Phần 22
Một ngày lại sắp trôi qua, Lạc Nam chuẩn bị đóng cửa Thiên Cơ Lâu để tiếp tục hóa giải Ô Nhiễm Hỏa giúp Vũ Lăng Phi.
Chờ nàng hoàn toàn khôi phục, hắn sẽ giao Thiên Cơ Lâu lại cho nàng quản lý.
Đang ôm một đống tài nguyên để gia tăng thực lực, Lạc Nam đã nóng lòng rời khỏi Thiên Cơ Lâu càng nhanh càng tốt.
Bất quá bỗng nhiên có làn hương thơm phiêu lãng theo gió truyền đến truyền vào trong mũi, thấm đẫm ruột gan, Lạc Nam thoáng chút thất thần.
Bóng trăng treo cao, một thân ảnh thướt tha xuất hiện giữa ánh trăng đêm, cung trang xanh như biển, tóc dài nhẹ bay, khăn lụa che mặt chỉ để lộ một đôi mắt thăm thẳm như hải dương vô tận.
Dù y phục rộng thùng thình che đậy, những đường cong lồi lõm như mị sắc yêu cơ vẫn thoáng ẩn thoáng hiện vô cùng hấp dẫn.
Nàng như hòa mình vào bóng trăng đêm trên cao nhìn xuống, Lạc Nam đứng dưới nhìn lên nên dễ dàng trông thấy đôi chân dài miên man, bàn chân trần như gót sen, trắng nõn đáng yêu vô cùng.
Lạc Nam lấy lại tinh thần, thầm nghĩ nữ nhân này là ai, nhan sắc so với Vũ Lăng Phi chỉ sợ cũng không hề thua kém nha.
Nguyên Giới cũng có thật nhiều mỹ nữ.
“Tiểu nữ đến trễ, không biết Thiên Cơ Lâu có còn đón khách?” Thân ảnh của nàng nhẹ nhàng rơi xuống, giọng điệu êm ái dịu dàng như sóng nhẹ từng cơn tạo cảm giác yên bình.
Người đẹp mà giọng cũng hay…
“Vốn bổn lâu chủ đã ngừng tiếp khách, nhưng mỹ nhân xứng đáng được ngoại lệ.” Lạc Nam cười nói, chủ yếu là cảm thấy nàng này bối cảnh phi phàm, nói không chừng sẽ có giao dịch không tệ.
Mỹ nhân khẽ cười cong ánh mắt như nguyệt nha nhi, chậm rãi bước vào bên trong, vô cùng tự nhiên đến một bên ghế ngồi xuống nói:
“Nhũ danh của tiểu nữ là Giao Linh, đến đây chỉ có mục đích duy nhất… hy vọng Lâu Chủ đừng tiếp tục cung cấp những tin tức làm phiền đến cuộc sống riêng tư của ta, đồng thời cũng đừng cung cấp tin tức về thế lực của ta!”
Lạc Nam âm thầm giật mình, thì ra nàng này là Giao Linh Công Chúa, lúc này mới hiểu tại sao đám nam nhân kia si tình nàng đến như vậy, nhìn dáng vẻ tuyệt sắc lại mang theo phong thái tự nhiên như nước của nàng quả thật có sức hấp dẫn chí mạng.
“Giao Linh Công Chúa đến đây vấn tội sao?” Lạc Nam nhún nhún vai đáp:
“Thiên Cơ Lâu mở cửa làm ăn kinh doanh, khách nhân đã muốn tin tức về nàng thì làm sao bổn lâu có thể từ chối? Nếu ai cũng có yêu cầu như nàng thì Thiên Cơ Lâu tìm đâu ra khách nhân đây?”
Ở thế giới mạnh được yếu thua này đừng mơ có khái niệm tôn trọng sự riêng tư, chỉ cần có thể đạt được lợi ích lớn nhất, người thân giết nhau tranh quyền đoạt vị còn diễn ra như cơm bữa, việc cung cấp thông tin của một người so với đó chẳng đáng là gì.
Thiên Địa Hội trước đây ở Nhất Thế Vũ Trụ cũng từng buôn bán đủ loại tin tức.
Dường như đã liệu được Lạc Nam sẽ trả lời như vậy, Giao Linh Công Chúa điềm nhiên nhấc nhẹ khăn lụa để lộ cánh môi mềm mại nhấp một ngụm trà, lưu lại vết son đỏ thẳm trên miệng cốc, híp mắt nhìn hắn:
“Lâu Chủ nếu không đáp ứng đề nghị của Giao Linh, ngươi sẽ gặp phiền toái đó…”
“Phiền toái gì?” Lạc Nam nhàn nhạt nhìn lại nàng.
“Hì hì, cũng không có gì, chỉ là Giao Linh sẽ sai sử vài vị trưởng lão cấp Thánh Hoàng vây quanh bên ngoài hòn đảo của Thiên Cơ Lâu, ngăn chặn phần lớn khách nhân tiến đến giao dịch.” Giao Linh nhí nhảnh nói:
“Thậm chí ngăn cản Lâu Chủ rời khỏi Thiên Cơ Lâu.”
Lạc Nam trong lòng giật thót, ngoài mặt ra vẻ chế nhạo: “Bổn Lâu Chủ thực lực kinh thiên động địa, chẳng lẽ lại sợ một chút tiểu thủ đoạn của nàng? Đám Thánh Hoàng kia nếu dám gây phiền phức, bổn Lâu Chủ một tay đập chết chúng.”
“Không thể phủ nhận Lâu Chủ rất có thể là đại năng khủng bố, nhưng Giao Linh tin rằng ngươi bị một loại hạn chế nào đó, sức mạnh cường đại không thể biểu hiện ở bên ngoài Thiên Cơ Lâu…” Giao Linh Công Chúa một tay chống cằm, hương thơm như quỳnh từ trong miệng truyền ra:
“Chắc hẳn vì thăm dò Thiên Cơ quá nhiều nên bị phản phệ, chỉ có thể trốn trong Thiên Cơ Lâu mới có được sức mạnh, Thiên Cơ Lâu này là một kiện Pháp Bảo cực kỳ cường đại dùng để tạm thời áp chế những phản phệ mà Lâu Chủ đang gánh phải!”
Lạc Nam dùng ánh mắt như nhìn thấy quỷ xem lấy nàng, nữ nhân này thật đáng sợ, tuy đoán sai nguyên nhân thật sự nhưng bản chất của vấn đề dường như đã bị nàng xem thấu.
Bất quá hắn vẫn tiếp tục giả ngu, dùng giọng điệu hài hước hỏi: “Vì sao nàng cho rằng như thế?”
“Giao Linh đã âm thầm quan sát hành vi của Thiên Cơ Lâu nhiều ngày nay, nhận ra nhiều chỗ đáng nghi ngờ…” Giao Linh vuốt nhẹ mái tóc đáp:
“Thứ nhất Lâu Chủ là nhân vật tự xưng ngay cả Cấm Kỵ cũng có thể nắm giữ thông tin, vậy thì ngươi đâu cần thiết phải tìm cách thu thập Dị Thuộc Tính và Vĩnh Hằng Thuộc Tính nhiều như vậy.”
“Nếu có thực lực cường đại thì ngươi tự mình đi chiếm đoạt rồi, cần gì phải dùng tin tức để trao đổi các loại thuộc tính đó?”
“Vậy nên Giao Linh mạo muội phán đoán thực lực của Lâu Chủ đã bị suy giảm hay phản phệ nào đó vì thăm dò Thiên Cơ quá nhiều, cần đến số lượng lớn Dị Thuộc Tính và Vĩnh Hằng Thuộc Tính để hấp thụ khôi phục!”
Lạc Nam âm thầm hừ lạnh: “Nói tiếp đi!”
“Thứ hai nếu Lâu Chủ vẫn còn cường đại, ngươi đâu cần ra lệnh cho Hận phải trốn vào Mê Linh Sâm Lâm để tạm thời lánh nạn? Ngươi trực tiếp che chở bảo vệ hắn cũng được mà?” Giao Linh nhìn hắn cười khẽ:
“Thứ ba là Giao Linh chưa từng nhìn thấy Lâu Chủ ra tay ở bên ngoài, ngươi chỉ động thủ trấn áp những kẻ cố tình gây sự trong Thiên Cơ Lâu mà thôi…”
“Cuối cùng là Lâu Chủ luôn che giấu dung mạo của mình, có lẽ vì bị phản phệ dẫn đến toàn thân già nua xấu xí nên không tiện cho người khác xem mặt, ta thấy những kẻ bị thiên cơ phản phệ thường giống như vậy.”
Lạc Nam nghe xong nở một nụ cười lạnh lẽo:
“Chỉ dựa vào từng ấy suy đoán mà nàng dám uy hiếp bổn Lâu Chủ?”