Phần 21
Lạc Nam trong vai Thiên Cơ Lâu Chủ sững sờ, vị khách nhân đầu tiên trong ngày hôm nay lại là người quen.
“Mẫu thân?”
Hắn giật mình trong lòng, mẫu thân đến Thiên Cơ Lâu làm gì?
Chỉ thấy một vị mỹ phụ cao quý tiến vào, váy dài màu trắng tô điểm thêm vẻ thanh lệ nhã nhặn của nàng, phong thái hơn người, nâng tay nhấc chân đều khiến người xung quanh phải tự ti mặc cảm.
“Ta là Ninh Vô Song, gia chủ Lạc Gia tại Càn Quân Đế Quốc, cầu tin tức liên quan đến truyền thừa và cơ duyên cấp độ Chí Tôn!” Nàng đi thẳng vào vấn đề nói.
Ninh Vô Song đã suy nghĩ rất kỹ, nhân lúc Thiên Cơ Lâu xuất hiện… dù phải tiêu tốn chín phần mười tàn sản và vốn liếng nàng cũng muốn tìm kiếm cơ hội đột phá Chí Tôn, chỉ như vậy mới có cơ hội lật bàn trước Càn Quân Thánh Đế một cách nhanh nhất, không để hắn tiếp tục ngồi trên đế vị cao cao tại thượng âm thầm tính kế Lạc Gia.
Nghe xong yêu cầu của mẫu thân, Lạc Nam chỉ có thể âm thầm lắc đầu, hắn làm sao chưa từng nghĩ đến việc thông qua Thiên Cơ Lâu để tìm kiếm cơ duyên và truyền thừa cấp Chí Tôn cho nàng?
Chẳng qua sau một phen dò xét, Lạc Nam phát hiện tất cả truyền thừa và cơ duyên cấp độ Chí Tôn ở Tây Châu đều đi kèm với nguy hiểm và những thử thách cực đại, hắn không muốn mẫu thân của mình rơi vào hiểm cảnh, chẳng may nàng xảy ra chuyện gì trong lúc đó… hắn có hối hận cũng muộn rồi.
Tại toàn bộ Nguyên Giới cũng tồn tại một ít cơ duyên cấp Chí Tôn không chứa nhiều nguy hiểm, nhưng đáng tiếc ở chỗ những cơ duyên này lại chẳng có ở Tây Châu mà nằm ở các khu vực khác, khoảng cách cực kỳ xa xôi, muốn đến được nơi đó cũng trải qua trăm cay nghìn đắng, không hề dễ dàng.
Vì vậy thay vì để mẫu thân của mình đi mạo hiểm, Lạc Nam quyết định kinh doanh Thiên Cơ Lâu, không sớm thì muộn cũng có thể đạt được tài nguyên cấp cao để nàng sử dụng mà thôi.
Nghĩ đến đây, hắn thẳng thừng nói: “Lạc Gia Chủ muốn cơ duyên Chí Tôn không phải là không được, giá cần trao đổi tin tức cấp độ này tương đương năm loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính!”
“Năm loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, sao ngươi không đi cướp Thất Thập Tông cho nhanh?” Chân mày Ninh Vô Song dựng thẳng, vạn phần không nghĩ đối phương sẽ đưa ra cái giá trên trời như vậy.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, ngoài mặt ra vẻ hờ hững: “Lạc Gia Chủ lời ấy sai rồi, chỉ cần đi hỏi là biết bổn Lâu Chủ yêu cầu cái giá một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính cho cơ duyên cấp Thánh Đế, mà ngươi yêu cầu cơ duyên cấp Chí Tôn… giá cả đưa ra gấp năm lần đã là cực kỳ hợp lý.”
“Vấn đề ở chỗ Vĩnh Hằng Thuộc Tính là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu…” Ninh Vô Song thương lượng: “Chúng ta đổi một cái giá khác!”
“Không thể được, giá này bất biến!” Lạc Nam cố tình làm khó, hắn không thể để nàng đi mạo hiểm được.
Ninh Vô Song nhìn thấy thái độ đối phương kiên quyết cũng lắc đầu, xem ra cơ duyên cấp Chí Tôn quả thật không dễ dàng đạt được như vậy, đành phải cáo từ rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam cười cười, trước cứ để mẫu thân thất vọng một thời gian, ngày sau bù đắp cho nàng.
Sau Ninh Vô Song là hai người cùng lúc tiến vào, nhìn bộ dạng ắt hẳn là cùng một phe.
Đi đầu là một tên thanh niên tướng mạo bất phàm, thân mặc y phục có tranh vẽ Kim Long đang giương nanh múa vuốt, hai mắt thâm thúy, dáng vẻ bề ngoài cực kỳ hiền hòa.
Nghiêm nghị đi phía sau lưng thanh niên là một nam tử trung niên hình thể lực lưỡng, thân khoác chiến giáp, sừng sững như một hộ vệ trung thành.
Mà nhìn thấy hai người này, bên ngoài Thiên Cơ Lâu tập trung không ít người xì xào bàn tán:
“Kẻ kia chính là Càn Nguyên Thái Tử, không ngờ hắn đích thân đến Thiên Cơ Lâu rồi…”
“Má nó, nếu không phải biết những việc xấu xa mà hắn làm, thật sự bị bề ngoài anh tuấn hiền lành của hắn lừa gạt!”
“Hộ vệ đi cùng hắn là Càn Liệt, một người xuất thân hoàng thất đang đảm nhiệm chức vị Phó Tướng trong quân, nghe đồn là Thánh Hoàng Hậu Kỳ cấp cường giả.”
“Thiên Cơ Lâu Chủ công khai hành vi mà Càn Nguyên làm với Hận, việc này làm ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của hắn và Càn Nguyên hoàng thất, chẳng lẽ bọn họ đến hưng sư vấn tội?”
“Có kịch hay để nhìn…”
Sắc mặt Càn Nguyên không chút biểu tình trước những tiếng bàn tán không hay về mình bên ngoài, hắn thong dong nhìn lấy Lạc Nam lên tiếng nói:
“Bổn Thái Tử gọi Càn Nguyên, là người của Càn Quân Đế Quốc, vốn cùng Thiên Cơ Lâu Chủ không thù không oán, vì sao Lâu Chủ tung tin làm ảnh hưởng danh tiếng của ta?”
Lạc Nam trong lòng cảm khái, tên trước mặt này tuyệt đối là loại ngụy quân tử hàng thật giá thật, ngoài mặt bình thản ung dung nhưng trong lòng muôn vàn độc kế, bị vạch trần tường tận như thế vẫn dám nói năng như mình là người vô tội.
“Thiên Cơ Lâu chẳng thù địch với bất kỳ cá nhân nào, chỉ cần chi đủ giá thì mọi tin tức lấy được đều là sự thật…” Hắn ung dung đáp:
“Một kẻ âm thầm làm nhiều việc táng tận lương tâm, gây thù chuốc oán khắp nơi, những nạn nhân kia đến Thiên Cơ Lâu muốn điều tra kẻ thù, chi đủ thù lao… ta đương nhiên sẽ thỏa mãn bọn hắn!”
“Vậy nên nếu Thái Tử ngươi không muốn tổn hại danh tiếng, tốt nhất đừng tạo nghiệt…”
“Ngươi!” Càn Liệt đứng sau lưng Càn Nguyên nổi giận, tay đặt lên chui Kiếm đeo bên hông gầm lên:
“Ta thấy Thiên Cơ Lâu này là thế lực tà ma ngoại đạo, ý đồ bất chính làm nhiễu loạn thế cục Tây Châu, tội đáng muôn chết!”
“Thế ngươi định làm gì bổn Lâu Chủ?” Lạc Nam trêu tức nhìn hắn, giọng điệu đầy vẻ khiêu khích, muốn tên này nhanh nhanh động thủ một chút.
Chỉ cần lưỡi Kiếm rời vỏ, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của Càn Liệt.
Đáng tiếc Càn Nguyên lại đưa tay ngăn cản Càn Liệt nổi giận, trước khi tìm đến hắn đã điều tra rất tường tận về Thiên Cơ Lâu, hiểu rõ vị Thiên Cơ Lâu Chủ này là nhân vật thần bí khó lường, một tên Yêu Thánh Hoàng từng bất kính động thủ đến nay xác cũng đã không còn.
“Bổn Thái Tử muốn nhờ Lâu Chủ cấp cho tung tích chính xác của Sở Mạc, vị trí cụ thể bên trong Mê Linh Sâm Lâm mà hắn đang lẫn trốn!” Càn Nguyên đi vào vấn đề lên tiếng.
Lạc Nam âm thầm cười lạnh, Càn Nguyên xem ra bắt đầu lo ngại một ngày nào đó Hận quay về báo thù.
Dù sao Hận cũng là cường giả cấp Thánh Hoàng, tương lai không ai dám chắc hắn sẽ không thể trở thành Thánh Đế.
Mà một khi bị Thánh Đế ghi hận phía sau lưng, luôn luôn rình rập, dù Càn Nguyên có là Thái Tử cũng ăn ngủ không yên, dù sao thì phụ thân không thể luôn cử cường giả Thánh Đế đi theo bảo vệ hắn.
Hắn thừa hiểu hận thù giữa mình và Sở Mạc là mức độ không chết không thôi, trước đây Sở Mạc bị hắn nắm giữ mọi hành tung nên chẳng có gì phải sợ, nhưng từ khi thành công trốn vào Mê Linh Sâm Lâm đến nay đã triệt để mất dấu.
Càn Nguyên là người cầu toàn, đặt an nguy của bản thân lên trên hết, muốn loại bỏ tất cả nguy cơ từ trong trứng nước nên muốn tìm hành tung của Sở Mạc, cho người truy sát.
Nào ngờ Lạc Nam điềm nhiên nói: “Bổn Lâu Chủ đã thu Hận làm thuộc hạ, hiện tại xem như hắn là người của Thiên Cơ Lâu, sẽ không cung cấp tin tức liên quan đến hắn cho kẻ địch…”
“Hừ, vì sao trước đó Lâu Chủ nói ngươi sẽ cung cấp bất kỳ tin tức nào chỉ cần đưa ra đủ giá?” Càn Nguyên híp mắt chất vấn.
“Dù bổn Lâu Chủ đưa ra tin tức, ngươi dám nhận sao?” Lạc Nam như cười như không hỏi lại.
Càn Nguyên hít sâu một hơi bình ổn tâm tình, đúng vậy… Thiên Cơ Lâu Chủ đã thừa nhận Hận là thuộc hạ, vậy thì cũng có thể vì bảo vệ thuộc hạ mà đưa ra tin tức sai lệch nhằm hãm hại chính mình.
Hắn đâu biết rằng Lạc Nam không được nói dối và cũng không được cung cấp thông tin sai lệch ở trong Thiên Cơ Lâu, bằng không Lạc Nam đã có hàng nghìn biện pháp chơi chết hắn.
Biết khó thể có được tin tức của Sở Mạc, Càn Nguyên thay đổi đề nghị:
“Bổn Thái Tử muốn tất cả thông tin về Giao Linh Công Chúa mà Vương giận đạt được trước đó…”
Lạc Nam nghe mà vuốt cằm, vị Giao Linh Công Chúa này không hổ danh là mỹ nhân khét tiếng ở Hằng La Đại Hải, trước đó tên Vương giận kia truy cầu thông tin về nàng, hiện tại đến lượt Càn Nguyên là Thái Tử của một Đế Quốc cũng cảm thấy hứng thú.
“Ba loại Thiên Địa Dị Vật.” Lạc Nam đưa giá.
“Khinh người quá đáng!” Càn Liệt rống giận: “Trước đó cái giá mà Vương giận phải bỏ ra chỉ là một loại Dị Thuộc Tính hoặc năm mỏ Nguyên Thạch mà thôi, ngươi lại đòi Thái Tử của chúng ta tận ba loại?”
“Thái Tử nhà ngươi là kẻ thù của thuộc hạ Bổn Lâu Chủ, ta đương nhiên sẽ làm khó dễ!” Lạc Nam đường đường chính chính trừng mắt đáp:
“Không thích thì biến!”
Càn Nguyên nội tâm siết chặt, âm thầm hối hận về hành vi năm xưa của mình, lẽ ra phải giết chết Sở Mạc luôn ngay tại thời điểm đó, ngăn ngừa hậu hoạn phát sinh mà không phải tham lam tiếp tục vỗ béo hắn, để bây giờ Sở Mạc được thế lực bí ẩn như Thiên Cơ Lâu thu nhận, tạo thành hiểm họa khôn lường.
Càng nghĩ càng giận, Càn Nguyên trầm giọng nói: “Chúng ta đi!”
Hắn muốn đem lửa giận trút lên đầu Vương giận, đồng thời cướp tin tức của Giao Linh Công Chúa mà không cần đến Thiên Cơ Lâu cung cấp.
Càn Liệt hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Nam, nổi giận đùng đùng rời đi.