Phần 193
“Lạc tiểu hữu, hơn nửa tháng trôi qua rồi…”
Nhìn thấy Lạc Nam rốt cuộc chịu xuất hiện, Nhàn Văn Đạo Sĩ nhàn nhạt nói, trong giọng điệu rõ ràng có chút không vui.
“Haha lượng thứ, có chút việc làm trễ nãi thời gian.” Lạc Nam xấu hổ cười cười.
Ngoài việc xem vài trận đấu của mấy nữ nhân, hắn còn bận rộn làm một số chuyện, mặc dù có Gia Tốc Trận nhưng vẫn kéo dài khá lâu.
Đầu tiên là cùng U Cơ song tu, luyện hóa loại Dị Ám do hai tên Sát Long Vệ giao dịch với Vũ Lăng Phi ở Thiên Cơ Lâu không lâu trước đó.
Đây là Dị Ám có tên gọi Hải Vực Hắc Ám, khi sử dụng sẽ tạo thành một vùng biển đen được ngưng tụ từ hắc ám thuộc tính bao phủ phạm vi chiến trường, gia tăng sức chiến đấu cho những nhân vật có Ám Hệ Linh Căn, làm suy yếu những thuộc tính khác trong cùng cấp bậc.
Tuy rằng Dị Ám này có chút tác dụng, nhưng nếu so sánh với Hắc Ám Vĩnh Kiếp hay thậm chí là Tỏa Thiên Hắc Ám thì Hải Vực Hắc Ám còn thua kém quá nhiều.
Hơn nữa với tu vi hiện tại của Lạc Nam, các loại Thiên Địa Dị Vật đối với hắn như muối bỏ biển, hoàn toàn không mang lại quá nhiều tác dụng.
Vậy tại sao Lạc Nam vẫn yêu cầu Thiên Cơ Lâu đòi hỏi các loại Thiên Địa Dị Vật để giao dịch?
Câu trả lời rất đơn giản, bởi vì Lôi Giai Nghi là vị hôn thê của hắn.
Lạc Nam suy tính ở trong tương lai, Vĩnh Hằng Cổ Thể của nàng sẽ giúp hắn đem tất cả thiên địa dị vật lần lượt nâng cấp thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
Như vậy chẳng phải nên gom góp càng nhiều Thiên Địa Dị Vật càng tốt sao? Sau khi tất cả chúng nó trở thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính, chiến lực của hắn sẽ kinh khủng đến mức nào?
Ngoài việc luyện hóa Hải Vực Hắc Ám, Lạc Nam cũng chuẩn bị một số thứ để có thể an tâm thám hiểm châu lúc mới…
Đầu tiên là hắn đã tu luyện thành công môn Chí Tôn Phật Kỹ khảm trên cái yếm sau khi đáp ứng đủ điều kiện sở hữu 1000 đường Phật Văn, Thiên Văn Quy Hoa Quyết cũng luyện thành công đến tầng thứ ba.
Mà khi đã lĩnh ngộ Thiên Văn Quy Hoa Quyết tầng thứ ba, hắn liền tiêu thụ hai loại tài nguyên quan trọng là Băng Long Châu và Hỏa Long Châu đạt được từ hai tên Sát Long Vệ.
Lạc Nam đã cùng với Long Khuynh Thành, Tô Nhan, Á Liên Nga và Liễu Mộng Mộng thông qua Long Tiên Thánh Điển song tu luyện hóa chúng nó, gia tăng số lượng Long Văn.
Nhờ lực lượng khổng lồ từ hai viên Long Châu của một vị Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ và một vị Yêu Thánh Đế Viên Mãn, số Long Văn của chúng nữ đều được tăng mạnh, mỗi người có thêm đến tận 300 đường Long Văn.
Về phần Lạc Nam chỉ tăng được 100, từ 1000 đường Long Văn lên đến 1100 đường.
Khi số lượng Long Văn mà người sở hữu càng nhiều thì quá trình khai mở sẽ càng tiêu hao nguyên liệu, với tình hình như vậy, Lạc Nam không biết phải bỏ ra cái giá kinh khủng như thế nào để mình có thể sở hữu hàng vạn đường Long Văn nữa.
Bất quá tuy hắn không tiến bộ nhiều, nhưng các thê tử được đề thăng chiến lực cũng cảm thấy vui lòng.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam lại tiếp tục chuẩn bị ác chủ bài, sử dụng tấm Thăng Bảo Chí Tôn Phù mà Bồ Ma Thụ giao tặng lên Bá Vũ Điện.
Không sai, chính là dùng lên Bá Vũ Điện mặc dù Bồ Ma Thụ lúc đầu yêu cầu hắn dùng lên Thất Tinh Nhẫn.
Mục đích của Bồ Ma Thụ là để đảm bảo quả trứng kia có nơi trú ngụ an toàn, Lạc Nam liền đem nó đặt song song cùng trứng quỷ tộc trên đỉnh Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu, làm gì còn nơi nào khác an toàn hơn? Xem như đã đáp ứng kỳ vọng của lão.
Bá Vũ Điện vừa công vừa thủ, vừa có thể hành tẩu nghênh ngang, cao quý và khí phách, ngu gì không thăng cấp nó trở thành Chí Bảo?
Chỉ bất quá thời gian nâng cấp này không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành, Bá Vũ Điện vẫn đang được vô số Phù Văn bao trùm, từng bước cải tiến và nâng cấp bên trong Linh Giới Châu.
Việc cuối cùng Lạc Nam chuẩn bị là mở ra Cửa Hàng May Mắn, tìm mua một số vật phẩm thích hợp với Vũ Lăng Phi, Đại Kiều và Tiểu Kiều, để các nàng có thể chuyên tâm tu luyện.
Hắn cũng đã định hướng rõ ràng cho từng người.
Vũ Lăng Phi là một vị Thánh Vương, tuy nhiên nàng lại là tán tu không có bối cảnh, công pháp và các thủ đoạn trước đây mà nàng tu luyện đều là hàng cấp thấp vô giá trị, lại thêm thời gian dài bị Ô Nhiễm Hỏa tàn phá, căn cơ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng, cho dù sở hữu nhiều tài nguyên thì chắc chắn cũng không thể có thành tựu cao.
Vậy nên thay vì tìm cách gia tăng thực lực vào lúc này, Lạc Nam lại mua một số vật phẩm có thể giúp nàng cải thiện căn cơ, ổn định trạng thái, thay da đổi thịt.
Đợi khi nào căn cơ trở nên hoàn mỹ không kém gì các nữ nhân khác rồi chuyển sang tăng cường chiến lực mới phải đạo.
Đại Kiều và Tiểu Kiều càng không cần phải nói, các nàng tính cách ôn nhu lương thiện, dịu dàng như nước, chăm sóc và hầu hạ hắn thì được, kêu các nàng chiến đấu thật sự quá khó cho các nàng.
Bởi vì hai nữ từ nhỏ đã được bồi dưỡng theo hướng trở thành thị thiếp cho các nhân vật quyền quý, sau đó mới được tặng vào Lạc Gia trở thành thị nữ của Lạc Nam.
Vậy nên hắn cũng không hề miễn cưỡng, ép buộc các nàng phải biết chiến đấu như những nữ nhân khác làm gì.
Sau một phen suy nghĩ, hắn liền cân nhắc để Đại Kiều và Tiểu Kiều tu luyện đa dạng các loại thủ đoạn phụ trợ, thuộc dạng hậu cần.
Chiêu Quân sau khi biết được ý đồ của Lạc Nam, liền ngỏ ý thu nhận Đại Kiều và Tiểu Kiều làm trợ thủ, truyền thụ Trù Nghệ để hai nàng trở thành Trù Sư.
Theo lời của Chiêu Quân, lượng ăn của Cự Mỹ Anh ngày càng lớn, các tỷ muội khác cũng có nhu cầu thưởng thức món ăn ngon đẩy mạnh tốc độ tu luyện, một mình Chiêu Quân nấu nướng thật sự có phần quá sức, dù sao thì nàng cũng là một Đao Tu, vẫn muốn giành thời gian tu luyện và chiến đấu ngoài lúc nấu ăn nữa.
Vì vậy mới cần Đại Kiều và Tiểu Kiều giúp đỡ, tương lai đảm nhiệm việc Trù Nghệ của Lạc Gia.
Lạc Nam không nói hai lời liền đáp ứng, hắn vừa lấy thịt của hai con rồng Sát Long Vệ đưa ra làm nguyên liệu nấu ăn, Chiêu Quân chắc chắn sẽ rất vất vả.
Đại Kiều và Tiểu Kiều cũng rất vui sướng sẵn lòng trước vai trò mới.
Chỉ cần có thể trợ giúp cho thiếu chủ và các vị thiếu phu nhân, hai nàng cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/06/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
Sau một phen sắp xếp đủ thứ chuyện như vậy, Lạc Nam mới chịu ló mặt ra, chẳng trách Nhàn Văn Đạo Sĩ bất mãn trừng mắt nhìn hắn.
“Hiện tại lập tức lên đường.” Lạc Nam thoải mái hăng hái nói:
“Đến Thú Nhân Thành nào!”
“Không tệ, đó là tòa thành lớn đầu tiên chúng ta cần truyền tống đến trên đường đi Kiếm Châu.” Nhàn Văn Đạo Sĩ gật gù:
“Kiếm Châu giáp ở phía bắc của Tây Châu, nếu không dùng Truyền Tống Trận đến các thành trì thì cần phải trải qua hàng nghìn địa vực khác nhau, cực kỳ mất thời gian và nguy hiểm.”
“Bên trong Linh Vũ Thành giáp bờ biển Hằng La cũng có chi nhánh Trân Bảo Lâu, chúng ta sẽ từ nơi đó truyền tống thẳng đến Thú Nhân Thành!” Lạc Nam đề nghị, nở nụ cười lạnh lẽo:
“Nhân tiện ta cũng có việc cần giải quyết ở nơi đó.”
“Không thành vấn đề.” Nhàn Văn Đạo Sĩ hài lòng vuốt cằm.
“Nàng có ý kiến gì không?” Lạc Nam nhìn sang Lạc Hà từ đầu đến cuối vẫn im lặng cười hỏi.
“Không, tất cả đều nghe theo thiếu chủ phân phó.” Lạc Hà nghiêm túc nói.
Nàng lúc này có đội một cái mũ rộng vành che phủ tuyệt mỹ dung nhan, người khoác đấu bồng rộng thùng thình, tay cầm Bạch Kiếm trắng nõn trong như một vị kiếm khách bí ẩn, đảm nhiệm vai trò hộ vệ của Lạc Nam vậy.
Đạt thành ăn ý, ba người lập tức hướng Linh Vũ Thành xuất phát.