Phần 62
“Đột phá Thánh Vương Hậu Kỳ…”
Quân Tư Tình chậm rãi mở ra đôi mắt đẹp, đáy lòng âm thầm mừng rỡ không thôi.
Tu vi của nàng đã dậm chân tại chỗ khá lâu, nguyên nhân chủ yếu là vì bị giam lỏng ở Thánh Cung dù có đủ điều kiện hoàn hảo để tu luyện nhưng trải nghiệm còn thiếu, tâm cảnh chưa vững.
Xuyên suốt thời gian từ khi được rời khỏi Thánh Cung đến Tửu Sơn cho đến thời điểm hiện tại căn cơ của nàng đã được hoàn thiện hơn rất nhiều, lại thêm Bàn Đào Quả kết hợp cùng Thăng Hoa Đan mang đến đạo hạnh gần vạn năm, với thiên phú của cả hai chủng tộc cấp cao muốn không tiến bộ cũng khó.
Tâm trạng vui sướng, khóe môi của nàng cong lên một đường tuyệt mỹ, thầm nghĩ phải thật tốt cảm tạ Lạc Nam.
“Ưm… phu quân… mạnh quá… thiếp sướng… thiếp chết…”
“Á, chúng thiếp chịu không nổi…”
Bên tai bất chợt truyền đến thanh âm khiến nụ cười trên miệng Quân Tư Tình thoáng chốc đã đọng lại.
Đưa mắt nhìn sang cảnh tượng đang diễn ra cách đó không xa, vẻ mặt lập tức trở nên không chút cảm xúc.
Chỉ thấy bên dưới hồ nước nóng khói trắng lượn lờ, một cảnh tượng dâm mỹ đến cực điểm diễn ra.
Lạc Nam cùng hai vị mỹ nhân thân thể trần trụi không mảnh vải che thân đang làm chuyện đáng xấu hổ.
Chỉ thấy hắn triển lộ ra bản lĩnh hung mãnh của mình, vòng tay săn chắc ôm lấy một vị mỹ nhân thành thục như mật đào chín mộng với mái tóc rực lửa, đem đôi chân dài miên man không chút tỳ vết của nàng tách ra, dùng cái hung khí to lớn đầy gân guốt liên tục đánh sâu vào u cốc chật hẹp giữa hạ thể của nàng.
Bạch bạch bạch bạch…
Âm thanh da thịt ma sát mãnh liệt vọng khắp căn phòng, Lạc Nam vừa dùng sức nhấp vừa biểu lộ thỏa mãn, mở miệng ngợi khen:
“Vĩnh viễn cũng không đủ, yêu Nguyệt Kỳ của ta vĩnh viễn cũng không đủ…”
Hắn nói còn chưa hết câu, một mỹ nhân khác sở hữu nét đẹp lãnh ngạo vô song với mái tóc cửu sắc nổi bật tô điểm cho dung nhan của nàng đã ở bên cạnh dâng lên môi thơm, hai tay quấn chặt lấy cổ hắn.
Môi lưỡi hai người triền miên quấn quýt, liên tục trao đổi chất mật trong miệng đối phương, Lạc Nam một tay nâng chân Diễm Nguyệt Kỳ, một tay nắn bóp bầu sữa kiêu ngạo của Cửu Huân Dao.
Quân Tư Tình đánh giá hai nữ nhân này, trong mắt không thể không xuất hiện một tia thán phục.
Mặc dù nàng có nhan sắc tuyệt trần khiến vô số nam nhân điên cuồng, nhưng nếu đặt mình ra so sánh với hai nữ nhân đang cùng Lạc Nam ái ân, nàng cũng không có cảm giác áp đảo.
Nói đúng ra mỹ nhân xinh đẹp thường có một cổ kiêu ngạo bên trong tiềm thức khi đối mặt với nữ nhân có nhan sắc kém hơn mình, cảm thấy tự tin hơn khi đứng cùng một chỗ.
Nhưng chứng kiến nét đẹp tuyệt đại phong hoa kết hợp với sự đằm thắm thành thục của Diễm Nguyệt Kỳ và nét lãnh ngạo bẩm sinh từ trong xương tủy của Cửu Huân Dao… Quân Tư Tình tự nhận mình không kém hơn hai nàng, nhưng lại không thể kiêu ngạo nổi.
Có lẽ đúng như hắn đã nói, mỗi nữ nhân của hắn đều là mỗi người mỗi nét đẹp riêng, đều đạt đến cực hạn.
“Hừ… ây ui… cơ thể của thiếp… tan ra rồi…”
Tiếng rên rỉ thấm tận linh hồn của Diễm Nguyệt Kỳ làm Quân Tư Tình bừng tỉnh khỏi mạch suy nghĩ.
Chỉ thấy Lạc Nam đem côn thịt từ đôi môi dọc ngập nước của Diễm Nguyệt Kỳ rút ra, các thớ thịt mềm bên trong vẫn còn động đậy vì khoái cảm.
Hắn bế lấy Cửu Huân Dao đặt sấp xuống ở bên bờ suối, ra hiệu nàng vểnh cao bờ mông đầy đặn đẹp đẻ, từ phía sau nửa quỳ đem côn thịt chen chút mà vào.
Kích thước của nó to lớn quá mức so với cái khe đỏ thẳm của mỹ nhân kia, Quân Tư Tình tưởng tượng một khi tiến vào có lẽ sẽ rách mất.
Nhưng không, Cửu Huân Dao chỉ nhẹ nhàng lắc hông, vòng eo và bờ mông của nàng dẻo dai như xà nữ không xương, rất thuận lợi để côn thịt đâm vào lúc cán, lắp đầy cơ thể mỹ miều của nàng.
“Ưm…”
Cửu Huân Dao thỏa mãn hai mắt mê ly: “Tuyệt quá phu quân…”
“Lão bà cũng thế…” Lạc Nam hưng phấn vỗ mông của nàng, từ phía sau một lần nữa dùng lực chuyển động.
“Á… sướng… thiếp sướng chết…” Cửu Huân Dao cắn môi nhíu mày, sóng mắt lưu chuyển đầy mị ý so với Sắc Quỷ còn dâm đãng hơn.
Tính dâm của Cửu Mệnh Xà còn vượt qua cả Cửu Đầu Xà, nàng liên tục lắc lư bờ mông bạo mãn đón nhận từng cú nắc của nam nhân.
Diễm Nguyệt Kỳ lúc này cũng trườn lên, ôm lấy cơ thể cường tráng của Lạc Nam, ép hai bầu sữa quy mô lớn vào cơ bắp của hắn, môi đỏ hôn lên môi hắn.
Lạc Nam duỗi đầu lưỡi ra thưởng thức hương tân ngọc dịch của Diễm Nguyệt Kỳ, một tay vuốt tóc nàng, một tay nghịch mông Cửu Huân Dao, côn thịt xâm nhập liên tục.
“Thiếp ra… trời ơi…” Cửu Huân Dao mẫn cảm vô cùng, chỉ sau hàng trăm đợt chạy nước rút của hắn mà toàn thân nàng đã giật giật.
Lạc Nam hít sâu một hơi tận hưởng nơi tư mật của nàng co bóp lấy tiểu huynh đệ, hắn cảm nhận được từng ngõ ngách bên trong nàng, côn thịt cũng giật giật nhưng không vội bắn ra.
Ngược lại đem Diễm Nguyệt Kỳ cũng đặt xuống song song, rút côn thịt từ người Cửu Huân Dao ra chuyển sang cắm vào nguyệt đạo của Diễm Nguyệt Kỳ.
“Ư… ư… phu quân…” Nàng liền nhiệt tình đón nhận.
Lạc Nam liên tục chuyển đổi môi xinh, lúc thì chiếm hữu Cửu Huân Dao, khi thì tấn công Diễm Nguyệt Kỳ, cuối cùng đem hai vị thê tử đã sinh con cho mình đặt chồng lên nhau, các ngón tay và côn thịt luân phiên phục vụng.
Hai mỹ nhân quằn quại dưới thân thể hắn, môi đỏ hé mở thở dốc, mắt khép hờ đê mê, dục tiên dục tử…
Quân Tư Tình hít thở không thông, lần đầu tiên nàng chứng kiến cảnh tượng hoang đường như thế này.
Chẳng biết từ bao giờ dòng máu Sắc Quỷ trong người nàng trỗi dậy, cái đuôi dài đen tuyền mọc ra, hai mắt xuất hiện hình trái tim màu hồng phấn.
Nàng vừa xem nhất long song phượng ái ân, vừa dùng tay trái nhẹ nhàng vuốt ve cái đuôi của mình, tay phải chạm đến địa phương mẫn cảm giữa hai chân.
Chẳng biết từ bao giờ đã lầy lội nước.
Lạc Nam âm thầm nhếch miệng cười tà.
Trận Pháp vây xung quanh Quân Tư Tình là do hắn cố tình bố trí, ở trong có thể dễ dàng nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài, và đương nhiên hắn cũng thấy nàng đang hành động.
Không nghĩ đến tốc độ tu luyện của nàng nhanh hơn dự kiến của hắn, nàng thức tỉnh khi hắn và hai thê tử còn chưa ân ái xong.
Lúc đầu Lạc Nam còn cho rằng nàng sẽ tức giận, nào ngờ hiện tại xem ra hắn vô tình đánh thức Sắc Quỷ bên trong người nàng.
Sắc Quỷ đúng với cái tên của nó, là một chủng tộc cực kỳ ưa thích chuyện sắc dục, công pháp tu luyện thuộc loại gia tăng nhan sắc, dùng vẻ đẹp yêu dị của mình mê hoặc và khống chế địch nhân.
Quân Tư Tình thường ngày có cả huyết mạch Quang Thần Tộc áp chế nên có thể duy trì sự cân bằng nên rất hiếm khi động tình.
Bất quá chứng kiến cảnh tượng kích thích của hai nữ, nàng làm sao ức chế được dòng máu quỷ chảy dọc trong người?
Nghĩ đến đây Lạc Nam cắn lấy lỗ tai Cửu Huân Dao, phà hơi nóng vào khiến nàng rùng mình, thủ thỉ nói:
“Bảo bối, ta muốn cả chín người các nàng…”
Cửu Huân Dao ánh mắt sắc sảo liếc xéo hắn, động lấy ý niệm.
Thân thể nàng sáng lên, tám vị mỹ nhân giống y như đúc với từng loại khí chất và màu tóc khác nhau xuất hiện.
Cửu Huân Dao đã phân thân thành chín người.
“Các nàng quá mê người…”
Lạc Nam hưng phấn ôm lấy từng người, côn thịt nhập động.
Chín nàng cũng không phải dạng vừa, vây lấy Lạc Nam liếm láp từng ngõ ngách trên cơ thể hắn trong lúc hắn sủng ái tỷ muội của mình.
Diễm Nguyệt Kỳ cảm thấy chơi thật vui, liền ôm lấy bản thể của Cửu Huân Dao hôn xuống môi đỏ.
“Ưm…”
Cửu Huân Dao cũng mê đắm đáp trả lại nàng, hai vị mỹ nhân liền say sưa quấn quýt triền miên, tay ngọc du tẩu trên người đối phương.
Quân Tư Tình nhìn mà choáng váng, không nghĩ đến vị mỹ nhân lãnh diễm kia vậy mà là Thần Thú Cửu Đầu Xà, sự xuất hiện của chín người giống nhau như đúc càng làm cho cuộc vui trở nên hấp dẫn hơn bao giờ hết.
Nàng đâu biết Cửu Huân Dao không phải là Cửu Đầu Xà nữa rồi, hiện tại là Cửu Mệnh Xà còn cường đại hơn.
Bất quá mặc kệ là chủng tộc nào, cảnh tượng này khiến Quân Tư Tình toàn thân nóng như lò thiêu.
Sừng quỷ và đôi cánh dơi mọc ra phía sau lưng, nàng một bên ngắm nhìn Lạc Nam đại chiến thập nữ, vừa uốn éo thân thể trên giường, dâm thủy ướt đọng từng mảng lớn, mùi hương nồng nàn đậm vị xác thịt bắt đầu khuếch tán.
“Tên khốn… hoang dâm vô độ… làm hại ta…”
Quân Tư Tình mím lấy bờ môi không để bản thân mình rên rỉ, đầu nhũ hoa trước bầu sữa đã săn cứng nổi cộm lên từ bao giờ.
Không biết qua bao lâu sau, Quân Tư Tình đã lên đỉnh tiết thân trong khi tự sướng.
Mà ở cách đó không xa, các nàng Cửu Huân Dao và Diễm Nguyệt Kỳ cũng đều lười biếng ngâm mình trong suối nước ấm, toàn thân mềm mại như bông chẳng còn chút sức lực để tiếp tục hầu hạ nam nhân.
Cửu Mệnh Xà tuy rằng cường đại thật, nhưng Nghịch Long sau khi giác tỉnh còn khủng bố hơn nhiều, kết quả nàng và Diễm Nguyệt Kỳ liên thủ cũng thất bại.
“Hắn là gia súc sao?” Quân Tư Tình thở hổn hển chứng kiến Lạc Nam vẫn còn cây gậy cứng ngắc giữa hai chân đứng lên, trong lòng mắng chửi:
“Không đúng, gia súc cũng chẳng thể trâu như hắn.”
Mà lúc này đột nhiên nàng nhìn thấy Lạc Nam đang trần trụi bước về phía nàng.
“Không xong!” Quân Tư Tình giật nảy mình, vội vàng giả vờ xếp bằng ngồi khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, phất tay giải trừ trận pháp.
Mùi dâm thủy của Quân Tư Tình nồng nàn hơn cả nước hoa khêu gợi nhất truyền vào trong mũi.
Hắn hít sâu một hơi sát nước đọng trên giường, sắc mặt hiển lộ vẻ thoải mái.
Chẳng nói lời nào bước đến ngồi bên cạnh nàng, bàn tay ma quỷ nhẹ nhàng túm lấy cái đuôi của nàng ngậm vào miệng liếm láp.
“Hức…”
Quân Tư Tình như điện giật toàn thân, cơ thể đang mẫn cảm đến cực điểm bị đánh vào nơi chí mạng, nước nôi một lần nữa rỉ ra như suối phun, sắc mặt mơ mơ màng màng như mộng lẩm bẩm:
“Ngươi… ngươi có ý đồ từ trước rồi phải không…”
“Nếu ta nói không nàng tin sao?” Lạc Nam cười cười, bàn tay ấm áp rộng lớn bao trùm một bên bầu sữa của Quân Tư Tình.
Hắn từng nhanh chóng chạm vào nơi này một lần, nhưng hiện tại xúc cảm mang đến mỹ diệu hơn vô số lần.
To lớn, mềm mại, vừa đủ săn chắc để vểnh lên chứ không xệ xuống, lại cực kỳ đàn hồi vào mát lạnh dù cách một lớp áo lụa mỏng.
Hai đầu ngón tay của Lạc Nam kẹp lấy cái núm đỏ thẳm như huyết châu đùa nghịch.
“Ư… Ôi… tê… ngứa… đừng rờ…” Quân Tư Tình chỉ có thể rên rỉ phản kháng yếu ớt, nàng lúc này như cá nằm trên thớt vậy.
“Yên tâm đi, ta chỉ muốn làm nàng sung sướng, sẽ không tự ý xâm phạm nàng.” Lạc Nam nhỏ giọng nói.
Lời của hắn như một loại ma lực khiến phòng tuyến cuối cùng của Quân Tư Tình vỡ tan, nàng si ngốc nhìn hắn:
“Làm đi…”
Lạc Nam vuốt ve chiếc đuôi của nàng từ trên xuống dưới, hắn cúi thấp đầu tách nhẹ đôi chân nàng ra, nơi chỉ còn cái quần lót nhỏ phấn hồng che đậy.
Hắn cúi đầu hôn nhẹ vào gò mu mũm mĩm, sau đó dùng lưỡi tách cái mảnh vải hình tam giác đó sang một bên.
Thoáng chốc đôi môi tuyệt đẹp nằm dọc giữa chân Quân Tư Tình đã đập vào mắt Lạc Nam khiến máu huyết của hắn sục sôi.
Nàng có mái tóc với hai màu đỏ và trắng cực kỳ nổi bật nhưng ở vị trí tư mật lại nhẵn nhụi dị thường, ngay cả một sợi mao cũng không có.
Nhưng chính điều đó lại càng làm nổi bật chốn thần thánh ấy.
Nơi này khác biệt nữ nhân bình thường ở chỗ màu sắc.
Nếu hầu hết nữ nhân chỉ có màu hồng đỏ, hồng hồng hay hồng phấn phơn phớt… thì cô bé của Quân Tư Tình lại thuần một màu đỏ thẳm cực kỳ nổi bật và kích thích thị giác đến cực điểm.
Nó đỏ như hoa hồng diễm lệ, những giọt nước thơm lấp lánh còn đọng như sương mai trên cánh hoa.
Lạc Nam hôn trực tiếp lên nó, đầu lưỡi luồn lách vào chỗ chật hẹp đến cực điểm quấy phá.
“Ư… sướng, trời ơi cảm giác này… chết mất… ôi chao…”
Quân Tư Tình phản ứng cực kỳ mãnh liệt, làn da ửng hồng lên, cái đuôi dựng thẳng, hai chân kẹp chặt lấy đầu Lạc Nam, miệng rên rỉ một cách phóng đãng.
Ngọt ngào, thơm nồng và mùi vị trinh nguyên khiến Lạc Nam say mê.
Hắn không để sót một giọt nào của nàng tiết ra, hắn cố gắng vươn dài đầu lưỡi xâm nhập nhất có thể, tận hưởng dư vị của từng thớ thịt mềm và sự ấm áp chật hẹp.
Tay của hắn vẫn vuốt ve đuôi nàng ngày càng dùng sức…
Quân Tư Tình chưa từng trải qua cảm giác này, cả hai nơi nhạy cảm nhất của nàng đã bị hắn dùng thủ đoạn lão luyện trêu chọc.
Có lẽ bởi vì đây là lần đầu chịu đựng khoái cảm lớn như vậy, chỉ sau vài phút ngắn ngũi trước động tác của Lạc Nam, hoa tâm tận cùng cơ thể của nàng đã rúm lại, một dòng nước ấm phun trào, linh hồn như lìa khỏi xác.
Nàng lên đỉnh nữa rồi…
Lạc Nam hài lòng ngồi lên bế lấy nàng, Quân Tư Tình như con mèo nhỏ đang lim dim nằm trên đùi hắn, rúc mình vào lòng hắn.
“Phu quân, ngươi tìm ở đâu vị tỷ muội này khiến chúng ta cũng phải ghen tị.”
Diễm Nguyệt Kỳ cùng Cửu Huân Dao chẳng biết từ bao giờ đã đến bên cạnh, đánh giá Quân Tư Tình một thoáng liền lóe lên cảm giác kinh diễm.
Các nàng đã sớm quen với việc chứng kiến mỹ sắc bên người Lạc Nam, nhưng khi gặp Quân Tư Tình cũng là vô cùng ấn tượng.
“Thiếp cảm thấy dù mình là nữ nhân cũng có thể bị nhan sắc này mê hoặc.” Diễm Nguyệt Kỳ liếm môi nói.
Cửu Huân Dao tán đồng gật nhẹ đầu.
“Haha, tất cả đều là thê tử tốt.” Lạc Nam vẩy tay ra hiệu hai nàng ngồi xuống bên cạnh, hắn vòng tay ôm cả ba nữ vào trong lòng, cảm giác như đế vương sung sướng chưa từng có.
Lúc này hắn mới đem lai lịch của Quân Tư Tình kể sơ lược với hai nữ, đồng thời cũng giới thiệu đôi bên:
“Nguyệt Kỳ là mẫu thân của Kỳ Nam, Huân Dao là mẫu thân của Thiên Ý, đó là hai nữ nhi bảo bối của ta.”
“Tư Tình tư lịch ít ỏi nên hơi rụt rè, các nàng từ từ làm quen.”
Diễm Nguyệt Kỳ cười khanh khách, chợt đưa tay véo nhẹ mông của Quân Tư Tình:
“Rụt rè đến mức nào thì sau vài lần giao lưu cũng hòa hợp tốt.”
“Nói không sai.” Cửu Huân Dao cũng cảm thấy hứng thú vuốt thử đuôi Quân Tư Tình:
“Dù sao thì một nữ nhân ở trên giường thật khó làm thỏa mãn phu quân của chúng ta, tỷ muội phải liên thủ mới được.”
Quân Tư Tình xấu hổ muốn chết, chỉ có thể úp mặt trốn trong lồng ngực hắn.
ĐÙNG!
Phu thê mấy người đang ôn tồn, một tiếng vang cực đại chợt vang khắp không gian, bốn phía xung quanh rung động dữ dội, toàn bộ du thuyền khổng lồ đều đang lắc lư.
Lạc Nam và mấy nữ đưa mắt nhìn nhau: “Chuyện gì xảy ra?”
Kèm theo đó, thanh âm thông báo của cường giả thuộc Thương Lan Thương Hội cũng lập tức vang lên:
“Toàn bộ hành khách chú ý, Hải Tặc tập kích, mọi người hết sức cẩn thận!”