Phần 227
Đêm thứ hai… rồi lại đêm thứ ba…
Lạc Nam vẫn chưa dám rời khỏi phạm vi hang động để tìm kiếm tung tích căn phòng của Thành C hủ.
Một mặt hắn vừa quan sát bia đá Uyên Ương Lưỡng Cực Kiếm Pháp dưới ánh trăng, một mặt hắn lại âm thầm điều động Xích Nha Hắc Ám mang theo những con mắt Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn dò thám trong bóng đêm với hy vọng nắm được tình huống và hoàn cảnh bên trong phủ thành chủ.
Nhưng mọi thứ không dễ dàng như hắn tưởng tượng, nội tình của một Chí Tôn Thế Lực kinh khủng vô cùng.
Không tính vị Đại Trưởng Lão chủ trì đại hội kén rể, Xích Nha Hắc Ám còn cảm ứng được sự tồn tại của ít nhất hai vị Thánh Đế Viên Mãn khác, cường giả cấp Thánh Đế bình thường cũng có hơn mười vị, Thánh Hoàng hàng trăm người.
Trong mọi hoàn cảnh, đều có thần thức và kiếm vực sắt bén đảo quanh không gian, đề phòng địch nhân đột nhập, thủ vệ sâm nghiêm chặt chẽ vô cùng.
Xích Nha Hắc Ám nhiều lần xém chút đã bị phát hiện, cũng may Lạc Nam kịp thời thu hồi chúng nó trong gang tấc, bằng không nếu để Kiếm Tây Thành biết hắn muốn lẻn vào phòng ngủ của nữ Chí Tôn, dù rằng không gây ra tổn hại gì nhưng cũng khó buông tha cho hắn.
Có hành vi mờ ám ngay trong địa bàn của một Chí Tôn Thế Lực khác nào tự tìm đường chết?
Khó khăn lắm mới có chút hữu hảo với Kiếm Tây Thành, nếu sơ suất khiến quan hệ song phương trở thành kẻ địch, vậy Lạc Nam ở tại Kiếm Châu nửa bước khó đi.
Rơi vào đường cùng, hắn biết trừ khi quang minh chính đại tiến vào khi đã được sự cho phép của Kiếm Tây Thành, bằng không đừng hòng âm thầm đột nhập.
Nếu tạm thời đã không thể tiến vào phòng thành chủ, Lạc Nam cũng lười bận tâm đến nữa, ngược lại đặt lợi ích trước mắt lên trên.
Đầu tiên là cố gắng nắm giữ Uyên Ương Lưỡng Cực Kiếm Pháp, cùng Kiếm Uyên Nhi tu luyện thành công, được chọn bốn loại bảo vật bên trong bảo khố, được Kiếm Tây Thành bảo vệ.
Nhưng trước đó… hắn liền hướng trong lòng âm thầm hạ lệnh:
“Hệ Thống, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên Thể Chất hoặc Huyết Mạch liên quan đến Kiếm Tu đi!”
Nhiệm vụ tham gia kén rể đã làm xong, phần thưởng cũng đã nhận được, Lạc Nam đương nhiên phải tận dụng.
“KENG, Bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên, thời gian đếm ngược 800 giây…”
Lạc Nam âm thầm kinh hỉ, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập lên.
Lần trước hắn triệu hoán ra Thể Chất nghịch thiên cho nhị tỷ Lạc Sương là Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể tiêu tốn đến tận 1000 giây đếm ngược.
Hiện tại triệu hoán lại mất đến 800 giây, chứng tỏ huyết mạch và thể chất sắp đạt được tuy có thể không sánh bằng Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể nhưng cũng chẳng thua bao nhiêu, cũng là một loại thủ đoạn cực kỳ cường đại.
Trong sự chờ đợi của Lạc Nam, âm thanh đếm ngược dần đi đến hồi kết: 5… 4… 3… 2… 1.
“KENG, triệu hoán ngẫu nhiên thành công, chúc mừng ký chủ nhận được huyết mạch – Loạn Kiếm Ma Tộc!”
“Ra huyết mạch sao?” Lạc Nam có chút kích động vuốt cằm.
Tuy nói rằng Thể Chất cũng có những ưu điểm vượt trội hơn Huyết Mạch, nhưng có một điều hiện tại mà Huyết Mạch có thể đem lại trong khi Thể Chất thì không thể.
Đó là năng lượng để đột phá tu vi.
Huyết Mạch thường ẩn chứa lực lượng cường đại do cường giả cấp cao lưu lại, người luyện hóa huyết mạch chẳng những sở hữu tất cả thiên phú và khả năng của chủng tộc đó, mà còn nhờ vào lực lượng đó mà gia tăng tu vi.
Đối với Lạc Nam và các thê tử mà nói, hiện tại không sợ thiếu thủ đoạn chiến đấu, chỉ sợ tu vi còn quá thấp mà thôi.
“Loạn Kiếm Ma Tộc, nghe tên rất uy phong, cũng không biết thực lực cụ thể thế nào.” Lạc Nam cảm thấy hứng thú, liền quan sát thông tin về loại huyết mạch này mà hệ thống vừa cung cấp.
Loạn Kiếm Ma Tộc là giống loài biến dị quý hiếm của Kiếm Ma Tộc, mức độ không thua gì so với Nghịch Long của Long Tộc vậy.
Kiếm Ma Tộc là một chủng tộc đã tuyệt tích trong dòng sông lịch sử, tương truyền từng xuất hiện ở thời kỳ thượng cổ Nguyên Giới.
Đây là một chủng ma tộc trời sinh luyện kiếm, lực lượng chủ đạo là Ma Lực, điểm đặc biệt là bọn hắn có thể đem Ma Lực của bản thân chuyển hóa thành một loại lực lượng cực kỳ sắt bén, ẩn chứa lượng Kiếm Khí khổng lồ được xưng là Kiếm Ma Lực.
Kiếm Ma Lực có thể giúp tộc nhân của Kiếm Ma Tộc ngưng tụ thành các thanh Ma Kiếm để chiến đấu trực tiếp mà không cần dùng đến các pháp bảo, vũ khí thực thụ.
Nhưng nếu đem Kiếm Ma Lực gia trì vào Kiếm đã có sẵn, chắc chắn sẽ khiến sức mạnh thanh kiếm đại tăng.
Mỗi một tia Kiếm Ma Lực càng giống như một luồng Kiếm Khí, khiến uy lực của Kiếm Kỹ do Kiếm Ma Tộc đánh ra mạnh hơn Kiếm Tu trong đồng cấp rất nhiều.
Có thể nói nếu giao đấu trong cùng cấp, Kiếm Ma Tộc tuyệt đối có thể áp đảo Kiếm Tu thông thường, thậm chí vượt cấp chiến đấu.
Mà chủng loại biến dị như Loạn Kiếm Ma Tộc càng khủng bố hơn.
Loạn Kiếm Ma Tộc chẳng những có được những ưu thế thông thường của Kiếm Ma Tộc, mà thân là tồn tại biến dị, Loạn Kiếm Ma Tộc còn có một loại quyền năng vượt xa Kiếm Ma Tộc.
Đó là khiến Kiếm Ý, Kiếm Vực, Kiếm Thế của đối thủ ở trong phạm vi nhất định trở nên hỗn loạn, không còn sắt bén, không còn chặt chẽ, từ đó chiếm được uy thế tuyệt đối, thậm chí ngay cả Kiếm Ma Tộc cũng sẽ bị khả năng này của Loạn Kiếm Ma Tộc khắc chế, đây là nguyên nhân chủng tộc biến dị này có thêm một chữ “loạn”.
“Huyết mạch này sẽ thuộc về Ngạo Tuyết.”
Không hề do dự, Lạc Nam đã chọn ra chủ nhân của huyết mạch Loạn Kiếm Ma Tộc.
Đại tỷ Âu Dương Thương Lan đã có được huyết mạch Tinh Không Chi Long, nhị tỷ Đình Manh Manh đã có thể chất Thương Thiên Phách Thể, Độc Cô Ngạo Tuyết đến nay vẫn chưa có bất cứ thể chất hay huyết mạch nào, bởi vì nàng chỉ trung thành với con đường Kiếm Tu của bản thân, vì vậy rất khó tìm được huyết mạch hay thể chất phù hợp.
Loạn Kiếm Ma Tộc không thể nghi ngờ cực kỳ thích hợp với yêu cầu của nàng.
Độc Cô Ngạo Tuyết vốn là truyền nhân của Tiên Ma Cung, vừa sở hữu cả Thánh Lực và Thánh Ma Lực, không bài xích Kiếm Ma Lực.
Tổ tiên của Độc Cô Ngạo Tuyết là Độc Cô Bại Thiên có danh xưng Kiếm Ma, nàng cũng xem như hữu duyên với Kiếm Ma Tộc.
Trong khi đó Lạc Hà chủ tu Quang Minh Kiếm Pháp, Băng Lam Tịch chủ tu Băng Kiếm Pháp và đã có Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, Mộc Tử Âm cũng đã sở hữu Huyễn Dạ Mộc Điệp.
Cho nên tính đến hiện tại, không ai ngoài Độc Cô Ngạo Tuyết xứng với Loạn Kiếm Ma Tộc.
“Ngạo Tuyết, thứ nàng chờ mong từ lâu nay đã xuất hiện…”
Lạc Nam nở một nụ cười, trực tiếp đem bình huyết mạch Loạn Kiếm Ma Tộc đưa vào Linh Giới Châu đến trước mặt Độc Cô Ngạo Tuyết.
“Phu quân… đây là…” Độc Cô Ngạo Tuyết ngây ngẩn cả người, hai mắt điềm tĩnh như mặt hồ thu hiếm thấy xuất hiện từng cơn gợn sóng, nhịp tim đập lên thình thịch trước bình máu đang lơ lửng.
Vô tận Ma Lực ẩn chứa Kiếm Khí xuyên thủng vân tiêu trước mặt như có sức hấp dẫn quá lớn đối với nàng.
“Huyết mạch Loạn Kiếm Ma Tộc, một chủng tộc kiếm tu cực mạnh, nàng mau luyện hóa!” Lạc Nam trịnh trọng nói:
“Nó sẽ khiến chiến lực của nàng bước vào một đẳng cấp khác.”
“Thiếp…” Độc Cô Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, bàn tay yêu kiều chậm rãi cầm lấy bình ngọc, ánh mắt nhìn lên không trung như chứng kiến hình dáng phu quân đang ở bên ngoài, trịnh trọng nói:
“Thiếp sẽ không để chàng thất vọng!”
“Haha…” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa: “Đợi nàng thành công, phu quân lại ban thưởng nhét viên ngọc vào chỗ đó.”
Độc Cô Ngạo Tuyết nghe mà toàn thân mềm nhũn, vô thức khép chặt đôi chân, nhỏ giọng ừ một tiếng.
Nàng tiến vào Ngạo Tuyết Cung trên Cung Đình Thụ, bắt đầu bế quan luyện hóa huyết mạch.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, tin tưởng sau khi hoàn tất, chiến lực của Độc Cô Ngạo Tuyết sẽ tăng lên một tầm cao mới, trở thành một trong những nữ nhân mạnh nhất của hắn.
Có chút quan tâm, ý niệm liếc sang phòng của Lạc Sương, Chiến Thế và Sát Thế nơi đó đã bá đạo gần như hóa thành thực chất, bao phủ trên đỉnh cung điện khiến không gian rạn nứt như mạn nhện khổng lồ, ngay cả chúng nữ cũng không dám đến gần vì áp lực to lớn, hiển nhiên việc đúc Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể đã sắp hoàn thành.
Ngược lại, Bá Vũ Điện của Lạc Nam vẫn đang bị vô số Chí Tôn Phù Văn bao phủ không nhìn thấy hình dáng.
Quá trình nâng cấp từ Cửu Tinh Thánh Bảo lên Chí Bảo lâu hơn dự kiến của hắn.
Mấy nữ còn lại vẫn đang chiến đấu trong Hư Tử Chiến Trường, không những chiến lực mà tu vi của tất cả các nàng đều có những tiến bộ nhất định.
Toàn bộ đều đã đột phá Thánh Tướng, một số sở hữu Huyết Mạch trong cơ thể chưa luyện hóa hết, đang hấp thụ dần dần càng tăng tiến vượt trội hơn.
Côn Minh Nguyệt là nữ nhân có ưu thế lớn nhất vì từng nhận truyền thừa ở Hằng La Đại Hải, nay đã là Thánh Tướng Viên Mãn, đang bắt đầu quá trình chuyển hóa Thánh Tướng Lực lên Thánh Vương Lực.
Kế đó là Lãnh Vận Du, việc thu được gần như toàn bộ thủ đoạn của Ngục Phật Thánh Đế hiển nhiên đã mang đến lợi ích khổng lồ cho nàng.
Thấy các mỹ kiều thê cố gắng không ngừng như vậy, Lạc Nam cũng quyết tâm không thể thua kém các nàng.
Tu vi có thể theo không kịp nhưng chiến lực vẫn phải luôn vượt trên.
“Hừ, tên đáng ghét…”
Cảm ứng được ý niệm của Lạc Nam từ không gian Linh Giới Châu quét đến mình, một thiếu nữ như hoa như ngọc trợn mắt nhìn lên, bĩu môi đỏ hừ một tiếng.
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, cười làm lành truyền âm: “Tiểu Tiểu, còn giận sư phụ sao?”
“Không thèm, chỗ người ta đang tu luyện, đừng có làm phiền.” Tiểu Tiểu làm mặt lạnh, tiếp tục khoanh chân vận chuyển Sinh Tử lực lượng, ra vẻ không để ý đến hắn.
Lạc Nam dở khóc dở cười, xem ra hắn thật sự khiến cô nàng thương tâm nha.
Lần trước nàng đột ngột bày tỏ tình cảm, Lạc Nam không kịp phản ứng, muốn duy trì quan hệ sư đồ làm Tiểu Tiểu ủy khuất muốn chết.
Bất quá mấy việc này không thể gấp được, Lạc Nam cũng muốn để thời gian thôi thúc, mọi thứ tùy vào cảm xúc sau đó vậy…