Phần 144
“Đây là ngươi tự tìm đường chết!”
Thấy Lạc Nam lao thẳng đến mình, Phần Cường nở nụ cười lạnh lẽo.
Tuy rằng Ngự Thú Sư không phải nhân vật thiện chiến có thể tự mình đảm đương một phía, nhưng dù sao thì hắn cũng là Ngự Tôn cấp cường giả, tương ứng với Thánh Tôn nhân vật.
Một Tiểu Ngự Sư như Lạc Nam dám lao đến công kích Ngự Tôn, không phải tự tìm đường chết thì là gì?
Vốn bọn hắn còn đau đầu việc Lạc Nam núp sau lưng chúng nữ không ai làm gì được, nào ngờ tên này lại chủ động lao đến tận cửa?
GẦM!
Theo một tiếng gầm thét, trên cơ thể Phần Cường hiện ra hình xăm của một con Sơn Hỏa Ngưu, có hình thể là một con trâu lớn cõng theo núi lửa trên lưng.
Hiển nhiên những Ngự Thú Sư hàng đầu này không chỉ có hai con Chiến Thú, chẳng qua không phải Chiến Thú nào cũng mạnh đến mức đủ tư cách xuất hiện tham gia Thú Thần Chiến, ngược lại một số Chiến Thú yếu hơn sẽ được giữ trong Thú Giới.
Sơn Hỏa Ngưu của Phần Cường cũng là loại Chiến Thú như thế, lúc này khi dung hợp cùng Sơn Hỏa Ngưu, sau lưng Phần Cường hiện ra một tòa núi lửa sôi trào, hai quyền phát động như dung nham phẫn nộ, đấm thẳng về hướng Lạc Nam.
Lạc Nam miệng nở nụ cười, vận dụng sức mạnh của Long Khuynh Thành là 300 đường Nghịch Long Văn, sau đó gia trì vào đòn công kích của mình thêm 800 đường.
Ở trạng thái Nhân Long hợp nhất, hắn điều động được 1100 đường Nghịch Long Văn gồm cả của mình và Long Khuynh Thành.
Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Nghịch Long Lực phát động thế công.
“Đồ Long Thập Bát Chưởng – Đồ Long Chưởng!”
NGAO!
Nghịch Long Lực gào thét vang trời, một tôn Nghịch Long với đôi mắt đỏ ngầu ẩn chứa Sát Thế Kinh Thiên gào thét mà ra.
Bên trong thân rồng ẩn chứa sức mạnh của 1100 đường Nghịch Long Văn dữ tợn.
Đây có thể xem là lần thi triển Đồ Long Chưởng mạnh nhất của Lạc Nam.
PHỐC!
Quyền kình vỡ vụn, đôi tay Phần Cường băng liệt khi Đồ Long Chưởng quét ngang.
PHỐC!
Hắn phun máu ba thước, toàn thân bắn ngược trở về như diều đứt dây trong ánh mắt kinh hãi của vô số người.
Lạc Nam hưng phấn đến cực điểm, từ khi đặt chân xuống Bách Thú Vũ Trụ thì đây được xem là trận chiến đầu tiên mà hắn đích thân ra tay.
Chẳng qua là phối kết với Long Khuynh Thành, mượn sức mạnh của nàng để phù hợp quy tắc Ngự Thú Sư đối chiến.
“Long Vực mở!”
Long Vực của Lạc Nam và Long Khuynh Thành dung hợp vào nhau, hai tầng Nghịch Long Vực bá đạo không gì tả nổi cuồn cuộn như vòi rồng, đem tất cả những kẻ sở hữu Thần Thú có huyết mạch Long Tộc áp chế.
Điển hình nhất là Long Tượng của Vạn Chiến, hắn chỉ cảm thấy hình xăm Long Tượng trên cơ thể mình như muốn trốn trở về bên trong Thú Giới, mất đi tinh thần chiến đấu vậy.
“Nghịch Long Trảo – Nghịch Long Hồn!”
Lạc Nam tiếp tục thét dài, mỗi một loại thủ đoạn công kích mà hắn đánh ra lúc này đều mạnh lên theo cấp số nhân khi cùng Long Khuynh Thành hợp nhất.
Như hổ nhập bầy cừu, các vị Ngự Thú Sư đa số chỉ dựa vào Chiến Thú làm chiến lực chủ chốt không thể nào là đối thủ, bị Lạc Nam một người đánh đến người ngã ngựa đổ.
Toàn bộ hiện trường trợn mắt há hốc mồm, dụi dụi mắt không dám tin tưởng những gì mình đang chứng kiến.
Cứ tưởng Chiến Thú của Lạc Nam đã rất khủng bố rồi, không ngờ khi hắn tham chiến càng dọa người hơn.
Cuộc chiến này lẽ ra đã nên có kết quả kể từ khi Lạc Nam và Tây Thi dắt tay nhau vào Thú Thần Thành.
Một người có thể thu phục nhiều Thần Thú Biến Dị kinh người đến thế, một người có thể trợ giúp Chiến Thú của mình phát huy tối đa.
Ngôi vị Ngự Thú Minh Chủ ngoài hắn ra còn có thể là ai.
“Khốn kiếp, không thể tiếp tục như vậy được nữa…”
Ma Vĩnh ngồi trên bầu trời, cảm ứng được Ma Long dưới thân mình đang run rẩy lẩy bẩy, dáng vẻ bá đạo oai phong trước đó hoàn toàn biến mất, thay vào đó là khúm núm dị thường trước cảm giác áp bách mà Long Khuynh Thành, Lạc Kỳ Nam, Tiểu Thiên Ý và Tiểu Sư cùng lúc mang đến.
Sắc mặt Ma Vĩnh trở nên cực kỳ khó coi, bắt đầu câu thông với nhân vật bên trong đan điền của mình:
“Tiền bối, tiền bối mau giúp ta… chúng ta phải lập tức xen vào trận chiến, ra tay tiêu diệt Lạc Nam khi hắn còn đang bận rộn.”
Nào ngờ đáp lại hắn chỉ là sự tĩnh lặng, vị đại nhân vật bên trong đan điền của Ma Vĩnh im hơi lặng tiếng, ngay cả nói cũng chưa từng thốt lên nửa lời.
“Tiền bối?” Ma Vĩnh sững sờ, cảm giác bất an càng bao phủ khắp toàn thân.
Mà lúc này, bên trong chiến trường lại nghe hàng loạt thanh âm yêu kiều cất lên cùng một lúc:
“Lạc Gia Bí Pháp – Huyết Chiến Cuồng Quyết!”
Chỉ thấy tất cả hồng nhan của Lạc Nam đồng loạt triển khai Bí Pháp độc môn của Lạc Gia.
Các nàng thiêu đốt máu huyết, tiếp nhận công kích của đối thủ để gia tăng tu vi.
Yêu Thánh Vương… Yêu Thánh Vương Hậu Kỳ, Yêu Thánh Vương Viên Mãn…
Yêu Thánh Tôn.
Chiến lực đại tăng, tất cả đều được Lạc Nam truyền thụ Huyết Chiến Cuồng Quyết.
Trong sự tuyệt vọng của tất cả địch nhân, chúng nữ rút ngắn khoảng cách tu vi xuống mức thấp nhất.
Tình cảnh sau đó chính là một phương nghiền ép.
Trong khi Hồ Điệp Hoàng và Bạch Long của Tây Thi còn chưa phân ra thắng bại với các đối thủ.
Thì ở bên phía này, nữ nhân của Lạc Nam đã nghiền ép tất cả.
Mặc dù sau đó các nàng phải liên tục nuốt vào Bất Tử Dịch Thủy và Hồn Thạch Nhũ để ổn định thể trạng không để di chứng của Huyết Chiến Cuồng Quyết tác động quá nặng.
Bất quá cục diện đã định.
Lạc Nam đánh bại đám Ngự Thú Sư, chúng nữ triệt hạ các Chiến Thú mạnh mẽ.
Chứng kiến bên trong Thú Thần Thành, tất cả đều đã nằm xuống…
Chỉ còn lại Lạc Nam và Tây Thi cùng các Chiến Thú sau lưng hai người, toàn bộ Bách Thú Vũ Trụ liền biết thắng bại đã định.
“Chúng ta chịu thua…” Vạn Chiến cùng Hiếu Chiến nuốt nước bọt khô khốc, thở hổn hển lên tiếng.
Chiến Yêu Các bọn hắn tôn sùng cường giả, bị Lạc Nam đánh bại tâm phục khẩu phục nên lên tiếng nhận thua, về phần chuyện sau đó giữa Lạc Nam và Ma Vĩnh thì để bọn hắn tự giải quyết.
Phần Cường cùng Phần Liệt cười khổ nhìn nhau, cả hai nằm trong vũng máu, yếu ớt nói: “Chúng ta thua!”
Bọn hắn nhận ra Lạc Nam không có ý đuổi cùng giết tuyệt, vẫn giữ lại sinh cơ cho mình nên cũng thoải mái chấp nhận thất bại.
Ngự Hồn Điện thì không được như vậy, bởi vì là chó săn của Ma Vĩnh, Lạc Nam trực tiếp làm thịt bọn chúng, cướp đoạt tất cả Linh Hồn của bốn con Oán Hồn Thụ Yêu và hai lão già.
Đang muốn làm thịt luôn Ma Thú Tông, Ma Du đã vội vàng quát:
“Ma Thú Tông cũng thua!”
Lạc Nam bất đắc dĩ nhún vai, nhìn sang Nghê Cửu đang căm hận nhìn mình.
Không có nhiều do dự, hắn dứt khoát thi triển Đoạt Hồn.
Nghê Thần Sơn Trang vốn không có thù oán, ai kêu tên Nghê Bát từ đầu luôn bày tỏ địch ý nhắm vào mình, Lạc Nam cũng không phải người lương thiện.
Hắn làm gỏi luôn Nghê Cửu và Nghê Bát của Nghê Thần Sơn Trang.
Các phương thế lực kẻ chết người hàng, Tây Thi nhoẻn miệng cười nói:
“Tỷ nhận thua, Minh Chủ của chúng ta!”
Nàng chủ động bay khỏi Thú Thần Thành.
Trong thoáng chốc, toàn bộ Thú Thần Thành chỉ còn một mình Lạc Nam chắp tay đứng thẳng.
Không gian yên ắng hồi lâu, chợt một thanh âm như sấm chấn kinh cửu thiên thập địa:
“Tham kiến Tân Minh Chủ – Lạc Nam!”
Đưa mắt nhìn đến, chỉ thấy hàng loạt tộc Thần Thú và Ma Thú trong vũ trụ đang kéo nhau tiến đến.
Bạch Hổ, Côn Bằng, Khổng Tước, Thanh Loan, Phượng Hoàng, Thao Thiết, Đào Ngột, Kim Xí Đại Bằng, Kim Ô…
Những tộc Thần Thú xuất hiện làm vô số Ngự Thú Sư nhảy dựng, cho rằng bị yêu tộc tập kích, hoảng sợ đến chảy cả mồ hôi.
Nào ngờ các tộc này không thèm để ý đến bọn họ, chỉ kéo nhau đến chúc mừng Lạc Nam:
“Tân Minh Chủ đã xuất hiện, có ai không phục?”
Vô số người hít một ngụm khí lạnh, không ngờ đến Lạc Nam lại có quan hệ thân mật với yêu tộc hùng mạnh như vậy.
Cũng phải thôi, mấy năm qua Lạc Nam đi trao đổi tài nguyên, dùng Phản Tỉnh Huyết giao dịch sòng phẳng.
Tuy hắn cảm thấy sòng phẳng, nhưng các tộc Thần Thú và Ma Thú lại không cho rằng như vậy.
Ở trong mắt bọn hắn thì Phản Tỉnh Huyết chính là thần vật, Lạc Nam đem thần vật ra giao dịch là vinh hạnh của tất cả bọn hắn.
Vì vậy các tộc Thần Thú và Ma Thú này đều rất kính nể Lạc Nam, chỉ chờ cơ hội nịnh nọt hắn.
Hiện tại Lạc Nam chiến thắng áp đảo, tất cả đều tranh thủ nhảy ra chúc mừng, củng cố địa vị của hắn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thế lực lớn trong vũ trụ đồng loạt hướng về phía Lạc Nam cung kính khom người, cúi đầu hô vang:
“Tham kiến Minh Chủ!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
“KENG! Hoàn thành nhiệm vụ Ngự Thú Xưng Tôn, ký chủ nhận được Gói Quà Ngự Thú.”
Một thanh âm vang lên bên tai, Lạc Nam toàn thân thoải mái.
Bốn năm thời gian lăn lộn ở Bách Thú Vũ Trụ, rốt cuộc cũng hoàn thành nhiệm vụ.
Không cần đến sự công nhận của Minh Chủ đời trước như Ma Vĩnh, bởi lẽ chỉ cần trở thành quán quân của Thú Thần Chiến, được đại đa số Ngự Thú Sư trong vũ trụ công nhận thì thân phận Ngự Thú Minh Chủ của Lạc Nam đã vô cùng vững vàng.
Mà lúc này, Lạc Nam mới ngửa đầu lên nhìn Ma Vĩnh uy nghiêm nói:
“Thù của thê tử, người làm phu quân như ta sẽ thay nàng báo!”
Hắn lấy ra một khối Lưu Ảnh Ngọc ném lên bầu trời.
Tình cảnh Ma Vĩnh cùng Ma Long và Yểm Ma Thú của hắn truy sát Tây Thi cùng Bạch Long, khiến Bạch Long trọng thương.
Kế tiếp chính là đoạn hình ảnh tia linh hồn của Yểm Ma Thú hiện ra trên cơ thể Bạch Long, uy hiếp tất cả những Luyện Đan Sư và Y Sư tìm đến trị liệu ở Hồ Điệp Cốc.
Những hình ảnh này đều là Lạc Nam sử dụng Chiếu Ảnh Kính ghi lại từ trong quá khứ.
Toàn bộ hiện trường lặng ngắt như tờ, vô số Ngự Thú Sư bất khả tư nghị nhìn lấy Ma Vĩnh.
Không ai có thể nghĩ đến Ma Vĩnh lại làm ra hành vi như thế.
Cả đám cũng hiểu ra vì sao những năm trở lại đây mặc dù Hồ Điệp Cốc liên tục tìm kiếm người có thể trị thương cho Chiến Thú của Cốc Chủ nhưng đều bất thành.
Bởi lẽ số ít những người biết chuyện này vì kiêng kỵ thân phận của Ma Vĩnh nên không dám chữa trị nha.
Đồng thời cũng lý giải được khảo nghiệm bên trong ảo trận ở Chân Mi Giới, lý do Tô Thần Y từ giả ngôi vị Phái Chủ của Đại Lâm Phái.
Tô Thanh, Tô Ngọc cũng đều siết chặt nắm tay, trừng mắt nhìn Ma Vĩnh.
Thì ra sư phụ là sợ Đại Lâm Phái bị Ma Vĩnh trừng phạt nên mới không trị liệu cho Bạch Long, từ đó dẫn đến lương tâm cắn rứt, tuyên bố rời Đại Lâm Phái để ngày sau không còn vướng bận.
Bọn hắn cũng hiểu được những lời Lạc Nam nói với Tô Thần Y khi đó có ý nghĩa gì.
Trong lúc nhất thời, Đại Lâm Phái nhìn Lạc Nam bằng ánh mắt kính trọng.
Tô Thanh và Tô Ngọc hướng về phía hắn khom lưng cúi đầu, hành lễ như gặp sư phụ.
Mọi chuyện đều được phơi bày, Ma Vĩnh cũng biết bản thân mình không còn đường lui nữa.
Hắn triệu hoán ra tất cả Chiến Thú hùng mạnh của bản thân.
Đó là Ma Long, Yểm Ma Thú, Tinh Không Lang Vương và một tôn Thao Thiết biến dị – Song Khẩu Thao Thiết.
Ma Long chẳng cần phải nói, dáng vẻ uy nghiêm khí phách, là bậc Ma Thú cường đại hàng đầu.
Yểm Ma Thú là một loại hung thú có hình dạng như hồn ma, toàn thân lượn lờ trôi nổi, hai mắt đỏ như máu, kích thước chỉ lớn hơn nhân loại một chút nhưng Ma Khí âm trầm và Hồn Lực lạnh lẽo của nó khiến người khác không thể xem thường.
Tinh Không Lang Vương là một con Tinh Không Thú biến dị có hình dạng như vua của bầy sói, sắc mặt hung tợn, tứ chi tráng kiện, oai phong lẫm liệt.
Song Khẩu Thao Thiết càng khiến người khác tê dại cả da đầu, nó có hai cái miệng lớn như chậu máu ở giữa bụng với khả năng thôn phệ mạnh gấp đôi Thao Thiết thông thường.
Cả bốn con Chiến Thú đều là giống loài cực kỳ hiếm có, toàn bộ Bách Thú Vũ Trụ người sở hữu gần như chỉ có một mình Ma Vĩnh, đủ thấy sự cường đại của hắn.
Lạc Nam và Ma Vĩnh trở mặt quá nhanh khiến đám đông còn chưa kịp phản ứng.
Nhưng ai cũng biết rằng sẽ có một trận chiến kịch liệt xảy ra giữa hai người.
Ma Vĩnh chiến lực toàn thịnh với bốn con Chiến Thú quý hiếm, còn Lạc Nam tuy cũng rất kinh người nhưng tất cả Chiến Thú của hắn đã tiến vào trạng thái suy kiệt sau khi sử dụng Huyết Chiến Cuồng Quyết.
Nếu Lạc Nam không còn triệu hoán được Chiến Thú nào khác mạnh hơn, hắn sẽ đối mặt tình huống rủi ro cực lớn.
“Họ Lạc, ta biết ngươi thân phận không tầm thường, nhưng dây vào ta là điều khiến ngươi phải hối hận!” Ma Vĩnh nghiêm nghị uy hiếp:
“Ta là tồn tại mà ngươi không tưởng tượng nổi!”
Lạc Nam ồ lên một tiếng, nhếch miệng lẩm bẩm: “Nhiệm vụ đã hoàn thành, ta còn tuân thủ quy tắc cái rắm a.”
“Ngươi vừa nói cái gì?” Ma Vĩnh nghe không hiểu ra sao.
Đáp lại hắn chỉ là hai tiếng gầm khẽ uy nghiêm từ phía Lạc Nam vang lên:
“Yêu Đạo mở ra!”
“Long Thần Biến!”
Trong khoảnh khắc, hai cổ uy thế kết hợp khiến toàn bộ Bách Thú Vũ Trụ run rẩy đến tận linh hồn.
Ngay cả Tây Thi và các hồng nhan của Lạc Nam cũng hứng thù bừng bừng bắt đầu quan sát.
Các nàng hầu hết đều chưa từng chứng kiến hình dạng này của hắn, nhất thời vô cùng hiếu kỳ, từng đôi mắt đẹp mở to nhìn chăm chú.
Chỉ thấy đầu tóc Lạc Nam tung bay, dáng vẻ và khí chất toàn thân thay đổi cực đại.
Tóc dài và tròng mắt hóa thành ánh tử hắc kim cao quý thần bí, Long Thần Chiến Bào khoác lên sau lưng, đầu đội Long Thần Vương Miệng, trong tay chấp chưởng Long Thần Quyền Trượng.
Uy vũ bá đạo như đế hoàng giáng thế, lại pha lẫn nét tà mị yêu dị của Yêu Đạo.
Toàn bộ Bách Thú Vũ Trụ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tim đập chân run, chẳng biết vì sao ngay cả dũng khí nhìn thẳng Lạc Nam còn không có.
Trong khi đó chúng nữ lại oanh oanh yến yến nghị luận ầm ĩ vô cùng.
“Rất đẹp trai nha, phu quân như vua của muôn loài vậy!” Ánh mắt Bạch Tố Mai, Thải Quỳnh Dao mấy tiểu nữ lóe sáng, nước bọt xém chút chảy ra.
“Giống một tên bạo quân bá đạo, nhưng ta lại thích khanh khách!” U Cơ liếm liếm bờ môi chín mọng, cười đến run rẩy cả người.
“Ở trước mặt chàng, ta không phải Yêu Hoàng, ta chỉ là tiểu yêu nữ!” Tiểu Sư si mê thẫn thờ.
“Đích thực có phong thái bề nghễ uy nghi hơn ngày thường, sát thương đối với nữ nhân rất lớn!” Âu Dương Thương Lan, Phượng Nghi, Phượng Tịch Y mấy nữ nhân thành thục nghiền ngẫm.
“Đúng là nam nhân của trẫm!” Hi Vũ cong môi nói một câu.
“Hừ, chỉ giỏi thể hiện!” Cửu Huân Dao yêu kiều hừ lạnh, gò má lại ửng hồng lên, không thể rời mắt.
“So với phu quân bá đạo uy nghiêm này, ta càng thích phu quân ôn nhu dịu dàng!” Côn Minh Nguyệt khẩu thị tâm phi.
“Ây nha, baba thật uy phong, vì sao ta không thể được như vậy?” Tiểu Thiên Ý kích động đến nhảy dựng lên, hai mắt hiện đầy ngôi sao nhấp nháy.
Lạc Kỳ Nam không nói gì, chỉ là không hề che giấu sự tự hào và kiêu ngạo trong ánh mắt.
Hải Mạn Sa quay mặt sang nơi khác, đây chính là trạng thái đã thuần phục nàng, hơn ai hết nàng hiểu sự khủng bố của hắn.
Tây Thi nhìn đến nhập thần, Bạch Long cùng Hồ Điệp Hoàng cũng là biểu lộ phức tạp.
Lạc Nam nghe mấy bà vợ đánh giá đủ loại xém chút ngã nhào, làm ơn để phu quân ra oai một hồi được không?
Hắn nhìn lấy Ma Vĩnh, hờ hững cất giọng:
“Nói đi! Ngươi muốn chết như thế nào?”