Phần 153
“Đừng có phách lối, ở đây còn rất nhiều nhân vật có thể dạy ngươi một bài học.” Lạc Sương hai tay chống nạnh, hùng hùng hổ hổ nói.
“Nè, chúng ta có phải tỷ đệ không vậy? Sao ta có cảm giác tỷ luôn nhắm vào ta?” Lạc Nam buồn bực trừng mắt nhìn lại nàng.
“Ai kêu ngươi không lo rèn luyện, suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt.” Lạc Sương khoanh tay trước ngực liếc xéo mắt.
“Nói thế cũng bất công cho hắn.” Ninh Huyền Tâm nhàn nhạt lên tiếng:
“Đừng quên Manh Manh đã là Đại Thánh, còn hắn chỉ là Tiểu Thánh mà thôi.”
“Không sai, Manh Manh cũng là thiên tài hàng đầu nhưng không làm gì được hắn, chứng tỏ khả năng vượt cấp chiến đấu của hắn khá bất phàm.” Ninh Vô Song mỉm cười:
“Bất quá còn phải xem tiếp để có thể đánh giá.”
“Đến lượt ta đi!” Một thanh âm ma mị tiêu hồn vang lên.
Giai nhân bước ra, tóc dài tung bay như ma nữ, ngũ quan lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa nét mị hoặc quyến rũ, bờ môi đen tuyền bí hiểm, quanh thân đầy rẫy sát khí âm u như cuồng phong gào thét.
Chính là Tô Mị.
Bên trong đan điền của nàng lúc này có chín cái vòng xoáy Thánh Lực đen kịch dữ dội đang xoay tròn như phong bạo, theo tốc độ xoay tròn của chúng… cuồn cuộn Nguyên Khí bốn phương tám hướng đều bị hút vào, gia tăng tu vi cho Tô Mị.
Đại Thánh Hậu Kỳ, Đại Thánh Viên Mãn…
Vòng xoáy màu đen không phải Hắc Ám thuộc tính, mà là Âm Khí nồng nặc đến mức hóa thành thực chất.
Đây chính là điểm đặc biệt của người sở hữu Cửu Âm Thiên Thể khi đã thành Thánh.
Các vòng xoáy âm khí trong đan điền như những vòi rồng, hấp thụ Nguyên Khí trong thiên địa gia tăng tu vi cho người sở hữu thể chất theo ý muốn trong thời gian nhất định.
Cửu Âm Thiên Thể là loại thể chất vừa có thể gia tăng hiệu quả song tu, vừa gia tăng chiến lực.
Ở tại Nguyên Giới bao la, Cửu Âm Thiên Thể không phải Thể Chất quá mạnh, nhưng một khi kết hợp nó với các loại thủ đoạn âm sát chí tà, mức độ nguy hiểm sẽ lên đến mức đáng sợ.
Lạc Nam nghiêm mặt, hắn từng từ Cửa Hàng May Mắn tuyển cho nàng một môn Cửu Tinh Thánh Công mang tên Cửu Trọng Huyền Âm Kinh, cũng không biết Tô Mị đã tu luyện đến mức độ nào rồi.
“Cửu Trọng Huyền Âm Kinh!”
Quả nhiên chỉ nghe Tô Mị thanh lãnh quát lên một tiếng.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Ở sau lưng nàng, hư ảnh chín cái vòng xoáy cuồn cuộn hiện ra, sau đó chúng nó bắt đầu phân tách.
18… 27… 36…
Chỉ thoáng chốc số lượng vòng xoáy âm khí đã nhân lên gấp ba lần, đem sức mạnh của Tô Mị bạo tăng đến mức chưa từng có.
“Không tệ, nàng tấn công đi!” Lạc Nam tán thưởng nói.
Cửu Trọng Huyền Âm Kinh là công pháp chuyên dụng cho người sở hữu Cửu Âm Thiên Thể như Tô Mị.
Cửu Trọng Huyền Âm Kinh gồm có tất cả chín tầng, cứ tu đến mỗi một tầng thì có thể tăng thêm chín vòng xoáy âm sát khí.
Tầng đầu tiên từ 9 lên đến 18, tầng thứ hai là 27, tầng thứ ba là 36, tầng thứ tư là 45… mãi đến tầng thứ chín thì dừng lại.
Mà dựa theo Tô Mị biểu hiện, rõ ràng nàng đã tu Cửu Trọng Huyền Âm Kinh đến tầng thứ ba, có khả năng điều động sức mạnh của 36 vòng xoáy.
Khi số lượng vòng xoáy gia tăng, nó tự động hấp thụ Nguyên Khí để nâng cao tu vi cho chủ nhân của mình trong trận chiến.
Thánh Tướng Sơ Kỳ.
“Cửu Âm Bộ Pháp!”
Ý niệm vừa động, thân thể của Tô Mị đã hóa thành chín luồng ảo ảnh biến mất tại chỗ, khó phân biệt được đâu là ảo ảnh, đâu là bản tôn.
Cả chín ảo ảnh cùng lúc bạo khởi Sát Thế, 36 vòng xoáy âm khí cuồng bạo như vòi rồng, đồng thanh thét lên:
“Cửu Âm Sát Trảo!”
Giữa không gian hiện ra chín bộ móng vuốt sắt lẹm khổng lồ, từ chín phương hướng khác nhau vồ xuống trực diện thân thể Lạc Nam.
Lạc Nam tập trung cao độ, hắn muốn thử dựa vào trực giác và kinh nghiệm chiến đấu của mình để nhận diện bản thể thật sự của Tô Mị bên trong chín ảo ảnh.
Nhưng hiển nhiên thủ đoạn của Tô Mị cũng không hề đơn giản, cả chín ảo ảnh mỗi động tác đều giống y như đúc, cả khí thế cũng chẳng có gì khác biệt, không thể nhận diện theo cách thông thường.
Bất đắc dĩ, Lạc Nam mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nhìn xuyên yếu điểm, liền khóa chặt được bản thể của Tô Mị và công kích thật thụ của nàng.
Hắn nhếch miệng, Chiến Thế và Sát Thế cùng lúc nổ ra, 300 đường Hồng Hoang Ma Văn khảm nạm trên nắm tay.
“Bạo Tinh Quyền!”
Nhắm thẳng vào công kích thật sự trong chín luồng ảo ảnh đấm thẳng.
Trong khoảnh khắc, khóe môi thần bí của Tô Mị nhếch lên một đường cong bí hiểm, trong lòng thầm niệm:
“Thần Thông – Trong Ảo Có Thật!”
Vô cùng đột ngột, vị trí bản thể của Tô Mị và một ảo ảnh của nàng hoán đổi cho nhau, ngay cả công kích thật sự và công kích ảo cũng hoàn toàn đổi chỗ, từ phương hướng khác vồ xuống Lạc Nam.
ĐÙNG!
Bạo Tinh Quyền của Lạc Nam vì vậy đánh vào khoảng không, mà Cửu Âm Sát Trảo cũng vồ thẳng vào cơ thể hắn.
“Hay!” Lạc Sương vỗ tay khen ngợi.
Chỉ là khoảnh khắc sau đó nụ cười trên miệng nàng tắt liệm đi.
Chỉ thấy “Lạc Nam” vừa bị Tô Mị đánh trúng đã hóa thành một hình nhân hắc ám đang chậm rãi tan biến.
“Thủ đoạn không tệ, bất quá vẫn còn chưa đủ…”
Thanh âm cười tà của Lạc Nam vang lên bên tai, chỉ thấy hắn đã lẳng lặng hiện ra phía sau lưng Tô Mị, dùng tay hung hăng vỗ vào mông của nàng.
BỐP.
Sóng thịt trùng điệp, Tô Mị bờ mông tê rần đến mức nhảy dựng lên, gò má đỏ thẳm vô cùng kiều diễm.
“Trong Ảo Có Thật, môn Thần Thông này thú vị nha, từ đâu mà nàng có?” Lạc Nam vui vẻ hỏi.
Chiến lực của Tô Mị khiến hắn cảm thấy bất ngờ vô cùng, thủ đoạn của nàng cực kỳ quỷ dị, thật thật giả giả, trong hư ảo lại có chân thật, ảo lại có thể hoán đổi cho thật ở thời khắc mấu chốt.
“Mẫu thân dạy cho thiếp!” Tô Mị nhìn Ninh Vô Song nở nụ cười ngọt ngào.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, mẫu thân thật sự có nhiều thủ đoạn nằm ngoài hiểu biết của hắn.
“Lại có cả Pháp Bảo nhìn thấu ảo ảnh, Dị Hắc Ám thế mạng… tiểu thúc tiến bộ thật sự khiến người ta phải kinh ngạc!” Ninh Huyền Tâm hiếm thấy khen hắn một câu.
Hiển nhiên thủ đoạn của Lạc Nam đã được nàng tán thành.
“Ỷ vào Pháp Bảo và Dị Hắc Ám mà thôi…” Lạc Sương bĩu môi, bất chợt hơi im lặng, ánh mắt lấp lóe không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Pháp Bảo và Thiên Địa Dị Vật cũng là thực lực.” Giọng điệu của Ninh Vô Song tràn ngập ý cười:
“Xem ra được Thiên Cơ Lâu Chủ trang bị không ít thứ tốt.”
“Thiếp thua rồi, nhờ tỷ muội khác vậy!” Tô Mị xoay người trở về hàng ngũ của chúng nữ, 36 vòng xoáy âm tà giữa không trung tan biến, tu vi của nàng cũng khôi phục trở lại là Đại Thánh Hậu Kỳ như lúc đầu.
“Đồ đệ bại rồi hay sư phụ lên báo thù?” Lạc Nam nhìn Tô Nhan nháy mắt trêu chọc.
“Thiếp từ chối…”
Tô Nhan khẽ cười lắc lắc đầu, bản thân nàng đang phát triển theo hướng phụ trợ chiến đấu, huyết mạch Tiên Điệp Long biến dị thành Vũ Điệp Thanh Long, các loại thủ đoạn của loại Thần Thú Biến Dị này đa số là để gia tăng chiến lực cho đồng minh và đặc biệt là hỗ trợ cho Long Tộc, đối chiến một với một không quá mạnh.
“Tô Nhan tỷ, ngươi hỗ trợ cho ta chiến với phu quân!” Á Liên Nga kiêu ngạo lên tiếng.
“Haha tốt!” Lạc Nam cất tiếng cười to:
“Nhan Nhi và Liên Nga cùng lên đi!”
“Sảng khoái!” Á Liên Nga cất tiếng cười dài.
NGAO!
Từ thể nội của nàng vọng ra tiếng gầm kiệt ngạo và hung lệ dị thường vọng lên thương khung.
Sau lưng Á Liên Nga, hư ảnh một tôn sinh vật khổng lồ chậm rãi hiện thân.
Toàn bộ không gian trở nên tối đen như mực trước 8 cái cánh bằng thịt xanh thẳm chằn chịt các đường gân che phủ thiên địa.
Chủ nhân của 8 cánh là một con rồng phương tây toàn thân tắm trong biển gióng, theo mỗi một động tác vỗ cánh của nó liền khiến cho cuồng phong tích tụ, xoắn nát không gian, bầu trời run rẩy.
Bát Dực Phong Long!
Đây chính là trạng thái biến dị của Thanh Phong Dực Long, bất kể là tốc độ, sức mạnh hay khả năng phòng ngự của Bát Dực Phong Long đều là tồn tại vượt trội so với trước khi biến dị.
Nhưng Á Liên Nga không hề hóa thành Bát Dực Phong Long, ngược lại nàng chỉ triệu hoán hư ảnh của nó sau lưng mình, trên tay cầm lấy một thanh Trường Đao.
Đao Thế cùng Chiến Thế gào thét ngút trời.
Cùng thời điểm đó, Tô Nhan đứng ở phía sau hai tay kết ấn.
Hư ảnh thần thú Thanh Long sở hữu đôi cánh hoa lệ của Hồ Điệp cũng hiện trên đỉnh đầu nàng.
“Thăng Phong – Long Văn Tụ!”
Tô Nhan hai mắt sáng lên, hai tay hướng về phía Á Liên Nga chậm rãi duỗi ra, Phong Thánh Lực và Long Lực cuồn cuộn dung nhập vào.
Theo sự hỗ trợ của Tô Nhan, Á Liên Nga như được uống chất kích thích, cả phong thuộc tính và Long Lực của nàng đều tăng mạnh.
Tu vi của nàng tăng tiến ba tiểu cảnh giới, toàn thân được bao phủ bởi 200 đường Long Văn.
Chiến ý của Á Liên Nga dâng lên cuồn cuộn, hư ảnh Bát Dực Thanh Long dung nhập vào thân đao, tám cánh mọc ra.
“Dực Long Đao Pháp – Thanh Long Loạn Vũ!”
XOẸT!
Tám cánh vỗ mạnh, Á Liên Nga biến mất tại chỗ.
Khi xuất hiện, trường đao của nàng đã hưng phấn rít gào, từ trên bổ thẳng xuống.
NGAO!
Hư ảnh một tôn Bát Dực Phong Long dữ tợn gào thét từ đao khí lao ra, phô thiên cái địa phủ xuống đầu Lạc Nam, áp bách cực mạnh.
“Đến tốt!” Lạc Nam cất tiếng cười dài.
KENG!
Ma khí đen kịch bắn ra bốn phía, Xích Tà Kích uy nghiêm lẫm liệt hiện diện trong tay.
Á Liên Nga chiến đấu sòng phẳng, nàng dùng tốc độ, sức mạnh và cả đao pháp kết hợp.
Hắn cũng sẽ chiến đấu sòng phẳng.
300 Đường Hồng Hoang Ma Văn bao trùm thân Kích, Kích Thế và Chiến Thế đối kháng mãnh liệt Đao Thế và Chiến Thế của nàng.
Sau lưng Á Liên Nga là tám cánh của Bát Dực Phong Long thì sau lưng của Lạc Nam cũng hiện ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm cùng Đế Vũ Phong Ảnh.
“Sinh Linh Đồ Thán!”
Một kích vừa ra, toàn bộ thiên địa ảm đạm thất sắc.
Sinh Linh Đồ Thán mang theo uy thế hủy diệt tất cả va chạm trực diện cùng Thanh Long Loạn Vũ.
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Nơi hai thanh vũ khí va chạm không khí nổ tung, đao trong tay Á Liên Nga run lẩy bẩy trước sức mạnh áp đảo của Xích Tà Kích.
NGAO!
Theo một tiếng gầm thét không cam lòng của Bát Dực Phong Long, hư ảnh của nó bị Xích Tà Kích xuyên thủng mà qua, lực lượng thôn phệ cắn nuốt sạch sẽ.
“Hự…”
Cả A Liên Nga và Tô Nhan đều rên lên một tiếng, hai nữ liên tục lùi bước, thế công tan rã.
“Thoải mái!” Lạc Nam cất tiếng cười dài, để Xích Tà Kích lơ lửng giữa không trung, hắn đã ôm lấy vòng eo của hai thê tử phân biệt ở trên gò má hai nàng hôn vài ngụm.
“Tiểu thúc lại còn thành thạo Kích Pháp rồi, mười năm qua chuyện gì đã xảy ra với hắn?” Ninh Huyền Tâm ánh mắt ngưng tụ.
“Thanh kích đó là gì? Vì sao cường đại và nguy hiểm đến như vậy?” Lạc Sương cảm thấy tim đập nhanh khi nhìn thẳng Xích Tà Kích.
“Đó là Binh Nhân Tộc!” Ninh Vô Song nghiêm nghị nói:
“Hơn nữa còn là Binh Nhân Tộc đạt đến Ngũ Tinh Thánh Cấp ứng với Thánh Vương, khi nó xuất hiện đã định trước Liên Nga và Tô Nhan tất bại!”
“Khanh khách, mẫu thân nhận xét quá đúng.” Xích Tà Kích sáng lên, mỹ nhân lãnh diễm bí hiểm Xích Tà đã lắc lư vòng eo tiến đến.
“Yêu tinh là có thật!” Lạc Sương mắng một tiếng, nhìn ba vòng nảy nở của Xích Tà, lại cúi xuống đánh giá thân thể của mình, cảm thấy chênh lệch cũng không lớn nha.
“Có thể khiến Binh Nhân Tộc nhận chủ, Tiểu Thiếu Chủ thật sự khiến ta cảm thấy ngoài ý muốn.” Mấy vị Trưởng Lão Lạc Gia im lặng quan sát từ đầu đến cuối ở khoảng cách xa rốt cuộc cũng nhịn hết nổi mà lên tiếng.
Chúng nữ đều hưng phấn dị thường vội vàng tụ tập không thể qua mặt được các trưởng lão, vì vậy bọn họ cũng đã sớm âm thầm quan sát.
Mấy vị trưởng lão cảm thấy việc Lạc Nam được Thiên Cơ Lâu Chủ nhận làm đồ đệ thì chắc chắn sẽ có tài năng thật thụ, vì vậy chiến lực của hắn biểu hiện từ đầu đến giờ còn chưa đủ làm các nàng quá mức kinh ngạc.
Nhưng được cả Binh Nhân Tộc tán thành lại là chuyện hoàn toàn khác.
Nên hiểu rằng Binh Nhân Tộc số lượng ít ỏi, mà tu sĩ sử dụng vũ khí ở Nguyên Giới lại nhiều hơn cả sao trên trời, có đếm cũng đếm không hết, ai cũng mơ ước có được một kiện Binh Nhân Tộc hoặc Yêu Binh Tộc.
Nhưng cũng vì vậy mà hai chủng tộc này cực kỳ kiêu ngạo, nếu không thể khiến bọn nó tán thành, dù là Chí Tôn Cường Giả cũng đừng mong khuất phục, thà bị hủy hoại chứ không nhận chủ tùy tiện.
Vậy nên việc Lạc Nam được Binh Nhân Tộc nhận chủ có ý nghĩa rất lớn, về một khía cạnh nào đó… e rằng ngay cả những Thiếu Chủ của các Chí Tôn Thế Lực cũng không thể sánh bằng, trừ số ít người có được Binh Nhân Tộc hoặc Yêu Binh Tộc mà thôi.
Lạc Nam cười cười, cũng không nói mình có đến ba Binh Nhân Tộc tránh hù dọa các trưởng lão lên cơn đau tim.
“Mỹ Anh, muội giải quyết hắn cho tỷ!” Lạc Sương hướng Cự Mỹ Anh đề nghị:
“Để xem hắn làm sao chống lại Hư Vô Chi Lực.”
“Không thành vấn đề…” Cự Mỹ Anh sảng khoái đáp ứng.
“Mọi người mau tránh ra xa!” Ninh Vô Song ra hiệu cho chúng nữ lùi lại hàng trăm dặm để giữ khoảng cách.
Lạc Nam chưa hiểu ra sao, chợt cảm giác thân thể lung lay sắp ngã.
RĂNG RẮC.
Mặt đất kiên cố đến cực điểm của đấu trường băng liệt, lún xuống thật sâu.
Ở đối diện với hắn chỉ còn lại đầu ngón chân của Cự Mỹ Anh.
Lạc Nam ngẩng mặt nhìn lên, chỉ thấy mình như đang đứng trước một vách núi sừng sững dựng đứng, hoàn toàn không thể nhìn thấy đỉnh.
Hắn hít sâu một hơi, không ngờ nàng đã khổng lồ đến mức độ này, còn to hơn tên Cự Thần Tộc mà hắn nhìn thấy khi lần đầu vào Táng Địa.
“Phu quân, ta công kích đây!” Cự Mỹ Anh nói chuyện bình thường.
RĂNG RẮC.
Nhưng lời của nàng vừa ra liền như hành tinh nổ vang, toàn bộ trời đất đều quay cuồng.
Giống như một con voi đang gầm thét bên tai một con kiến vậy.
Cự Mỹ Anh cũng chẳng thi triển vũ kỹ rườm rà gì, nàng chỉ đơn giản nhấc chân lên đạp thẳng xuống.
Toàn bộ bàn chân khổng lồ còn bao trùm Hư Vô Chi Lực, có khả năng phân tán tất cả thủ đoạn chống cự của Lạc Nam thành hư vô.
“Haha, nàng có nghe câu kiến cắn chết voi chưa?”
Lạc Nam miệng nở nụ cười, nhìn lấy lòng bàn chân của Cự Mỹ Anh cách đỉnh đầu của mình ngày càng gần, như thái sơn áp đỉnh.
Bên trong đan điền, 50 cái hành tinh cấp tốc bùng nổ, dồn nén toàn bộ sức mạnh vào cánh tay, Hóa Vũ Bá Thần Thể đã được kích hoạt.
Nhưng hắn hiểu rằng dù sức mạnh đạt đến mức nào cũng có thể bị Hư Vô Chi Lực phân giải toàn bộ.
Vì lẽ đó, hắn điều động Bất Hủ Kinh Văn bao trùm nắm đấm của mình.
Từ dưới đất, Lạc Nam vung quyền móc ngược lên, đấm thẳng vào lòng bàn chân của Vu Tộc.
OÀNH!
Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Lạc Sương chúng nữ.
Cơ thể như pháo đài của Cự Mỹ Anh ầm ầm lật ngửa…