Phần 136
Bên ngoài Hồ Điệp Cốc.
Toàn bộ đệ tử và các trưởng lão đều đang có mặt, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm những kẻ địch đối diện.
Chỉ thấy Hợp Hoan Gia ngang nhiên tiến vào Chân Mi Giới, suốt quảng đường chém giết không ít người vô tội, kéo theo một đường máu dài đến tận Hồ Điệp Cốc.
Vốn Lam Mục Đại Trưởng Lão không muốn làm phiền thời gian hạnh phúc của Cốc Chủ nhưng vì sợ việc đã nghiêm trọng, không thể không báo tin.
Hợp Hoan Gia vậy mà xuất động toàn chiến lực mạnh nhất.
10 vị Trưởng Lão, 5 nam và 5 nữ, bọn họ là năm cặp phu thê của Hợp Hoan Gia, tu luyện và sinh hoạt đều như hình với bóng, phối hợp nhịp nhàng, vô cùng cường đại.
Mà cầm đầu năm cặp trưởng lão lại chính là Gia Chủ của Hợp Hoan Gia – Hợp Phá và phu nhân của hắn Hợp Trinh.
Thực lực của Hợp Phá và Hợp Trinh đều là Ngự Tôn Viên Mãn, chiến lực kinh người, khi phu thê liên thủ càng có thể lấy ít địch nhiều.
Trong khi đó hiện tại bên phía Hồ Điệp Cốc chỉ có một mình lão cốc chủ là Ngự Tôn Viên Mãn mà thôi.
Nhận ra Hồ Điệp Cốc yếu thế, Hợp Phá hung hăng áp bách, cao giọng quát:
“Hồ Điệp Cốc thật lớn mật, chẳng những che giấu tội nhân giết chết thành viên của gia tộc dưới trướng Hợp Hoan Gia, mà ngay cả người Hợp Hoan Gia tiến đến điều tra cũng dám giết để diệt khẩu, nếu không lấy lại công đạo, Hợp Hoan Gia chẳng phải bị thiên hạ chê cười?”
Nói xong liền động ý niệm, một tôn Chiến Thú với hình thể khổng lồ với cái đầu dài và hàm răng dữ tợn, đứng bằng hai chân, hình thể toàn thân như một con kỳ đà to lớn.
Đây là một loại Hung Thú chỉ tồn tại từ thời viễn cổ của Bách Thú Vũ Trụ mang tên Hung Long Cổ Đà, sở hữu làn da cứng cáp như thép, bộ hàm chắc khỏe có thể cắn nát một hành tinh, tính cách hung tàn ngang ngược.
Vừa mới xuất hiện, nó đã điên cuồng lao đến Hồ Điệp Cốc, cái đầu dài cùng hàm răng khủng bố quét ngang, hai mắt hung lệ muốn nghiền nát tất cả.
“Hợp Hoan Gia, lão thân ta xem ra các ngươi đến đây không phải vì tìm lời giải thích, ngược lại muốn gây sự thì đúng hơn.” Lão Cốc Chủ khuôn mặt lạnh lùng như nước, việc nữ nhi bị Ngự Thú Minh Chỉ đã khiến bà ấp ủ lửa giận trong lòng từ lâu, hiện tại lại thêm Hợp Hoan Gia đến gây sự, nhất thời có cơ hội bạo phát.
Lão Cốc Chủ bất tay, trước mặt liền có tiếng không khí nổ tung.
Một thân ảnh màu vàng với tốc độ bay như tên lửa xuyên thấu cả không gian, đôi cánh mỏng như cánh ve nhưng lại như lưỡi đao bén nhọn, bên hông là đôi kim tiêm dài như một đôi song kiếm nguy hiểm.
Đây là một con Ong, một con Ong lớn mặc giáp màu vàng như hoàng kim, sở hữu đôi cánh hoạt động liên tục mang đến tốc độ kinh người và đôi kim tiêm như kiếm sẵn sàng xuyên thấu mọi đối thủ.
Đây là một loại Cổ Trùng có sức chiến đấu mạnh mẽ không thua gì Hung Thú Thượng Cổ, được Lão Cốc Chủ thu làm Chiến Thú sử dụng mang tên Kiếm Hoàng Phong.
“Kiếm Thế!” Lão Cốc Chủ uy nghiêm nói.
ẦM ẦM ẦM.
Đôi kim tiêm của Kiếm Hoàng Phong nâng lên sáng loáng, nó vậy mà lĩnh ngộ lên đến vài chục tầng Kiếm Vực, bạo phát đi ra ngưng tụ thành Kiếm Thế, bằng vào tốc độ xé không nhờ đôi cánh như lưỡi đao, cấp tốc chém thẳng xuống cái cổ dài của Hung Long Cổ Đà.
“Sơn Thạch Giáp!” Hợp Phá gầm lên hạ lệnh.
Làn da Hung Long Cổ Đà nổi cộm lên, vô số Nguyên Khí xung quanh được nó hấp thụ, cơ thể hình thành một lớp Sơn Thạch Giáp kiên cố dị thường.
Hung Long Cổ Đà lúc này đã như một tòa pháo đài di động.
KENGGGGG…
Cùng lúc đó Song Kiếm của Kiếm Hoàng Phong đã trảm xuống, Kiếm Thế nghiền ép tầng tầng lớp lớp tạo thành vô số tia lửa ma sát văng tung tóe như trảm vào kim loại cứng rắn.
“Haha, bà lão ngươi đã là người của thời đại trước, Ngự Thú Sư hiện tại mạnh hơn rất nhiều.” Hợp Phá cất tiếng cười cuồng ngạo.
“Vậy sao?” Lão Cốc Chủ mặt không biểu tình, chỉ là trong ánh mắt có sự chế giễu.
“RỐNG!” Hung Long Cổ Đà bỗng nhiên gầm lên một tiếng đau đớn, lớp da bên dưới cổ của nó bắt đầu chuyển sang màu đen kịch như mực, đau nhứt làm nó như muốn điên lên.
“Chuyện gì?” Hợp Phá nghiêm mặt.
“Là độc, dưới kiếm của Kiếm Hoàng Phong có độc.” Phu nhân của hắn là Hợp Trinh ánh mắt lóe lên nhắc nhở:
“Độc của Kiếm Hoàng Phong có thể thẩm thấu qua Sơn Thạch Giáp, bám vào trong cổ Hung Long Cổ Đà của ngươi rồi.”
“Đáng hận.” Hợp Phá thấy Đại Hoàng Phong vẫn liên tục vung kiếm chém khắp toàn thân Hung Long Cổ Đà, mà bởi vì tốc độ của nó quá nhanh khiến các Chiến Thú có hình thể nặng nề to lớn khó thể nào theo kịp, độc tố liên tục được đánh vào cơ thể Hung Long Cổ Đà làm nó đau đớn lăn lộn.
“Nàng còn không mau hỗ trợ?” Hợp Phá quát.
Hợp Trinh hiểu ý gật đầu, liền triệu hoán ra một loại Chiến Thú hình thể như con nhím, trên thân là vô số lớp gai nhọn lít nha lít nhít nhìn đến người khác tê dại cả da đầu.
“Dã Hào Trư sử dụng Hấp Dịch.” Hợp Trinh ra lệnh cho con nhím.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT.
Từ trên thân nhím là vô số gai nhọn bắn ra, cắm vào thân thể của Hung Long Cổ Đà.
Theo sau đó chỉ thấy độc tố do Đại Hoàng Phong bơm vào cơ thể của Hung Long Cổ Đà bị đám gai nhọn này hút ra bên ngoài theo đường máu.
Độc tố rơi xuống đất tạo ăn mòn tất cả, tạo thành những hố to sâu kinh hồn.
RỐNG!
Độc tố được hóa giải khiến Hung Long Cổ Đà phẫn nộ muốn bạo phát, nó như ăn tươi nuốt sống nhìn Đại Hoàng Phong, điên cuồng lao đến gặm cắn.
“Dùng tốc độ né tránh!” Lão Cốc Chủ ra lệnh.
Nhưng ở một bên khác, Hợp Trinh cũng nở nụ cười lạnh:
“Hào Trư sử dụng Liên Hào Tỏa phong tỏa đường bay của nó!”
VỤT VỤT VỤT VỤT.
Vô số gai nhọn bắn ra hình thành tầng tầng lớp lớp vòng vây giữa không trung lao thẳng đến Đại Hoàng Phong, ngăn cản hướng bay của nó.
Quả nhiên Đại Hoàng Phong vừa bị gai nhọn phong tỏa, vừa bị Hung Long Cổ Đà liên tục công kích rốt cuộc cũng trúng chiu, cơ thể nó bị cái đầu như cột chống trời của đối thủ húc vào, hung bay vọt trên không trung thét lên vì đau đớn.
Thừa thắng xông lên, Hợp Phá hống hách gầm thét:
“Tất cả trưởng lão cùng xuất thủ, san bằng Hồ Điệp Cốc cho ta!”