó quên.
Ở trên đầu giường còn có điêu khắc tên của các nàng.
Đại Kiều và Tiểu Kiều nhìn đến hoa cả mắt, những nữ nhân này người đẹp mà tên cũng đẹp vô cùng.
Chứng kiến biểu hiện kinh dị của hai thị nữ, Lạc Nam âm thầm đắc ý.
Tất cả các nàng đã sớm là thê tử bảo bối của ta.
Lần này những nữ nhân là yêu tộc chính tông như Côn Minh Nguyệt, Tiểu Sư, Hồ Khinh Vũ, Hồ Ngọc Nghiên, Long Khuynh Thành, Phượng Nghi, Phượng Tịch Y, Phượng Cửu Huyền, Bạch Tố Mai, U Cơ, Hồn Mỹ Hoa, Yêu Yêu, Thải Quỳnh Dao… là còn ở lại trong Linh Giới Châu.
Bởi vì các nàng vẫn chưa thể hóa hình nhân loại, tiến ra bên ngoài sẽ hóa thành bản thể, rất khó giải thích, mà hình thể yêu tộc cũng không thuận tiện tu luyện.
Ngoài ra còn Mộc Linh Nhu, Mộc Ái My, Á Hy Thần, Á Nhi phải bồi dưỡng Linh Dược Điền nên cũng không lộ diện.
Đặc biệt nhất là chín trường hợp cũng được Lạc Nam đề nghị không nên ra mặt, ngược lại tiếp tục ở trong Linh Giới Châu.
Đó là Yên Nhược Tuyết, Mộc Tử Âm, Hi Vũ, Tuế Nguyệt, Âu Dương Thương Lan, Diễm Nguyệt Kỳ, Cửu Huân Dao, Võ Tam Nương và Liễu Ngọc Thanh.
Cửu Huân Dao đã sử dụng Hóa Hình Thánh Thảo, các nàng đều đủ điều kiện xuất hiện và đến Lạc Gia, nhưng đồng thời các nàng cũng là chín vị nữ nhân có chiến lực mạnh nhất của Lạc Nam lúc này, có thể vượt đại cảnh giới chiến đấu.
Hắn muốn các nàng theo sát bên cạnh mình, lỡ chẳng may hắn gặp phải cường địch sẽ nhờ đến sự hỗ trợ của các nàng phối hợp chiến đấu.
Lỡ như vô tình đụng phải kẻ địch tập kích lợi hại, một thân một mình Lạc Nam sẽ khóc không ra nước mắt.
Tuyệt kỹ Triệu Hoán Lão Bà Chi Thuật vẫn nên mang theo phòng thân thì hơn.
Được rồi, diễn thì phải diễn cho đến…
Lạc Nam đặt tay lên trán của mấy nữ nằm trên giường, miệng giả vờ niệm khẩu quyết giải phong ấn, Bất Hủ Kinh Văn được hắn bí mật thu hồi.
Kỳ tích phát sinh, từng đôi mắt thâm thúy run rẩy mở ra…