Phần 146
“Khốn nạn, khốn nạn, khốn nạn…”
Tại một vùng tinh không vắng vẻ ở hạ giới Bách Thú Vũ Trụ, một con giun nhỏ vùi mình dưới lòng đất, che đậy tất cả khí tức, trong lòng điên cuồng mắng chửi.
Vốn tưởng rằng với thân phận Ma Thú hiếm hoi ở Nguyên Giới của mình, sở hữu tu vi toàn thịnh đạt đến Yêu Thánh Đế Sơ Kỳ đã thừa sức xưng hùng xưng bá toàn bộ phiến vũ trụ cấp thấp này một cách đơn giản.
Nào ngờ gặp phải yêu nghiệt Nguyên Giới xuống tiểu vũ trụ lịch luyện, nó hoảng sợ đến vãi cả linh hồn, chỉ có thể âm thầm lặng lẽ bỏ chạy là thượng sách.
Với kiến thức của nó, tất cả loại thủ đoạn mà tên nam tử trẻ tuổi Lạc Nam kia sử dụng thật sự không tưởng tượng nổi.
Nào là Bí Tự Trận, nào là Oanh Thiên Tổ Phù, nào là vô số loại Dị Thuộc Tính và cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính, chưa kể xung quanh hắn còn có các nữ nhân sở hữu thiên phú đều thuộc dạng hàng đầu Nguyên Giới.
Nhân vật như vậy rất có thể là Thiếu Chủ của Chí Tôn Thế Lực cường đại nào đó, thậm chí khả năng cao là đệ tử của Cấm Kỵ Thế Lực cũng không biết chừng.
Một tên Ma Thú bình thường như nó làm sao có thể chống lại?
Tuy rằng chiến đấu ở vũ trụ này sẽ phải áp chế tu vi, nhưng có trời mới biết loại con ông cháu cha như thế liệu có sở hữu thủ đoạn bảo mệnh nào cường đại hay không.
Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.
Dù sao thì Bách Thú Vũ Trụ cũng khá rộng lớn, nó đã trốn xuống tận hạ giới, che đậy tất cả khí tức và hóa thành một con giun đất nhỏ.
Tin tưởng dù thủ đoạn của Lạc Nam có thông thiên cũng không thể tìm thấy được nó.
Sột soạt…
Đột ngột có tiếng xúc đất vang lên từ bên trên.
Con giun xém chút đái ra máu, chỉ có thể điên cuồng trấn an chính mình:
“Không thể nào, chắc chỉ là trùng hợp tên phàm nhân nào đó xúc đất về trồng cây mà thôi, dù sao nơi này là hạ giới…”
Đáng tiếc khi mặt đất bị xới lên, khuôn mặt Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn lấy nó.
Trong cơn tuyệt vọng của giun đất, chỉ nghe Lạc Nam ung dung nói:
“Thực Không Thú, loại Ma Thú như một con giun đất khổng lồ có cái miệng rộng lớn và hàm răng tròn xung quanh như lỗ đen, chuyên dùng Không Gian làm thức ăn để trưởng thành, cắn nuốt vô số không gian để lại các lỗ thủng và không gian loạn lưu gây nguy hiểm…”
“Ngoài ra còn có thể đi xuyên không gian, tạo nên các thông đạo.”
“Chẳng trách ngươi có thể thần không biết quỷ không hay từ Thú Thần Thành trốn xuống hạ giới một cách nhanh chóng, cũng chẳng trách ngươi có thể sống sót dù bị cuốn trôi từ tận Nguyên Giới đến Tiểu Vũ Trụ…”
“Cũng may chủng tộc này của ngươi tương đối đơn lẽ, số lượng ít ỏi lại không sống theo bầy đàn, hiện tại ta có giết ngươi cũng chẳng có ai vì ngươi báo thù.”
Càng nghe linh hồn của con giun… à không, tâm thần của Thực Không Thú càng chấn kinh, cho đến cuối cùng đổ cả mồ hôi lạnh.
Vì sao Lạc Nam có thể đọc nó như một quyển sách theo cách đơn giản như vậy?
Câu trả lời cực kỳ đơn giản, Lạc Nam thật sự là con ông cháu cha của Thế Lực khủng bố, chỉ cần dò thám thiên cơ liền nắm giữ tất cả về nó.
Đối với nhân vật như vậy, đắc tội chính là một con đường chết a.
Quả nhiên chỉ thấy Lạc Nam nhẹ nâng bàn tay, cầm lấy một khối Ngọc Bội ẩn chứa công kích cấp Thánh Đế cường đại.
Đây là Ngọc Bội của tên Phó Tông Chủ Trảm Thiên Tông cho hắn.
“Chủ nhân, tiểu thuộc hạ nguyện nhận ngài làm chủ nhân, xin đừng giết ta…” Thực Không Thú ngoan ngoãn cầu xin nói.
Lạc Nam gật đầu: “Chủng loại như ngươi khá quý hiếm, ta cũng không nỡ giết, giao Linh Hồn Bổn Nguyên ra đi!”
Thực Không Thú nghe đến giao Linh Hồn Bổn Nguyên có chút chần chờ, bất quá nhìn đến ngọc bội mà Lạc Nam đang cầm chỉ có thể cắn răng tuân lệnh.
Nó phóng thích Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.
Lạc Nam liền thu nhận.
“Từ nay về sau xin chủ nhân chỉ dạy nhiều hơn, tiểu thuộc hạ nguyện làm thân trâu ngựa!” Thực Không Thú hiện ra bản thể ghê tởm của mình.
“À, ta chợt nhớ ra một việc quan trọng!” Lạc Nam bất chợt bừng tỉnh.
“Việc gì? Thuộc hạ sẽ lập tức đi làm…” Thực Không Thú cung kính nói.
“Ngươi có sở thích hưởng thụ thê tử của người khác, Ma Du chính là nạn nhân.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm:
“Mà ta lại là người yêu thương thê tử, nên ta ghét nhất là kẻ như ngươi vậy.”
“Ý của chủ nhân là…” Thực Không Thú đồng tử co rút lại.
“Ý của ta rất đơn giản…” Lạc Nam nở nụ cười lạnh lẽo như ác ma:
“Ngươi có thể đi chết!”
Lời vừa nói xong, Linh Hồn Bổn Nguyên nghiền nát.
“Lạc Nam tên tiểu nhân vô liêm sĩ, ngươi chết không yên lành!”
Đây là lời quát mắng đầy oán hận và tuyệt vọng của Thực Không Thú trước khi Linh Hồn bị nghiền nát, chết đến không thể chết hơn được nữa.
Lạc Nam mặt không biểu tình, hắn chưa từng tự cho rằng mình là một kẻ chính nhân quân tử phải sử dụng thủ đoạn quang minh chính đại.
Ngược lại chỉ cần là địch nhân, chỉ cần có thể đưa đối phương vào chỗ chết, hắn cảm thấy dùng cách thức như thế nào cũng được.
Ngẩng đầu nhìn lên vô tận tinh không của Bách Thú Vũ Trụ, Lạc Nam biết cũng sắp đến thời điểm mình nên trở về.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
Một loạt các động tác được Lạc Nam thi triển sau khi chấp chưởng ngôi vị Ngự Thú Minh Chủ.
Đầu tiên, di dời tổng bộ của Ngự Thú Liên Minh đến Hồ Điệp Cốc, cải biến quy tắc của Ngự Thú Liên Minh.
Đó là ngoại trừ thu nhận các thế lực Ngự Thú Sư cường đại gia nhập, Ngự Thú Liên Minh cũng sẵn sàng kết làm đồng minh với các thế lực Thần Thú và Ma Thú trong vũ trụ, quan hệ chặt chẽ, cộng đồng phát triển.
Đối với điều luật này, các tộc Thần Thú và Ma Thú vì muốn lấy lòng Lạc Nam mà nhao nhao tán thành, cùng lúc đứng ra ký kết khế ước thiên đạo làm chứng, kết thành đồng minh với Hồ Điệp Cốc cũng như Ngự Thú Liên Minh.
Mặc dù bọn hắn đều biết Lạc Nam không sớm thì muộn cũng sẽ rời đi, nhưng nhà vợ của hắn là Hồ Điệp Cốc vẫn còn, chỉ cần có quan hệ mật thiết, tương lai chẳng lẽ Lạc Nam không cùng thê tử về thăm nhà sao?
Đến lúc đó lại kéo nhau đến xin chỗ tốt, dù sao cũng không có tổn thất gì.
Sau khi đã thấy sự cường đại vượt quá tưởng tượng của Lạc Nam, chỉ cần không phải kẻ ngốc đều biết bất kể hiện tại hay sau này cũng không nên đắc tội với hắn.
Nhận ra ý đồ của một đám Tộc Trưởng, Lạc Nam hung hăng trừng mắt, bất mãn nói:
“Còn muốn nịnh nọt ta? Tài nguyên của các ngươi quá kém chất lượng, thê tử của ta luyện hóa sau đó còn không thể đồng loạt trở thành Yêu Thánh Tướng.”
“Cái này…” Một đám tộc trưởng Thần Thú, Ma Thú có chút xấu hổ, không biết phải nói cái gì cho phải.
Bởi lẽ tài nguyên mà bọn hắn cung cấp cho Lạc Nam đều là bảo vật trân quý nhất bên trong tộc, là thứ mà ngay cả Yêu Thánh Tôn cấp cường giả hấp thụ cũng mang đến hiệu quả kinh người, ngay cả tộc trưởng như bọn hắn chẳng nỡ lấy ra sử dụng.
Tài nguyên cao cấp nhất của một cái Yêu Thánh Tôn Viên Mãn Thế Lực sẽ tầm thường sao?
Lẽ ra đối với tài nguyên như vậy, một loại cũng đủ để bồi dưỡng vài chục Tiểu Yêu Thánh đột phá Đại Yêu Thánh bên trong tộc vô cùng dễ dàng, nếu dồn cho một tộc nhân tu luyện, việc từ Tiểu Yêu Thánh nhảy vọt lên Yêu Thánh Tướng cũng nằm trong tầm tay, thậm chí vẫn còn thừa lực lượng.
“Do thiên phú của các vị phu nhân quá mức kinh người, chất lượng huyết mạch của các nàng quá cao nên cũng đòi hỏi lượng tài nguyên gấp nhiều lần yêu tộc bình thường.” Bạch Hổ Tộc Trưởng cười khổ nói:
“Bằng không làm sao lý giải việc các nàng ai cũng có khả năng vượt cấp chiến đấu kinh khủng như vậy?”
“Nói không tệ…” Lạc Nam rung đùi đắc ý, lão già Bạch Hổ này rất biết cách ăn nói, gãi đúng chỗ ngứa khi ca ngợi nữ nhân của hắn.
Thấy Lạc Nam biểu hiện vui vẻ khi thê tử được khen còn hơn cả bản thân hắn được ngưỡng mộ, một đám tộc trưởng giật mình, vội vàng đem chúng nữ thổi phồng lên đến tận trời, nói đến như mỗi người các nàng đều là nữ nhân kiệt xuất nhất vũ trụ.
“Bẩm Minh Chủ, có Long Tộc đưa đến lễ vật, ngõ ý muốn kết minh!”
Có thanh âm Lam Mục Đại Trưởng Lão bên ngoài thông báo.
“Hừ, lũ cáo già.” Các Thần Thú Tộc Trưởng và Ma Thú Tộc Trưởng âm thầm bĩu môi.
Long Tộc này ngày thường hống hách kiêu ngạo không xem ai ra gì, hiện tại cũng biết kéo đến lấy lòng Lạc Nam.
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, vốn định sắp xếp đến Long Tộc một chuyến lấy tài nguyên, nếu đã đến tận cửa rồi thì hắn cũng không khách khí.
“Truyền vào!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
Chỉ trong thời gian ngắn ngũi, Ngự Thú Liên Minh phát triển đến mức hùng mạnh chưa từng có.
Mỗi tộc đều đã ký khế ước có thiên đạo làm chứng, vì vậy dù cho Lạc Nam rời đi, hắn cũng không lo lắng các tộc sẽ lật lọng.
Nhưng trước khi đi, Lạc Nam vẫn loại bỏ tất cả mầm tai vạ.
Nhổ bỏ tận gốc Nghê Thần Sơn Trang và Ngự Hồn Điện, đem tài nguyên thu được từ hai thế lực này ban cho Hồ Điệp Cốc.
Và cũng từ địa bàn của Nghê Thần Sơn Trang và Ngự Hồn Điện, Lạc Nam luyện hóa được thêm 20 hành tinh, nâng số lượng hành tinh bên trong Bá Vũ Hóa Thần Thể lên con số 80 vô cùng khủng bố.
Ma Thú Tông nhờ tông chủ Ma Du tiết lộ tình báo quan trọng nên tránh thoát một kiếp hủy diệt, bất quá phải tuyên thệ thuần phục trước Hồ Điệp Cốc để có thể tiếp tục tồn tại.
Những Ngự Thú Sư Thế Lực khác như Phần Thiên Tông, Chiến Yêu Các không có quá nhiều hận thù, lại thêm bọn hắn bị Ma Vĩnh ép buộc nên Lạc Nam cũng không truy cứu xét nét.
Long Tộc cũng biết mình nịnh nọt Lạc Nam sau các chủng tộc khác nên cũng cực kỳ ra sức, dâng hiến lên đến vài chục loại tài nguyên cao cấp nhất có thể.
Cũng nhờ vậy, Lạc Nam đã cùng Long Khuynh Thành song tu, đem số lượng Long Văn của mình đề thăng đến con số 1000, chính thức đủ điều kiện để tu luyện Thiên Văn Quy Hoa Quyết tầng kế tiếp.
Hai nữ nhi Kỳ Nam và Thiên Ý cũng được cấp một số tài nguyên, nâng cao số lượng Long Văn.
Lạc Nam đương nhiên sòng phẳng trao đổi, đem vài giọt Phản Tỉnh Huyết và vài môn công pháp lấy được từ Hải Mạn Sa ban cho Long Tộc.
Ngôi vị Ngự Thú Minh Chủ được hắn truyền lại cho nhạc mẫu đại nhân, là lão cốc chủ của Hồ Điệp Cốc.
Đương nhiên làm Minh Chủ thì không thể yếu kém, hắn cung cấp cho bà một lượng lớn Phản Tỉnh Huyết, Pháp Bảo Cửu Tinh hộ thân, Công Pháp Cửu Tinh để tu luyện.
Với nội tình như vậy, nhạc mẫu đại nhân ít lâu sau sẽ trở thành đệ nhất Ngự Thú Sư của vũ trụ này.
Các trưởng lão của Hồ Điệp Cốc cũng có chỗ tốt tương ứng.
Bởi vì các thê tử và hồng nhan tri kỷ vừa tăng tiến tu vi, đoạn thời gian kế tiếp cũng chẳng cần gấp gáp tiếp tục bế quan tu luyện, ngược lại nên chú trọng vào việc gia tăng tâm cảnh, để tâm trí thư thái nhẹ nhàng.
Lạc Nam mang theo Tây Thi và tất cả các nàng lên Bá Vũ Điện, dạo chơi Bách Thú Vũ Trụ, ngắm nhìn tất cả cảnh sắc xinh đẹp phồn hoa.
Xem như lưu lại kỷ niệm cho Tây Thi ở quê hương của nàng trước khi theo phu quân rời khỏi.
Ngay cả Thủy Triều Tịch, Quân Tư Tình đang bế quan cũng được gọi ra ngoài.
Lần này ngoài thực lực của bản thân Lạc Nam và các thê tử tăng tiến, thu hoạch lớn nhất còn phải kể đến một lượng Điểm Danh Vọng tương đối khổng lồ.
Có số Điểm Danh Vọng này, hắn cũng chẳng tiếc gì để chúng nữ dạo chơi cho thỏa thích.
Thời gian vui sướng, hạnh phúc thì lại thường trôi qua rất nhanh.
Ba tháng thời gian sau, trong ánh mắt đưa tiễn của toàn bộ cường giả Bách Thú Vũ Trụ, Lạc Nam thu tất cả thê tử vào Linh Giới Châu.
Trước khi rời đi, Tây Thi dùng vài đêm ngắn ngũi còn lại bồi tiếp bên cạnh mẫu thân, mẫu nữ có vô vàn lờn tâm sự.
Suy cho cùng chim nhỏ rồi cũng phải rời xa đôi cánh của cha mẹ, bay về một khung trời của riêng mình.
Đương nhiên, lần này… không phải xa cách vĩnh viễn.
“Hệ Thống, mang ta trở về thôi…”
Lối ra Vạn Vũ Môn lại xuất hiện, Lạc Nam đặt một chân vào, quay đầu nhìn lại thật nhiều khuôn mặt quen thuộc bên dưới, nhếch miệng mỉm cười:
“Cố gắng lên, ta sẽ ở nơi đó chờ các vị!”
Nói xong dứt khoát bước vào, Vạn Vũ Môn chính thức đóng lại.