Phần 52
“Ôm chặt vào!” Lạc Nam hướng Quân Tư Tình gầm lên.
Quân Tư Tình không dám cãi lại, tốc độ của Tiểu Tinh thật sự là quá nhanh, nàng chỉ có thể ôm chặt eo hắn để giữ vững thăng bằng khi băng qua không gian.
Đáy lòng vẫn còn hốt hoảng, nàng vẫn chưa kịp hiểu vì sao mục tiêu mà mình muốn hãm hại lúc này lại đang trở thành hy vọng duy nhất giải cứu nàng.
Vừa rồi nhân lúc Dạ Linh Tộc ra tay với đám người Càn Nguyên, Lạc Nam bất chợt bế nàng lên.
Trong lúc Quân Tư Tình cho rằng hắn muốn chiếm tiện nghi, nàng liền chứng kiến một tôn tọa kỵ như đến từ cổ tích xuất hiện.
Lạc Nam mang theo nàng nhảy lên lưng nó lập tức băng qua không gian, điều mà ngay cả Thánh Hoàng cũng vô pháp làm được.
Đến hiện giờ lấy lại một chút tinh thần, Quân Tư Tình vẫn không dám tin Lạc Nam lại sở hữu tọa kỵ thần kỳ như vậy.
“Chắc là Ninh Vô Song cho hắn…” Nàng âm thầm suy nghĩ.
Lạc Nam không rảnh để ý đến những suy nghĩ trong đầu Quân Tư Tình lúc này, hắn cũng như Càn Nguyên… sự xuất hiện của Dạ Linh Tộc thật sự nằm ngoài dự kiến.
Chẳng hiểu vì sao chủng tộc này lại có thể tận dụng thời cơ tốt đến như vậy, vừa lúc Tửu Tiên say rượu, Càn Nguyên và Quân Tư Tình tiêu hao hai thủ đoạn cường đại nhất là công kích Hoàng Kim Kiếm thì lập tức xuất hiện.
Hơn nữa vừa ra tay chính là đánh nhanh rút gọn, điều động số lượng cường giả mang tính áp đảo hoàn toàn.
Ở trước mặt sát thủ chân chính của Dạ Linh Tộc, đám tử sĩ dưới tay Càn Nguyên như trẻ con tập làm sát thủ vậy.
Dạ Linh Tộc khiến Lạc Nam nhớ đến Ám Dạ Tinh Linh ở Tiểu Vũ Trụ, nhưng hiển nhiên Dạ Linh Tộc còn quỷ dị khó lường hơn cả Ám Dạ Tinh Linh.
“Chạy đi đâu?”
Một tiếng gầm trầm thấp đã đuổi sát phía sau, Lạc Nam rợn cả tóc gáy.
Người đuổi theo là Dạ Linh Tộc Đại Trưởng Lão.
Mà lúc này hắn đang thi triển một môn Thân Pháp thần dị đến dọa người.
Chỉ thấy toàn thân hắn hóa thành Hắc Ám Thuộc Tính hòa vào bóng đêm, ở trong phạm vi nhất định… nơi nào có bóng tối hắn đều có thể từ trong đó chui ra được.
“Tiểu Tinh – Thời Không Môn!” Lạc Nam nghiêm giọng quát.
Tiểu Tinh ngửa đầu rú lên, trước mặt xuất hiện một cánh cửa không gian.
Đang muốn tiến vào bên trong, Hắc Nguyệt Đao liền lướt đến trảm mạnh, muốn đem Thời Không Muôn nghiền nát.
Quân Tư Tình cắn chặt cánh môi, chẳng lẽ hy vọng cuối cùng cứ thế biến mất?
KENG!
Trong thời khắc then chốt, Kiếm ngân vang trời, Hắc Nguyệt Đao vô thức dừng lại hành động.
Màu đỏ chói lọi rạng rỡ một vùng trời như có thể xua tan bóng tối, Lạc Hồng Kiếm xuất hiện trong tay Lạc Nam.
Mặc dù đẳng cấp không thể sánh bằng nhưng uy thế không thề thua kém.
“Công chúa?” Hắc Nguyệt Đao hốt hoảng phát ra tiếng rên.
Nhân cơ hội nó chần chờ, Tiểu Tình đã thành công mang theo Lạc Nam và Quân Tư Tình vọt vào Thời Không Môn trong ánh mắt ngơ ngác của tất cả.
“Chuyện gì xảy ra? Lạc Gia Thiếu Chủ chẳng phải nổi danh phế vật sao? Tọa kỵ tinh thông không gian, Binh Nhân Tộc mà hắn cũng sở hữu?” Dạ Linh Đại Trưởng Lão sắc mặt mộng bức.
Mục tiêu mà hắn muốn bắt giữ kế tiếp chính là Quân Tư Tình, không ngờ Lạc Nam lại biểu hiện lấn át toàn diện như vậy.
“Thú vị, thú vị cực kỳ…”
Bên tai Đại Trưởng Lão vang lên tiếng cười khẽ, một thân ảnh toàn thân khoác áo choàng trắng hàng lâm.
“Tộc Trưởng!?” Đại Trưởng Lão rùng mình, không nghĩ đến Tộc Trưởng lại ra mặt.
“Chuyện kế tiếp cứ giao cho bổn tọa, ngươi trở về đi!” Người khoác áo choàng trắng thản nhiên nói.
Chỉ thấy hắn nâng tay, Hắc Nguyệt Đao chậm rãi rơi vào lòng bàn tay của hắn.
Hiển nhiên Hắc Nguyệt Đao chính là vũ khí của Tộc Trưởng Binh Nhân Tộc.
“Tuân mệnh.” Thấy có tộc trưởng đích thân ra tay, Dạ Linh Đại Trưởng Lão hoàn toàn chẳng có chút dị nghị nào, ngoan ngoãn quay người rời đi.
Dạ Linh Tộc Trưởng nhếch miệng: “Có chút ý tứ…”
Áo choàng trắng tan biến, nơi hắn vừa đứng đã trở nên trống rỗng.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
Mê Linh Sâm Lâm.
Lạc Nam vừa thi triển Thời Không Môn trốn vào Mê Linh Sâm Lâm tìm kiếm sự an toàn.
Vốn hắn dự định sử dụng Thời Không Môn về thẳng Lạc Gia, nhưng chợt nhớ Càn Quân Đế Quốc có Trận Pháp phong tỏa thiên địa nhằm ngăn cản địch nhân bất ngờ tập kích, ngay cả Thời Không Môn cũng không thể xuyên qua trận pháp đó.
Huống hồ khi về Đế Quốc hắn cũng chưa biết nên giấu Quân Tư Tình ở đâu, lúc này nàng còn chưa đồng ý để hắn thu vào đan điền.
“Phù phù phù…” Tiểu Tinh thở hổn hển la liệt trên mặt đất, việc dồn sức né tránh khỏi Thánh Hoàng truy đuổi quá sức đối với nó.
“Nghỉ ngơi đi, ngươi làm tốt lắm…” Lạc Nam vuốt ve đầu Tiểu Tinh khen ngợi, đem nó thu vào.
Đồng thời hắn cũng cất đi Lạc Hồng Kiếm tránh bị Hắc Nguyệt Đao cảm ứng được.
Cảm thấy chưa đủ an toàn, Lạc Nam liền lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc nghiêm giọng nói:
“Hận, ngươi lập tức đến bảo vệ Lạc Nam… hắn đang ở Mê Linh Sâm Lâm, đây là mệnh lệnh!”
Hiển nhiên Lạc Nam lấy tư cách Thiên Cơ Lâu Chủ để ra lệnh cho Hận, hy vọng con hàng này kịp thời tìm đến để giúp mình đối kháng Dạ Linh Đại Trưởng Lão.
Đương nhiên đó chỉ là phòng ngừa, Dạ Linh Đại Trưởng Lão chưa chắc có thể tìm đến, mà Hận cũng giống như vậy.
Ở trong Mê Linh Sâm Lâm muốn tìm kiếm một người không hề dễ dàng.
“Ngươi còn che giấu bao nhiêu bí mật?”
Một giọng điệu êm ái trong veo như thánh âm lại ẩn chứa mị ý đến tận xương tủy vang lên bên tai.
Lạc Nam đưa mắt nhìn qua, phát hiện Quân Tư Tình đang tràn ngập tò mò xem lấy mình.
“Có bí mật nào đâu? Tọa kỵ và vũ khí đều là do mẫu thân ta cho, ta vẫn là một tên phế vật thôi…” Lạc Nam nói.
“Hừ, ngươi nghĩ ta tin?” Quân Tư Tình bĩu môi:
“Binh Nhân Tộc tâm cao khí ngạo, làm sao nguyện nhận một phế vật làm chủ?”
“Muốn biết sao?” Lạc Nam nhếch môi: “Tự mình tìm hiểu a…”
“Tiểu Nam à, ngươi nói cho người ta không được sao?” Quân Tư Tình chớp một ánh mắt mị mị, giọng điệu có thể khiến cả băng sơn phải hòa tan.
Lạc Nam chép chép miệng, bất chợt hung hăng vỗ thật mạnh vào mông nàng:
“Này thì quyến rũ!”
BỐP!
Hắn thoải mái trong lòng, bàn tay cảm nhận được xúc cảm căng tràn nhựa sống, đàn hồi đến mê người.
Quân Tư Tình giật bắn người, không thể tin nổi ngơ ngác nhìn lấy hắn.
Lạc Nam đưa tay nâng cái cằm trơn bóng của nàng lên, cách một lớp khăn lụa sờ lên lớp da non mịn, cong môi tuyên bố:
“Kể từ giờ phút này nàng đã thuộc về ta, đừng tiếp tục mang theo ý đồ bất chính.”
“Ngươi… ngươi…” Quân Tư Tình hít sâu một hơi, giọng điệu lạnh lùng:
“Thì ra ngươi vẫn luôn giả vờ?”
Một nam nhân trước đó còn luôn mồm xưng nàng là thần nữ lúc này lại dám lấy tư thái bá đạo như vậy nói chuyện với nàng, Quân Tư Tình sao có thể không kinh ngạc?
Thậm chí nàng còn có chút choáng váng.
“Chẳng phải nàng cũng thế sao?” Lạc Nam cười tủm tỉm: “Chúng ta vẫn luôn lừa dối lẫn nhau, rất xứng đôi đấy.”
“Ai xứng với ngươi?” Quân Tư Tình cười lạnh: “Có tin hay không ta lập tức truyền tin cho Càn Quân Thánh Đế đến làm thịt ngươi?”
“Nếu nàng muốn nàng có thể làm như thế khi còn ở Tửu Sơn rồi…” Lạc Nam mỉm cười:
“Ta hiểu mà, nàng cũng muốn thoát khỏi cái lồng giam đó…”
“Nhưng ta không muốn rơi vào cái lồng giam khác là ngươi!” Quân Tư Tình căm phẫn nhìn hắn.
“Ai nói ta là lồng giam?” Lạc Nam trừng mắt:
“Nàng hiện tại bốn bề thọ địch, bị hai tộc săn giết, ta chỉ giữ nàng ở bên cạnh để bảo vệ nàng mà thôi, đợi khi có đủ thực lực ta sẽ mang theo nàng giết ngược trở về hai chủng tộc đó.”
“Ngươi làm sao ngay cả thân phận của ta cũng biết?” Quân Tư Tình bị hắn đưa đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác mà rối loạn trong lòng.
“Ta biết về nàng nhiều hơn nàng nghĩ…” Lạc Nam biểu lộ đắc ý.
Quân Tư Tình không thèm đáp lời, bất chợt Thánh Vương Quang Lực cuồn cuộn tụ tập trong lòng bàn tay.
Ở sau lưng nàng, bốn cái cánh thiên thần như quang minh lộng lẫy mọc ra.
“Quang Thần Thánh Chưởng!”
Toàn lực nhắm ngay Lạc Nam thô bạo vỗ xuống.
Lạc Nam thầm mắng một tiếng:
“Nữ nhân này điên rồi!”